"Cô gái kia không phải muốn câu dẫn Tiểu Nam sao? Con làm như vậy không sợ dẫn sói về nhà sao?"
Nghe Hoắc Tư Vũ nói vậy, Thư Lạc Tâm có vẻ không đồng ý
"Mẹ nói như thế nào con cũng là bạn học của cô ta mười mấy năm. Mười mấy năm qua con đều muốn coi cô ta là bạn tốt. Tuy rằng cô ta đối với Nam vô cùng yêu thích. Nhưng hôn lễ thiếu đi cô ta, sẽ là hối tiếc lớn nhất trong đời con..."
Hoắc Tư Vũ nói xong, còn làm như mình thật sự rất rộng lượng với Cố Niệm Hề. Vẻ mặt chua xót bất lực nhìn cách đó không xa, Cố Niệm Hề chuẩn bị bỏ tiền mua đôi giày mà cô nhìn trúng
"Ai, trên thế giới này người như Tư Vũ nhà chúng ta chỉ sợ đã tuyệt chủng. Cũng được, Tư Vũ con liền đi mời cô ta đi. Cũng thuận tiện làm cho cô ta chặt đứt ý niệm trong đầu đối với Tiểu Nam"
Thư Lạc Tâm bởi vì nghe Hoắc Tư Vũ nói về Cố Niệm Hề như vậy, cảm tình tốt vừa nãy đối với cô, hiện giờ đã không còn
Giờ phút này ánh mắt nhìn về Cố Niệm Hề tràn ngập hèn mọn cùng khinh bỉ
Mà Cố Niệm Hề căn bản là nghĩ mình không để ý đến Hoắc Tư Vũ bọn họ cũng đã đi xa, lúc này ngẩng đầu nhìn về phía trước, lại không nghĩ rằng Thư Lạc Tâm lại nhìn mình bằng ánh mắt như vậy
Thực là có cảm giác kỳ quái!
Vừa lúc nãy, Cố Niệm Hề còn cảm nhận được Thư Lạc Tâm đối với cô vô cùng tốt, chính mình còn cảm thấy may thay cho Hoắc Tư Vũ, cô ta như vậy cũng gặp được người mẹ chồng tốt
Xoay người, Cố Niệm Hề nhìn thấy được, giờ phút này Hoắc Tư Vũ đang ở đằng sau mình cười sung sướng
Xem ra, vở kịch biến hóa như vậy, hẳn là không thể thiếu người phụ nữ này xuất sắc suy diễn đi!
Nếu cô không cùng Đàm Dật Trạch kết hôn, tình huống như vậy chắc chắn làm cho cô lại một trận căm tức
Nhưng nghĩ đến ở chuyện vô lý ở cục dân chính kia, Cố Niệm Hề thật sự cảm thấy được, Hoắc Tư Vũ căn bản không đáng làm cho cô tức giận. Mà nhìn cô ta tác oai tác quái trước mặt mình, Cố Niệm Hề cô thật sự có chút mong đợi biểu tình của cô ta, khi biết được chuyện mình cùng Đàm Dật Trạch cũng chính là anh của Đàm Dật Nam đã kết hôn, sẽ như thế nào!
Nghĩ vậy, khóe môi Cố Niệm Hề gợi lên ý cười
Một màn như vậy, vừa vặn lọt vào trong mắt của Hoắc Tư Vũ
Cố Niệm Hề đang cười?
Gần đây, Đàm Dật Nam cùng cô ta chia tay, Hoắc Tư Vũ nhiều lần nói tập đoàn Bác Á gây sức ép khó xử đối với cô ta. Tình cảm cùng sự nghiệp không thuận như vậy, Cố Niệm Hề như thế nào còn cười được?
Không phải là, gần đây liên tục đả kích, đã khiến cho cô ta biến thành ngớ ngẩn rồi chứ?
Nhưng mà, choáng váng cũng tốt, cô cũng dễ dàng xuống tay với cô ta, không phải sao!
Hoắc Tư Vũ chậm rãi bước về hướng Cố Niệm Hề
"Niệm Hề.."
Hoắc Tư Vũ bước đến, Cố Niệm Hề tự giác lùi về phía sau
Tuy rằng cô ta đang cười, nhưng cũng không thể biết được giây tiếp theo cô ta sẽ lại dùng mình để diễn kịch như thế nào trước mặt người khác. Lần trước cô ta nắm lấy tay mình, diện màn kịch trước mặt Đàm Dật Nam, chuyện này đã làm cho cô đề phòng
"Có chuyện gì mời nói thẳng!"
"Niệm Hề, tôi biết trước kia là tôi không tốt, tôi thật tình xin lỗi cô. Dù sao, chúng ta coi như cũng là bạn tốt mười mấy năm. Lần này tôi cùng Nam kết hôn, cũng hy vọng cô có thể đến tham gia" Hoắc Tư Vũ nói xong, liền móc từ trong túi sách ra thiếp mời màu đỏ, đưa cho Cố Niệm Hề
"Cô cảm thấy tôi sẽ thiệt tình chúc phúc cho hai người sao?"
Cố Niệm Hề đột nhiên bị nhét tấm thiệp kia vào tay, nhìn qua màu đỏ tươi tắn giống như lửa. Thậm chí cầm lên còn có chút phỏng tay...
Dù sao trên tấm thiệp kia, cũng viết tên người đàn ông cô đã từng yêu...
Cho tới bây giờ, nghĩ đến hình ảnh Hoắc Tư Vũ cùng Đàm Dật Nam lăn lộn trên giường, Cố Niệm Hề liền xác định, người đàn ông kia cùng cô tuyệt sẽ không còn quan hệ gì
Nhưng không nghĩ tới, Hoắc Tư Vũ ra chiêu này, khiến cô trở tay không kịp!
Ghen tuông trong lòng dâng lên, hốc mắt cũng có cảm giác nóng ấm
Nhưng Hoắc Tư Vũ ở trước mặt, cô phải cố gắng ưỡn ngực ngẩng cao đầu, làm cho mình giống như một con gà trống sung mãn, che dấu nỗi chật vật bên trong
"Cô không sợ, tôi sẽ phá hủy hôn lễ của cô sao?"
Hoắc Tư Vũ còn chưa nói gì, Cố Niệm Hề lại hỏi như vậy
"Cô..." Hoắc Tư Vũ thật không ngờ, Cố Niệm Hề lại sắc bén như vậy phản bác chính mình, thiếu chút nữa là cô sẽ mở miệng mắng Cố Niệm Hề, Nhưng ngại Thư Lạc Tâm, Hoắc Tư Vũ đành cố gắng khống chế bản thân
Cũng thật không ngờ Thư Lạc Tâm lại mở miệng giúp đỡ Hoắc Tư Vũ: "Tư Vũ, cô ta như vậy thật không biết phân biệt tốt xấu, cô ta không tham ra cũng tốt, miễn cho Đàm gia chúng ta phải dơ mặt. Con đang mang thai, không nên tức giận, đứa con trong bụng mới là quan trọng nhất"
Lời này của Thư Lạc Tâm là muốn làm trò trước mặt Cố Niệm Hề
Bởi vì Hoắc Tư Vũ nói cho bà biết, Cố Niệm Hề chỉ là người bình thường, hơn nữa cô ta vừa nãy còn buông lời ác độc như vậy, làm cho Thư Lạc Tâm căn bản không lưu lại một chút tình cảm gì cho cô ta
Chẳng qua, một ngày nào đó sau này, tin tức từ thành phố Hải Tân đến tai bà, đại nhân vật cùng Cố Niệm Hề thân thiết ôm nhau ở cùng một chỗ, Thư Lạc Tâm mới cảm thấy được mình căn bản lúc trước thật là có mắt như mù, như thế nào lại tin được lời của Hoắc Tư Vũ
Đương nhiên, đây là nói sau
"Mẹ, con không sao. Con dù sao cũng phải khuyên được Niệm Hề đến hôn lễ của con cùng Nam"
Cố Niệm Hề không tham gia, thử hỏi cô như thế nào diễn?
Nói thực ra, chuyện mang thai của cô sẽ rất nhanh bị bại lộ
Cô thật sự mang thai thì không nói làm gì
Thư Lạc Tâm hiện tại đều bắt cô phải đi giày đế bằng, mặc quần áo chống tia phóng xạ. Đáng giận nhất chính là, mỗi ngày bà ta đều giám thị, không cho cô trang điểm
Cứ liên tiếp vài ngày như vậy, tâm tình của Hoắc Tư Vũ quả thật không thể khá khẩm lên được
Mà nói Đàm Dật Nam, mỗi ngày đều lấy cớ mình mang thai, cự tuyệt quan hệ cùng với cô
Cứ như vậy, cho dù là cả đời, bụng của cô cũng không thể lớn lên! Làm sao có thể trong khoảng thời gian chín tháng mười ngày, giải thích cho Đàm gia?
Cho nên, Cố Niệm Hề không xuất hiện không không được
Ý tưởng này của Hoắc Tư Vũ, đúng là một mũi tên trúng hai đích
"Niệm Hề, chúng ta quen biết hơn mười năm. Nếu hôn lễ của tôi cô không đến, chắc chắn sẽ là nuối tiếc lớn nhất trong đời tôi. Cô nhất định phải tham gia, biết không?". Nói xong Hoắc Tư Vũ lại nở nụ cười dối trá: "Được rồi, tôi cùng mẹ phải trở về. Không quấy rầy Niệm Hề cô đi dạo phố!"
Hoắc Tư Vũ quả nhiên là kẻ hai mặt
Một vở kịch, cô ta có thể diễn tốt hai vai, một mặt là bạn tốt ngày xưa, một mặt là con dâu hiếu thảo...
Hành động nhanh chóng như vậy, cũng là cho Cố Niệm Hề nhất thời không thể nói ra hai chữ cự tuyệt
Nói xong, Hoắc Tư Vũ cùng Thư Lạc Tâm rời đi, không để cho Cố Niệm Hề có cơ hội từ chối
Nhưng, thời điểm bọn họ rời đi, Cố Niệm Hề lại nghe thấy rất rõ ràng lời nói của bọn họ___
"Tư Vũ a, con cũng thật là. Cái loại người đó, dựa vào cái gì có thể đến dự hôn lễ của con và Tiểu Nam?"
"Mẹ đừng nói như vậy mà. Người ta cũng là cảm thấy tiếc nuối!"
"Được, được mẹ không nói. Hứa với mẹ sau lần này không cần quan hệ với người phụ nữ không đứng đắn đó!"
"Đã biết...:
Nhìn bóng dáng hai người càng lúc càng xa, Cố Niệm Hề nắm chặt tay
Hoắc Tư Vũ cô muốn tôi tham dự hôn lễ của hai người sao?
Được! Tôi sẽ tham gia!
Hơn nữa, tham gia với thân phận mà các người không thể ngờ tới
Tôi hiện tại, vô cùng mong chờ đến lúc đó, hai người sẽ có biểu tình gì...
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
52 chương
28 chương
70 chương
59 chương