Quan Môn

Chương 799

- Những xí nghiệp quốc hữu thay đổi chế độ xã hội là một trong những chủ đề quan trọng nhất của việc cải cách kinh tế. trải qua việc tìm tòi, lục lọi lý luận cùng thực tiễn, cải cách xí nghiệp nhà nước đi tới một giai đoạn mấu chốt, chúng ta phải đột phá những chướng ngại trong việc nhận thức sai lầm, có thể tiến hành cải cách xí nghiệp quốc hữu đến cùng, thực hiện mục tiêu quan trọng của việc cải cách kinh tế, làm cho nên kinh tế của chúng ta có sự chuyển biến rõ rệt cùng phát triển mạnh mẽ. Diệp Khai rất là tích cực phát biểu: - Hiện tại chế độ xí nghiệp là cam đoan xí nghiệp có được những điều kiện tất yếu để phát triển bình thường. Những xí nghiệp, với tư cách là những tế bào của nền kinh tế phải trở thành những xí nghiệp có ý thức thị trường, ý thức cạnh tranh, cùng với năng lực khống thế mạnh mẽ. Nếu không sẽ vì không thể nào thỏa mãn được nhu cầu của thị trường mà tự bì thị trưởng đào thải khỏi vòng đấu cạnh tranh đó. vì để cho những xí nghiệp quốc hữu có điều kiện kinh tế đáp ứng được năng lực cạnh tranh trên thị trường hiện nay, có thể tích cực dấn thân vào dòng xoáy cạnh tranh khốc liệt như thế trên thị trường hiện nay, không ngừng bảo trì sức sống cùng sự phát triển của xí nghiệp, tôi cho rằng những xí nghiệp quốc hữu ưu tú cũng phải tiến hành thay đổi chế độ xã hội mới có thể phát huy được toàn bộ sức mạnh cùng sức sáng tạo, để cống hiến hết sức cho nền kinh tế quốc gia. Lời phát biểu của Diệp Khai thật sự là tuyên truyền giác ngộ, cũng thiết thực vạch ra những vấn đề quan trọng đang tồn tại trong nước. Tất cả mọi người trước kia cũng từng cầm lái những xí nghiệp chưa được thay đổi chế độ kia, không hiểu được tình huống của các xí nghiệp vẫn đang làm ăn ngon lành. Thế nhưng nếu cứ tiếp tục như thế cũng dễ mang lại rất nhiều mâu thuẫn, cuối cùng cũng có một ngày những xí nghiệp quốc hữu ưu tú này cũng sẽ theo gót những xí nghiệp kia, thời gian dần qua liền suy sụp xuống, hình thành một vòng tròn quái dị. Cho nên Diệp Khai là chủ trưởng muốn nhân thời điểm những xí nghiệp này còn đang phát triển khỏe mạnh, làm cho nó trở nên càng mạnh thêm, càng có sức cạnh tranh với thị trường hơn nhiều. Kỳ thật mọi người đều ván khá quan tâm những vấn đề mà Diệp Khai đưa ra. Cũng không ít người đều hài lòng không đáp lại vấn đề này của hắn, điều này càng làm cho mọi người phải lau mắt mà nhìn vị Chủ tịch thành phố tuổi trẻ tài cao Diệp Khai này. Đồng chí Hồng Chính cũng biểu hiện vô cùng hài lòng đối với Diệp Khai, liền quay sang nói với đồng chí Cố Kiền Nhung bên cạnh: - Xem Diệp Khai kìa, đã có chút bộ dạng của Chủ tịch to rồi đấy. - Đồng chí Diệp Khai quả thật là không tệ, trước kia đã cảm thấy cậu ta năng lực xuất chúng, hiện tại tận mắt thấy hắn biểu hiện trong công việc, mới phát hiện thế mà mình đã đánh giá thấp hắn. Đồng chí Cố Kiền Nhung gật đầu đồng ý nói. Diệp Khai của ngày hôm nay đã bắt đầu bộc lộ tài năng trong nước rồi. Không phải chỉ riêng mình Diệp Khai, Mộc Uyển Dung cũng lên tiếng phát biểu trong diễn đàn Chủ tịch thành phố về vấn đề cải cách thế chế của xí nghiệp nhà nước. cô rất tự nhiên lấy nhà máy thép của thành phố Long Thành lấy làm ví dụ để thuyết minh vấn đề cuối cùng thuyết minh tài sản của những xí nghiệp quốc hữu bị xói mòn ra sao, đồng thời cũng đưa ra tầm quan trọng của việc phản đối tham nhũng hủ bại. Vấn đề của nhà máy thép ở Thành phố Long Thành thật ra có tính chung phổ biến, vấn đề là trước mắt xí nghiệp nhà nước này, tuy rằng không thể là tồn tại phổ biến, nhưng cũng là vấn đề tồn tại trong đại đa số xí nghiệp kinh doanh bất thiện, xem như một chứng bệnh chung. Nhất là bên trong số rất nhiều xí nghiệp sắp sửa đóng cửa, người quả lý xí nghiệp liền lấy đi thứ đáng giá cuối cùng của xí nghiệp, không tiếc cái giá lớn câu kết người ngoài để bán đi lợi ích của xí nghiệp. Lời nói của Mộc Uyển Dung không thể nghi ngờ càng chứng thực việc lên tiếng yêu cầu nhanh chóng tiến hành cải cách chế độ xã hội cho các xí nghiệp quốc hữu ưu tú của Diệp Khai là càng chính xác, điều này cũng thu hút sự chú ý của rất nhiều Chủ tịch thành phố. Đồng chí Hồng Chính sau đó khi tổng kết cũng có nói vài câu, tỏ vẻ chính quyền địa phương phải muốn coi trọng hơn với những xí nghiệp nằm trong khu vực của mình. Khi những xí nghiệp quốc hữu đó thay đổi chế độ cũng nên có chút tác dụng, ví dụ như giám sát, hay dẫn đạo, cam đoan việc tuyên truyền chính sách của trung ương được tiến hành một cách đứng đản. muốn việc thay đổi chế độ xã hội được mọi người công nhận không thể làm việc vội vàng được, làm cho mọi việc trở nên không minh bạch, làm trôi mất tài sản quốc hữu, chỉ có lợi cho đám tham nhũng, bất lợi cho quần chúng nhân dân. Đồng chí Cổ Kiến Nhung cũng nói mấy vấn đề về việc kiến thiết xây dựng đảng, kết hợp việc thay đổi chế độ xã hội của xí nghiệp nhà nước, đồng thời cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc chống tham nhũng, biểu thị sự tán dương đối với những thí điểm cải cách chế độ của Diệp Khai tại thành phố Long Thành. Không thể nghi ngờ, lần này trên diễn đàn Chủ tịch thành phố, Diệp Khai trở thành điểm sáng chói hoàn toàn xứng đáng. Lúc này đã có rất nhiều phóng viên liền dùng ánh mắt, cùng chiếu đèn flash ngay vào vì Chủ tịch thành phố trẻ tuổi nhất cả nước- Diệp Khai này. Xác thực mà nói, hẳn nói là quyền Chủ tịch thành phố, hy vọng có thể có được nhiều tư liệu giá trị hơn trên người của hắn. Sau khi tổng kết diễn đàn chính là hoạt động liên hoan, sau đó buổi chiều sẽ giao những văn bản tài liệu tổng kết cho hội nghị, cuối cùng mọi người mới ra về. Diệp Khai không tham gia hoạt động liên hoan sau hội nghị mà ngồi nhờ xe cùng với đồng chí Hồng Chính, nói chuyện về mấy vấn đề trong công việc. - Chức Chủ tịch thành phố này làm có cảm giác như thế nào? Trên xe, Đồng chí Hồng Chính cười hỏi Diệp Khai. - chẳng như thế nào cả, Diệp Khai lắc đầu nói: - vẫn là chức Bí thư Ủy ban Kỳ luật Thanh tra kia nhẹ nhõm hơn nhiều, chỉ cần là hào phóng, đi theo đúng hướng là được rồi cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì. Dù sao chuyện chống tham nhũng vẫn nhẹ nhàng hơn việc kiến thiết xây dựng nền kinh tế phát triển, quan trọng là anh có đồng ý lôi đám sâu mọt hủ bại kia ra không thôi. Điều này chính là cảm giác trực quan nhất của Diệp Khai, trước kia làm Bí thư Ủy ban Kỳ luật Thanh tra của thành phố Long Thành, chẳng những có cấp bậc, có mặt mũi, làm cho người khác vừa thấy là trốn, e sợ bị hắn nắm được đuôi, đến lúc đó lại không chịu nổi. Trong những tình huống như bình thường, chi cần dùng một số tài liệu báo cáo, cùng có được sự phê chuẩn của cấp trên mà làm việc là được rồi, hắn liền trở thành đại chưởng quầy chỉ cần vung tay chỉ huy là được. Trừ phi cấp dưới gặp phải khúc xương cứng nào đó không thể gặm nổi, cần hắn phải xuất mã tới ra uy thì Diệp Khai mới phải đi làm việc. Trừ những lần đó ra, hắn vẫn tương đối nhẹ nhõm, cho nên hắn có thời gian chạy tới chạy lui, thậm chí còn có thời gian đi hẹn họ. Nhưng là bây giờ thì không được rồi, Diệp Khai nhớ tới chuyện này, không khỏi thở dài nói: - Không quản lý việc nhà không biết củi gạo quý, hiện tại giống như con vịt bị các người ép vào khung rồi trở thành quyền Chủ tịch thành phố mới biết có thể trở thành người đứng đầu hay không, những vấn đề cân nhắc được còn kém, mà những vấn đề cần quan tâm lại có rất nhiều. phải quan tâm tới đội ngũ cán bộ, lại cũng phải quan tâm tới việc kiến thiết kinh tế, thậm chí việc đàn bà sinh con, trẻ con đi học, đường cái có sạch sẽ hay không… những điều này lại chính là chỉ tiêu để khảo sát thành tích của anh. Đồng chí Hồng Chính nghe xong, lập tức không ngừng nở nụ cười. Những người bình thường thật đúng là không dám càu nhàu trước mặt hắn, nhưng mà lời nói của Diệp Khai đều là những tính huống rất xác thực. Đảng hôm nay cầm quyền, tương đối mà ói người đứng đầu chính quyền có trách nhiệm nặng nền, công tác rất mệt mỏi. - Kỳ thật làm Bí thư thành ủy cũng không dễ dàng… Đồng chí Hồng Chính nói ới Diệp Khai: - Công việc kiến thiết đội ngũ cán bộ quan trong, nếu như không có một đội ngũ cán bộ thông minh tháo vát thì làm sao có thể làm tốt được việc kiến thiết kinh tế đây? Đứng trên lập trường của anh mà nhìn vấn đề, anh cảm thấy Bí thư thành ủy của thành phố Đông Sơn của anh có thành tích hợp cách hay không? - Bí thư thành ủy của thành phố Đông Sơn chúng tôi? Diệp Khai nghe xong, liền hắc một tiếng nói: - Phó thủ tướng Hồng, nói một câu trung thực mà nói, tôi đã đến thành phố Đông Sơn cả một tháng hơn rồi, thật đúng là chưa từng gặp mặt vị Bí thư thành ủy này, thấy rằng ông ta còn khó gặp hơn cả việc gặp ngài nữa cơ. Diệp Khai nói như thế, khó không có vẻ càu nhàu thì chính là vẻ tố cáo, chỉ là chuyện này là tự đồng chí Hồng Chính nhắc tới, cho nên Diệp Khai trả lời thẳng thắn: - Cũng không có vấn đề gì, thật sự là cầu thị mà. Hắn xác thực còn chưa từng nhìn thấy Bí thư thành ủy thành phố Đông Sơn mặt mũi ra sao, chứ đừng nói tới vấn đề tâm đắc trong thành tích công tác. Vì nguyên nhân như thế, hắn thậm chí còn chưa từng tham gia hội nghị thường ủy của thành phố Đông Sơn. Bởi vì nhân tố ảnh hưởng từ nhiều phía, k còn chưa cải bái kiến mấy người cán bộ chủ yếu của thành phố Đông Sơn, lần này sau khi trở về, hắn là hạ quyết tâm, nhất định phải làm cho mạch lạc chuyện này. Bằng không mà nói, thật sự sẽ tạo thành bất lợi cho công tác của hắn. - Cậu nhất định là không gặp được anh ta rồi. Đồng chí Hồng Chính nói: - anh ta hiện tại đang bị tạm giam để điều tra, giờ tổ chức bên trên sẽ cho thành phố của các anh một ban trưởng đi xuống, các người phải phối hợp cho tốt, làm cho tốt công tác của thành phố Đông Sơn. Sau đó đồng chí Hồng Chính lại nói: - Thành phố Đông Sơn tài nguyên phong phú, vốn phát triển vô cùng tốt, nhưng mà tình hình bây giờ cũng không lạc quan, việc xây dựng đội ngũ cán bộ xảy ra những vấn đề khá nghiêm trọng, làm cho công tác kiến thiết cũng bị trì hoãn lại, không có chút tiến bộ nào. Các người phải nhanh chóng thay đổi vấn đề này, bắt tay vào làm công tác. - Vâng. Diệp Khai gật đầu đồng ý, nhưng mà trong lòng cũng là vô cùng hiếu kỳ, lần này bên trên sẽ cho mình một vị ban trường nào đây? Phong cách làm việc của hắn luôn là trước sau đều làm theo ý mình, trước kia công tác ở Ủy ban Kỳ luật Thanh tra còn dễ hơn một chút, hiện tại làm quyền Chủ tịch thành phố, tình hình này khả năng phải thay đổi rồi, chỉ là không rõ ràng lắm người đảm nhiệm chức vị Bí thư thành ủy này là thần thánh phương nào. Nếu như hai người đều là những người quá mạnh mẽ, công tác của thành phố Đông Sơn cũng là khó làm. Những chuyện mà Diệp Khai cho là mình làm rất đúng thì đều không nhượng bộ, nhưng thế thời điểm mà ý kiến hai người không thống nhất, nhất định sẽ tạo thành va chạm cứng rắn, tình cành như thế là khó mà tránh khỏi. - đã làm việc là phải có hợp tác, có thỏa hiệp, cũng có chỗ phải xung đột, có kiên trì, đó toàn bộ đều là điều kiện tiên quyết, đều là dùng đại cục làm trọng, Đồng chí Hồng Chính nhìn nhìn Diệp Khai, nói; - Mặc dù là vào địa vị như của tôi hiện giờ, vẫn đại đa số thời điểm phải tiến hành thỏa hiệp, có một số việc không dễ dàng xử lý như thế, cho nên tôi cũng hi vọng cậu đứng trên cương vị công tác mà làm tốt mọi việc. Cơ sở địa phương chính là nơi rèn luyện cán bộ dễ dàng nhất, cũng chính là nơi có tình hình phức tạp nhất, có thể tôi luyện được cậu, trở thành một cán bộ cấp cao của đảng hợp cách. - Nhất định sẽ không làm phụ kỳ vọng của đồng chí Hồng Chính. Diệp Khai nghiêm nghị đáp lại. . - Cậu đưa ra cách nghĩ những xí nghiệp quốc hữu đang có chất lượng tốt cũng phải thay đổi ché độ xã hội, gần đây tạo thành tranh luận khá lớn trên giới lãnh đạo cấp cao. Tôi cũng hi vọng việc cậu cho thay đổi chế độ xã hội ở Lăng Cương phát huy được tác dụng mang tính quyết định, tạo thành một xí nghiệp - tấm gương điển hình hàng đầu trong thực tế. Đồng chí Hồng Chính còn nói thêm. Diệp Khai nhẹ gật đầu, chuyện này là việc mà hắn vẫn luôn cố gắng thúc đẩy thành công. Vốn là chuyện của thành phố Lăng Thành, chẳng dính dáng tới hắn, chẳng qua là lần trước đi xử lý vấn đề của Lăng Cương, có rất nhiều nội tình không muốn cho người khác biết, cho nên cán bộ cấp cao mới đồng ý ý kiến của hắn, lại để cho Lăng Cương thay đổi chế độ xã hội. cho nên trong chuyện này, Diệp Khai cũng có được sức ảnh hưởng mà người bên ngoài không thể nào với tới được. Nhất là sau khi Tổng giám đốc Thiệu Giang Bình hòan toàn nghiêng về phía hắn, sức ảnh hưởng của Diệp Khai với Lăng Cương cũng lớn hơn nhiều. Mà Tề Vũ Thanh sau khi thăng nhiệm lên làm Phó Chủ tịch tỉnh cũng sẽ có liên quan trong chuyện này, mang lại rất nhiều thuận tiện cho hắn. Ở trong nước, những người lãnh đạo của xí nghiệp quốc hữu đều là người do nhà nước bổ nhiệm, mà không phải là do người sở hữu vốn liếng bổ nhiệm. Phải nói bọn họ cũng được coi là quan viên của chính phủ, nhưng lại là quan viên chính phủ không tìm thấy động lực để phát triển kinh doanh của xí nghiệp, cũng không cần chịu trách nhiệm cho những lựa chọn sai lầm. Hơn nữa bất luận kinh doanh có thành tích rất tệ, những lợi ích còn lại đều do quốc gia chi phối toàn bộ, quan viên chính phủ cũng chẳng chiếm được chút lợi ích thực tế nào, còn có thể bị thay đi bất cứ lúc nào. Bởi vì người lãnh đạo kinh doanh ở những xí nghiệp quốc hữu lại không có bất kỳ lợi nhuận nào bên trong xí nghiệp, cho nên bọ họ với tư cách là người thay mặt quốc gia nắm quyền điều hành sẽ sinh ra rất nhiều vấn đề. Bởi vì quyền khống chế xí nghiệp ngay từ đầu đã tách rời với việc cố gắng, cho nên giải quyết vấn đề cơ chế khuyến khích cùng lựa chọn người điều hành mới có thể làm cho xí nghiệp tốt hơn lên. Trước mắt phải thông qua việc cải cách thay đổi chế độ xã hội của xí nghiệp quốc hữu, thành lập chế độ xí nghiệp hiện đại khoa học hữu hiệu, kỳ thật chính là phương pháp hữu hiệu để thực hiện tốt mục tiêu đã đề ra.