Quan Môn
Chương 710
Nhắc tới cha của mình, tâm tình Vạn Phương Phương tựa hồ có chút u buồn, nhìn ra được cha nàng ảnh hưởng nàng tương đối lớn.
- Nếu như Vạn tổng nhìn ra được số mạng con người rõ ràng như vậy, vì sao còn bỏ mặc cho anh em trong nhà mình lâm nguy dưới tường?
Diệp Khai thật không ngờ Vạn Phương Phương còn có bổn sự như vậy, nhưng là thật hay giả thật khiến cho người thấy hoài nghi, bởi vậy hắn lại hỏi một câu.
Hiện tại anh trai của Vạn Phương Phương là Vạn Bảo Quốc đang đảm nhiệm chức trưởng phòng Bộ kinh tiêu của nhà máy Lăng Cương, có thể nói vô cùng phú quý, nhưng nếu như Vạn Phương Phương thật hiểu được tướng mệnh, biết xem tướng, như thế nào lại nhìn không ra Lăng Cương dưới sự dẫn dắt của Thiệu Giang Bình tuy lấy được thành tựu thật lớn nhưng bản thân Thiệu Giang Bình cũng đang rơi vào phong hiểm thật lớn?
Vạn Bảo Quốc đi làm việc cho Thiệu Giang Bình, tự nhiên cũng sẽ gặp nguy hiểm, một khi Thiệu Giang Bình xảy ra chuyện, những người đi theo tự nhiên sẽ bị liên lụy tới, nếu như con số tham nhũng quá lớn chỉ sợ giết một đầu người còn chưa đủ.
- Họa phúc vô môn, mỗi người tự chuốc lấy.
Ngữ khí của Vạn Phương Phương thật bình tĩnh:
- Là một tiểu nhân vật, tự bản thân mình còn thân bất do kỷ, làm sao còn tâm tình đi chú ý tới người khác? Đối với anh của tôi mà nói, anh ấy chỉ là công cụ của người khác mà thôi, hoặc có vấn đề nhỏ, nhưng tuyệt không tới mức mất đi tính mạng, huống hồ anh ấy kiếm được quá nhiều tiền trong mấy năm nay rồi, tôi đã khuyên ảnh, nhưng ảnh không nghe, vậy đành bỏ mặc, bằng không còn có thể làm gì?
- A…hắn không tin cô cũng là chuyện bình thường.
Diệp Khai nghe xong gật đầu nói.
Giờ này khắc này Diệp Khai bỗng nhiên có chút hiểu ra, thoạt nhìn Vạn Phương Phương dựa vào Thiệu Giang Bình cũng chưa chắc bởi vì mỹ mạo của nàng, mà làm cho Thiệu Giang Bình trầm mê thần hồn điên đảo.
Dù sao đã tới tuổi tác của Thiệu Giang Bình, cùng cấp bậc kia, đồng thời là người làm đại sự có hùng tâm tráng chí, làm sao chịu đơn giản trầm mê nữ sắc?
Nếu như Thiệu Giang Bình thật sự là người không tiết tháo như vậy, cũng không khả năng chỉ trong vòng một năm lại thông qua các loại thủ đoạn đem Lăng Cương đang lâm vào biên giới lỗ lã chế tạo trở thành một quái vật khổng lồ hàng năm tạo nên lợi nhuận tới vài trăm triệu đồng.
- Vậy cô xem xem tôi, rốt cục tình huống như thế nào?
Diệp Khai muốn khảo nghiệm bổn sự xem tướng của Vạn Phương Phương, xem nàng suy đoán rốt cục là dọa người hay là có bản lĩnh thực sự?
- Tình huống của anh tôi không xem được rõ ràng, cho nên tôi mới cảm thấy có hứng thú đối với anh.
Vạn Phương Phương nghiêng đầu, nhìn Diệp Khai, tựa hồ như muốn quan sát thật kỹ, hoặc như đang suy tính gì đó, thật lâu về sau nàng mới lên tiếng:
- Ai, thôi đi, suy tính luôn làm phụ nữ hao phí tâm thần, sẽ mau già hơn một ít.
- …
Diệp Khai nghĩ thầm, cô rõ ràng làm ra vẻ thần bí đi, vì nhìn không ra nên tìm lý do mà từ chối.
Đương nhiên nếu một cô gái đã nói với anh lời như vậy, anh cũng không nên tiếp tục buộc nàng phải xem tướng cho anh, suy tính số phận cho anh, nói như vậy anh đúng là không biết lý lẽ.
- Anh có phải cảm thấy loại người như chúng tôi rất đáng sợ hay không?
Vạn Phương Phương đột nhiên hỏi.
Diệp Khai suy nghĩ một chút, sau đó mới đáp:
- Tôi cảm thấy được đây thật ra là một loại thiên phú, chỉ là rất nhiều người không biết vận dụng mà thôi, đối với tôi mà nói cũng không cảm thấy thứ này có gì là không đúng, dù sao cổ nhân đã từng nói, phúc do tự tạo, mệnh cho mình cầu, tướng thuật tuy cũng có vẻ quỷ thần khó lường, nhưng chưa hẳn nhất định sẽ bị ứng nghiệm, mấu chốt là xem con người có thể thắng thiên định hay không!
- Không nghĩ tới anh đối với chuyện này lại nghĩ minh bạch như thế!
Vạn Phương Phương nghe xong lời nói của Diệp Khai cũng có chút cảm giác ngoài ý muốn, nàng lại nhìn Diệp Khai, sau đó nói:
- Tôi nói không xem được rõ ràng, kỳ thật cũng không phải cố ý lừa anh, tôi chỉ có thể nhìn ra được anh xuất thân hào phú, tài phú vô số, số làm quan, hơn nữa nữ nhân rất nhiều, nhưng vận thế của anh giống như đã bị thứ gì che phủ, thấy không rõ xu thế tương lai, hơn nữa vận mệnh của anh giống như có hai quỹ đạo, về sau bị cưỡng ép thay đổi, chuyện vô cùng kỳ quái nên tôi xem không hiểu.
Lời này của nàng mặc dù có chút hời hợt hơn nữa tựa hồ cũng đúng như là nàng nói là đang suy đoán, nhưng nghe vào trong tai Diệp Khai lại chấn động, suýt chút nữa đã nhảy dựng lên khỏi chỗ ngồi.
Diệp Khai rất rõ ràng cảm giác trái tim mình đang nhảy lên kịch liệt, thời gian trôi qua mới dần dần bình phục lại.
Chuyện đêm nay thật sự có chút làm người ta chấn động, trước khi Diệp Khai tới đây chỉ cho rằng thân phận Vạn Phương Phương thật đơn giản, bất quá chỉ là một nữ nhân xinh đẹp mà Thiệu Giang Bình kim ốc tàng kiều mà thôi, nhưng bây giờ thoạt nhìn tuyệt đối không chỉ đơn giản như vậy.
- Đổi lại địa phương nói chuyện được không?
Diệp Khai thoáng do dự, rốt cục đưa ra yêu cầu.
- Tôi phải đáp ứng sao?
Vạn Phương Phương dùng ngón tay sơn đen nắm lấy ly rượu cốc tai, nhẹ nhàng chuyển động, nàng ngửa đầu, có chút khiêu khích nhìn Diệp Khai, tựa hồ nói anh đủ can đảm, đây chính là Lăng Thành, là phạm vi thế lực của Thiệu Giang Bình!
Diệp Khai đương nhiên cũng không phải người ăn chay, trên thực tế một khi hắn đã hạ quyết tâm làm việc gì, không ai đủ khả năng ngăn được hắn.
- Chính là hiện tại, có một số việc tôi cần cẩn thận hỏi thăm cho rõ.
Diệp Khai rốt cục quyết định:
- Tôi không có bao nhiêu thời gian ở lại lâu trong Lăng Thành, đã thời gian cấp bách, như vậy chúng ta cũng không nên vòng quanh làm gì.
- Là muốn thẩm vấn tôi?
Vạn Phương Phương nhìn Diệp Khai hỏi.
- Ha ha, đối với một cô gái hiếm thấy như cô, muốn nói thẩm vấn chẳng khác gì lãng phí tài năng, yên tâm đi, tôi chỉ là có một ít vấn đề riêng tư muốn thỉnh giáo, thuận tiện chúng ta bàn bạc việc của Thiệu Giang Bình!
Diệp Khai nói.
Vạn Phương Phương đột nhiên nâng ly rượu cốc tai uống cạn sạch, sau đó nói với Diệp Khai:
- Ôm tôi đi, nếu như khi tôi tỉnh lại là đang ở trên giường của anh, hơn nữa đã thành chuyện tốt một nhà, như vậy toàn bộ những gì tôi biết về Thiệu Giang Bình tôi đều sẽ nói cho anh biết!
- Cái gì?
Diệp Khai nghe xong lập tức kinh hãi.
Hắn hoàn toàn không thể ngờ Vạn Phương Phương lại nói ra câu nói như vậy, đây là gì đây, tìm chỗ nương tựa mới?
Diệp Khai cũng không hiểu rõ ràng nguyên nhân Vạn Phương Phương làm như vậy xuất phát từ lý do nào, nhưng có một điều hắn hiểu thật rõ ràng thế lực của Thiệu Giang Bình ở tại Lăng Thành thật quá lớn, Vạn Phương Phương bị dán nhãn là người của Thiệu Giang Bình, nếu như không có được Diệp Khai dốc lực cam đoan, mặc dù bán rẻ Thiệu Giang Bình nàng cũng sẽ không có kết quả gì tốt.
Đã như vậy Vạn Phương Phương đương nhiên là chọn lựa cùng Diệp Khai nảy sinh quan hệ trên giường, như vậy đây cũng là phương pháp đơn giản nhưng lại hữu hiệu nhất.
- Một cô gái làm việc quả quyết như vậy ah!
Diệp Khai thở dài.
Truyện khác cùng thể loại
125 chương
22 chương
109 chương
29 chương
57 chương
184 chương
68 chương
13 chương