Quan Môn
Chương 614
- Chuyện này rốt cuộc là làm sao?
Hồ Hán nhìn thấy hai tiểu quỷ bị đánh thành đầu heo, trong đầu là một mảnh hỗn loạn.
Lúc này đây, nhà đầu tư Tiểu Dã là hắn thật vất vat thông qua các phương diện quan hệ để kéo tới, mà tên Tiểu Dã Tuấn Nam này lại là một trong những kẻ thừa kế của Tiểu Dã gia, mà mặc dù Tỉnh Thượng Tùng chỉ là người bình thường, nhưng mà ở lại Bắc Kinh cũng đã nhiều năm rồi, các phương diện quan hệ cũng có một chút, hôm nay bọn hắn xảy ra chuyện ở đây, cái này khiến cho Hồ Hán cảm giác không dễ dàng thu thập rồi.
- Hồ ca, anh biết bọn hắn?
Tâm tình của Cố Miêu Miêu cũng không tốt, sau khi thấy Hồ Hán và hai tên tiểu quỷ kia nói chuyện với nhau, liền có chút tức giận hỏi hắn.
- Đây chính là hai nhà đầu tư mà anh muốn em tiếp đãi dùm.
Hồ Hán hồi đáp.
- Đây là nhà đầu tư gì, rõ ràng chính là đại sắc lang!
Ngược lại là nữ hài tử tóc ngắn kia lập tức bất mãn phản bác.
Hồ Hán nghe xong lập tức sững sờ, tiếp đó liền thấy mặt phấn xanh mét của Cố Miêu Miêu, trên người nàng mặc áo lông màu trắng, lại bị in lên dấu vết của hai bàn tay đen nhánh, hiển nhiên là bị người chiếm tiện nghi rồi.
Lại nhìn tình huống mọi người rối rít khiển trách hai tên Nhật Bản này, rốt cuộc Hồ Hán liên tưởng đến một loại tình tiết máu chó, tâm trí hai tên đầu heo này rõ ràng đã bị mê muội, không tốt lành gì đi đến phi lễ Cố Miêu Miêu rồi?
Mặc dù đối với hai tên tiểu quỷ này đầy bụng oán khí, bất quá trong lòng Hồ Hán cũng tương đối rầu rĩ, dù sao cái chuyện đầu tư kia cũng muốn tiếp tục đàm phán cho xong, hắn cũng không thể bởi vì Cố Miêu Miêu bị hai tên tiểu quỷ này sờ soạng một cái, sẽ đem 10 tỷ Yên cự tuyệt ra ngoài.
Nếu nói như thế, tương lai của hắn dựa vào thành tích gì để đi lên?
Việc cấp bách hiện tại, chính là đem sự tình này đè xuống, sau đó trấn an cảm xúc của mọi người, bằng không mà nói, chuyện này thật sự không có biện pháp xử lý.
Mặc dù nói Cố Miêu Miêu ăn phải một cái lỗ vốn, sợ nàng không chịu từ bỏ ý đồ, nhưng mà Cố Miêu Miêu dù sao cũng là cháu gái của Cố lão, không có khả năng cùng hai tiểu quỷ này dây dưa cái gì, bằng không mà nói thì đó là mất thân phận của nàng, cho nên Hồ Hán cảm thấy đến lúc đó chính mình nói với nàng vài lời hữu ích, giảng một chút tình thế bây giờ, hẳn là có thể nắm chắc thuyết phục được nàng buông tha hai tên tiểu quỷ này đấy.
Đối với Tiểu Dã Tuấn Nam và Tỉnh Thượng Tùng mà nói, trước tiên bảo trụ thể diện bây giờ, so với cái gì đều trọng yếu hơn, bọn hắn khẳng định cũng không muốn ở lại chỗ này, bị nhiều người như vậy vây lại thóa mạ và đánh đập.
Nghĩ tới đây, Hồ Hán có tâm trước tiên đem sự tình trở lại bình thường đã.
- Lưu manh đùa nghịch a, đưa đến đồn công an là tốt rồi!
Đúng lúc này, liền nghe được bên ngoài có người nói ra, thanh âm không lớn, nhưng mọi người lại nghe được rất rõ ràng.
- Đưa đến đồn công an!
Người hưởng ứng còn nhiều hơn, ở chung quanh nhao nhao kêu la.
Kỳ thật hai năm qua, quan hệ của Trung Quốc và Nhật Bản cũng là rất khá đấy, ít nhất là ở con đường tin tức cũng tính là thông suốt, cho nên mọi người đối với người Nhật cũng tương đối hiểu rõ, nhưng cũng giới hạn ở những nội dung mà truyền thông phát ra, quan tâm nhất chính là sản phẩm đồ điện của Nhật Bản, đối với bản thân vọn hắn cũng không hiểu rõ nhiều.
Nhưng bất kể nói như thế nào, ở trong tiềm thức mọi người, người Nhật vẫn là có hình tượng xuất hiện ở trong phim kháng chiến, thật sự là không thể nào tốt lên được.
Đột nhiên lại thấy hai tên người Nhật rõ ràng đùa giỡn phụ nữ, mọi người đương nhiên muốn hợp nhau tấn công, muốn đưa đến đồn công an cũng là vô cùng bình thường.
- Đừng làm loạn, đây là khách nhân mà thành phố mời đến!
Hồ Hán thấy tình huống có chút biến hóa, phải hô lớn lên một tiếng, sau đó quay đầu hướng về chỗ phía sau vừa phát ra thanh âm.
Thanh âm vừa nghe thấy, tựa hồ có chút quen thuộc.
Kết quả khi hắn nhìn lại, liền thấy hai người Diệp Khai và Tạ Quân Ngọc, không khỏi âm thầm lắp bắp kinh hãi.
Nhà đầu tư là do Hồ Hán hắn mời tới, kết quả lại dây dưa với Tạ Quân Ngọc, bị người làm mất mặt còn không phục, muốn tìm hắn xuất đầu, bất đắc dĩ Hồ Hán phải tìm Phó tỉnh trưởng Hồ Thanh Quốc đến giáo huấn Tạ Quân Ngọc, kết quả người ta trực tiếp đem Diệp Tương Càn xuất ra ngoài, khiến cho Hồ Thanh Quốc cũng mất mặt, sau đó còn tìm hắn oán trách cả buổi, ý nói chính là Hồ Hán hắn làm việc không đáng tin cậy.
Hiện tại nhà đầu tư lại đang trước mặt mọi người gây phiền toái, hết lần này đến lần khác đắc tội chính là Cố Miêu Miêu, chuyện này thật sự là phức tạp.
Làm người khác nhức đầu hơn, chính là Diệp Khai và Tạ Quân Ngọc xuất hiện, khiến cho vấn đề này càng trở nên khó xử lý, mặc dù hắn có thể trấn an được Cố Miêu Miêu, nhưng mà hai nguời Diệp Khai và Tạ Quân Ngọc này, tuyệt đối sẽ không để cho hắn thoải mái giải quyết chuyện tranh chấp này.
Đối với bọn hắn mà nói, xem Hồ Hán náo nhiệt, hẳn là chuyện rất vui.
Bất quá Cố Miêu Miêu ở bên cạnh cũng đã rất không cao hứng rồi, nàng hoàn toàn thật không ngờ, Hồ Hán mời tới hai nhà đầu tư, lại là loại có tính tình này.
- Chúng ta đi.
Cố Miêu Miêu kéo bạn gái mình, từ trong đám người chen đi ra.
Tuy trước mặt mọi người nàng không muốn hủy đi mặt mũi của Hồ Hán, nhưng mà tuyệt đối nàng sẽ không lưu lại, cùng hai nhà đầu tư kia mặt đối mặt, chuyện tình bên này, nàng chắc chắn sẽ không để ý tới nữa.
Ngược lại là Hồ Hán cũng không nghĩ tới tính khí của Cố Miêu Miêu lớn như vậy, lập tức cũng có một ít sững sờ.
Không biết người nào báo cảnh sát, lúc này đám cảnh sát ở đồn công an gần đó đã đến, đem đám người vây quanh tản ra, sau đó hỏi mấy người ở giữa:
- Chuyện gì, ai báo cảnh sát?
- Tiểu quỷ này đùa giỡn phụ nữ.
Có người hiểu chuyện ở bên cạnh chỉ chỉ nói.
Cảnh sát nhìn thấy hai tên bị tố cáo là người Nhật Bản, trong khoảng thời gian ngắn cũng có chút nhức đầu, liên lụy đến người ngoại quốc, đồn công an làm sao có thể có tác dụng? Đám con hàng này vừa gặp phải vấn đề gì, đều kêu gào muốn tìm đại sứ quán ra mặt đấy.
Tuy nói là xã hội chủ nghĩa, nhưng mà địa vị của người dân ngoại quốc hiển nhiên không có thua kém so với người dân trong nước, thậm chí ở phương diện khác còn mạnh hơn.
Lại nhìn hai tiểu quỷ, lộ vẻ đã bị tổn thương nặng, bị người đánh cho mặt mũi bầm dập, chuyện này nếu cáo trạng đến đại sứ quán mà nói…, lại không thể thiếu một hồi dây dưa miệng lưỡi, bộ ngoại giao bên kia mà có lệnh xuống, bọn cảnh sát hắn ở chỗ này cũng khó làm.
- Phụ nữ ở đâu?
Cảnh sát nhìn xem, cảm thấy xung quanh đều là đám đàn ông, tựa hồ không thấy khổ chủ đâu, vì vậy liền hỏi.
- Vừa mới rời đi.
Có người hồi đáp.
Thời điểm chuẩn bị hỏi một câu nữa, chợt nghe thấy một trong hai người Nhật Bản hô lên:
- Chính là hắn, vừa rồi trong phòng vệ sinh, đi tiểu trúng vào ta!
Truyện khác cùng thể loại
631 chương
53 chương
30 chương
107 chương
106 chương