Thẩm Đường đưa ánh mắt nhìn mặt Tô Khả, vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu nhìn Tô Khả, sau đó nói lần nữa, "Tô Cẩm Niên?" Tô Khả lúng ta lúng túng gật đầu, thầm nghĩ: Sao vậy? Rất không bình thường sao? Thẩm Đường gật đầu, nhìn vẻ mặt kia của Tô Khả, giống như hiểu ý của cô, vì vậy nâng lên một nụ cười mỉm, "Chính là cảm thấy quen tai, thật sự không nghĩ tới tôi biết tô Cẩm Niên." Mọi người cũng "A" một tiếng, ánh mắt nhìn Tô Khả đều không giống nhau, nhất là cái người Lôi Tử đó, phải nói là ánh mắt tỏa sáng nhìn Tô Khả, "Em và anh Cẩm Niên rất quen sao?" Tô Khả sờ sờ cằm, quen sao, cô cũng là vợ của anh rồi, các người nghĩ sao? Dĩ nhiên tin này cô tuyệt đối không thể để cho bọn họ biết."Ừ, cũng quen." Tô Khả trả lời có chút lập lờ nước đôi. Trịnh Diệu Đông cười híp mắt nói, "Cũng quen? Tô Khả, em quá không thành thật rồi." Mấy người đều quay đầu nhìn sang Trịnh Diệu Đông, mong anh ta tuôn ra một chút tin tức. Những đôi mắt nhỏ, sắc bén, giống như là muốn đốt mấy lỗ trên người anh ta. Đầu Tô Khả đầy vạch đen, nhìn vẻ mặt đám người kia, bất đắt dĩ nghĩ, hắc, quả nhiên nhiều chuyện không phân biệt nam nữ. Thẩm Đường đầy hứng thú nhìn Tô Khả mấy lần, lại đưa mắt nhìn sắc mặt hơi khó coi của Doãn Lạc Phong một bên, mấy bước liền đi đến bên cạnh Doãn Lạc Phong, "Nhìn dáng vẻ này là ‘Tương Vương có mộng với Thần nữ vô tâm’ sao?" (Tương Vương có mộng với Thần nữ vô tâm: đây là điển tích Tương vương hữu mộng, Thần nữ vô tâm ở Trung quốc: chuyện kể về chuyện tình của ông vua Sở Tương Vương đời Chiến Quốc và thần nữ núi Vu Sơn, là điển hình cho tình cảm tiên – phàm bị ngăn cấm, tình yêu không được đáp đền trọn vẹn, ở đây ý chỉ anh Phong yêu chị Khả mà chị Khả nào hay biết) "Hừ, coi cô ấy là thần nữ gì chứ." Doãn Lạc Phong bĩu môi, nhưng mà trong lòng lại chua chát. Có rõ ràng như vậy sao? Ngay cả người anh em chưa bao giờ chú ý chuyện gì này cũng phát hiện anh khác thường? Aiya, vì sao đến nay cô gái Tô Khả chết tiệt này vẫn không thể phát hiện, còn luôn chị em để xưng hô quan hệ hai người bọn họ! Suy nghĩ một chút, trong lòng Doãn Lạc Phong liền buồn bực một hồi. Thẩm Đường cười híp mắt nhìn Tô Khả bên kia, "Quan hệ của cô ấy và Tô Cẩm Niên là như thế nào?" "Cậu đừng làm bậy nha! Mấy cái chuyện hư hỏng kia của cậu và anh Cẩm Niên đừng kéo lên người Tô Khả." Trong nháy mắt mắt phượng của Doãn Lạc Phong trở nên sắc bén, nhìn bạn tốt của anh, cảnh cáo cho. "E hèm?" Thẩm Đường nhìn Doãn Lạc Phong từ trên xuống dưới , "Thích như vậy sao?" Doãn Lạc Phong đỏ mặt. "Chỉ là cậu vừa nói như thế, mình mới phát hiện cô gái này cũng họ Tô, chẳng lẽ là bác trai Tô có con gái riêng?" Đầu Doãn Lạc Phong đầy vạch đen, "Trong óc cậu đều chứa tương hồ sao. Cậu nói như thế, Thẩm Phỉ Phỉ có phải là con gái riêng của bố cậu hay không." Ánh mắt Thẩm Đường cũng trở nên bén nhọn, "Đừng có nói người phụ nữ kia với mình." "Chẳng qua là đừng đánh chủ định lên Tô Khả." Anh cũng không phải là cao thủ đào mìn, dĩ nhiên là sẽ không đạp mìn, chỉ là chuyện quan trọng nhất anh cần tiếp tục nhấn mạnh một lần nữa. (chủ định: cao hơn chú ý một bậc) Thẩm Đường cười, cũng không nói có đồng ý hay không, chỉ là dời chủ đề dời, "Chẳng lẽ gần đây tâm tư cái tên tiểu tử này đặt tất cả trên người cô ấy?" Doãn Lạc Phong nhìn bạn tốt, nghĩ tới nếu bạn tốt không đồng ý, vậy sau này anh trông Tô Khả tốt là được. Nghe anh ta chuyển sang đề tài khác, anh cũng tiếp, "Cậu nghĩ quá nhiều." Đúng lúc, phía bên kia, Trịnh Diệu Đông cười ha hả nói, "Thật ra thì cũng chính là lần trước, lúc đại thọ ông nội Tô, mình nghe ông nội mình nói, thằng ranh Cẩm Niên này qua lại với bạn gái gọi là Tô Khả ." Mọi người lại đưa mắt nhìn Tô Khả, "Tô Khả là bạn gái của Cẩm Niên?" Những vẻ mặt không thể tin kia làm cho trong lòng Tô Khả cực kỳ khó chịu, cô là bạn gái của Tô Cẩm Niên thì thế nào? Hiện tại cô vẫn là bạn gái quang minh chánh đại của anh! Có cần phải kinh hãi như vậy, giống như cô không xứng với tô Cẩm Niên vậy. Trong nháy mắt không khí cả phòng náo loạn lên, mọi người rối rít nhìn Tô Khả, "Tình hình là chị dâu nhỏ nha." Trong đám người, không biết người nào phát ra một câu như vậy, cho tới sau khi mọi người kêu Tô Khả là chị dâu nhỏ, dù da mặt Tô Khả dày thì cũng đỏ bừng cả mặt. Đúng vào lúc này, Thẩm Đường chậm rãi mở miệng, "Nhưng mà mình nghe nói hình như bác gái Tô có ý gả con gái của nhà họ Hoàng cho Tô Cẩm Niên mà." Lúc anh ta nói lời này, trong ánh mắt nhìn Tô Khả là tràn đầy đáng tiếc. Mọi người nói xem tô Cẩm Niên vất vả tìm bạn gái, bố mẹ anh sẽ dùng gậy đánh uyên ương rồi. Ngược lại lại cảm thấy bình thường, dù sao trong cái vòng vợ chồng này, không phải là mạnh mạnh kết hợp sao. Những thứ ‘có tiếng cũng có miếng’ vì "tình yêu" mà kết hợp vợ chồng, đến cuối cùng có mấy cặp đúng là đầu bạc vẫn cười với nhau? Còn không phải là đang lúc nửa đường thì chia tay, dao găm để gặp nhau? Trong lòng mấy đưa trẻ bọn họ cũng rõ ràng, cho nên tuyệt đối sẽ không động tâm yêu thương người nào, trừ khi đối phương có đầy đủ thân phận địa vị, vậy cũng có thể nếm thử một chút. Dĩ nhiên, cũng bởi vì bọn họ biết hôn nhân sau này của họ không tự chủ được, cho nên bây giờ ở từng tuổi này liều mạng vào ‘tình cảm trai gái’ như vầy. Đại khái thì người trong nhà cũng hơi áy náy, nhắm một mắt mở một mắt, chỉ cần không làm ầm ĩ như xảy ra án mạng là tốt rồi. Con gái nhà họ Hoàng này, địa vị cũng rất lớn. Bố cô ta là chủ tịch tỉnh G, nghe nói rất nhanh sẽ chuyển công tác đến thành phố B, nếu nhà Tô Cẩm Niên kết thông gia cùng nhà cô ta, địa vị nhà bọn họ chẳng phải là nâng cao một bước sao? Tô Khả nhìn ánh mắt của mọi người, trong lòng mơ hồ không thoải mái. Sau đó, trong nháy mắt chân mày nhíu lại: Con gái nhà họ Hoàng? Cái họ "Hoàng" này, sao quen tai thế này? Sau đó, trong đầu Tô Khả cũng không tự chủ hiện ra gương mặt Hoàng Nghê Thường. Suy nghĩ kỹ lại, trong lòng Tô Khả vướng mắc càng sâu, nghĩ càng sâu thì Tô Khả lại càng cảm thấy con gái nhà họ Hoàng trong miệng bọn họ là Hoàng Nghê Thường, cô còn nhớ rõ lần đó cùng Doãn Lạc Phong đến xem Hoàng Nghê Thường biễu diễn, thái độ thân thiện của mẹ Tô Cẩm Niên đối với Hoàng Nghê Thường, rõ ràng chính xác là ánh mắt hài lòng của bà nhìn con dâu. Nghĩ như vậy, tâm tình Tô Khả cũng không tốt được. thế nào cô cũng không nghĩ tới tình địch của cô lại là Hoàng Nghê Thường, thần tượng của cô. Nhưng mà nghĩ đến cô đã kết hôn cùng tô Cẩm Niên, cô cũng không trông nom những thứ khác nữa. Dù sao cô cũng nghe người tham mưu nói qua, chính là quân hôn vô cùng khó rời. Cho nên Tô Cẩm Niên muốn kết hôn cùng Hoàng Nghê Thường, không có cửa đâu. Tô Khả phấn khích tới, vốn là muốn nhảy lên, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt. Tất nhiên Doãn Lạc Phong chú ý tới biến đổi trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Khả, trong lòng cảm thấy hôm nay Tô Khả có điểm gì là lạ, theo như thường ngày thì nghe mọi người nói mẹ tô Cẩm Niên tính toán vì Tô Cẩm Niên mà sắp xếp chuyện hôn nhân, cô đã sớm giậm chân hỏi người nọ là ai rồi, nhưng hôm nay cô lại có thái độ khác thường mà không hỏi bất kỳ người nào, thậm chí khuôn mặt nhỏ nhắn còn mang theo một nụ cười bình tĩnh, cái này quá bất thường rồi. Nhưng mà anh cũng không hỏi Tô Khả, chỉ là nói với mọi người, "Được rồi, mọi người tới là để chơi, đừng cứ mãi vây quanh em gái nhà mình chứ." "Đi đi đi, ai là em gái nhà cậu!" Lôi Tử cười ha hả nói, rồi tay ngoắc ngoắc Tô Khả, "Đến đây, em gái Tô Khả, ngồi bên cạnh anh, anh em ta uống vài ly." Đầu may Tô Khả giật giật, Lôi Tử này cũng quá tự nhiên rồi. Chỉ là Tô Khả cũng không tiện từ chối trực tiếp, chỉ có thể dịu dàng nói, "Em không thể uống rượu." "Không có sao, nước trái cây cũng vậy thôi." Rất nhanh, cả phòng lại khôi phục trạng thái, vô cùng sôi nổi. Thẩm Đường ở một bên, chỉ là ánh mắt nhìn chăm chăm Tô Khả. Giọng của Doãn Lạc Phong lần nữa từ từ truyền đến, "Thẩm Đường, cái khác mình cũng không nói nhiều, nhưng mà mình che chở cho Tô Khả." Ý tứ của anh vẫn như vậy, về chuyện hư hỏng của anh ta và Tô Cẩm Niên cũng không cần giở ở trên người Tô Khả, dù sao Tô Khả là người anh nhìn trúng, họ là anh em tốt, anh ta hiểu rõ. "Ha ha." Thẩm Đường nhìn ánh mắt của Doãn Lạc Phong, vẫn chỉ cấp cho hai chữ như cũ, không trả lời chính xác. Hai người không nói nhiều, chỉ đi tới một góc nhỏ uống rượu. * Sau khi giải tán cuộc gặp gỡ ở quán bar, Tô Khả và Doãn Lạc Phong đi ra từ phòng riêng. Trên hành lang còn có một cửa phòng riêng đang mở, Tô Khả tinh mắt phát hiện Hoàng Nghê Thường đang ngồi ở bên trong, bên cạnh cô ta là mấy trợ thủ của cô ra, xem ra là tới VIAN buông thả rồi. Nếu như là bình thường, nhất định Tô Khả vô cùng vui mừng nhìn thần tượng của cô, nhưng kể từ khi nghe bọn họ nói đến Hoàng Nghê Thường có thể là tình địch của cô, trong lòng vô cùng không thoải mái. Cho nên sau khi trở về thì chuyện chính là đưa toàn bộ poster, đĩa nhạc của Hoàng Nghê Thường cho bạn cùng phòng, làm cho bạn cùng phòng rối rít kêu to, Tô Khả bủn xỉn này sao mà đổi tính vậy. Thời gian từ từ trôi qua, chớp mắt là đã qua mấy ngày. Hôm nay lại là một sáng thứ bảy tươi đẹp. Tô Khả dậy sớm, chuyện đầu tiên chính là ăn mặc chỉnh tề đi tới trạm xe bên ngoài trường. Cô lại muốn đi thăm Tô Cẩm Niên á. Trong tay cô là mấy cái túi, phần lớn đồ bên trong đều là Tô Cẩm Niên thích ăn. Những thứ này đều là Doãn Lạc Phong nói cho cô biết. Lúc chưa ra khỏi cổng vài bước thì một chiếc BMW Z5 màu trắng liền xuất hiện bên cạnh Tô Khả. Tô Khả nhìn hướng cô đi, hoàn toàn không chú ý tới chiếc BMW này. "Tin tin ——" BMW đi theo sau lưng Tô Khả, sau đó dùng kèn nhắc nhở Tô Khả. Tô Khả mới quay đầu nhìn. Lúc này, cửa sổ xe BMW chậm rãi hạ xuống, gương mặt đẹp trai tinh tế xuất hiện trước mặt của Tô Khả. Tô Khả suy nghĩ rồi mới phản ứng được, người này chính là ông chủ quán bar VIAN - Thẩm Đường. Vì vậy Tô Khả dừng bước, cười cười với anh ta, "Chào anh." Thẩm Đường gật đầu, "Chào em. Vừa rồi từ xa anh thấy bóng lưng người nào giống như của em, bây giờ mới tới đây xác nhận." Tô Khả cười cười, không làm gì cả, cô và anh ta không quen, cho nên cũng không nói được bao nhiêu câu. Thẩm Đường cũng cười hỏi Tô Khả, "Em muốn đi đâu?" Tô Khả giơ túi lên cho anh ta xem một chút, "Em định đi thăm Cẩm Niên á." Dù sao lần đó cũng bị người tôi nói thẳng ra cô là bạn gái Tô Cẩm Niên, cho nên nói với anh ta cũng không có gì. Tất nhiên là cười trả lời Thẩm Đường. Ánh mắt Thẩm Đường khẽ thay đổi, mắt sáng lên chuyển một cái nhìn Tô Khả, chỉ là Tô Khả hời hợt như vậy nên dĩ nhiên là không phát hiện được . "Anh đưa em đi, vừa đúng lúc anh cũng tính đến quân đội gặp bố anh một chút." Tô Khả cười, ý nghĩ trong lòng là: có loại chuyện tốt này sao? Nhưng còn lại nhiều hơn là: không tốt lắm đâu, cô và anh ta không quen. Đang phân vân, Thẩm Đường đã mở của xe chỗ kế bên tài xế, sau đó nói với Tô Khả: "Chị dâu nhỏ, đây là không nể mặt anh sao? Còn sợ anh bán em à?" Tô Khả cười hắc hắc, "Sao có thể chứ." Cô lại không đáng giá mấy đồng tiền, hơn nữa, người này chính là ông chủ quán bar VIAN, còn có thể thiếu tiền sao. Dù sao ngồi không cần trả tiền thì sao không ngồi, còn có thể tiết kiệm được mấy đồng tiền xe đấy. Vì vậy, liền leo lên ngồi xe của Thẩm Đường.