Quân Hôn

Chương 57 : Hôn Lễ

"Thì ra, Sở bí thư cũng quen biết Tư Vũ nhà chúng tôi? Tư Vũ hiện tại chính là vợ chưa cưới của Tiểu Nam, chúng ta bây giờ cũng coi như là người một nhà!" Thấy Sở Đông Ly cùng Hoắc Tư Vũ chào hỏi, Thư Lạc Tâm trong lòng vô cùng sung sướng Nhưng sau một hồi suy nghĩ, Thư Lạc Tâm cũng hiểu được đây là chuyện đương nhiên Dù sao Hoắc Tư Vũ cũng là con gái của phó thị trưởng, thường đi theo bên người ba, cũng quen biết được một số nhân vật lớn Mà khi Sở Đông Ly nhìn thấy Hoắc Tư Vũ, lúc đầu kinh ngạc, theo sau đó đều khôi phục như bình thường Bởi vì hiện tại, Cố Niệm Hề cũng chưa nói chuyện của Hoắc Tư Vũ với Sở Đông Ly Cho nên, hiện tại Sở Đông Ly nhìn thấy Hoắc Tư Vũ, cũng chỉ là cười trừ "Đến, ăn cái này..." Đàm Dật Trạch không biết là vô tình hay cố ý, bình thường cũng không gắp đồ ăn cho Cố Niệm Hề, hôm nay lại chủ động gắp cho cô một đuôi tôm lớn Được Đàm Dật Trạch quan tâm gắp thức ăn ình, cô đương nhiên là vui sướng Nhưng nhìn đuôi tôm to trong bát, cô hơi nhíu mày Thật không biết, mình nên ăn hay không... "Hề nha đầu không ăn hải sản!" Ngay tại lúc Cố Niệm Hề đang do dự có nên ăn đuôi tôm kia hay không, thì Sở Đông Ly ngồi đối diện đã mở miệng nói Một câu đơn giản như vậy, nhưng lại làm cho bầu không khí nhất thời rơi vào cục diện bế tắc Bởi vì, Sở Đông Ly nhắc nhở một câu kia, chính là nói Cố Niệm Hề không ăn được trứng tôm, đồng thời cũng muốn nói với Đàm Dật Trạch, hắn tuy chỉ là người ngoài, nhưng đối với tình huống của Cố Niệm Hề lại hiểu rõ hơn lão công của cô, còn muốn rõ hơn vài lần, thậm chí là vài chục lần... Mà Đàm Dật Trạch nghe được câu nói kia, cặp mắt lợi hại giống như là chim ưng, nhìn người đối diện, mang theo tìm tòi nghiên cứu Đây là lần đầu tiên, Đàm Dật Trạch ở trước nhiều người, không thèm che dấu biểu tình của mình... Mà một bên nhìn hai người mặt ngoài tưởng chừng như hòa thuận, sau lưng lại đấu đến người sống ta chết, Hoắc Tư Vũ cùng Thư Lạc Tâm trong lòng vô cùng hả hê... Thư Lạc Tâm cảm thấy được, Cố Niệm Hề thật sự là không có bản lĩnh, chỉ có một thân một mình, thì đừng nên trêu chọc nhiều đàn ông như vậy. Lúc này thì tốt rồi, đã đâm lao thì phải theo lao thôi, bà thật muốn nhìn xem Cố Niệm Hề sẽ xử trí như thế nào Mà Hoắc Tư Vũ lại cảm thấy được, Đàm Dật Trạch cùng Sở Đông Ly tranh giành tình nhân, sẽ không có thời gian mà để mắt đến cô. Tránh cho sự việc bị vạch trần quá sớm "Xem ra, Sở bí thư đối với Hề Hề cũng vô cùng hiểu biết! Kia nói, Sở bí thư cũng quen biết với gia đình của Hề Hề đúng không?" May mắn chỉ tồn tại trong đầu Hoắc Tư Vũ chưa đến vài giây, lúc này trên bàn ăn cơm đột nhiên có người mở miệng, đem mọi lực chú ý rời đi đến chuyện khác! Người mở miệng chính là người quản lý toàn bộ cuộc sống của Đàm gia, ông nội Đàm Mà người này, cũng chỉ cần dùng một câu, liền thành công ám chỉ Sở Đông Ly đã thất thố! "Đương nhiên là biết rõ, Hề nha đầu dù sao cũng cùng tôi lớn lên!". Bị ông nội Đàm nói như vậy, Sở Đông Ly cũng hiểu biết được mình đã quá phận, liền ho nhẹ một tiếng, rồi nói Giọng điệu rõ ràng là dịu đi không ít Chỉ duy nhất, cặp mắt sau cặp kính trắng kia, lại càng trở nên sâu thẳm vô cùng "Thì ra là như vậy! Ta đây thật muốn biết Hề Hề lớn lên trong gia đình như thế nào? Lần trước, Hề Hề đến ta còn chưa kịp hỏi rõ. Điều này thật sự là thiết sót" Ông nội Đàm bồi hồi nhìn người đàn ông trước mặt, bề ngoài tuy là bình tĩnh, nhưng bên trong ẩn chứa vô cùng nguy hiểm Để phòng ngừa hai người đàn ông tiếp tục giằng co, ông nội Đàm lại mở miệng: "Hôm nay vừa lúc có cơ hội, để cho chúng ta hiểu biết Hề Hề một chút, mời ba mẹ cùng Hề Hề đến đây một chuyến, thuận tiện tổ chức hôn lễ cho Hề Hề cùng Tiểu Trạch" "Ông nội... cái này cũng không cần đi, cháu cùng Dật Trạch, đã đăng ký kết hôn!" Cố Niệm Hề nghe thấy ông nội Đàm nói có chút hơi nhíu mày Tuy rằng, mối quan hệ giữa cô và Đàm Dật Trạch, cũng đang dần dần thay đổi, nhưng hôn nhân của bọn họ, vẫn quá mờ ảo đi. Cử hành hôn lễ, cho đối phương hứa hẹn, nghi thức như vậy quá mức quan trọng, không thích hợp với bọn họ cho lắm Còn nữa, ba của cô bên kia... Cố Niệm Hề thật sự không biết, nếu như giải thích với Cố Ấn Mẫn, cô đến thành phố này vài tháng ngắn ngủi, đã xảy ra chuyện! "Đứa trẻ này, cùng Tiểu Trạch đăng ký kết hôn là một chuyện, chuyện hôn lễ lại là chuyện khác. Có người phụ nữ nào lại không hy vọng mình có được hôn lễ long trọng chứ? Hơn nữa, cháu còn là dâu trưởng của Đàm gia, chúng ta đương nhiên cho cháu cùng Tiểu Trạch một hôn lễ thật lớn, không thể bạc đãi cháu!" Nói xong lời này, ông nội Đàm lại quay sang nhìn, Đàm Kiến Thiên nói: "Kiến Thiên, con thấy thế nào?" "Con đương nhiên là theo ý của ba. Hề Hề cùng Tiểu Trạch, vốn là con trai trưởng cùng con dâu trưởng, đương nhiên phải có một hôn lễ": Đàm Kiến Thiên không cần phải nghĩ ngợi gì liền trả lời Mà nghe xong lời này, Thư Lạc Tâm liền một bụng bất mãn Đàm Dật Trạch là cháu đích tôn, nên có một hôn lễ, vậy Tiểu Nam của bà, là cái dạng gì? Còn có, Cố Niệm Hề là mặt hàng gì? Cô ta không có thân phận, không có bối cảnh, bây giờ muốn kết hôn, có phải nghĩ muốn bay lên làm phượng hoàng hay không? Cố Niệm Hề như vậy, sau có thể cùng vợ Tiểu Nam là Hoắc Tư Vũ đánh đồng? Người ta đây mới thật sự là phượng hoàng, thiên kim phó thị trưởng! Đương nhiên, đây là suy nghĩ của Thư Lạc Tâm giờ khắc này Không lâu sau, Thư Lạc Tâm mới biết, thì ra thiên kim phó thị trưởng là hàng giả Mà bà lại liều mạng hy vọng Đàm Dật Nam cưới thiên kim phó thị trưởng, muốn nương nhờ thân phận đó để bảo trụ quyền thừa kế của Đàm gia, kết quả lại là bõ công cái giỏ trúc múc dã tràng... "Nếu ba cùng ông nội đều nói như vậy, con đây cùng Hề Hề liền cung kính không bằng tuân mệnh!" Lời này chính là của Đàm Dật Trạch Giờ phút này, hắn đột nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Cố Niệm Hề trên bàn ăn cơm, chống lại ánh mắt của Sở Đông Ly Mà Sở Đông Ly lại gắt gao nắm chặt tay dưới mặt bàn, nhìn Đàm Dật Trach Trong không khí, phảng phất có ánh lửa, lặng yên mà lan tràn... "Hề Hề nói qua về người nhà của con đi. Chúng ta hiện giờ đã là người nhà, không nên giấu diếm nhau chuyện gì. Ba và mẹ con là người như thế nào" Đàm Kiến Thiên cũng nhận thấy được không khí trên bàn ăn cơm vô cùng quỷ dị, vốn định lên tiếng phá vỡ không khí ngượng ngịu này Cũng không nghĩ đến, lời nói này của mình, lại làm ột người trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch...