Quân Hôn Tỏa Sáng
Chương 18
Mục Lương Hòa liếc nhìn sắc mặt cô, khóe miệng không tự chủ cong lên thành nụ cười hiếm thấy, nhanh chóng kéo cổ áo cô xuống. Thanh Ninh bị không khí lạnh lẫn sự sợ hãi trong lòng làm nổi lên từng mảng da gà.
Tay anh đặt tại bả vai mịn màng của cô, Thanh Ninh nhịn không được kêu " ai ui" một tiếng.
"Đau."
"Giờ mới biết đau, sao lúc bắn súng không biết đau."
Phản lực của súng tiểu liên rất lớn, anh đã cố ý bảo Trần Minh không được để cho cô dùng, cơ thể cô vốn không thể chịu nổi. Bàn tay xoa trên bả vai cô thấy phía trên xuất hiện một mảng sướt còn lấm thấm tia máu, mắt Mục Lương Hòa tối sầm lại.
Cứ nghĩ là anh muốn làm gì, giờ thấy anh kiểm tra vết thương thì sợ hãi trong lòng đã biến mất nhưng vẫn còn chút không tự nhiên quay mặt đi. Tay anh mang theo vết chai chạm tới bả vai, chỗ bị chạm trở nên bỏng rát, ngay cả miệng cũng biến thành miệng đắng lưỡi khô .
Mục Lương Hòa từ dưới bàn trà lấy ra hòm thuốc, tìm thuốc cao bôi cho cô, vì da bị sước nên khi được bôi thuốc làm cô đau đến nín thở, quay sang trợn mắt nhìn anh.
"Trừng anh nữa cũng vô dụng, cố chịu đi."
Lời nói cứng rắn đích xác là phong cách của thủ trưởng Mục, Thanh Ninh cắn răng quay mặt đi mới phát hiện tư thế của bọn họ thật sự là quá thân mật. Hai thân thể như dán sát vào nhau, hơi thở nóng hổi phà vào mặt, cô thậm chí còn nhìn rõ râu ria trên cằm anh lẫn hầu kết lên lên xuống xuống.
Ai cũng bảo hầu kết đàn ông rất hấp dẫn, Mục Lương Hòa cũng không ngoại lệ mà có thể nói là càng hấp dẫn hơn. Chỉ cần chỗ đó rung nhẹ cô đã thấy miệng đắng lưỡi khô rồi, hô hấp trở nên gấp gáp hơn. Từng cử động của Thanh Ninh đều rơi vào mắt Mục Lương Hòa, anh là một người đàn ông bình thường, hơn nữa còn là một người đàn ông đang độ huyết khí phương cương, người đẹp ở trong lòng làm sao có thể không động tâm, nhất là dáng vẻ cô ấy cắn môi hồng, hơi thở vấn vương quanh cổ anh đốt lên từng tia lửa nhưng muốn phá lý trí xông ra ngoài.
Thanh Ninh còn chưa kịp rút mình ra khỏi tư thế thân mật ấy thì Mục Lương Hòa thân thể đã nhanh hơn lý trí dùng môi đè lại, đầu tiên chỉ chạm nhẹ dò xét, sau đó bàn tay từ vai trượt dần xuống hông ôm chặt lấy, tay kia giữ chặt gáy cô để cô không thể tránh được.
Hơi thở đàn ông nồng đậm thấm qua từng lỗ chân lông, kêu gào trong cơ thể. Làn môi bị anh không nhẹ không nặng nhay cắn, cô chỉ muốn thoát khỏi môi lưỡi dây dưa, mới há miệng tránh đi thì đầu lưỡi anh đã thừa cơ nhanh chóng tiến vào càn quét, tác phong trước sau như một rất gọn gàng.
Đây không phải là lần đầu tiên Mục Lương Hòa hôn cô nhưng lại là nụ hôn sâu và dài nhất, Thanh Ninh bị anh đè xuống sa lon sau lưng, một tay anh đỡ đầu tránh cho cô bị va phải, tay kia giữ chặt hông khiến cho hai thân thể càng thêm sít sao thân mật.
Áo sơ mi đã bị anh cởi quá vai ngay từ đầu giờ càng thêm xốc xếch, hai cơ thể khít khao không có một khe hở dán sát đốt nóng da thịt, Thanh Ninh giống như bị nướng trên lò than, bên tai hô hấp của anh càng thêm dồn dập, ý tứ đã vô cùng rõ ràng.
Mục Lương Hòa không tiếp tục đè nén mình nữa, bàn tay trượt trên thân thể non mềm làm anh yêu thích không muốn buông tay. Anh cúi đầu hôn liếm từ xương quai xanh một đường thẳng xuống phía dưới, trên áo sơ mi từng cái nút đã bị mở ra. Chợt bàn tay nhỏ bé đưa lên gắt gao nắm chặt cổ áo, đầu lông mày thanh tú nhíu lại, đôi mắt to tròn long lanh một mảng hơi nước như chỉ cần một giây tiếp theo sẽ trào ra.
"Thanh Ninh, đừng sợ." Đây có lẽ là câu nói dịu dàng nhất trước giờ của anh, giọng trầm thấp xen lẫn khàn khàn, trong mắt tràn ngập dịu dàng. Thanh Ninh chưa bao giờ thấy qua biểu hiện này của anh, cái tay nắm chặt cổ áo từ từ buông lỏng nhưng lại cố chấp không buông ra. Mục Lương Hòa thở dài, nhưng không buông tha mà bàn tay cách lớp vải mỏng manh nhẹ nhàng xoa nắn, thân thể Thanh Ninh càng căng cứng, cô tất nhiên hiểu rõ những hành động này có ý nghĩa gì.
(Hình ảnh nhạy cảm, tác giả tự tỉnh lược 600 chữ. ) ==> thế là cảnh các fan mong đợi bị dìm chết từ trong trứng nước thế này đây, ghét tác giả.
Mục Lương Hòa nói xong thì quay đầu đi ngay, Thanh Ninh đem chú chim sẻ thả lên tủ đầu giường rồi nhanh chóng thay quần áo.
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
10 chương
107 chương
121 chương
13 chương