Quan Môn

Chương 1113

“Hiệu quả lại có thể rõ ràng như vậy....” Lúc ăn cơm tối, Diệp Tử Bình tán thưởng. Việc Diệp Khai làm rất đơn giản, chính là đem tin tức này phóng ra mà thôi, nhưng hắn nhằm vào tính phổ quát của truyền thông nên có lực ảnh hưởng rất lớn. Toàn bộ truyền thông Minh Châu đều bắt đầu đều chú ý vấn đề này, gọi điện thoại cho nhau chứng thực, có người thậm chí vận dụng quan hệ bản thân, hỏi dò tin tức từ bộ ngoại giao cùng ủy ban vận động đăng cai thế vận hội. Bởi vậy, liền làm cho toàn bộ truyền thông trong nước đều bắt đầu bị cuốn hút vào chuyện thành viên ủy ban đăng cai Olympic thành viên bị Sydney thu mua. Hơn nữa theo cao trào, chuyện này thậm chí đã mở rộng đến truyền thông của Âu Mĩ Nhật. Bọn họ cũng đều cảm thấy đây là một chuyện rất lớn, vì thế đều đăng lại. Tình thế thăng cấp, làm cho ủy ban vận động đăng cai thế vận hội trong nước cảm thấy phi thường đau đầu. Nguyên bản Sydney chính là đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ của kinh thành, hiện tại đối phương lại làm như vậy, quả thật cấp áp lực rất lớn với ủy ban vận động đăng cai thế vận hội kinh thành. Mà đối với truyền thông trong nước ra sức nghị luận về vấn đề này, ủy ban vận động đăng cai thế vận hội cũng có cái nhìn không hay. Bọn họ cho rằng truyền thông trong nước tuyên truyền ồn ào huyên náo, chẳng những sẽ không tăng cơ hội cho kinh thành đăng cai thế vận hội, ngược lại sẽ làm ủy ban đăng cai Olympic phản cảm với đại lục, làm cho kinh thành cạnh tranh càng nhiều trở ngại. Đương nhiên , sự tình đã đã xảy ra, hiện tại bọn họ có khả năng làm chính là căn cứ dư luận tình huống, hướng ủy ban đăng cai Olympic đưa ra công hàm chính thức, yêu cầu xác định thật giả việc này, hơn nữa đưa ra kháng nghị nghiêm chỉnh. Dù sao mặc kệ nói như thế nào, Diệp Khai đã đạt được mục đích. Hắn tùy ý đưa ra một chiêu liền thoải mái hóa giải chuyện đất hiếm đang ở nơi đầu sóng ngọn gió. Hiện tại toàn bộ truyền thông căn bản là không ai lại đi thảo luận vấn đề này. Lực chú ý đều bị chuyện thành viên ủy ban đăng cai Olympic nhận hối lộ của Sydney cướp sạch . Diệp Khai đang ăn, thuận tiện xem tin tức, nghe Diệp Tử Bình nói vậy liền đáp,“Có câu là đổ không bằng sơ. Trước đó con cũng từng nghĩ qua, muốn gióng trống khua chiêng triển khai luận chiến với đối phương, nhưng sau cân nhắc lại thấy không cần. Đám này chỉ là nhận lệnh nước ngoài để làm rối , bọn họ ước gì mình sa vào tranh cãi.” “Cho nên, con làm ra họa thủy đông dẫn?” Diệp Tử Bình cười hỏi. Một chiêu này của Diệp Khai thực xưng được là họa thủy đông dẫn. Giờ không ai nhắc đến chuyện đất hiếm, ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào công tác đăng cai thế vận hội. Không chỉ mang lại áp lực rất lớn cho ủy ban vận động đăng cai thế vận hội kinh thành mà dù là ủy ban Olympic quốc tế cảm thấy phi thường chấn động. Lại nói tiếp, nước bên ủy ban Olympic quốc tế cũng rất đục. Nhiều thành viên của ủy ban hay nhân viên công tác cũng không xa lạ gì với chuyện nhận hối lộ. Cho nên sau khi bọn họ thu được công hàm chính thức của kinh thành thì trong lòng cũng không quá kiên định. Mắt thấy vào hạ tầng tháng chín sẽ triển khai đầu phiếu quyết định địa điểm tổ chức thế vận hội Olimpic 2000, giờ lại tung ra tin tức như vậy, thậm chí còn ngầm ám chỉ hai thành viên nhận hối lộ là ai. Đối với ủy ban Olympic quốc tế mà nói, muốn tra ra đến tột cùng là ai nhận hối lộ, kỳ thật là chuyện rất đơn giản. Chỉ là xử lý chuyện sau đó thì thật đúng là không dễ làm . Đại lục đưa ra đăng cai thế vận hội, đối với ủy ban Olympic quốc tế mà nói, trên thực tế là một chuyện tốt. Rất nhiều người đều hy vọng nương cơ hội này mở rộng lực ảnh hưởng ở đại lục. Dù sao đây là một thị trường cực kỳ khổng lồ, mà phong trào thể dục thể thao có khả năng mang đến đầy đủ lợi ích, tuyệt đối sẽ làm cho toàn bộ ủy ban Olympic quốc tế được lợi không phải là ít. Phải biết rằng, các thành viên ủy ban Olympic quốc tế trên cơ bản đều có sản nghiệp thể thao khổng lồ của chính mình. Nếu như có thể thuận lợi bước vào thị trường đại lục thì sẽ mang lại lợi nhuận kinh người cho họ. Nhưng đồng thời bọn họ cũng có lo lắng về phương diện này, nhất là thái độ của các quốc gia Âu Mĩ Nhật không phải nhất quán trong sáng. Nhất là Sydney đăng cai thế vận hội, trên thực tế chính là các quốc gia phương Tây vì quấy rầy đại lục đăng cai thế vận hội nên nhất thời hé ra con bài chưa lật. Vì ngăn chặn đại lục phát triển, để cho Sydney đứng ra làm rối, đó là cách không còn gì tốt hơn. Dù sao ở trong mắt các quốc gia phương Tây thì Australia cũng chỉ có quặng sắt và lông cừu. Quan hệ của bọn họ với Trung Quốc như thế nào không quá ảnh hưởng tới kinh tế trong nước. Cho dù là bọn họ có làm sao thì cũng cách biệt qua Thái Bình Dương, không tiếp xúc trực tiếp với đại lục, thực thích hợp làm lính hầu. Dĩ nhiên mặt sau đó là trao đổi các loại lợi ích, nếu không Sydney cũng không khả năng ham thích đăng cai thế vận hội như vậy. Dù sao tính toán ra thì Sydney tổ chức một lần thế vận hội Olimpic xác định là lỗ chắc. Mọi người cũng không phải tay mơ, không lợi không làm vốn là bản năng của đám chính khách. Người Australia cũng không phải ngốc nghếch gì. Chỉ là Diệp Khai đánh vỗ mặt quả thật làm cho Sydney có chút trở tay không kịp. Bởi vì bọn họ đúng là làm chuyện này, lại không dự đoán được bị người tố giác. “Con cũng vô tình nhận được tin tức này, thật giả mặc dù cần có nghiên cứu thêm chứng cứ. Nhưng con nghĩ nếu như các quốc gia Âu Mĩ lợi dụng vấn đề nhân quyền công kích trong nước thậm tệ, ý đồ quấy nhiễu công tác đăng cai thế vận hội. Muốn cho người Australia mở mắt thì con cũng không cần nghĩ nhiều như vậy .” Diệp Khai nói,“Chính cái gọi là có tật hay không cứ phải đánh gậy. Quả nhiên, con vừa thả ra phong thanh thì nghe nói người Australia phi thường khẩn trương, ủy ban Olympic quốc tế cũng phi thường thận trọng, hiệu quả tốt vượt xa dự liệu nhiều lắm.” Diệp Tử Bình gật gật đầu, theo phương diện này mà xem thì cách làm của Diệp Khai quả thật thu được hiệu quả cực tốt. Cái thứ nhất chính là chuyện đất hiếm giờ đã không còn ai đề cập tới, cái thứ hai chính là giúp ủy ban vận động đăng cai thế vận hội kinh thành lấy được quyền chủ động, từ chỗ bị phương Tây công kích giờ lại có thể phản đòn. “Bất quá, cũng có người tỏ vẻ không quá vừa lòng .” Diệp Tử Bình ném tờ báo lên bàn, nói với Diệp Khai,“Có người phát biểu trong chuyện này bên truyền thông không để ý toàn đại cục, tự ý làm loạn chủ trương, khiến cho chuyện tổ chức bị vây ở cục diện bị động. Còn có người tỏ vẻ muốn truy cứu trách nhiệm của truyền thông.” “Đó là vô nghĩa......” Diệp Khai nghe xong, nhất thời liền bĩu môi nói,“Cũng là bọn họ ngây thơ như vậy, thật đúng là nghĩ người ngoại quốc chơi đẹp! Ở trong mắt Âu Mĩ, ngăn chặn đại lục phát triển mới là nhiệm vụ quan trọng nhất, về phần nói cái gì đăng cai thế vận hội chuyện chỉ là qua mắt mà thôi!” Diệp Khai vẫn luôn cho rằng, trong nước xử lý một số chuyện quả thật tồn tại vấn đề rất lớn. Mượn lần đăng cai thế vận hội này mà nói, cho tới nay đều nói công tác vận động phi thường thành công, đại lục là nước có hi vọng nhất. Đối thủ chúng ta đều rất yếu, không chịu nổi một kích, luôn luôn tuyên bố thành phố chúng ta sẽ tổ chức thế vận hội 2000, mọi người là ôm mù quáng lạc quan, cho rằng lúc này đây đăng cai thế vận hội là chuyện không phải bàn. Kết quả cuối cùng cho mọi người một cái tát thật kêu, làm cho mặt mũi người Hoa không biết giấu vào đâu. Tuy rằng nói trong đó có bàn tay của Âu Mĩ, nhưng công tác của ủy ban vận động đăng cai thế vận hội quả thật có vấn đề. Ví như chuyện tuyên truyền một số khó khăn trong đó không rõ ràng, để cho mọi người ảo tưởng. Nếu trong quá trình đăng cai thế vận hội một ít vấn đề có thể sớm bộc lộ thì tin tưởng các phương diện ứng đối cũng sẽ càng đúng lúc, càng có hiệu quả cao, công tác sẽ càng trở nên chủ động. “Bất quá chuyện này thất bại cũng tốt, theo tình huống thực tế mà nói thì trong nước còn chưa thích hợp tổ chức một lần thế vận hội Olimpic.” Diệp Khai tiếp theo còn nói thêm. “Ý tưởng cao tầng trên cơ bản cũng là như vậy, đăng cai thế vận hội bất quá là hợp với tình hình mà thôi, có thể thành cố nhiên làm người cao hứng, nếu không thành vậy cũng là chuyện đáng giá cao hứng.” Diệp Tử Bình gật đầu thừa nhận nói,“Lấy điều kiện hiện tại để tổ chức một lần thế vận hội Olimpic long trọng thực sự không khác phùng má giả làm người mập, bản thân cha cũng không đồng ý .” “Hoặc là nói trong lòng mọi người đều biết rõ ràng? Chính là diễn một tuồng kịch cho dân chúng xem?” Diệp Khai vuốt cằm nói. Có một số việc, thật đúng là không dễ nói, dù sao tin tức quá sâu . Mặc dù là lấy năng lực Diệp Khai cũng chỉ có thể suy đoán, cảm thấy nhận thức của mình gần với sự thực, cũng không có thể cam đoan ý nghĩ của mình nhất định là chính xác . Có một số chuyện chỉ có thể qua rất nhiều năm sau, lúc mọi người chậm rãi ở trà dư tửu, căn cứ hoàn cảnh ngay lúc đó mà suy luận ra sự thực. Đáng giá cao hứng chính là, hiện tại không ai chú ý tới chuyện đất hiếm. Bên Nam Cung Vân đã thành lập công ty, các giai đoạn tiếp theo đã lên kế hoạch, hết thảy đều làm thuận lợi. Đương nhiên, một số thế lực nước ngoài khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ. Tuy rằng truyền thông trong nước không đề cập tới chuyện này , nhưng truyền thông nước ngoài, nhất là truyền thông Mĩ Nhật mỗi ngày đều đề cập tới, cực lực kích động cảm xúc các quốc gia. Nhưng theo thời gian trôi qua, cùng với sự im lặng của truyền thông đại lục, bọn họ rốt cục cảm thấy không có ý tứ gì. Chuyện này giống như khi trên giường, chỉ một người sử xuất chiêu thức, một người khác lại thờ ơ, chuyện như vậy tự nhiên là vô vị. Nhưng bọn họ chung quy chưa từ bỏ ý định, bên Nhật Bản thấy áp lực tạo ra không ai để ý liền cầu Mĩ ra mặt. Bởi vậy Mĩ liền phái ra lấy phó quốc vụ khanh làm đại biểu dẫn theo một đoàn sáu mươi người, triển khai phỏng vấn đại lục. “Ha ha, Mĩ rốt cục vẫn là ngồi không yên, đây là chuyện tốt.” Lúc Diệp Khai thu được tin tức này thì đã từ kinh thành về tới Đông Sơn, dù sao hắn rời khỏi cương vị công tác đã quá lâu. Mắt thấy tháng mười một tới gần, rất nhiều công tác ở thành phố cũng cần chủ tịch tự mình xử lý . Bất quá trước khi đi, Diệp Khai cũng đã ủy thác với cha mình,“Nếu truyền thông lại nói gì về chuyện đất hiếm thì không cần nương tay, lập tức lấy danh nghĩa nào đó bắt lại rồi nói sau.” Diệp Tử Bình gật đầu đáp ứng, Diệp Khai nói đúng, chuyện vừa rồi có thể nói là vô trách nhiệm. Có thể buông tha không truy xét, nhưng chuyện sau này coi như lòng dạ khó lường , cần phải nghiêm trị .