Quan Khí
Chương 86
Phương án thiết kế trang hoàng văn phòng do người bên Trịnh Thu Lực đi làm, đội thi công thì do Tiểu Giang bên Vương Trạch Vinh đi tìm, cuối cùng Tiểu Giang cũng quyết định để đội thi công của Tư Mã Thiên đến làm. Một là Tiểu Giang cảm thấy đội thi công của Tư Mã Thiên tương đối tin cậy, hai là Tiểu Giang rất muốn thay lão Vương quan hệ tốt với tên Tư Mã này. Tuy rằng lần trước ở Túy hương tửu lâu có phần không thoải mái, nhưng dù nói thế nào, Tư Mã Thiên dù sao cũng là một tên công tử bột có bối cảnh, nếu quan hệ tốt thì sau này mới có lợi cho sự phát triển của lão Vương. Nếu như tên Tư Mã đó nghe được chính quyền xã muốn trang hoàng lại mà không tìm hắn, sau này khó tránh khỏi nảy sinh thị phi. Ở trên quan trường, nhiều bằng hữu thì nhiều con đường hơn, nhiều oan gia thì nhiều bức tường hơn.
Không nói Tiểu Giang bên kia đang tốn công lo lắng thay lão Vương, bên này Vương Trạch Vinh thì lại toàn tâm toàn ý dốc tinh lực vào việc phát triển xã Hoàn Thành. Hắn cũng mặc kệ chuyện “sửa sang phong thủy” của Trịnh Thu Lực, dù sao mỗi ngày Tiểu Giang sẽ báo cáo tình hình sửa sang cho hắn.
Ngày đầu tiên.
Tiểu Giang:
- Vương ca, Trịnh Thu Lực nhổ cây cột trong văn phòng, sửa lại hình dạng, thay đổi địa điểm.
Lão Vương:
- A, thay đổi lớn đó.
Ngày hôm sau.
Tiểu Giang:
- Vương ca, Trịnh Thu Lực phá bỏ cửa sổ, thay bằng một tấm gỗ.
Lão Vương:
- Đổi đi, hắn nếu như không sợ bị kiến leo cửa sổ vào cắn thì đổi đi.
Ngày thứ ba.
Tiểu Giang:
- Vương ca, Trịnh Thu Lực đem…
Lão Vương:
- Làm sao vậy? Lão Trịnh lại đem hủy cái gì?
Tiểu Giang:
- Ha ha, Vương ca, cam đoan anh không thể tưởng tượng được.
Tiểu Giang ở đầu điện thoại bên kia cười khoái trá.
Lão Vương:
- Đừng làm rộn lên, nói nhanh lên một chút xem nào, lão Trịnh lại hủy chỗ nào rồi.
Vương Trạch Vinh nghe tiếng cười của Tiểu Giang, trong lòng cứ ngưa ngứa, cố nín cười hỏi.
Tiểu Giang:
- Vương ca, đảm bảo anh không nghĩ ra. Ông chủ Trịnh phá hủy bồn cầu, còn thay đổi phương hướng, mặt Nam lưng Bắc nhé, ha ha ha!
Tiểu Giang cười đau cả bụng.
Lão Vương:
- Ha ha ha ha! Hắn muốn làm gì? Mặt Nam lưng Bắc, muốn làm hoàng đế à! Ha ha ha ha!
Lão Vương cũng không nhịn nổi cười sằng sặc. Trong lòng tự nhủ “Hồ đồ, quả thực là hồ đồ. Lão Trịnh này…ôi…thực là không có cách nào mà nói nữa”.
… …
Văn phòng Trịnh Thu Lực được trang hoàng với khí thế sục sôi, Tiểu Giang gọi điện thoại cho lão Vương cũng theo tiến triển của công trình mà biến đổi đa dạng.
Vài ngày sau, lão Vương theo thói quen ngồi dựa trên ghế, chờ điện thoại báo cáo của Tiểu Giang. Mấy ngày qua, lão Vương đã quen với tình hình này, coi như thời gian để tiêu khiển. Kỳ thật lão Vương cũng khá đáng thương, cả ngày bề bộn công việc, chỉ còn lại có việc ấy là ham thích.
Không có cuộc điện thoại nào, đích thân Tiểu Giang tới. Không đợi lão Vương hỏi cô chuyện công trình, Tiểu Giang giành nói trước:
- Vương ca, trên huyện vừa mới gửi một thông báo, thành phố tổ chức một đoàn giao lưu tới thành phố Hà Khẩu ở Vân Nam giao lưu học tập, trong thời gian là một tuần, yêu cầu ngày kia anh lên huyện trình diện.
Lão Vương gật gật đầu tùy ý, ánh mắt dừng lại trên người Tiểu Giang, thật tươi sáng.
Tiểu Giang hôm nay mặc một bộ đồ màu tím có thắt lưng màu tím, bên trong để lộ một chiếc áo len cao cổ màu trắng, bên dưới cũng là một chiếc váy ngắn màu tím, chân đi đôi bốt màu trắng. Khí chất toàn thân thoạt nhìn rất khỏe mạnh, rất có hình tượng một người phụ nữ mạnh mẽ trên quan trường.
Thấy Vương Trạch Vinh đang nhìn quần áo của mình, Tiểu Giang xoay tròn một vòng, cười giòn tan nói:
- Thế nào Vương ca, trang phục của em có được không?
- Ừ, không tệ.
Vương Trạch Vinh gật đầu tán thưởng, nhưng cũng không muốn nói nhiều về chuyện này, hỏi thẳng sang việc khác:
- Hoạt động lần này của thành phố có những ai tham gia?
Tiểu Giang thấy lão Vương không tiếp tục thảo luận trang phục của mình, trong mắt hiện lên vẻ thất vọng, lập tức chỉnh sắc mặt, ưỡn thẳng người nói:
- Em đã hỏi qua, nghe nói là do phó bí thư thị ủy Thôi Minh Hà dẫn đội, các huyện đều cử một người tham gia, huyện chúng ta là do phó chủ tịch thường trực huyện Lâm Tiến dẫn đội, trên huyện còn đặc biệt bảo anh phải tham gia, hơn nữa còn được phó bí thư Thôi điểm danh đầu tiên.
“À, là phó bí thư Thôi chọn mình”. Vương Trạch Vinh nghĩ thầm vậy, gật gật đầu nói:
- Nếu là như thế, e là anh sẽ rời khỏi xã một tuần, em phải chăm chú một chút, có chuyện thì có thể báo cáo cho anh bất cứ lúc nào.
- Đã rõ, tôi nhất định sẽ báo cáo với ngài bất cứ lúc nào! Chỉ cần ngài không ngại phiền.
Tiểu Giang khẽ cười, nói có phần vui đùa. Tiểu Giang hiểu rõ, Vương Trạch Vinh phải đi một tuần, thời gian này cũng không ngắn, mình nhất định phải lưu tâm chuyện ở xã Hoàn Thành nhiều hơn một chút.
Vương Trạch Vinh khẽ mỉm cười, nói:
- Yên tâm đi Giang nhi, cứ làm cho tốt, báo cáo bất cứ lúc nào, xã sẽ không có việc gì, em đi nói cho các vị lãnh đạo nửa giờ sau họp.
“Giang nhi…” Tiểu Giang nghe lão Vương gọi một cách nhẹ nhàng, trong lòng liền ấm áp. Cười cười dịu dàng với lão Vương rồi xoay người ra ngoài.
Rất nhanh, lãnh đạo chủ yếu của xã đều tụ tập trong phòng họp, Vương Trạch Vinh triệu tập một cuộc họp đặc biệt, bố trí công việc trong một tuần mình đi công tác.
Nghe được Vương Trạch Vinh phải đi công tác một tuần, trong lòng Trịnh Thu Lực rất khoái trá. Một tuần này chính là thiên hạ của mình, hy vọng lão Vương đi cũng đừng trở về, tuy rằng đây là nằm mơ giữa ban ngày, nhưng trong lòng hắn vẫn không kìm nổi nghĩ như vậy.
………
Lần này tới thành phố Đối Khẩu ở Vân Nam là một chuyện lớn, do phó bí thư thị ủy Thôi Minh Hà dẫn đội, các huyện đều cử nhân viên chủ chốt tham gia, toàn bộ đội ngũ cũng gần được ba mươi người. Huyện Khai Hà ngoài Lâm Tiến cũng chỉ có Vương Trạch Vinh và bí thư huyện đoàn Diệp Ny Na cùng chánh văn phòng ban Tuyên giáo Huyện ủy Hầu Tiến Ba, mấy người này đều là tinh anh cả.
Nhìn danh sách nhân viên tham gia, trong lòng Vương Trạch Vinh cũng cả kinh, những người này gần như đều là người của Cố Hồng Quân, xem ra quyền lực của Cố Hồng Quân ở trong huyện càng lúc càng lớn, thực có tư thế một tay che trời.
- Lão Vương, nghĩ cái gì thế, đi thôi.
Hầu Tiến Ba nói với lão Vương đang ngẩn người.
- A, đến đây.
Lão Vương trả lời.
Một chiếc xe việt dã chở mấy người lên thành phố.
Ngồi ở bên trong xe, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ trong lòng, rốt cuộc lần giao lưu hoạt động này có ý nghĩa gì, huyện Khai Hà cũng chỉ có vài người này, có thể làm ra chuyện gì chứ?
Bản thân mình là người đại biểu cho cấp xã, Diệp Ny Na thuộc về bên thanh niên, nhưng Hầu Tiến Ba kia thì là cái gì, hắn vẻn vẹn chỉ là một chánh văn phòng. Chẳng lẽ nói hắn cũng quay đầu về phía Cố Hồng Quân? Nếu thực sự là như vậy, Cố Hồng Quân thật sự là……
Vừa nghĩ tới Cố Hồng Quân, trong lòng lão Vương có chút bất an.
Lâm Tiến là một người hơn bốn mươi tuổi, theo tình báo mà Tiểu Giang có được, Lâm Tiến cũng có chỗ dựa ở trên thành phố, bố vợ hắn hình như là phó bí thư thị ủy trước đây, sau lên Đại hội đại biểu nhân dân, tuy rằng giờ đã về hưu, nhưng trên thành phố còn có một vài người cũ.
Trong khi Vương Trạch Vinh thầm quan sát, Lâm Tiến cũng quan sát lại hắn, đối với một người có bối cảnh trên tỉnh, Lâm Tiến hy vọng có thể giao lưu nhiều với Vương Trạch Vinh, lần này đến thành phố Đối Khẩu giao lưu chính là một cơ hội tốt nhất để tiếp cận với hắn.
- Tiểu Vương, công tác xây dựng Hợp tác xã của các anh hiện giờ càng ngày càng tốt, lãnh đạo thành phố nhiều lần khen ngợi, lần này đến thành phố Đối Khẩu giao lưu, chắc là sẽ cho anh giới thiệu nội dung xây dựng Hợp tác xã, anh phải chuẩn bị cho tốt nhé.
Lâm Tiến hơi nghiêng người, xoay lại nói với Vương Trạch Vinh ngồi đối diện ở phía sau.
Đa số quan chức Trung Quốc đều thích ngồi ở vị trí phụ lái, điều này có thể cho thấy quyền uy của bọn họ, thân hình Lâm Tiến có hơi béo, khi xoay người nói chuyện với Vương Trạch Vinh có vẻ không được tự nhiên.
- Xin phó chủ tịch Lâm cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị tốt cả rồi.
Vương Trạch Vinh đối với công việc mình làm rất hiểu rõ, tất cả số liệu và nội dung công tác xây dựng Hợp tác xã ở Hoàn Thành đều ở trong đầu hắn, mở miệng là có thể nói ra.
Lâm Tiến hài lòng gật gật đầu nói:
- Công tác ở xã đã an bài xong rồi chứ?
Lời này lộ ra vẻ thân thiết, Vương Trạch Vinh vội gật đầu nói:
- Xin phó chủ tịch cứ yên tâm, trước khi đi tôi đã họp chuyên môn thu xếp rồi.
- Bí thư Vương rất coi trọng công tác xây dựng tổ chức Đoàn của Hợp tác xã, tôi vừa mới đi xem qua, các hạng mục công tác được triển khai rất vững chắc.
Diệp Ny Na mỉm cười duyên dáng nói. Lời này của cô rõ ràng là bày ra ý tốt.
- Ha ha, bí thư Diệp quá khen, địa phương chúng tôi còn phải cố gắng rất nhiều.
Vương Trạch Vinh cười nói với Diệp Ny Na ngồi bên cạnh. Hắn biết Diệp Ny Na có ý tốt, tâm tình lão Vương liền rất tốt.
Diệp Ny Na vừa lên xe liền ngồi vào vị trí bên trái Vương Trạch Vinh, Hầu Tiến Ba ngồi bên tay phải, kẹp Vương Trạch Vinh vào chính giữa. Đây là giống cái gì? Chính là áp giải phạm nhân ở trong xe cảnh sát, còn ở trong xe quan thì có ý tứ ủng hộ.
Bởi vì có một thường vụ phó chủ tịch ở bên trong xe, Hầu Tiến Ba rõ ràng có hơi trầm mặc. Hầu Tiến Ba này bình thường nói rất nhiều, không nghĩ tới tiếp xúc với lãnh đạo lại trầm ổn như thế.
- Tiểu Diệp, khi nào thì kết hôn hả?
Lâm Tiến không biết nói gì đành tìm chuyện để hỏi.
- Xem phó chủ tịch nói kìa, tôi còn không lo lắng việc này, ngài sao lại vội vã như vậy chứ!
Nói xong, Diệp Ny Na giả vờ giận lườm Lâm Tiến một cái. Vẻ mặt của Diệp Ny Na làm cho người nhìn thấy đều động tâm, ngay cả Lâm Tiến cũng không ngoại lệ, đành cười ha ha che giấu.
Vương Trạch Vinh cũng muốn biết tình hình Diệp Ny Na một chút, cười nói chen vào:
- Xem ra bí thư Diệp cũng có đối tượng rồi, khi nào thì đưa tới để lãnh đạo xét duyệt vậy?
Diệp Ny Na dùng sức véo Vương Trạch Vinh một cái, hờn dỗi nói:
- Cái gì mà đối tượng với không đối tượng, người ta đây còn không có đối tượng, anh cũng muốn tôi nhanh chóng kết hôn sao? Sao cứ bắt người ta làm việc không hợp khả năng, đã không nhìn thấy lại còn thúc giục người ta lấy chồng. Quan liêu, hống hách!
Vương Trạch Vinh cười ha hả nói:
- Sao thế? Nếu quả thực bí thư Diệp kết hôn, không biết có bao nhiêu thanh niên triển vọng của huyện Khai Hà này buồn bực đến chết mất.
- Ha ha ha!
Mọi người cười ha hả.
Bầu không khí bên trong xe vui vẻ hẳn lên.
- Vương ca, mau khai báo thành thật đi, khi nào thì kết hôn với Hàm Yên muội vậy?
Sau một lúc cười đùa Diệp Ny Na liền hỏi. Việc xưng hô trong lúc vô tình đã từ bí thư Vương biến thành Vương ca.
- Tiểu Vương, tôi cũng đã gặp qua, Lữ Hàm Yên của xã Hoàn Thành các anh đúng là một bông hoa, nếu không cầm chặt thì có thể chạy đó.
Lâm Tiến căn bản không hề có kiểu cách lãnh đạo huyện, thoải mái vui đùa với Vương Trạch Vinh.
Thấy Lâm Tiến hiền hòa, Hầu Tiến Ba cũng chen vào nói:
- Sợ cái gì, bí thư Vương là thanh niên đầy triển vọng, chính là Toản thạch Vương lão ngũ của toàn huyện, còn sợ không có cô gái thích sao!
(Bộ phim Toản thạch Vương lão ngũ được chiếu năm 1986 với 2 diễn viên nổi tiếng là Ngô Khải Hoa và Cung Từ Ân đóng).
Mọi người lập tức chuyển phương hướng “đấu tranh”, cười đùa xung quanh Vương Trạch Vinh.
Đối với không khí hiện giờ, Vương Trạch Vinh rất là thích, quan hệ mọi người hòa hợp, đặc biệt là có thể kéo gần quan hệ với lãnh đạo huyện thêm một ít, đó chính là công việc quan trọng nhất của mình.
Đúng vậy, xây dựng quan hệ là một học vấn thâm ảo trên quan trường.
Truyện khác cùng thể loại
45 chương
80 chương