Quan Môn
Chương 683
Ngược lại lúc này Tiểu Dã Tuấn Nam tiến lui đều khó, không tìm ra được chỗ ra tay.
Đương nhiên, Diệp Khai đã nghĩ tới một điểm, nếu Nhật Hoa hữu hảo hiệp hội là do Tiểu Dã Tuấn Nam mời tới, như vậy hắn làm thế cũng có mục đích riêng, đơn giản là muốn lợi dụng không khí hữu hảo thừa cơ đưa ra ý kiến hợp tác cùng nhà máy thép, nghĩ tới trong tỉnh cũng tốt, trong thành phố cũng thế, cũng sẽ không so đo chuyện trước kia quá nhiều.
Dù sao không lâu khi trước Tiểu Dã Tuấn Nam làm ra một ít mờ ám, suýt chút nữa chọc ra đại học cho nhà máy thép, nhưng mọi người lại không hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra nên không trách lên trên đầu của hắn, thế nhưng hôm nay trải qua việc nhúng tay của Diệp Khai, mọi người đã sớm có cách nhìn thành kiến với Tiểu Dã Tuấn Nam, dĩ nhiên sẽ không có hảo cảm đối với bọn họ.
Mượn cơ hội Nhật Hoa hữu hảo hiệp hội thăm viếng, hóa giải mâu thuẫn trước đó, sau đó thúc đẩy việc hợp tác hạng mục vật liệu thép đặc chủng, đây cũng là phương pháp duy nhất mà Tiểu Dã Tuấn Nam có thể nghĩ đến.
- Tới thì tới thôi, đây là chuyện tốt!
Diệp Khai ngẫm nghĩ một lúc, thì thầm tự nhủ.
Đoàn đại biểu do Nhật Hoa hữu hảo hiệp hội phái ra xuất phát từ Osaka, trực tiếp bay đi thủ đô, sau đó hạ cánh nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị bay đi Long Thành, tiến hành hoạt động giao lưu thăm viếng.
- Cưu Sơn các hạ, chuyện lần này toàn bộ xin nhờ ngài!
Bên trong khách sạn, Tiểu Dã Tuấn Nam nghe tin mà đến, trước tiên đi gặp mặt người dẫn đoàn Cưu Sơn Mộc Phu.
Cưu Sơn Mộc Phu còn trẻ tuổi, chỉ khoảng hơn ba mươi, nhưng bộ dáng thoạt nhìn rất nghiêm túc, có tạo hình bản khắc truyền thống của người Nhật Bản, bờ môi có chút mỏng, hơn nữa hơi nhếch lên, mũi có chút giống mũi ưng, ánh mắt lăng lệ ác liệt, rất dễ dàng cho người ta liên tưởng tới quân nhân.
Tuy tuổi của Cưu Sơn Mộc Phu không lớn, nhưng lực ảnh hưởng trong xã hội Nhật Bản thì không nhỏ.
Hiện tại hắn còn đảm nhiệm thân phận phụ tá trưởng quan nội các Nhật Bản, vị trí này phi thường trọng yếu, tuy bình thường không ra mặt, nhưng lại là người tâm phúc trong giới chính trị, nhất là lực ảnh hưởng đối với giới kinh doanh cũng vượt xa người bình thường có thể so sánh.
- Tiểu Dã quân khách khí, xúc tiến Nhật Hoa hữu hảo luôn luôn là tôn chỉ của bổn hội, lời anh nhắn nhủ tôi sẽ dụng tâm!
Cưu Sơn Mộc Phu có chút gật đầu, nói với Tiểu Dã Tuấn Nam.
Đối với Tiểu Dã Tuấn Nam, Cưu Sơn Mộc Phu không có quá nhiều hảo cảm, chỉ là hắn cùng cha của Tiểu Dã Tuấn Nam là Tiểu Dã Mục có chút lui tới, lần này Tiểu Dã Tuấn Nam ở tại tỉnh Hà Đông gặp phải vấn đề, khiến kế hoạch đầu tư thất bại, làm bản thân lấm đầy bụi đất, bất đắc dĩ phải âm thầm xin cha của hắn Tiểu Dã Mục giúp đỡ.
Tiểu Dã Mục mắng Tiểu Dã Tuấn Nam một trận tơi bời, sau đó ngẫm nghĩ, vẫn không thể không nghĩ cách giúp đỡ con trai, vì vậy liền đem chủ ý đánh lên trên người phó hội trưởng Cưu Sơn Mộc Phu của Nhật Hoa hữu hảo hiệp hội, thông qua thủ đoạn du thuyết cổ động hắn đi tới thăm viếng tỉnh Hà Đông, cũng tùy cơ ứng biến thúc đẩy việc Tiểu Dã tập đoàn thành công hạng mục hợp tác cùng nhà máy thép Long Thành.
Vì thế Tiểu Dã Mục đã đưa cho Cưu Sơn Mộc Phu một số tài chính không ít xem như phí tổn hoạt động xã giao lần này.
Kỳ thật hắn cũng không thể làm gì khác, con trai làm hỏng việc làm ảnh hưởng tới toàn bộ kế hoạch đầu tư hải ngoại của Tiểu Dã tập đoàn, phiền toái liền lớn, đến lúc đó ở trong ban giám đốc nhất định sẽ rơi vào hoàn cảnh bị người vây công, không chừng còn phải tự nhận lỗi từ chức.
Tiểu Dã tập đoàn tuy là sản nghiệp gia tộc, thế nhưng truyền thừa rộng rãi, vì vậy quan hệ huyết thống giữa các thành viên hội đồng quản trị đã tương đối nhạt nhẽo, luôn tiến hành công kích lẫn nhau, đây là chuyện vẫn thường xảy ra, vì bảo trụ vị trí chủ tịch tập đoàn Tiểu Dã Mục phải ủng hộ con trai, đem chuyện này hoàn thành.
Cưu Sơn Mộc Phu liếc mắt nhìn Tiểu Dã Tuấn Nam, cảm thấy đứa con trai này của Tiểu Dã Mục thật tình không được tốt lắm.
Từ lúc còn ở trong nước, Cưu Sơn Mộc Phu từng nghe qua chuyện phong lưu của Tiểu Dã Tuấn Nam, biết rõ người này ngoại trừ tài giỏi trong việc ăn chơi phong lưu ngoài ra những phương diện khác đều vô dụng, chỉ là không biết cha của hắn suy nghĩ như thế nào lại đi đồng ý quan hệ thông gia với Tiểu Dã gia, đem em gái hắn là Cưu Sơn Do Kỉ Tử hứa gả cho Tiểu Dã Tuấn Nam.
Bất quá về sau cha của Cưu Sơn Mộc Phu chết sớm nên chuyện này cũng bỏ qua một bên, nhưng nhắc tới quan hệ giữa hai nhà đúng là có chút sâu xa, bằng không cũng không đến nỗi khi Tiểu Dã Mục đến nhờ vả thì Cưu Sơn Mộc Phu cũng khó thể từ chối nhận lời đáp ứng yêu cầu của hắn.
Tiểu Dã Tuấn Nam cùng Cưu Sơn Mộc Phu chỉ trò chuyện vài câu đã cảm thấy toàn thân khó chịu.
Hắn cùng Cưu Sơn Mộc Phu hoàn toàn là hai loại người có tính cách khác biệt nhau, nói chuyện thế nào cũng không hợp, bởi vì có câu nói nói không hài lòng nửa câu cũng thấy nhiều, vì vậy chỉ ngồi một hồi liền đứng dậy cáo từ, hẹn nhau sẽ gặp lại tại Long Thành.
Sau khi đưa tiễn Tiểu Dã Tuấn Nam, Cưu Sơn Mộc Phu vừa quay vào trong phòng không bao lâu thì nghe cửa hông mở ra, nhìn thấy Cưu Sơn Do Kỉ Tử đi vào.
Dáng người Cưu Sơn Do Kỉ Tử nhỏ nhắn xinh xắn, cao chỉ khoảng 1m60, thân cao ở tại Nhật thì không xem là thấp nhưng đi tới đại lục thì đúng là hơi thấp.
Cưu Sơn Do Kỉ Tử mặc một bộ quần áo màu vàng nhạt, trên cổ quấn chiếc khăn hàng dệt thủ công mới mua được tại thủ đô, nhìn vào tâm tình không tệ.
- Ca, vừa rồi em hình như nhìn thấy tên Tiểu Dã kia thì phải!
Cưu Sơn Do Kỉ Tử nói với Cưu Sơn Mộc Phu.
Tuy hôn sự giữa nàng cùng Tiểu Dã Tuấn Nam không thành nhưng giữa hai nhà vẫn thường xuyên qua lại, bởi vậy nàng nhìn thấy Tiểu Dã Tuấn Nam đột nhiên xuất hiện trong khách sạn nên trong nội tâm đương nhiên có chút tò mò.
- Hắn?
Cưu Sơn Mộc Phu có chút bĩu môi, hiển nhiên là khinh thường:
- Hắn gặp chút phiền toái trong tỉnh Hà Đông, lần này anh đi qua là xem như biến tướng giải quyết hậu quả cho hắn thôi.
- Nguyên lai là như vậy, em còn tưởng rằng lần này chúng ta đi qua là do đơn thuần trao đổi giao lưu đâu…
Cưu Sơn Do Kỉ Tư nghe xong thì bừng tỉnh hiểu ra, nhưng thần sắc của nàng cũng có chút thất vọng.
- Nha đầu ngốc, làm sao có chuyện giao lưu hữu hảo thuần túy chứ?
Cưu Sơn Mộc Phu nghe được lời nói của em gái, không khỏi nở nụ cười, tuổi tác cô em gái này của hắn so với hắn nhỏ hơn chừng mười tuổi, rất được cha hắn sủng ái, mà sau khi cha hắn qua đời thì hắn cũng rất yêu thương em gái mình.
Nhưng khi nghe được lời nói ngây thơ của nàng, Cưu Sơn Mộc Phu không khỏi phải uốn nắn lại ý nghĩ của nàng một chút.
- Do Kỉ Tử, em phải biết rằng người với người kết giao, cùng nước với nước kết giao, đều xen lẫn quan hệ lợi ích, Nhật Hoa hữu hảo hiệp hội của chúng ta cũng là như vậy, nếu như không thể sinh ra lợi ích, chúng ta lấy đâu ra tài chính để làm phí tổn hoạt động đây? Mượn chuyện này ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại mà nói, Tiểu Dã tập đoàn cung cấp toàn bộ phí tổn hành trình, cùng tài chính hoạt động lần này.
Cưu Sơn Do Kỉ Tử nghe xong không khỏi có chút tiếc nuối:
- Ai, em biết ngay là thế này, đàn ông các anh làm công việc, không phải kinh doanh thì là chính trị, không có loại lựa chọn thứ ba!
- Ha ha, vậy em nói cũng quá tuyệt đối rồi, trong thế giới của nam nhân, cũng không thể không có nữ nhân đấy.
Cưu Sơn Mộc Phu nở nụ cười, thật cưng chiều xoa đầu em gái, đem mái tóc của nàng làm rối loạn hỏng bét.
Hai người cười đùa trong chốc lát, Cưu Sơn Do Kỉ Tử chợt hỏi:
- Tiểu Dã Tuấn Nam đã làm chuyện gì vậy?
Tuy hai anh em đều cho rằng Tiểu Dã Tuấn Nam là một thiếu gia ăn chơi, nhưng lực lượng của Tiểu Dã gia xác thực không thể khinh thường, bởi vậy nàng đối với việc người kia đã đi tới tỉnh Hà Đông làm ra chuyện gì cũng thấy có chút hứng thú, nhất là tỉnh Hà Đông sẽ là mục tiêu thăm viếng của Nhật Hoa hữu hảo hiệp hội, hiểu rõ một chút tình huống cũng thật tốt.
- Hắn sao, tự cho là thông minh, đụng phải đối thủ, một vụ làm ăn tốt đẹp bị hắn đập phá, hơn nữa khiến cho quan hệ với chính phủ địa phương tỉnh Hà Đông biến thành phi thường tệ hại.
Cưu Sơn Mộc Phu hừ một tiếng, lại đem chuyện này nói với em gái.
- Nhắc tới đùa giỡn thủ đoạn, hắn lại đem người ta nghĩ quá đơn giản, nếu như quan viên không vì chiến tích của chính mình, lại có ai chịu đựng được không vạch trần trò xiếc con nít của hắn? Người ta bất quá là lợi dụng hắn, cùng hắn chơi trò chơi mà thôi.
- Tiểu Dã Tuấn Nam cũng quá hèn hạ đi, vì chèn ép điểm mấu chốt của đối phương, vậy mà không tiếc gây xích mích xúi giục công nhân nháo sự?
Cưu Sơn Do Kỉ Tử nghe xong cũng không khỏi líu lưỡi.
- Việc đó thì có gì chứ, thương trường như chiến trường, nếu là chiến trường có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, chỉ cần dùng thắng lợi làm tiêu chuẩn bình phán duy nhất.
Cưu Sơn Mộc Phu thản nhiên bình luận:
- Bất luận hành vi giả nhân giả nghĩa dây dưa gì đó đều là chuyện ngu xuẩn.
- Như thế xem ra anh gia nhập Nhật Hoa hữu hảo hiệp hội kỳ thật cũng có mục đích?
Cưu Sơn Do Kỉ Tử hỏi.
- Đương nhiên!
Cưu Sơn Mộc Phu đáp:
- Xu hướng quan hệ giữa Nhật Hoa quan hệ tới kinh tế chính trị cùng nhiều phương diện quyết sách của chúng ta, cho nên tiền thủ tướng đối với quan hệ đôi bên phi thường xem trọng, cơ cấu của chúng ta tuy là tổ chức dân gian, có thể phát huy tác dụng lại ở nhiều phương diện, hơn nữa trao đổi cũng phi thường xâm nhập, lực lượng to lớn, ảnh hưởng rộng rãi, không phải chỉ biểu hiện bề ngoài là có thể nhìn ra được.
- Cũng tỷ như sự tình lần này, quan hệ tới vấn đề đầu tư của Tiểu Dã tập đoàn tới hơn mười tỷ Yên, làm tốt việc này đối với việc ngày sau anh nhập chính rất có trợ giúp.
- Anh muốn phát triển con đường làm quan sao…
Cưu Sơn Do Kỉ Tử sau khi nghe tựa hồ có chút trầm ngâm.
- Nha đầu ngốc, chẳng lẽ em không muốn có một ngày nhìn thấy anh trở thành thủ tướng sao?
Cưu Sơn Mộc Phu nở nụ cười.
Cưu Sơn Mộc Phu đang trò chuyện cùng Cưu Sơn Do Kỉ Tử, trên tay Diệp Khai đang cầm xấp tài liệu chính là từ bên Cục tình báo quân đội đưa tới, là về tư liệu thành viên đoàn đại biểu Nhật Hoa hữu hảo hiệp hội lần này, trong đó tài liệu về Cưu Sơn Mộc Phu rất được hắn coi trọng.
Cưu Sơn Mộc Phu, ba mươi lăm tuổi, bản thân xuất thân từ Cưu Sơn gia tộc nhân vật trong giới chính trị Nhật Bản, sau khi cha hắn qua đời, bởi vì đã mất đi bối cảnh giới chính trị ủng hộ, cho nên tiến vào tổ chức dân gian Nhật Hoa hảo hữu hiệp hội phát triển, mà bởi vì trong năm gần đây mậu dịch giữa Nhật Hoa phát triển nhanh chóng, cho nên lực ảnh hưởng của hiệp hội cũng càng lúc càng lớn.
Thông qua ván cầu của cơ cấu, Cưu Sơn Mộc Phu rốt cục tìm được vị trí của mình trong giới chính trị Nhật Bản, đồng thời cũng rất được nội các Nhật Bản xem trọng vì mối quan hệ của hắn với đại lục, con đường làm quan ngày sau xem như thật sáng lạn.
Khi xem tới tư liệu của Cưu Sơn Do Kỉ Tử, Diệp Khai dùng bút máy vẽ lên hai đừng liên kết, nhất là chú ý tới việc giữa Cưu Sơn gia cùng Tiểu Dã gia từng có hôn ước ngoài miệng, cuối cùng bị hủy bỏ.
- Trợ thủ của Tiểu Dã gia?
Diệp Khai xem xong chợt nở nụ cười.
Kỳ thật trong lòng của hắn, nhà máy thép có thu nhận dây chuyền sản xuất thép đặc chủng của tập đoàn Tiểu Dã hay không cũng không có vấn đề gì lớn, điều kiện duy nhất là bảng giá không thể quá cao, điều kiện khống chế cổ phần của bên Nhật cũng tuyệt đối không thể đáp ứng, nếu như là bàn chuyện kinh doanh trên cơ sở ngang hàng, chuyện gì cũng dễ nói.
Nhưng thật hiển nhiên, từ thủ đoạn liên tiếp của Tiểu Dã gia mà xem, vẫn hi vọng thông qua mặt chính trị ảnh hưởng quyết sách kinh tế, dùng lực lượng giới chính trị cao tầng tỉnh Hà Đông đến can thiệp đàm phán lần này, ý nghĩ như vậy là Diệp Khai kiên quyết phản đối, hơn nữa nhất định phải cường lực chống lại.
Đương nhiên hiện tại mọi người đều đang đề phòng Diệp Khai, e sợ hắn đảo loạn hoạt động hữu hảo lần này, Diệp Khai cũng không thể làm được quá mức, như vậy Cưu Sơn Do Kỉ Tử tựa hồ sẽ là một cửa khẩu cho Diệp Khai chọn lựa để đột phá.
Có lẽ thông qua nàng để cho Tiểu Dã gia nuốt vào một đầu con ruồi, cũng nói không chừng đấy chứ.
- Đang suy nghĩ chuyện gì đây, nhìn anh cười gian xảo như vậy?
Một đôi tay ngọc từ sau quấn lên, ôm ngang eo Diệp Khai.
- Ha ha, còn không phải nghĩ cách ứng phó với đám người Nhật kia sao.
Diệp Khai cười nói, thuận tay đè lại Chung Ly Dư, cảm giác được hai tay của nàng đang vuốt ve trên người mình, tựa hồ đang bày tỏ nhu cầu của nàng.
Diệp Khai ngẩng đầu nhìn sắc trời, mặt trời còn đang treo cao, không khỏi âm thầm mắng hai câu, như thế nào còn không nhanh tối xuống ah!
Với tư cách là tổng giám đốc đại tập đoàn đến từ Giang Trung, Chung Ly Dư xuất hiện trong văn phòng của Diệp Khai không có gì kỳ quái, dù sao tân khu Thánh Vương là do một tay Diệp Khai khai phát lên, việc kiến thiết căn cứ Hoa Đông Thần Vận cũng cất dấu bóng dáng của Diệp Khai, nhất là lần này Chung Ly Dư đột nhiên ra tay, bỏ ra một đơn đặt hàng tới sáu trăm triệu cho nhà máy thép thành phố, người sáng suốt nhìn vào liền biết rõ đây là thủ bút của Diệp bí thư.
Cho nên Chung Ly Dư đi gặp Diệp Khai đóng cửa lại mật đàm gì gì đấy đều là chuyện rất bình thường.
- Hiện tại người Nhật Bản cũng không sống được thoải mái đâu.
Chung Ly Dư vươn tay vào trong quần áo Diệp Khai, dán sát đấm bóp cho hắn, cảm thấy phi thường ấm áp, hơn nữa còn thật bóng loáng.
- Nền kinh tế của họ đã bị trượt xuống nhiều năm rồi, hơn nữa hiện tại nhìn không ra khởi sắc, cho nên bọn họ đối với việc đầu tư hải ngoại nhất là đầu tư trong quốc nội chúng ta phi thường coi trọng.
Diệp Khai gật nhẹ đầu, buông lỏng thắt lưng của mình, kéo tay Chung Ly Dư xuống dưới.
- Chán ghét…
Sắc mặt Chung Ly Dư đỏ lên, rụt tay trở về, hiển nhiên bị cự vật của Diệp Khai làm hoảng sợ, sau đó có chút xấu hổ hỏi thăm:
- Chẳng lẽ anh ở trong Long Thành vẫn luôn thành thật như vậy đó sao?
Truyện khác cùng thể loại
125 chương
22 chương
109 chương
29 chương
57 chương
184 chương
68 chương
13 chương