Quan Môn
Chương 540
Có thể không lâu lắm giá hàng cũng tăng lên rất cao.
Tới tháng tư thì giá hàng tiêu dùng so với tháng 12 năm 1991 sẽ tăng lên sáu mươi lăm lần.
Chính phủ muốn thông qua cửa hàng quốc doanh kiểm soát giá cả, không ngờ tiểu thương chợ đêm cùng nhân viên của cửa hàng quốc doanh là cùng một giuộc, đem thương phẩm qua tay đầu cơ trục lợi, kiếm chác món lợi kếch sù, chính phủ tính toán thất bại, trật tự thị trường hỗn loạn.
Bởi vì giá cả nhiên liệu, nguyên liệu buông ra quá sớm. Giá thành sảm phẩm tăng lên rất cao, đến tháng sáu thì giá bán sỉ của hàng công nghiệp tăng mười bốn lần, giá cao tới mức người mua phải sợ, tiêu phí thị trường tiếp tục đê mê, nhu cầu không vượng trái lại ức chế cung cấp, xí nghiệp nhao nhao co rút sản xuất làm thị trường tiến vào góc chết.
Cơn sốc liệu pháp là quân cờ thứ hai, tài chính, tiền nhanh chóng bước ra sân khấu.
Tài chính co rút nhanh chủ yếu là tăng thu giảm chi, tăng thu nhập tiết kiệm chi tiêu. Thu thuế ưu đãi bãi bỏ toàn bộ, thuế giá trị gia tăng của tất cả thương phẩm tăng lên 28%, đồng thời tăng phí nhập khẩu sản phẩm. Cùng biện pháp tăng thu nhập nguyên bộ, chính phủ cắt giảm đầu tư công cộng, quân phí và phí văn phòng đem dự toán trong ngân quỹ nhét vào ngân quỹ trung ương, hạn chế chính phủ địa phương đi vay ngân hàng phòng thiếu hụt.
Chính sách giảm đầu tư tiền bạc, kể cả đều cao lãi suất cho vay, thành lập cơ chế gửi vàng cho ngân hàng, thực hành cho vay hạn ngạch quản lý, dùng cách này khống chế lưu lượng chi tiêu, ức chế lạm phát.
Nhưng mà chính phủ lần nữa tính toán sai lầm.
Bởi vì thuế phụ quá nặng xí nghiệp sản xuất càng héo rút hơn nữa, nhân số thất nghiệp tăng vọt, chính phủ không thể không tăng lớn tiền trợ cấp và đầu tư, tài chính thiếu hụt tăng nhanh. Vốn lưu động và tín dụng của xí nghiệp giảm đi cực nhanh, xí nghiệp khất nợ lẫn nhau, tam giác nợ nần càng ngày càng nghiêm trọng.
Chinh phủ nước Nga buộc lòng buông lỏng quản lý tiền tệ, năm 1992 nợ nước ngoài là mười tám ngàn tỷ Rúp, gấp hai mươi lần năm 1991.
Trong tiếng vang của mái tin, tiền đưa vào thị trường tăng cao dẫn tới lạm phát khủng khiếp.
- Vấn đề chúng ta gặp phải hiện giờ chính là có nên bán một it tài sản cố định ở nước Nga hay không, đem tài chính nắm trong tay? Những chuyện này chúng ta không cách nào làm chủ, còn phải do anh quyết định mới được.
Chung Ly Dư nói.
- Chuyên gia tài vụ có dự đoán gì?
Diệp Khai hỏi.
- Bọn họ cảm thấy hiện tại thực sự không phải thời điểm lợi ích hóa.
Chung Ly Dư trả lời.
Đứng trên lập trường chuyên gia tài vụ cân nhắc thị trường, bọn họ cho rằng tình huống của nước Nga hiện tại còn chưa tới mức quá nghiêm trọng, cho nên cũng không đồng ý ra tay với các sản nghiệp, nếu như đặt vào một hai năm sau, những tài sản này đoán chừng sẽ tăng lên gấp đôi.
- Em có đề nghị gì?
Diệp Khai lại hỏi.
- Suy nghĩ của em là hoàn cảnh nước Nga có chút hỗn loạn, hay là như vậy đi, có thể cân nhắc bán một nửa đi, ít nhất chúng ta còn có thể chờ đợi tăng giá, còn trong tay tụ tập bốn mươi tỷ đô la làm tiền mặt, sau khi có số tiền này chúng ta có thể làm được nhiều việc.
Chung Ly Dư đưa ra đề nghị.
- Số tài sản còn lại em cảm thấy nên giữ lại, nói thí dụ như khoáng sản và nguồn năng lượng..., những sản nghiệp này sau đó có rất nhiều khả năng sinh lợi, không cần lo lắng sẽ xảy ra vấn đề gì.
Diệp Khai gật đầu nói:
- Vậy xử lý theo em nói đi, cầm trong tay quá nhiều nợ thế này cũng không phải là tốt, trong nội tâm đúng là không thể an tâm.
- Hiểu rồi!
Chung Ly Dư cười cười nói.
Lúc trước Diệp Khai thông qua đủ con đường, những món nợ trái phiếu đánh bạc đồng Rúp của nước Nga sẽ giảm mạnh, hôm nay mục tiêu này đã đạt thành, đương nhiên phải thu lợi kết, sau khi đem số tài sản trên giấy này chuyển thành đô la mới có thể làm nội tâm người ta cảm thấy yên tâm.
Về phần nói đã tư hữu hóa khoáng sản và dầu mỏ nước Nga thì không cần sốt ruột, bởi vì hiện tại nước Nga có một số ngành sản xuất đang tư hữu hóa, đại thế thì không có vấn đề, tức là không cần phải bán ra, chờ mười năm sau mới cân nhắc tiếp.
Tổng thể mà nói người Nga hơi ngây thơ, thờ phụng cạnh tranh thị trường của tư bản chủ nghĩa, cho rằng đồ vật đã tư hữu hóa thì phải dựa theo quy luật của thị trường, cho nên hắn cảm thấy cầm quyền trong nước không cần lo lắng cái gì. Nhưng mà đợi tới người kế nhiệm sau lên đài thì cần phải cẩn thận, vị đó chính là điệp viên tâm cơ thâm trầm của Liên Bang Xô Viết, khó đối phó. Một khi đến lúc đó nên bán toàn bộ tài sản trong tay và rời khỏi nước Nga.
Nhưng mà Diệp Khai đối với tiền lời trước mắt phi thường hài lòng, hơn bốn mươi tỷ đô la. Một nửa trong đó là tiền lời cả. Dựa theo tỷ giá hối đoái hiện giờ thì cũng hơn hai ngàn tỷ nhân dân tệ, so với dự trữ quốc gia còn cao hơn nhiều, thật sự là một số thu nhập lớn.
- Nhị thiếu gia có nhớ hay không, nhiều tiền như vậy nên xử lý như thế nào?
Chung Ly Dư hỏi.
Với số tiền hơn bốn mươi tỷ đô la này, Chung Ly Dư trong khoảng thời gian ngắn còn có chút nhức đầu. Mặc dù nói nàng hiện tại đã chưởng quản căn cứ Hoa Đông Thần Vận có giá trị vài chục triệu đô la, đồng thời còn thay Diệp Khai khống chế tài sản ở nước Nga. Nhưng một khi cầm số tiền lời lớn như thế, nàng phải làm thế nào bây giờ?
Khoản tiền lớn như thế cũng không phải nói ném vào ngân hàng a?
Đối với đại bộ phận người giàu có mà nói, tiền mặt chỉ có thể dùng kiếm tiền mới có ý nghĩa, đặt ở trong ngân hàng ăn tiền lãi không phải là chuyện đáng cổ vũ.
- Ân, có một ít cân nhắc.
Diệp Khai gật đầu nói.
- Trọng điểm của chúng ta là các công ty Mỹ, em giúp anh mua cổ phiếu của các công ty này, cũng không cần quá nhiều, có thể chiếm một thành là được rồi.
Chung Ly Dư tiếp nhận tờ đơn của Diệp Khai thì không quá chú ý, nhưng mà nhìn thấy trên danh sách có công ty Microsoft thì có chút kinh ngạc.
- Công ty Microsoft? Bill Gates vào năm trước trên tạp chí Forbes chính là người giàu nhất thế giới, tài sản vượt qua sáu tỷ tám trăm triệu đô la?
Chung Ly Dư nói ra.
- Muốn thu mua một thành cổ phần của công ty Microsoft đại khái cần phải tốn bốn tỷ đô la.
Cổ phiếu Microsoft ngày 3 tháng 1 năm 1986 đưa ra thị trường, lúc ấy mỗi cổ phiếu trị giá hai mươi mốt nguyên, hơn sáu năm đến nay vẫn tăng trưởng, thời điểm vừa lên thành phố thân gia của Bill Gates chỉ có một trăm triệu đô la, sáu năm sau đã vượt qua sáu tỷ tám trăm triệu đôla, loại tốc độ kiếm tiến này vô cùng kinh người.
Đối với công ty kiếm tiền với tốc độ điên cuồng, trên thực tế rất nhiều người đều chú ý, nhưng mà người trong nước không hiểu rồi.
Chung Ly Dư ngược lại có nghe nói qua, nói là nhân viên Microsoft phải viết một chương trình, mà chương trình có biểu tượng là mặt to bằng hoạt hình, gương mặt biểu lộ xu thế biến hóa của cổ phiếu công ty, mỗi khi cổ phiếu công ty tăng lên thì chương trình sẽ biến thành mặt cười vui vẻ, trái lại thì buồn khổ.
Truyện khác cùng thể loại
73 chương
89 chương
23 chương
187 chương
1703 chương
123 chương
387 chương