Một khắc kia, Cố Niệm Hề nhìn chằm chằm số liệu trên tay mình, trầm tư suy nghĩ
Thật ra, lúc mới vừa cô còn cảm thấy không thể tin được. Nhưng vừa mới xem xét lại, Cố Niệm Hề cảm thấy kinh ngạc, vì độ chuẩn xác của nó
Dù gì Cố Niệm Hề cũng tốt nghiệp từ trường đại học chuyên nghiệp, xử lý số liệu có đôi khi còn xuất hiện sai lầm, giống như mấy ngày trước lúc cô đưa cho Đàm Dật Nam xem
Bây giờ nhìn vào tư liệu Đàm Dật Trạch xử lý, số liệu ngay từ đầu đã vô cùng chuẩn xác. Mới đầu cô còn tưởng rằng phương thức hoạch toán của mình có vấn đề, bằng không người không chuyên như Đàm Dật Trạch làm sao có thể xử lý một cách hoàn mỹ như vậy?
Đến lúc Đàm Dật Nam nói câu kia, Cố Niệm Hề mới phát hiện, thì ra mình không sai, mà là người đàn ông của cô có thể làm được đến mức hoàn mỹ như vậy. Ngay cả những việc chưa từng tiếp xúc qua, cũng đều dễ như trở bàn tay!
Giờ phút này, Cố Niệm Hề cầm trên tay số liệu Đàm Dật Trạch xử lý, lần thứ hai cẩn thận lật xem, phát hiện ra quả đúng không có chỗ nào sai
"Em chồng, anh xác định không có chỗ sai sao?" Cẩn thận suy nghĩ một chút, Cố Niệm Hề đánh ra một dòng chữ như vậy
"Không có, anh mới vừa kiểm tra lại mấy lần! Số liệu này xử lý rất chính xác, quả thật có thể nói là chính xác đến kinh điển. Anh tin tưởng Xí Hoa án em làm hôm nay có thể thông qua! Nhưng mà Niệm Hề, đến tột cùng em làm như thế nào vậy? Em cũng biết lúc trước anh ở trường đại học có danh hiệu "Vua số liệu", đối với số liệu lớn như vậy, rất khó bảo trì được độ chuẩn xác. Nhưng em lại làm đến một chút sai lầm cũng không có. Nếu để giáo sư nhìn thấy, tuyệt đối sẽ cam bái hạ phong!"
Thấy Đàm Dật Nam phát đến một câu như vậy, Cố Niệm Hề chỉ thoải mái cười
Xem ra, Đàm tham mưu trưởng nhà cô đúng là che giấu không ít chuyện!
Không để ý đến câu cuối cùng Đàm Dật Nam viết gì, Cố Niệm Hề trực tiếp đóng cửa sổ khung chat, thậm chí ngay cả lời lúc trước nói cũng nhanh chóng xóa bỏ. Sau đó mang theo Xí Hoa án Đàm Dật Trạch đã xử lý tốt, rời khỏi văn phòng
Ra cửa đúng lúc Trần Điềm Điềm không ở vị trí
Cố Niệm Hề nhanh chóng rời đi...
____
Cùng lúc đó, tại một bệnh viện, trước cửa phòng khoa phụ sản có một người đứng ở bên ngoài
Người tới, đưa mắt nhìn mọi thứ xung quanh
Tìm thây bóng dáng quen thuộc, muốn bước vào nhưng lại thôi
Nhưng tầm mắt vẫn dừng lại trên người cô gái mặc áo dài trắng, gương mặt lại tối tăm
Rốt cuộc, đêm qua người hắn thấy có phải là Tô Du Du hay không?
Biết rõ, chỉ cần đi vào hỏi một câu đơn giản như vậy, liền có thể dễ dàng biết được đáp án. Nhưng cân nhắc một chút, người đàn ông này vẫn lựa chọn thu chân về
Cho dù biết, cho dù xác định, cô gái hôm qua ngồi trên xe thân thiết với người đàn ông ngồi bên cạnh chính là Tô Du Du, thì thế nào?
Tô Du Du không phải vợ của hắn, dựa vào cái gì hắn quản chuyện của cô?
Lục Tử Thông vẫn không cho là mình đối với Tô Du Du có cái gì này đó. Đối với hắn mà nói, Tô Du Du chẳng qua chỉ là sự muội đến cùng một thành phố, hắn cho cô sự quan tâm, cho cô sự trợ giúp, cho cô tất cả, chẳng qua chỉ là hắn nghĩ những người từ nơi khác đến đây làm việc rất khó khăn, cho nên đây là khả năng hắn giúp đỡ Tô Du Du mà thôi
Cho dù hôm qua nhìn thấy hình ảnh thân mật kia trên xe, hắn cũng vẫn nghĩ như vậy
Mà khi trong đầu hắn xuất hiện từ "Vợ" hắn mới ý thức được...
Nói cách khác, bên cạnh Tô Du Du nhiều năm như vậy, hắn sớm đã không coi cô là tiểu sư muội đơn giản như vậy
Nghĩ vậy, hai tay hắn lại nắm chặt
"Tiểu Du, cô xem ai đứng ở ngoài cửa đó!" Ngay tại lúc Lục Tử Thông đang suy nghĩ, trong phòng khám bệnh vang lên tiếng nói
Mà Lục Tử Thông lúc đó muốn né tránh, nhưng không kịp nữa rồi. Bởi vì hắn vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy được tầm mắt của Tô Du Du đang dừng trên người hắn
Nhìn thấy Tô Du Du, con ngươi của Lục Tử Thông trong chốc lát co rút lại. Bởi vì hắn nhận ra, tim mình đập nhanh hơn bình thường. Thì ra vừa rồi chính mình đã đoán chính xác. Hắn thật sự thích Tô Du Du
Nhưng người đàn ông này còn chưa kịp hoan hô vì phát hiện của mình, liền nhìn ra gương mặt của cô gái trẻ tuổi kia trầm xuống, giống như là đang tức giận
Một khắc kia, Lục Tử Thông trở nên xao động bất an
Đây là lần đầu tiên kể từ lúc hắn chào đời, tim vì một cô gái mà nhảy lên. Tại sao vừa thấy hắn, cô lại có biểu tình như vậy?
Trước kia Lục Tử Thông hắn gặp mặt Tô Du Du vô số lần. Trong ấn tượng Tô Du Du đường hoàng mà bừa bãi, đặc biệt mỗi lần nhìn thấy hắn sẽ đều cười rất đáng yêu, chưa lần nào lại hé gương mặt lạnh lùng như hôm nay
Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
"Tiểu Du, làm sao vậy? Có phải gần đây nhiều bệnh nhân hay không, mới khiến cô ngay cả người quen cũng nhận không ra" Cô gái trong văn phòng nhận thấy sắc mặt khó coi của Tô Du Du cũng khó hiểu nhìn cô
Thật ra, Lục Tử Thông này cô cũng biết
Trước kia có nhiều lần hắn đến tìm Tô Du Du
Mà Tô Du Du mỗi lần nhìn thấy hắn đều tươi cười xinh đẹp
Tuy rằng đến hiện tại, không nghe được chính miệng Tô Du Du nói người đàn ông này là ai, nhưng người sáng suốt cũng có thể nhìn ra, Tô Du Du thích người đàn ông này. Bằng không tại sao mỗi lần hắn đến, Tô Du Du đều vui mừng như vậy?
"Tiểu Du, chỗ này tôi nhìn là được! Có chuyện gì, cô cứ đi ra ngoài trước đi!"
"Tốt lắm, cám ơn chị Lưu!" Nói xong, Tô Du Du đi ra khỏi phòng khám bệnh. Đi ngang qua Lục Tử Thông, ánh mắt thoáng nhìn ý bảo hắn đi theo cô
Thấy cô gái trước mặt rời đi, hắn vội vã đuổi theo
Nhìn bóng dáng gần tron gan tấc, Lục Tử Thông cảm thấy có cái gì đó hung hăng đè nặng lồng ngực của hắn, làm cho hắn không thở nổi
"Lục sư huynh, hôm nay không cần đi làm sao?" Đi đến vườn hoa, Tô Du Du ngừng lại. Trước mắt vừa lúc có hồ nước
Theo độ vòng kia, có thể nhìn thấy ánh mặt trời xuyên thẳng đến dưới đáy hồ, nhìn ra ba tia quang mang
Rất nhanh Lục Tử Thông cũng đi đến phía hồ nước
Không biết hai người cứ yên lặng như vậy trong bao lâu, Tô Du Du lúc này mới lên tiếng
"Hôm nay đến phiên anh nghỉ!" Nhìn cô gái bên cạnh ánh mắt vẫn dừng trên hồ nước, Lục Tử Thông mới mở miệng trả lời
"Kia tìm tôi có chuyện gì sao?" Ngụ ý có gì mau nói, không nói sẽ quay về
"Tiểu Du, anh chỉ muốn hỏi em, gần đây công việc có nhiều hay không? Tại sao không đến quán bar? Gọi điện thoại cho em nhiều lần, em cũng không nghe!" Nói đến đây, hắn quay sang nhìn Tô Du Du, nói: "Anh... Anh lo lắng cho em!"
"Ân, gần đây đại khái là mùa xuân đã tới, rất nhiều người xuân tâm nhộn nhạo, phát tao phát lạn, cho nên mang thai sinh non! Đặc biệt gần đây mỗi ngày đều có hơn một trăm người vào bệnh viện!" Tuy rằng Tô Du Du thân là bác sĩ khoa phụ sản có nhiều bực tức, nhưng lọt vào mắt Lục Tử Thông lại trở thành kiểu khác
Bởi vì hắn cảm giác được, Tô Du Du đang nói đến mình
"Tiểu Du, em rốt cuộc làm sao vậy? Có phải giận anh hay không?" Lục Tử Thông cẩn thận hỏi
"Không, tôi sao dám giận Lục đại sư huyng anh?" Lại là một câu không mặn không nhạt từ miệng Tô Du Du truyền ra
Lúc này đây, Lục Tử Thông cảm thấy có thứ gì trong lời nói của Tô Du Du
"Tiểu Du, em rốt cuộc làm sao vậy? Em cũng biết anh căn bản không có ý này. Anh chỉ muốn hỏi, có phải em gần đây bề bộn công việc, bận đến ngay cả điện thoại của anh cũng không nghe được phải không?
Hỏi ra câu này, Lục Tử Thông lại bực dọc, bởi vì trong đầu hắn thoáng hiện lên hình ảnh đêm qua Tô Du Du ngồi trong xe, mà bên cạnh lại có một người đàn ông đang đưa tay đặt lên đùi của cô
Từ đêm qua đến nay, hình ảnh đó luôn bồi hồi trình diễn trong đầu óc hắn
"Đúng vậy, tôi gần đây rất nhiều việc. Cho nên phiền toái anh, nếu như có người phụ nữ nào ngoài ý muốn mang thai, hay là ngoài ý muốn sinh non, cũng đừng tìm đến tôi. Tôi đây chỉ sợ không tiếp đãi được vị "Khách quý" như vậy. Tô Du Du thừa nhận, mình có chút chanh chua quá phận
Nhưng đây mới chính là Tô Du Du cô!
Người khác mang đến đau đớn cho cô, nhất định sẽ nhận được thập phần đau khổ từ cô
"Tiểu Du, em nói lời này là có ý gì?" Lời nói của Tô Du Du giống như là nắm được cái đuôi của Lục Tử Thông
Mi tâm của hắn lập tức nhíu chắt, nhìn Tô Du Du tràn ngập nghi ngờ cùng bất an
Bởi vì lời nói này của cô, làm cho hắn không khó liên tưởng đến người phụ nữ gần đây thường xuyên dính đến hắn Hoắc Tư Vũ!
Chẳng lẽ, Tô Du Du biết chuyện hắn cùng Hoắc Tư Vũ?
Nhưng hắn đã cảnh cáo Hoắc Tư Vũ, nếu cô ta dám đem chuyện của hai người bọn họ nói cho Tô Du Du biết, hắn nhất định có biện pháp đưa cô lên làm đương kim ngai vàng trong giới AV
"Anh nói tôi là có ý gì! Còn có, nếu anh đến đây nói việc này với tôi, vậy xin trở về đi! Anh cũng thấy công việc gần đây của tôi rất bề bộn, tôi phải trở về tiếp tục làm việc!" Nói xong, Tô Du Du liền nhanh chóng rời đi
"Tiểu Du, chuyện anh muốn nói với em không chỉ có vậy!"
Động tác của Lục tử Thông cũng rất nhanh, thừa dịp Tô Du Du vẫn chưa đi xa, liền lần thứ hai chặn lại
"Còn có chuyện gì, nói mau!"
"Thật ra, là anh muốn hỏi em, đêm qua có ra ngoài hay không?" Nói xong lời kia, Lục Tử Thông im lặng chờ đợi câu trả lời của Tô Du Du
Thấy Tô Du Du nghiêng mặt, mắt của hắn có tia quang mang nhàn nhạt
Nhưng chỉ có Lục Tử Thông mới biết, giờ phút này trong lòng hắn vội vàng đến mức nào
Ngay cả đôi tay ở song song hai bên đùi cũng nắm chặt đến nỗi có thể nghe được tiếng khớp xương xao động
"Có ý gì?" Nghe được lời nói ý tứ hàm xúc không rõ của Lục Tử Thông, Tô Du Du quay đầu nhìn về phía hắn
Nắng xuân chiếu xuống gương mặt của Tô Du Du, khiến cho gương mặt của cô thêm ửng hồng, trong mắt có tia lạnh lùng
"Anh... Anh chỉ muốn hỏi, tối qua anh nhìn thấy có người rất giống em, cùng..." Lục Tử Thông phát hiện, thì ra mình cũng có lúc khẩn trương như vậy. Rõ ràng chỉ là một câu hỏi đơn giản, nhưng khi đối mặt với Tô Du Du hắn lại muốn né tránh
"Cùng cái gì?" Híp lại hai tròng mắt, nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt. Cô khẽ cười: "Anh muốn nói, tối hôm qua nhìn thấy tôi cùng người đàn ông khác ở cùng một chỗ?"
Nói lời này, ngay cả chính Tô Du Du cũng vì lời nói của mình làm cho khiếp sợ
Thì ra, Tô Du Du cô cũng có mặt lạnh như vậy
Có phải từ lúc yêu người kia, cô trở nên thay đổi rất nhiều?
Đúng vậy, tối hôm qua cô ở cùng một chỗ với Lăng nhị gia!
Nhưng tại sao hắn lại vội vàng đến chất vấn cô?
Lục Tử Thông hắn có nghĩ tới, cô rốt cuộc vì cái gì mới bị bắt ở cùng với người đàn ông kia hay không?
Đều là vì hắn!
Nếu không bởi vì hắn, Tô Du Du cô chưa bao giờ phải sống chật vật như vậy. Lại càng không bởi vì say rượu, mà sai lầm cho người xấu như Lăng nhị gia khiêng về nhà
Nhưng mà người khởi xướng, hiện tại còn giả trang vô tội
Hơn nữa còn có sắc mặt xấu xí như vậy!
Vừa nghĩ tới đêm đó, Lục Tử Thông cùng Hoắc Tư Vũ thân thiết, Tô Du Du lại cảm thấy ghê tởm
"Tiểu Du, người nào..." Nhìn ánh mắt lạnh lẽo của cô, Lục Tử Thông cảm thấy lời nói này của mình có chút gượng ép, đang chuẩn bị giải thích với Tô Du Du, liền nghe thấy lời nói của cô:
"Đúng vậy, đêm qua tôi cùng người đàn ông khác ở cùng một chỗ, hơn nữa chúng tôi còn cùng ngủ một giường! Nhưng liên quan gì đến Lục Tử Thông anh?"
Hỏi ra câu này, Tô Du Du nhìn thấy hình ảnh phản chiếu lại trong đôi mắt đen của Lục Tử Thông. Hốc mắt hồng nhuận, chóp mũi phiếm hồng, giống như một người yếu ớt chịu không nổi được một kích
Mà cô cũng nghe thấy được giọng nói ấm ách mà đê mê. Nếu không phải phát hiện chính miệng mình nói ra, đánh chết Tô Du Du cô cũng không thừa nhận lời đó là do mình nói
"Tiểu Du, em..."
Thật ra, lúc đầu, Lục Tử Thông cũng tưởng tượng ra vô số đáp án Tô Du Du có thể nói cho hắn
Nhưng thật không ngờ, câu trả lời của cô lại làm cho tim hắn máu chảy đầm đìa
Giờ khắc này, nếu không phải bên cạnh hắn có cái cây cho hắn bám lấy, chỉ sợ hắn đã sớm ngã xuống đất
"Không cần dùng ánh mắt như thế nhìn tôi, Tô Du Du tôi chính là người như vậy. Cho nên anh có thể đi rồi. Còn có..." Nói đến đây khóe miệng Tô Du Du có độ cong châm chọc: "Về sau nếu như không có chuyện gì, đừng tìm tôi nữa!"
Bấn loạn không chịu nổi, tình yêu ti tiện, cô không cần!
Nói xong lời này, Tô Du Du nhanh chóng rời đi
Cô nghĩ, cô có thể vô cùng tiêu sái đến hoàn mỹ, nhưng khi rời khỏi tầm mắt của Lục Tử Thông, cô phát hiện hai tay mình đã sớm run lên...
Thì ra, tình yêu của cô chưa nở đã tàn
Mà lễ truy điệu của tình yêu này cũng chỉ có cô
Bởi vì, tình yêu này chỉ có một mình Tô Du Du cô yêu đơn phương
___
Từ văn phòng Bác Dạ Triệt đi ra, Cố Niệm Hề cảm thấy bước chân mình khoan khoái rất nhiều, thậm chí ngay cả khóe miệng cũng có độ cung không tự giác gợi lên
Đàm tham mưu trưởng lần đầu tiên tiếp xúc với Xí Hoa án, lại có thể xử lý đến hoàn mỹ. Hơn thế nữa, còn được băng sơn ngàn nằm Bác Dạ Triệt tán thưởng, này thật sự đúng là ngoài ý muốn
Kết quả này, khiến cho cô gái nào đó ngay lập tức gửi đến một tin nhắn cho Đàm tham mưu trưởng nhà mình: "Đàm tham mưu trưởng, chiều này tan tầm hỏa tốc về nhà, mở cửa có kinh hỉ!"
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
215 chương
10 chương
111 chương
65 chương
99 chương
901 chương
51 chương