TV vẫn phát ra âm thanh náo nhiệt, cuối cùng cũng là Tần Viêm dời tầm mắt trước, thấp giọng mắng: “Tôi thao… Cậu rốt cuộc đang làm cái gì?” Tạ Kỳ như ở trong mộng mới tỉnh, trên mặt hiện lên một mảnh xấu hổ, lập tức cười hòa: “Gì chứ… Tùy tiện hôn một chút mà thôi, cũng sẽ không mất miếng thịt nào!” Tần Viêm lập tức thay đổi sắc mặt, miễn cưỡng kìm nén lửa giận, tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn: “Tùy tiện hôn một chút? Cậu mẹ nó không phải từ sớm cũng có thể tùy tiện hôn một tên con trai?” Tạ Kỳ bực bội nói: “Tôi cũng không phải cố ý… Thao! Hôn một chút thì làm sao? Nam hay nữ không phải là người cả sao? Chúng ta biết nhau đã bao lâu, hôn một cái có gì phải ngại, tôi lại không có bệnh!” Tần Viêm quả thực tức giận nói không ra lời, tên này nói chuyện thật vô liêm sỉ! Không ngờ việc bọn họ quen nhau lâu như vậy, nay hôn một chút liền xem như thuận lý thành chương, cũng không cần so đo? Chính là… Tần Viêm nghĩ cậu muốn cùng tên này so đo cái gì? Chẳng lẽ còn một mực buộc cậu ta nói ra nguyên nhân làm vậy? Cậu ta đã nói không phải cố ý, thôi thì quên đi. Tần Viêm nhắm mắt lại, hít sâu một chút, hai tay nắm chặt, lại buông ra, cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Cậu… Quên đi!” Tạ Kỳ trong lòng cũng cảm thấy khó hiểu, hôm nay mình làm sao vậy? Ma xui quỷ khiến đem Tần Viêm kéo xuống nước, thấy cậu hoảng sợ vô thố thì kinh hoàng không thôi, không chút suy nghĩ liền hôn môi cậu, chẳng lẽ bị nước ngập não phá hư đầu óc? Cái này cũng chưa tính, vừa rồi lại nhịn không được hôn lên… Xem cậu ta như con gái? Mình cơ khát đến vậy sao? Bất quá… Tạ Kỳ liếm liếm môi, hôn cậu ấy tư vị thật tuyệt nha, chắc là vừa đánh răng xong, miệng Tần Viêm vẫn còn thoang thoảng vị bạc hà mát lạnh, nhắm mắt lại cũng không cảm thấy ghê tởm, ngược lại thích mê còn muốn nếm thử thêm nữa. Nghĩ như vậy, Tạ Kỳ liền sáp lại gần, lay lay vai Tần Viêm: “Nè, cậu chưa từng hôn phải không?” Tần Viêm đã nằm xuống, nghe vậy liền giận dữ: “Thao! Mẹ nó cậu đừng nói sảng gây chuyện với tôi!” Cậu đúng là chưa từng cùng người khác hôn, bạn gái cũng chưa quen ai, còn muốn đợi lên đại học mới nghiêm túc yêu đương, cái này đương nhiên không thể thừa nhận, bằng không Tạ Kỳ biết nụ hôn đầu tiên của cậu lại trao cho một tên con trai, thật không biết giấu mặt vào đâu! Tạ Kỳ cọ cọ bên cạnh cậu: “Nói thật cậu đừng so đo như vậy, loại sự tình này cảm thấy thoải mái thì tốt rồi, lúc tôi cùng đám bạn thân coi AV còn lấy tay làm!” Tần Viêm cảm thấy bất khả tư nghị: “Chẳng lẽ các cậu làm cho nhau?” Tạ Kỳ phản bác: “Thao! Đương nhiên không phải! Bất quá cho nhau thấy cũng không có gì phải ngượng ngùng. Tôi cảm thấy lúc hôn cậu rất thoải mái, cậu thì sao?” Tần Viêm trả lời: “Cậu mẹ nó biến thái! Cùng một tên con trai hôn môi lại cảm thấy thoải mái?” Tạ Kỳ sắc mặt đại biến: “Tôi thao! Cậu nói ai biến thái?” Tần Viêm nhíu nhíu mày, không nói lời nào. Tạ Kỳ sắc mặt xanh mét, hơn nửa ngày mới nói: “Cái này gọi là biến thái? Tôi lại không thượng cậu!” Tần Viêm vốn đang cảm thấy mình nói sai nên có chút hối hận, vừa nghe lời này, tức giận đến cả người phát run: “Cậu nói cái gì? Thượng tôi? Tôi thao mẹ nó, tôi là con gái sao? Muốn thượng mẹ nó cũng phải là tôi thượng cậu!” Tạ Kỳ sửng sốt một chút, cười ha ha ngồi dậy: “Thì ra là như vậy… Cậu tức giận vì lúc đó tôi xem cậu như con gái! Tần Viêm, cậu sớm hay muộn cũng phải cùng con gái hôn môi lên giường, non nớt như vậy sao làm cho người ta thích? Làm thử với tôi có gì không tốt? Tôi kinh nghiệm phong phú, dạy cậu mấy chiêu cũng được a!” Tần Viêm mắng: “Ai muốn cậu dạy?” Trong lòng cũng giật mình, lúc Tạ Kỳ hôn cậu hoàn toàn không có phản ứng, nghĩ lại thấy mình cũng thật kém cỏi! Về sau thực quen biết bạn gái, ngay cả hôn cũng không biết làm thế nào, tám phần sẽ bị khinh thường đi? Nhưng là… Nói thế nào cũng không thể không để ý chuyện để cho một tên con trai dạy mình hôn môi! Tạ Kỳ tranh thủ rèn sắt khi còn nóng: “Nè, cũng không có gì ghê gớm cả, nhắm mắt lại thì quản hắn là nam hay nữ chứ! Anh đây cũng coi như báo đáp ân tình cậu lần đó anh dũng nhảy cầu cứu anh, hy sinh một chút, miễn phí đảm đương vị trí đối tượng luyện tập của cậu đi!” Tần Viêm mắng to: “Cậu —” Từ “cút” còn chưa nói ra, mặt Tạ Kỳ đã sát lại gần, Tần Viêm mở miệng từ chối liền bị Tạ Kỳ quấn lấy đầu lưỡi dùng sức hút mạnh, thân mình cậu mềm nhũn cũng không kháng cự nữa. Hôn một chút… Cũng không có gì nghiêm trọng đi… Tần Viêm nhắm mắt lại, nghĩ thôi vậy, buổi tối nay thật điên rồi, cũng may Tạ Kỳ bộ dạng coi như suất, hôn kĩ cũng không tồi, mình không tính là chịu thiệt được. Từ sau buổi tối trật đường ray kia, quan hệ giữa Tạ Kỳ và Tần Viêm đột nhiên rơi vào một tình cảnh khác không sao nói rõ được. Đi Trương Gia Giới về, Tạ Kỳ không có việc gì cũng đi tìm Tần Viêm, mỗi lần đều quấn quít muốn làm một chút, sau đó liền vô liêm sỉ hôn cậu, thế nên hai người chỉ cần một mình ở chung, mặc kệ Tần Viêm giãy dụa hay không, cuối cùng cũng biến thành tình huống cậu bị Tạ Kỳ đặt ở dưới thân hôn môi. Kết quả kỹ thuật hôn của Tần Viêm qua tôi luyện ngày càng thành thục, Tạ Kỳ nằm sấp trên người cậu thở hổn hển nói: “Mẹ nó, cậu cũng thật lợi hại… Làm lão tử ngạnh rồi!” Tần Viêm đỏ mặt đẩy hắn ra, thanh âm lạnh nhạt: “Ngạnh liền cút vào toilet đi!” Đáy lòng lại có chút đắc ý, có thể làm cho tên Tạ Kỳ này bộ dáng chật vật chịu không nổi cũng coi như không dễ dàng nha. Tạ Kỳ cợt nhả dính chặt vào cậu: “Tốt xấu gì cũng là cậu phát hỏa, không thể nằm đó vừa phủi sạch vừa nói mát a!” Tần Viêm mắng: “Cậu ít không biết xấu hổ cho tôi —— vậy cậu còn muốn thế nào nữa?” Tạ Kỳ cười nói: “Giúp tôi làm đi?” Tần Viêm vung tới một cái tát: “Cút!” Tạ Kỳ nhanh nhẹn bắt lấy tay cậu: “Cậu cứ như vậy bảo tôi cút? Tần Viêm, chỗ này là phòng cậu nha!” Ba mẹ Tần Viêm đang cùng ba mẹ Tạ Kỳ ngồi ở phòng khách đánh bài tú-lơ-khơ, Tần Viêm nghĩ Tạ Kỳ đang thế này thật đúng là không thể cút, mang theo cái lều mùa hè cao ngất diễu qua trước mặt ba mẹ, hai người bọn họ cũng đừng nghĩ sống sót. Tạ Kỳ cười đến vô sỉ: “Đến đây đi, trước lạ sau quen, lần sau tôi giúp cậu chuẩn bị cho tốt.” Tần Viêm vừa tức vừa giận: “Cậu cũng thật quá không biết xấu hổ!” Tạ Kỳ cầm lấy tay cậu ấn vào phía dưới đã ngạnh lên của mình: “Cậu ít nói này nọ đi, ở đây cũng không có người ngoài!” Con người là loài sinh vật một khi cấm kỵ được phá bỏ sẽ không kiêng nể gì. Tần Viêm ngay từ đầu còn cho rằng loại sự tình này không đúng, dần dần bị Tạ Kỳ lôi kéo cũng thấy không có gì. Hôn môi vuốt ve thủ dâm cho nhau, hai người những khi ở cùng một chỗ đều hận không thể hòa tan vào đối phương, mỗi lần cao trào qua đi, thời điểm từ từ nhắm hai mắt thở dốc vẫn cảm thấy chưa đủ, nhưng còn có cái gì chưa đủ thì cũng không rõ ràng. Không thể làm tình, đây là điểm mấu chốt. Bởi vì Tạ Kỳ đã nói không làm tình thì không coi là biến thái, hai tên con trai làm tình mới tính là đồng tính luyến ái, còn có thể mắc bệnh AIDS. Hôm nay ba mẹ Tần Viêm vừa mới ra khỏi cửa, Tạ Kỳ liền chạy ngay qua nhà cậu. Tần Viêm vẫn còn chưa rời giường, mở cửa để Tạ Kỳ vào tự bật TV xem, cậu đi rửa mặt chải đầu một chút, ra đến phòng khách thì bị Tạ Kỳ túm lại nói: “Đến phòng cậu đi!” Tần Viêm trong lòng buồn cười, tên lưu manh này chẳng lẽ tìm cậu cũng chỉ có chuyện đó? Vào phòng Tạ Kỳ lập tức đem Tần Viêm áp trên giường, Tần Viêm tự nhiên đáp ứng hắn, mơ hồ cảm thấy Tạ Kỳ hôm nay thế nào lại hết sức kích động? Tạ Kỳ lấy tay vén quần áo cậu lên, trên người cậu làm càn vuốt ve, dần dần di chuyển xuống phía dưới, thăm dò hậu đình của cậu. Tần Viêm đột nhiên cả kinh, mạnh bạo đẩy hắn ra: “Cậu định làm gì?!” Tạ Kỳ thở hổn hển đè trên người cậu: “Tần Viêm… Tôi thật muốn thử xem!” Tần Viêm tránh khỏi hắn, thanh âm có chút run rẩy: “Tạ Kỳ… Đừng nói đùa!” Tạ Kỳ vẻ mặt dục vọng khó nhịn nhìn cậu: “Thử một lần thôi, tôi chịu không nổi, mỗi lần đều chỉ dùng tay giải quyết, mẹ nó rất nghẹn!” Tần Viêm rống to: “Cậu mẹ nó hiểu rõ loại chuyện này có thể tùy tiện thử sao? Cậu với tôi lên giường? Kia chúng ta chính là…” Tạ Kỳ mạnh mẽ xông lên che miệng cậu lại: “Không phải! Chúng ta không phải cái kia!” Tần Viêm không nói nữa, bình tĩnh nhìn hắn. Tạ Kỳ buông tay, chán nản ngã xuống giường: “Cậu biết không, Triệu Tinh không đi nữa.” Tần Viêm nhíu mày, chờ Tạ Kỳ nói tiếp. “Cô ta ngày hôm qua đến tìm tôi, nói mình hiện tại đi không được, phải ở lại trong nước học đại học…  Cô ta nói không muốn cùng tôi chia tay…  Chúng tôi đi thuê phòng.” Một cỗ lửa giận trào lên, Tần Viêm thật muốn mắng, Tạ Kỳ cậu mẹ nó thật tiện! Nhỏ kia nói chia tay liền chia tay, rõ ràng dứt khoát, làm sao có nửa phần tình ý? Hiện giờ một câu nói muốn quay đầu lại, cậu mẹ nó liền cùng cô ta lên giường? Thế nhưng cậu vẫn là ngậm chặt miệng, mắng cái gì? Chính mình lấy tư cách gì mà mắng? Tạ Kỳ tiện hay không cũng là chuyện của cậu ta, không nói còn hơn, Tần Viêm nếu lại chạy tới xen vào chuyện của cậu ta, không chừng còn bị Tạ Kỳ tức giận mắng, nói cậu mẹ nó không phải tiện giống nhau, chẳng qua không giống Triệu Tinh lên giường với hắn… Tần Viêm nghĩ hẳn Tạ Kỳ sẽ nói như vậy. Tạ Kỳ rút ra một điếu thuốc thản nhiên nói: “Muốn mắng tôi tiện đi? Thao! Tôi không cùng cô ta lên giường.” Tần Viêm sửng sốt một chút, quay đầu cười lạnh: “Vậy cậu thuê phòng làm gì? Tâm sự a?” Tạ Kỳ nói: “Cô ta nói cô ta thật thích tôi, lần đầu tiên cũng cho tôi cái gọi là… Tôi thao! Lão tử thèm lần đầu tiên của cô ta làm gì? Tôi để cô ta ở lại phòng rồi rời đi.” Tần Viêm cố nhịn cười, rốt cục vẫn là cười ha hả, cậu nghĩ Tạ Kỳ tên này thực độc ác mà! Cố ý dẫn Triệu Tinh đi thuê phòng, sau lại đem người ta bỏ sang một bên, chính mình thế nhưng đi trước… Là con gái ai cũng đều nổi điên đi? Huống chi Triệu Tinh thuộc loại nữ sinh ngày thường tâm cao khí ngạo, nghĩ đến bộ dáng cô ta trợn mắt há hốc mồm ở lại phòng khách sạn, Tần Viêm liền cười đến không ngừng được. Tạ Kỳ cũng cười rộ: “Không tức giận?” Nét cười trên mặt Tần Viêm ngưng lại, nhìn về phía Tạ Kỳ: “Tức giận? Tôi sao? Vì cái gì?” “Cậu không phải lo lắng tôi cùng Triệu Tinh hòa hảo sao? Vừa nghe tôi cùng cô ta đi thuê phòng, mặt cậu liền hóa xanh.” Tần Viêm biến sắc, sau một lúc lâu cười lạnh nói: “Chẳng lẽ cậu thấy tôi ghen?” Tạ Kỳ ngẩn ngơ. Tần Viêm nói: “Cậu cho rằng tôi hẳn phải ghen?” Tạ Kỳ trên mặt thoạt trắng thoạt xanh, muốn mở miệng lại bị Tần Viêm giành trước: “Tạ Kỳ, cậu không phải nghĩ tới muốn thích con trai đi?” Tạ Kỳ liền mắng: “Tôi thao! Đó là biến thái!” Tần Viêm cười rộ lên, chậm rãi nói: “Vậy không phải xong rồi sao?” Tạ Kỳ giống như hiểu được chuyện gì, nhìn cậu. “Tôi và cậu nhiều lắm cũng chỉ như vậy, quản chuyện nhau mới thực biến thái. Có phải vậy không, Tạ Kỳ?” Tạ Kỳ lăng lăng nhìn gương mặt tươi cười của Tần Viêm, bộ mặt trưng ra vẻ vô tội giống như lúc giảng đạo lý cho hắn. Hắn một bụng dục hỏa chỉ một thoáng bị dập tắt sạch sẽ, hắn nghĩ Tần Viêm nói đúng, cứ như vậy tiếp tục bọn họ sẽ thực trở thành biến thái đi… Sau đó hắn nhớ tới thật lâu trước kia, Tần Viêm sẽ không quá quản chuyện của hắn. Tạ Kỳ rốt cục cười rộ lên, phun ra một làn khói vào mặt Tần Viêm khiêu khích: “Cậu nói đúng, vừa rồi coi như tôi nổi điên muốn cùng cậu lên giường? Lão tử mẹ nó điên rồi!” Tạ Kỳ nhặt lại quần áo mặc vào, mở cửa rời đi. Tần Viêm cứ tựa vào đầu giường, vẫn không nhúc nhích. Nghĩ lại thật nguy hiểm. Tần Viêm xem qua lịch, kỳ nghỉ hè sắp chấm dứt, cậu cùng Tạ Kỳ cũng sẽ mỗi đứa một nơi, vào lúc này là hắn hoặc cậu nhất thời bị mê hoặc bước sai một bước, dù sao cũng còn lưu lại một người thanh tỉnh, sự việc vẫn còn cứu vãn được. Tạ Kỳ nói hắn không phải biến thái, bọn họ cũng không phải biến thái. Tần Viêm cười lạnh, đúng, bọn họ ai cũng không phải biến thái. Không thể chạm vào, vậy không chạm, ai lúc trẻ mà chưa từng làm sai chuyện gì chứ? Như vậy, khai giảng thì tốt rồi. Ly khai thì tốt rồi.