Quân nhân nguyện yêu em
Chương 14 : Rừng mưa
Tiếng súng nổ lên từ phía anh
“Cậu đưa cô ta đi trước”
“Cậu ở đây làm gì nữa? Nhanh đi thôi!”
“Không cần lo lắng, cậu đi trước đi”
Nhanh chóng chạy theo hướng anh, người anh đuổi theo không ai khác là người đó. Tại sao anh lại ở đây? Tại sao anh lại đuổi theo người đó?
“Haha, tao đã mong đến ngày hôm nay, được đấu tay đôi cùng mày!”
“Im miệng”
“Có gì từ từ nói chứ!”
Vừa nói anh ta vừa đưa tay lấy khẩu súng lục sau lưng mình, nhân cơ hội bắn anh. Nhưng anh ta không ngờ anh lại phản ứng nhanh như vậy. Chạy tới chổ anh ta, đánh vào cổ tay, khiến súng rơi xuống. Trong lúc hai người họ đấu tau đôi với nhau cô núp phía sau cây chờ thời cơ bắn người đó. Cô cố gắng nhắm trúng anh ta nhưng vì hai người họ không đứng yên nên cô hơi lo lắng. Thế nhưng
“Pằng”
Viên đạn trong khẩu súng cô bay ra, nhắn trúng bụng dưới của anh ta. Cùng lúc đó, có một người quân nhân chạy tới.
“Đưa anh ta về trụ sở!”
“Rõ”
Nhìn theo hướng viên đạn vừa bắn ra, anh thấy được hình bóng của một người đang nhanh chóng chạy đi. Đuổi theo cô, nhìn thấy bóng lưng cô độc đang cố gắng chạy trốn mình chợt anh thốt lên
“Triệu Minh Vy!”
Lời nói của anh như câu thần chú khiến cô đứng bất động
“Là em đúng không?”
Làm sao anh có thể biết được? Không thể nào! Đột nhiên vai cô bị một cánh tay níu khiến người quay lại
Hai người họ nhìn nhau một lúc lâu
“Đi cùng anh!” Bởi vì biết nơi này rất nguy hiểm nên anh không thể để cô trở về một mình
“Bạn em đang đợi! Về nhà nói chuyện sau nhé!”
“Cẩn thận!”
“Được”
Cổ cô như có thứ gì nghẹn lại vậy! Lần đầu tiên cô thấy được sự lo lắng trong đôi mắt của anh, cô cảm nhận được sự bảo vệ của người khác đối với mình
——Dãy phân cách——
Về đến căn nhà mà anh đã nói căn nhà không rộng nhưng lại có cảm giác rất ấm áp. Cô thích, lấy quần áo trong vali ra, vào nhà tắm gội hết đi những vết bẩn, cô lên giường nhưng mãi vẫn không ngủ được, với ngàn vạn câu hỏi hiện lên trong đầu. Tại sao anh không hỏi cô làm gì ở đó? Tại sao anh không hỏi cô biết dùng súng? Suy nghĩ hồi lâu cuối cùng cô chìm dần vào giấc ngủ.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng giẫm trên sàn nhà, vì nghĩ cô đã ngủ rồi nên anh mới đi nhẹ nhàng tránh khiến cô thức giấc. Vào phòng lấy quần áo, anh tiến tới phong tắm dành cho khách để tắm. Lau khô đầu mình anh bước vào phòng cô đang ngủ
Truyện khác cùng thể loại
108 chương
10 chương
55 chương
14 chương