Quan Môn

Chương 1174

Hai năm sau màn huyết tinh ở kinh thành, đã sắp đến ngày quốc khánh. Thời tiết nóng hầm hập, đã lâu không thấy trời mưa. Một chiếc xe Hồng Kỳ lớn chạy vào sân bay của thủ đô, đỗ trong bóng râm của đại sảnh. Một người chừng ba mươi tuổi bước xuống xe, đi kèm là một nữ thư ký trẻ trung cầm ô, nhìn cũng biết là nhân sĩ thành công. Người thanh niên kia đi vào trong đại sảnh tìm vị trí ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần. Hơn mười phút sau, có một chuyến bay nội địa hạ cánh, người thanh niên liền mở mắt, nói với nữ thư ký.“Đi thôi, chắc là lão Nhị đến.” Trong số tiếp viên thấy người trẻ thanh niên này khá quen mắt, suy nghĩ một chút mới à lên,“Kia không phải là lão bản Diệp Kiến Hoan của tập đoàn giải trí Hoan Nhan sao?” Trong hai năm gần đây, nghành công nghiệp giải trí trong nước phát triển cực nóng, tập đoàn giải trí Hoan Nhan đã theo đó phát triển thành tập đoàn lớn nhất trong nước, nhân viên đã vượt quá ngàn người. Về phạm vi nghiệp vụ, nhờ vào tài chính dồi dào nên đầu tư mạnh mẽ vào điện ảnh, vũ đạo, âm nhạc, văn học, bắt đầu khai thác thị trường nước ngoài. Lão bản Diệp Kiến Hoan dĩ nhiên là đối tượng trọng điểm theo dõi của truyền thông, nhất là bối cảnh thân phận cực cao của hắn, thêm vào vô số giai thoại tình ái với các giai nhân càng chiếm đầu bảng. Diệp Kiến Hoan cũng không bài xích gì chuyện này, rất ít khi ra tay quá nặng hoặc đưa ra tòa án với mấy tờ báo chuyên đưa tin đồn thổi. Nguyên nhân vì như thế, người biết hắn càng nhiều, đều tò mò muốn biết bộ dạng của lão bản tập đoàn giải trí Hoan Nhan. Chỉ là người trong đại sảnh cũng tò mò, người có thể khiến cho Diệp lão bản tự mình ra mặt tới đón là người nào? Vài phút sau, cuối cùng cũng nhìn thấy hành khách mang hành lý đi ra. “Lão Nhị, anh ở trong này!” Diệp Kiến Hoan thấy được Diệp Khai, liền bỏ cặp kính đen xuống hô lớn. Diệp Khai mặc bộ vest lịch lãm, nhìn qua khá trầm tĩnh. Sau khi hắn nhìn thấy Diệp Kiến Hoan thì mỉm cười, khoát tay. Quan hệ hai anh em rất tốt, một theo chính trị, một theo kinh tế, có thể nói là liên châu hợp bích. Trong mắt người khác, đời thứ ba của lão Diệp gia đều thực khó lường, kinh thương gia tư cự vạn, theo chính một bước lên mây, về học vấn cũng có tiềm lực kinh người, làm người ta cực kỳ hâm mộ không thôi. Sau khi hai người đi ra, Diệp Khai liền thấy được xe của Diệp Kiến Hoan, không khỏi cười nói,“Như thế nào đột nhiên đổi xe ? Chẳng phải anh vẫn thích xe nhập khẩu sao?” “Trước khác nay khác, bỗng nhiên phát giác xe Hồng Kỳ có vẻ trầm tĩnh, khác với vẻ xa hoa của xe nhập khẩu.” Diệp Kiến Hoan hồi đáp, tiếp theo hắn lại hỏi,“ Thím ba mấy ngày trước còn nói với anh là thay chú xử lý chuyện hôn sự, chú có ý kiến gì?” Năm nay Diệp Khai cuối cùng đã hai mươi hai tuổi, coi như đủ tuổi thành hôn. Mà Sở đại tiểu thư Sở Tĩnh Huyên cũng đã sốt ruột, tuy rằng hai người đã sớm đính hôn nhưng một ngày còn chưa thành vợ chồng hợp pháp thì Sở đại tiểu thư vẫn luôn cảm thấy có sự khiêu chiến cùng nguy hiểm. Diệp Khai cái gì cũng tốt, chỉ có điều đào hoa. Có thời điểm, Sở Tĩnh Huyên tuy rằng có thể làm bộ như nhìn không tới, nhưng với mấy đối tượng trọng điểm như Chung Ly Dư, Nam Cung Vân, Ninh Sương thì áp lực gây cho cô vẫn khá lớn. Nếu không phải cô tự tin gia cảnh, bản thân cũng rất tốt, lại có hai nhà ra sức tác hợp thì chắc đã nổi cơn. Giờ thì tuổi Diệp Khai cũng đủ, hai nhà tự nhiên phải lo liệu hoàn thành hôn sự của bọn họ cho bớt lo. “Loại chuyện này anh thạo hơn em, cứ xem rồi sắp xếp là được.” Diệp Khai hồi đáp,“ Nhớ là kín đáo thôi.” “Anh biết rồi.” Diệp Kiến Hoan gật đầu, sau đó lại thấp giọng hỏi,“Cháu gái anh thế nào?” Nghe hắn hỏi như vậy, Diệp Khai cười nhẹ rồi lấy ra một cuốn sổ da, đưa cho Diệp Kiến Hoan. Trong tấm sổ da có hơn mười tấm ảnh chụp một cô bé gái ở những khung cảnh khác nhau, đều rất dễ thương. “Thật sự là rất đẹp...” Diệp Kiến Hoan nhìn, bật thốt khen ngợi một tiếng. “Đang gửi ở nhà trẻ .” Diệp Khai nói một câu.“Đang xem là nên đưa về hay vẫn để ở bên kia.” Đứa bé gái tất nhiên Quách Du Du sinh cho hắn. Năm đó tuy rằng cô lặng lẽ tới Âu châu nhưng Diệp Khai đương nhiên có cách biết chỗ ở của cô, chỉ lo lắng đến nhiều nhân tốt nên cũng không bắt ép mẹ con cô trở về. Hơn hai năm qua, Diệp Khai cũng đi Âu châu vài lần để thăm hỏi. Vừa rồi, Diệp Khai đi công tác mười nước Âu châu, mượn công mưu cầu tư để thăm mẹ con cô. Trên cơ bản, Diệp Khai có khuynh hướng đón hai mẹ con trở về. Dù sao con gái sống ở Âu châu thì thói quen cùng tư duy sẽ bị Âu hóa, không phải như Diệp Khai mong muốn. “Vẫn là lão Nhị ngưu bức, con gái đã có, lên tới cấp phó bộ, thanh niên trong cả nước không ai bì được với chú?” Diệp Kiến Hoan xem xong ảnh, bỗng nhiên có chút cảm khái nói. “Cái gì phó bộ, đã đãi ngộ mà thôi.” Nói đến chuyện này, Diệp Khai khoát tay. Từ sau đêm huyết tinh ở kinh thành, các thế lực đều hoảng loạn với chuyện Diệp Khai tru sát đám Ma Cửu. Nguyên nhân dĩ nhiên là thế cân bằng vất vả vừa hình thành đã bị Diệp Khai đánh vỡ . Lão Diệp gia có được vũ khí nhân tính Diệp Khai trên cơ bản vô địch, gây nên áp lực rất lớn cho mọi người. Thích ứng được một thời gian, đồng chí Giang Thành liền phát hiện Diệp Khai cũng không có dã tâm lớn, vẫn an ổnlàm thị trưởng ở Đông Sơn. Về phía lão Diệp gia cũng không đưa ra yêu cầu thì cũng yên tâm hơn rất nhiều. Để mượn sức lão Diệp gia, thuận tiện cấp cho Diệp Khai một lợi thế, đồng chí Giang Thành liền cấp cho Diệp Khai thêm một chức vụ trợ lý phụ trách an ninh của bộ quốc phòng, coi như hắn có ba chức vụ. Đương nhiên, chỗ tốt của chức vụ này chỉ là đãi ngộ cấp phó bộ mà thôi. Về phần nói công tác thì cũng có một số phiền toái, ví dụ như có một số chuyện nhạy cảm liên quan đến quốc tế, các lãnh đạo cần đi nước ngoài trao đổi với các chính khách thì Diệp Khai thường xuyên đi theo. Dù sao chỉ cần có hắn bên cạnh thì có thể nói vạn vô nhất thất, hơn nữa trong một số vấn đề quân sự thì Diệp Khai còn có tác dụng bắc cầu. Thậm chí có một số phương diện chính phủ không có năng lực thông qua con đường bình thường thì Diệp Khai sẽ mời đến một số nhân vật thuận tay giải quyết một ít phiền toái nhỏ. “Đi thuận lợi chứ?” Diệp Kiến Hoan hỏi. “Xử lý vài chuyện nhỏ.” Diệp Khai hồi đáp, tiếp theo hắn nhíu mày nói,“Gần đây bên ngoài có chút không ổn định, không có việc gì thì ở trong nước đi.” “Ừ.” Diệp Kiến Hoan nghe xong, gật đầu. Tuy rằng Diệp Khai cũng không nói cụ thể nhưng nếu hắn đã nói như vậy thì nhất định phải cảnh giác, Diệp Kiến Hoan vẫn hiểu được điều này. Nhiều năm qua, dựa vào Diệp Khai đề điểm mà tài sản của Diệp Kiến Hoan đã bành trướng, hiện tại nói như thế nào là siêu cấp phú hào trong tay có vài tỷ dollar. Cho nên Diệp Kiến Hoan vẫn phi thường tin phục thằng em này. Gần đây kinh tế quốc dân cao tốc phát triển, các điều kiện cũng cởi mở hơn rất nhiều cho các tập đoàn tư nhân, số lượng siêu cấp phú hào tăng lên nhiều. Đối với những người có tham vọng thì đây chính là một thời đại hoàng kim tốt nhất. Tài sản của Chung Ly Dư cùng Bùi Quân Thu đã tăng lên vài lần, sự nghiệp của Sở Tĩnh Huyên cũng bước vào giai đoạn phát triển cao tốc. Vấn đề quan tâm nhất của mọi người hiện tại là đại sự hôn nhân của Diệp Khai. “ Lúc sáng lão gia tử còn hỏi chuyện của chú, đi gặp lão nhân gia trước đi.” Diệp Kiến Hoan nói với Diệp Khai. Diệp Khai lên tiếng, hiện giờ Diệp lão gia tử tuy rằng vẫn là thường vụ cục chính trị nhưng đã dồn tinh lực vào chuyện khác. Dù sao nhiệm kỳ chỉ còn hai năm, ông phải bắt đầu công tác chuẩn bị chuyển giao. Đồng thời lui xuống còn có rất nhiều người. Nếu là ở hai năm trước, lão Diệp gia có nhiều người đồng thời lui xuống như vậy sẽ ảnh hưởng cực lớn tới lợi ích toàn gia tộc. Nhưng giờ Diệp Khai đã thành định hải thần châm của lão Diệp gia , chỉ cần hắn không việc gì thì không ai dám ra tay với lão Diệp gia. Mọi người chưa từng nghĩ qua biến hóa này. Chỉ có thể nói, thế sự khó liệu, thiên đạo vô thường. Hai anh em nói chuyện trên xe một hồi thì xe đã về tới nhà cũ của Diệp gia. Không ngờ hôm nay Diệp lão gia tử về nhà, mà nhị lão gia tử cùng bác cả Diệp Tử Kiện, chú Lê cũng có ở đây, thật sự hiếm thấy. “Hôm nay thật sự là tốt ngày a......” Diệp Khai vừa vào cửa liền biết ngay, không khỏi cười nói. Chào hỏi xong mấy vị trưởng bối, Diệp lão gia tử lại hỏi,“Tiểu Khai, hôn sự chuẩn bị thế nào ?” “Chắc là xong rồi.. Chuyện này là lão đại xử lý......” Diệp Khai nhìn Diệp Kiến Hoan. Đối với chuyện này. Diệp Khai thật sự đau đầu. Thái độ của hắn về chuyện này không quá có trách nhiệm, nhưng cũng vì không quen, mà Diệp Kiến Hoan thì kiến thức rộng rãi. Chuyện chuyên nghiệp phải giao cho người chuyên nghiệp xử lý, đây là nguyên tắc làm người của Diệp Khai. “Thái độ này của cháu không ổn, phải tích cực một chút, Tiểu Huyên là cháu dâu mà chúng ta đều xem trọng.” Nhị lão gia tử lên tiếng. “Gần đây cháu bận rất nhiều chuyện....” Diệp Khai nói một câu, thấy sắc mặt mọi người không tốt liền vội vàng bổ sung.“Cháu có thể cam đoan sẽ xuất hiện đúng giờ ở hôn lễ.” Mọi người nghe hắn nói như vậy, không khỏi nở nụ cười. Bất quá Diệp Khai quả thật bận rộn, không nói bên Đông Sơn thì chuyện của cục cảnh vệ trung ương lẫn bộ quốc phòng đều phải chú ý. Cũng may Diệp Khai bản sự lớn, nếu không cả ba công tác đủ đè chết người. Đang lúc nói chuyện thì Diệp Tử Bình ở bên Minh Châu điện về, cũng hỏi chuyện hôn lễ. “Đại ca một tay lo liệu, đến lúc đó đến đúng giờ là được .” Diệp Khai trả lời qua điện thoại. “Không ngờ chuyện kết hôn của chú mà người bận rộn nhất là anh.” Diệp Kiến Hoan cười không ngừng. Diệp lão gia tử nhìn Diệp Khai, cười gật gật đầu, trong mấy đứa cháu thì Diệp Khai đáng để kiêu ngạo nhất, chỉ là nó gây ra phong ba cũng nhiều nhất . Qua mấy năm vừa rồi, những rắc rối của Diệp Khai cũng qua đi, ngược lại thăng lên phó bộ, đúng là kỳ tích. Dù là Diệp lão gia tử cũng không dự đoán được sẽ có loại kết quả này. Không chỉ nói, Diệp Khai hiện giờ mới chỉ hai mươi tuổi mà quan lộ còn rất dài. Có thể không qua bao lâu nữa, Diệp Khai có thể là ủy viên dự khuyết trung ương, sau đó là cấp chính bộ, rồi ủy viên trung ương, ủy viên cục chính trị, thường vụ, cũng không có gì không thể. Trên thực tế, với năng lực hiện tại của Diệp Khai, chỉ cần hắn nguyện ý, muốn vấn đỉnh cũng chỉ là vấn đề thời gian. Dưới lực lượng tuyệt đối dưới, không có một đại gia tộc nào có gan cự tuyệt yêu cầu của Diệp Khai. Nói lcái gì tín ngưỡng, tín niệm, lý tưởng, khát vọng, trên thực tế xét đến cùng vẫn là vấn đề lợi ích. Muốn nhiều lợi ích cần phải có nhiều quyền lực, muốn có được nhiều quyền lực nhất định phải có được nhiều thực lực. Rất khó đánh giá được thực lực của Diệp Khai, đối với người thường, mọi người có thể đánh giá khá tin cậy nhưng với nhân vật thần dị như Diệp Khai thì không ai có thể đánh giá chuẩn xác hắn che giấu bao nhiêu lực lượng. Đối với đối thủ mà bản thân không thể chiến thắng, lại có thể hủy diệt hết thảy, chỉ cần không chịu thiệt thòi gì, biểu lộ thần phục vẫn hay hơn, ít nhất có thể bảo toàn lợi ích gia môn. Toàn bộ lão Diệp gia đều rất tin điểm này. Đối với một số tình huống bí ẩn của Diệp Khai, dù là người trong nhà cũng không muốn hỏi hắn, có ý giữ kín. Sau Quốc khánh, hôn lễ của Diệp Khai rốt cục tổ chức long trọng nhưng giản dị. Được Diệp Kiến Hoan lo liệu, hôn lễ rất thành công, khách mời đều trầm trồ. Đêm tân hôn, Sở Tĩnh Huyên ở trên giường hỏi Diệp Khai chuyện năm đó. “ đêm đó ở kinh thành đã xảy ra chuyện gì?” Sở Tĩnh Huyên nhéo lỗ tai Diệp Khai, muốn hỏi rõ chuyện hai năm trước. Tuy rằng nhiều người đồn đại đêm đó có rất nhiều chuyện lớn nhưng vì các phương diện phong tỏa nên mọi người cũng không rõ cụ thể, chỉ biết Diệp Khai là người không thể trêu vào, dù là nhân vật khó chơi như Ma Cửu cũng khó thoát khỏi kết cục thê thảm tan xương nát thịt. “Chuyện đêm hôm đó thì liên quan gì, trong mắt người khác thì là một cơn ác mộng, nhưng đối với em thì cũng không cần biết.” Nhớ tới chuyện đêm hôm đó, Diệp Khai hiển nhiên cũng không muốn nhiều lời, có một số việc cũng chỉ có thể chôn trong lòng. “Mỗi người đều có bí mật không thể nói, sau này chúng ta sống tốt là được.” Thấy Sở Tĩnh Huyên bĩu môi có chút mất hứng, Diệp Khai liền mỉm cười,“Về phần những chuyện chồng em từng trải qua, em cứ coi như là truyền thuyết không thể kiểm chứng.” “Anh với em cũng sẽ trở thành truyền thuyết sao?” Sở Tĩnh Huyên hỏi. “Sẽ là như thế.” Diệp Khai khẳng định. “Vậy anh với mấy cô gái đó cũng sẽ trở thành truyền thuyết sao?” Sở Tĩnh Huyên bỗng nhiên nhéo tai Diệp Khai, hỏi gắt. “ Vấn đề này,…vợ à, nghiên cứu những vấn đề học thuật hư ảo như vậy chi bằng chúng ta nghiên cứu xem đêm nay dùng loại tư thế nào đi?” Diệp Khai cười khổ nhìn Sở Tĩnh Huyên, chuyển hướng câu chuyện.