Quán ăn đêm kỳ lạ

Chương 45 : Dã thú

Đối với việc có người chết, Thương Khâu đã không xa lạ, vì chức nghiệp của hắn chính là giao tiếp cùng người chết hoặc là sau khi chết. Tạ Nhất cũng không xa lạ, bởi vì thấy rất nhiều lần. Nhưng Tiểu Bạch tựa hồ có chút sợ hãi, kinh ngạc mở to hai mắt. Hắn là Họa Linh, cũng không phải người đuổi ma hoặc là âm hồn, còn chưa có thấy qua người chết. Phùng Tam nói: “Không có khả năng, có chết người sao tôi không biết?” Thương Khâu nhìn một vòng, không dao động, chỉ là hơi chút dừng lại, liền nói: “Oán khí rất lớn, cảm giác là phái nữ.” Phùng Tam càng nghe càng thấy kỳ quái. Căn cứ theo lời Phùng Tam, bình rượu đột nhiên nổ tung, điều hòa nhỏ máu, dấu hiệu này đúng là có quỷ quấy phá. Phùng Tam càng kinh ngạc, hắn ở chỗ này kinh doanh quán bar mười mấy năm, kiếm tiền không cần phải nói, đã là nơi nổi tiếng nhất thành phố. Hơn nữa Phùng Tam còn xem như nửa người trong giới, rất nhiều người đều phải dựa vào Phùng Tam giới thiệu công việc. Quan hệ rộng rãi, là người giàu có nhất nhì, ai dám trêu chọc Phùng Tam gia chứ? Dám ở chỗ Phùng Tam gia có chân trong hai giới giết người, hơn nữa còn không có bị Phùng Tam phát hiện, thật là có chút tài năng. Tạ Nhất ngẩng đầu nhìn thoáng qua bốn phía, nói: “Phòng có camera theo dõi hay không?” Phùng Tam nhìn về phía Tạ Nhất, lắc lắc đầu, cười nói: “Quán bar này tính riêng tư rất cao, phòng không có thiết bị theo dõi.” Thương Khâu nói: “Như vậy Phùng Tam gia liền tra danh sách người sử dụng hai ngày này có nữ mất tích hay không.” Tạ Nhất cảm giác Thương Khâu thật giống như thần, chỉ cần đứng ở trong phòng nhìn thậm chí có thể cảm giác được người chết là nam hay là nữ cũng quá thần kỳ HunhHn786. Phùng Tam nói: “Không cần tra, cái phòng này rất xa hoa, mấy ngày nay chỉ có một đám người thêu.” Thương Khâu nói: “Là ai? Có nữ không?” Phùng Tam cười nói: “Cái này sao, nữ có nhiều. Đường đại thiếu gia, điền sản Đường gia chú em biết chứ?” Thương Khâu nghe xong trên mặt không có biểu tình gì, thoạt nhìn là không nghe nói qua. Bất quá Tạ Nhất lập tức nói: “Tôi biết, có phải Đường Nhất Bạch hay không? Công ty chúng tôi có hợp tác cùng công ty Đường gia.” Phùng Tam gật đầu nói: “Đúng vậy, chính là người kia. Ngày đó nhân viên cấp cao trong công ty Đường Nhất Bạch ăn sinh nhật, liền đặt trước phòng này. Công ty tới rất nhiều người, trừ thuê phòng này, phòng bên cạnh cũng bị bao. Từ lúc tan tầm mãi cho đến sáng sớm mới rời đi. Chú em nói có bao nhiêu phụ nữ đến.” Tạ Nhất vừa nghe có chút buồn rầu. Đường gia là tập đoàn lớn, hơn nữa kinh doanh địa ốc, phi thường có tiền, bọn họ tới nơi này chơi không thể thiếu phụ nữ. Phùng Tam nói: “Mặc kệ thế nào, chuyện này liền nhờ chú em Thương Khâu.” Thương Khâu nhìn Phùng Tam, nói: “Phùng Tam gia không cần khách khí, chúng ta cũng là chỗ quen biết.” Phùng Tam gia cười cười, nói: “Tôi đây liền không cùng Thương Khâu chú em khách khí, xong việc sẽ tự đáp tạ.” Tạ Nhất nghe bọn họ nói chuyện, cảm giác khẳng định là mua bán lớn. Phùng Tam gia nhìn bộ dáng rất giàu. Thương Khâu còn muốn ở trong phòng nhìn kỹ. Tạ Nhất liền chuẩn bị mang theo Tiểu Bạch đi xuống lầu. Dù gì Tiểu Bạch là Họa Linh, chỉ là một loại linh lực, nơi này có người chết âm khí mạnh, sẽ ảnh hưởng cảm quan của Tiểu Bạch. Tiểu Bạch luôn sợ hãi, run run. Tạ Nhất nói muốn mang theo Tiểu Bạch đi xuống lầu, Thương Khâu gật gật đầu, nói: “Ngồi đợi trong chốc lát, tôi cũng sẽ nhanh chóng đi xuống.” Phùng Tam nhiệt tình nói: “Tôi gọi bartender mang các cậu đi ngồi một lát, rượu tùy tiện gọi, uống cái gì tùy ý.” Phùng Tam gia mới vừa nói xong, Thương Khâu lại nói: “Đừng uống rượu.” Tạ Nhất cũng biết không thể uống rượu, uống say sau quá sẽ mệt muốn chết… Phùng Tam gọi người dẫn Tạ Nhất cùng Tiểu Bạch đi xuống lầu, cười tủm tỉm với Thương Khâu nói: “U, quản thực nghiêm sao?” Thương Khâu không có để ý hắn, tự mình đi xem phòng, không biết có thể kiểm tra ra cái gì hay không. Tạ Nhất cùng Tiểu Bạch đi xuống lầu, lại ngồi trên sô pha. Bartender nhiệt tình làm cho hai người hai ly đồ uống không có cồn, còn có một ít đồ ăn vặt, tỷ như khoai chiên, khoai lát, quả khô, trái cây linh tinh. Tiểu Bạch xuống dưới lúc sau liền cảm giác khá hơn nhiều, bắt đầu ăn khoai. Hắn còn chưa có ăn qua khoai chiên, cảm thấy đặc biệt mới mẻ, liền ngậm khoai qua lại chơi, giống như đứa bé con. Còn đem hai miếng khoai tây chiên cắm ở ngoài miệng, làm ra mặt quỷ. Bất quá mặt quỷ này một chút cũng không khó coi, ngược lại đặc biệt đáng yêu, làm Tạ Nhất chịu không nổi niết khuôn mặt nhỏ. Hai người ngồi chơi chờ Thương Khâu, liền nghe được có tiếng cười. Có người từ bên cạnh đi tới, tựa hồ thấy được bọn họ. Một người đàn ông tuổi không lớn, khoảng 25 26 tuổi, dáng người cao gầy, mặc tây trang, thoạt nhìn rất xa xỉ. Trên cổ tay còn mang một đồng hồ đắt tiền. Gương mặt khá điểm trai, bất quá có cảm giác ăn chơi. Hắn đã uống say, đi đường không vững, trong tay bưng một ly Whiskey, không có thêm đá, lảo đảo lắc lư đi tới, đôi mắt lăng lăng nhìn Tiểu Bạch. Tạ Nhất biết Tiểu Bạch xinh đẹp, ngoại hình đáng yêu thế này cũng là loại hiếm thấy, cũng chỉ có chính hắn cảm thấy chính mình lớn lên xấu xí. Người kia đi tới, đặt mông ngồi ở bên cạnh Tiểu Bạch cười tủm tỉm nói: “Em trai thật đáng yêu a, muốn uống rượu gì, anh mời khách, thế nào, hai ta uống hai ly?” Người kia say khướt, tựa hồ muốn trêu ghẹo Tiểu Bạch. Nhưng Tiểu Bạch rất ngây thơ, cuống quít xua tay nói: “Không không không, tôi không uống rượu.” Hắn ha ha cười, duỗi tay ôm bả vai Tiểu Bạch. Dáng người hắn không cao lớn, nhưng Tiểu Bạch nhỏ gầy, một ôm liền đem Tiểu Bạch ôm vào trong ngực. Tiểu Bạch cũng không biện pháp phản kháng. Người kia cười nói: “Em thật là đáng yêu, tới quán bar không uống rượu, là vị thành niên sao? Tới uống vài ly, Whiskey thích không? Khả năng có điểm mạnh, bất quá mạnh cũng tốt.” Tạ Nhất thấy có người đùa giỡn Tiểu Bạch, nhanh đem tay hắn đẩy ra, nói: “Vị tiên sinh này, xin đừng khó xử bạn của tôi được không?” Hắn ngẩng đầu lên, đã say đôi mắt đỏ bừng, mê mang nhìn Tạ Nhất, cũng có chút thấy không rõ lắm, ngay sau đó cười tủm tỉm nói: “A… Lại một người đẹp, tôi càng thích…” Tạ Nhất: “……” Cái gì? Hắn giơ tay muốn đi bắt lấy Tạ Nhất. "Bốp" Bất quá đúng lúc này, đột nhiên có người trực tiếp cầm tay hắn. Tạ Nhất ngẩng đầu nhìn, là một người không quen biết. Người tới thân hình cao lớn. Xem ra cao như Thương Khâu, không chỉ như vậy, dáng người cường tráng hơn Thương Khâu. Thương Khâu là loại mặc quần áo nhìn có vẻ gầy, mà người này mặc tây trang cũng không thấy gầy. Phía dưới tây trang chắc chắn đều là cơ bắp cuồn cuộn. Gương mặt chữ điền, phi thường lạnh lùng, đầy nam tính. Trên mặt hắn còn có một vết sẹo càng có vẻ hung tợn hơn, còn có một loại cảm giác vừa thấy liền biết không phải người tốt. Người tới mặc một thân tây trang thực nghiêm túc, hơn nữa thắt cà vạt thực cẩn thận. Hắn cầm tay công tử ăn chơi, ngay sau đó nói: “Thiếu gia, ngài uống say, tôi mang ngài về nhà.” Thoạt nhìn là vệ sỹ. Tạ Nhất nghe vệ sĩ gọi thiếu gia, tức khắc trong đầu chợt lóe. Vừa rồi liền cảm thấy công tử ăn chơi này có chút quen mắt, giờ nghe như vậy, Tạ Nhất đột nhiên nghĩ tới cậu chủ Đường gia. Là Đường Nhất Bạch sao? Tập đoàn Đường gia thực rộng khắp, tài sản lớn nhất là bất động sản, gần đây lũng đoạn thực nghiêm trọng. Công ty của Tạ Nhất đã từng cùng tập đoàn Đường gia hợp tác vài lần. Đường Nhất Bạch là người đứng đầu tập đoàn Đường gia. Đường Nhất Bạch hiện tại còn trẻ, cũng chỉ 25 26 tuổi. Con nhà người khác 25 26 tuổi mới tốt nghiệp đại học đang tìm việc, hoặc là còn ở nhà chờ sắp xếp công việc, dứt khoát trực tiếp làm ổ trong nhà. Nhưng Đường Nhất Bạch thì khác. Hắn từ nhỏ đã có đầu óc kinh doanh, thời cấp hai đã tự mình đầu tư, lên cấp 3 học trong trường nổi danh của giới thượng lưu, thời điểm đại học cũng đã vào tập đoàn Đường gia giúp việc. Hơn nữa khi làm nhân viên chính thức một đường thăng chức, cũng không phải bởi vì bối cảnh gia đình, mà là bởi vì Đường Nhất Bạch thật sự là nhân tài HunhHn786. Tập đoàn Đường gia hiện tại vẫn do cha của Đường Nhất Bạch quản lý. Ông ấy lớn tuổi mới có con, hiện giờ đã hơn sáu mươi tuổi, Đường Nhất Bạch là con lớn nhất trong nhà. Mẹ Đường Nhất Bạch là tiểu thư gia thế được cưới hỏi đàng hoàng, môn đăng hộ đối. Bất quá cha của Đường Nhất Bạch cùng mẹ hắn chỉ là hôn nhân thương nghiệp, không có tình cảm. Mẹ Đường Nhất Bạch sinh hắn không bao lâu đã qua đời. Đường Nhất Bạch chưa từng gặp qua mẹ mình, cũng rất ít nhìn thấy cha mình. Gia đình hào môn luôn có ẩn khuất sâu xa. Cha Đường Nhất Bạch thường xuyên ở bên ngoài xã giao làm ăn. Khi Đường Nhất Bạch còn nhỏ đã có mẹ kế, là tình nhân của cha hắn. Kỳ thật khi mẹ Đường Nhất Bạch còn sống, hai người kia đã làm loạn. Bất quá ngại với mẹ Đường Nhất Bạch, vẫn luôn thực mịt mờ. Sau khi mẹ Đường Nhất Bạch qua đời, cũng chưa tới một năm, tình nhân này đột nhiên nói có thai, cha Đường Nhất Bạch liền danh chính ngôn thuận đem tình nhân đón vào nhà. Sau đó Đường Nhất Bạch có một em trai nhỏ hơn hắn ba tuổi. Đường Nhất Bạch không chỉ có một mẹ kế. Người cha hơn sáu mươi tuổi lại tìm cho hắn vô số mẹ kế. Cha hắn chính là một tay ăn chơi nổi tiếng. Hiện giờ mẹ kế ở tại nhà cũ của Đường gia, thật giống như là nữ chủ nhân chân chính. Đường Nhất Bạch không thích về nhà cũ, đối với tình nhân của cha cũng rất không vừa lòng. Bất quá cha Đường Nhất Bạch cũng không có biện pháp, ngày thường tìm tình nhân đều che giấu. Không phải bởi vì uy tín người cha không đủ, mà là bởi vì Đường Nhất Bạch ở công ty thế lực cùng thanh danh quá lớn. Đường Nhất Bạch ho một tiếng còn có uy hơn so với cha hắn la hét. Vệ sĩ nói: “Thiếu gia, về nhà đi. Lão gia vừa rồi gọi điện thoại tới, nói đã rất lâu không thấy được ngài, thực lo lắng cho ngài, mời ngài hôm nay về nhà cũ.” Đường Nhất Bạch vừa nghe, càng tức giận, sắc mặt cũng thay đổi, đem ly Whiskey hướng vệ sĩ ném. “Cút, tôi không quay về!” Tạ Nhất còn tưởng rằng sẽ nghe thấy âm thanh ly rượu nện ở trên mặt đất. Kết quả vệ sĩ kia chỉ là giơ tay một tiếp. Ly cùng rượu an ổn trong tay hắn, cũng không rơi mất giọt nào. Tạ Nhất thậm chí nhìn không ra động tác như thế nào. Ở bên cạnh, Tiểu Bạch cũng xem choáng váng, kinh ngạc nói: “Oa, anh trai xấu này thật là lợi hại a!” Tạ Nhất vội vàng che lại miệng Tiểu Bạch, sợ hắn lại nói ra cái gì kinh hãi thế tục. Vệ sĩ tiếp được ly rượu, đặt ở một bên, trên mặt không có bất luận biểu tình gì, vẫn là nhẫn nại nói: “Thiếu gia, cùng tôi trở về đi, ngài uống say rồi.” Đường Nhất Bạch đẩy tay ra, nói: “Không, tôi muốn uống rượu, ngươi cút, đi tìm cô gái nào nói chuyện phiếm đi, đừng động vào tôi!” Tạ Nhất vừa nghe, Đường Nhất Bạch sao giống giận dỗi vậy. Bất quá mặc kệ chuyện này, Tạ Nhất vừa định mang theo Tiểu Bạch đi, miễn cho dẫn lửa cháy thân. Liền nghe được có tiếng giày cao gót “lộc cộc”, ngay sau đó là một người phụ nữ đi tới. Người phụ nữ mặc đầm hai dây. Hiện tại đã là đầu thu, thời tiết tuy rằng giữa trưa vẫn là thực nóng, ngẫu nhiên cũng sẽ cảm thấy oi bức, nhưng buổi sáng và buổi tối độ ấm đã rất thấp. Hiện tại là buổi tối, mặc như vậy hở hang như vậy quả thực đông chết người. Người phụ nữ cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, thoạt nhìn còn trẻ như Đường Nhất Bạch, “lộc cộc” đi tới, vẻ mặt quan tâm nói: “Nhất Bạch, a nha con uống say rồi, nhanh cùng dì trở về đi. Nhiều ngày không về nhà, ba ba thực lo lắng cho con đó.” Tạ Nhất kinh ngạc nhìn người phụ nữ. Người dì này tuổi cũng quá nhỏ, chẳng lẽ là bởi vì bối phận cao? Liền nghe Đường Nhất Bạch hung bạo nói: “Dì? Cô cũng xứng làm trưởng bối của tôi sao?! Dựa vào bò lên giường mà thành trưởng bối! Tôi khinh! Cả bộ dạng này, cũng chỉ có ba ba già cả mắt mờ của tôi mới gặm được. Một miệng hạt cát, ghê tởm!” Tạ Nhất rốt cuộc minh bạch. Thì ra người phụ nữ này chính là một trong những tình nhân của cha Đường Nhất Bạch. Được làm mẹ kế Đường Nhất Bạch, tuổi còn trẻ như vậy, trách không được Đường Nhất Bạch tức giận, đổi thành người khác phỏng chừng cũng sẽ nổi giận. Người phụ nữ nghe xong thực ủy khuất, lại nhẫn nại, nói: “Nhất Bạch, dì biết con khinh thường dì. Nhưng mà… Nhưng mà dì và ba ba con là thật tình yêu nhau. Thế tục đã không thể ngăn cản chúng ta, hy vọng con minh bạch. Hơn nữa dì và ba ba cũng là quan tâm con. Nhất Bạch, con uống say rồi, để dì đỡ con trở về.” Người phụ nữ nói, duỗi tay đi ôm Đường Nhất Bạch, ngực dán ở trên người Đường Nhất Bạch, như cố ý vô tình cọ xát vài cái. Tạ Nhất xem đôi mắt đều trừng lớn. Như vậy cũng được? Không phải nói thật tình yêu nhau sao, như thế nào đột nhiên bắt đầu ve vãn con trai? Đường Nhất Bạch sắc mặt trầm xuống, phất tay đẩy ra, nói: “Cút ngay! Thật mất mặt!” “A nha!!!” Người phụ nữ kêu sợ hãi một tiếng, bị Đường Nhất Bạch đẩy ra, đột nhiên nghiêng ngã, liền té vào người vệ sĩ, còn phát ra một tiếng thét kinh hãi. Vệ sĩ theo bản năng duỗi tay đỡ lấy cô ta, vừa lúc là ôm eo. Dây đeo áo cũng rơi xuống, nửa vai lộ ra, vẻ mặt suy nhược ủy khuất nói: “Đường Giảo, thật là cảm ơn anh. Không có anh, tôi đã té ngã, ai nha, cổ chân trật rồi…” Tạ Nhất đã không kịp giật mình. Cô ta vừa mới ve vãn Đường Nhất Bạch, giờ lại đi ve vãn vệ sĩ Đường Nhất Bạch. Bởi vì thời điểm người phụ nữ ngã đã va chạm ly rượu đặt bên cạnh. Rượu trong ly bị bắn ra vẩy lên trên người Tạ Nhất. Quả thực chính là tai bay vạ gió! Tạ Nhất tức khắc liền hứng chịu. Tuy rằng quần áo đều là mấy chục đồng một bộ, nhưng bị rượu làm ước vẫn thực khó chịu. Đường Nhất Bạch lạnh lùng nhìn người phụ nữ ăn vạ vệ sĩ, xoay người thấy được Tạ Nhất cùng Tiểu Bạch, liền đi qua nói: “Cùng tôi đi uống rượu, tôi mời khách!” Phùng Tam cùng Thương Khâu còn ở trên lầu, nghe được phía dưới hỗn loạn đi ra đứng ở cửa thang lầu nhìn xuống phía dưới. Phùng Tam nhướng mày, nói: “Bạn nhỏ nhà chú em đã bắt đầu giúp chú tiếp cận Đường đại thiếu gia?” Thương Khâu cúi đầu nhìn dưới lầu, nhíu nhíu mày, sắc mặt cũng lạnh xuống, lập tức nhanh chóng từ trên lầu đi xuống. Đường Nhất Bạch muốn lôi kéo Tạ Nhất cùng Tiểu Bạch uống rượu, đột nhiên cảm thấy có một bóng chụp xuống, quay đầu nhìn lại là Thương Khâu. Thương Khâu đứng ở phía sau Đường Nhất Bạch, một bước vượt qua, đứng ở giữa Đường Nhất Bạch cùng Tạ Nhất. “Tạ Nhất là người của tôi.” Tạ Nhất chỉ cảm thấy “bùm” trong óc, tức khắc pháo hoa tung tóe. Bất quá nghĩ lại, Thương Khâu rất có thể là đang giải vây, cho nên mới không thể không nói như vậy. Lúc này vệ sĩ đã thoát khỏi người phụ nữ kia, đã chạy nhanh tới. Thương Khâu híp mắt nhìn hắn, ngữ khí lạnh lùng nói: “Hắn không biết ta là người như thế nào, nhưng ngươi biết, đừng chọc ta.” Sắc mặt vệ sĩ cũng trầm xuống. Đường Nhất Bạch còn không rõ nguyên do, vệ sĩ chạy nhanh giữ chặt Đường Nhất Bạch, nói: “Thiếu gia, ngài uống say, chúng ta về nhà đi.” Đường Nhất Bạch không nghe, nói: “Không về! Không về! Đi theo người phụ nữ kia đi! Buông tôi ra, tôi không đi! Tôi không trở về nhà!” Tạ Nhất nheo mắt. Sso giống ghen tuông vậy? Đường Nhất Bạch còn hô to: “Đường Giảo, hỗn đãng, buông tôi ra! Buông tôi ra!” Vệ sĩ lại không có buông tay. Đường Nhất Bạch giãy giụa lợi hại, hắn dứt khoát trực tiếp đem Đường Nhất Bạch chặn ngang bế lên, ôm kiểu công chúa ôm. Đường Nhất Bạch kinh hô một tiếng, tức khắc liền thành thật, tựa hồ cảm thấy thực mất mặt, nhanh ôm lấy đầu che khuất mặt mình. Nhưng Đường Nhất Bạch vừa rồi gây ồn ào, nhiều người vây lại xem, ai còn không biết người bị ôm kiểu công chúa là Đường đại thiếu gia? Quán bar rốt cuộc an tĩnh lại. Vệ sĩ ôm Đường Nhất Bạch đi, chỉ còn lại có người phụ nữ kia. Cô ta liếc mắt một cái liền thấy được Thương Khâu, phỏng chừng là bị kinh diễm rồi. Tạ Nhất lần đầu tiên nhìn thấy Thương Khâu đích xác cũng bị kinh diễm. Bởi vì Thương Khâu quá đẹp trai, Tạ Nhất dám khẳng định, tuyệt đối không có người đàn ông nào có thể vượt qua Thương Khâu. Mà Tiểu Bạch cũng thừa nhận Thương Khâu xấu xí nhất, xấu không ai bằng. Hai mắt tỏa ánh sáng, người phụ nữ vội vàng sửa sang lại quần áo của mình, đương nhiên không phải đem dây đeo kéo lên, mà là đẩy càng đi xuống, hận không thể lộ ngực. Cô ta xoay qua, nói: “Vị tiên sinh này, thật là tạ…” Cô ta còn chưa nói xong, Thương Khâu đã vẻ mặt không kiên nhẫn, trực tiếp lôi kéo Tạ Nhất nói: “Đi toilet lau quần áo.” Người phụ nữ hoàn toàn bị làm lơ, bên cạnh còn có người xem náo nhiệt, mặt mũi cô ta đã thành rác. “Hừ!” Cô ta ngưỡng cằm, vẻ mặt cao ngạo liền đi ra khỏi quán bar. Tạ Nhất bị Thương Khâu túm, vội vàng nói: “Từ từ, từ từ, Tiểu Bạch làm sao đây, đừng để nó một mình ở nơi này.” Phùng Tam gia lúc này cũng đi xuống lầu, cười tủm tỉm nói: “Không sao, tôi ở cùng bạn các người, sẽ không xảy ra chuyện.” Tạ Nhất: “……” Sẽ không xảy ra chuyện mới lạ. Phùng Tam này rõ ràng là sói đuôi to! Sợ là mình từ toilet đi ra tới, Tiểu Bạch cả xương cốt đều gặm hết! Thương Khâu mang theo Tạ Nhất vào toilet, xé giấy thấm nước lau rượu trên người Tạ Nhất. Tạ Nhất nhìn mình một thân bẩn, có chút đau đầu, nói: “Thôi đừng lau, về nhà giặt đi, lau như vậy không xong.” Thương Khâu không nói chuyện, thoạt nhìn thực tức giận, sắc mặt không phải tốt. Mặt âm trầm, giống như trời sấm sét bất cứ lúc nào. Tạ Nhất có chút mê mang. Thương Khâu không phải tới kỳ sinh lý chứ? Sao sắc mặt đột nhiên khó coi như vậy? Chẳng lẽ là công việc không thuận lợi? Tạ Nhất xấu hổ cười cười, nói: “Cái kia… anh… sắc mặt không tốt lắm, gặp cái gì khó khăn sao?” Thương Khâu liếc mắt nhìn Tạ Nhất một cái. Tạ Nhất bị nhìn mà ớn lạnh. Cái loại cảm giác này thật giống như mình đi bên ngoài vụng trộm, bị vợ phát hiện vậy! Tạ Nhất tưởng tượng xong, tức khắc trong lòng phỉ nhổ một câu. So sánh cái gì quỷ dị vậy. Thương Khâu sao đột nhiên biến thành vợ mình!? Thương Khâu nhàn nhạt nhìn Tạ Nhất một cái, ngay sau đó không thoải mái lạnh giọng nói: “Mùi rượu rất hôi.” Tạ Nhất kinh ngạc nâng lên tay ngửi ngửi chính mình. Thật là mùi rượu, bất quá không phải mình uống, mà là Đường Nhất Bạch. Đường Nhất Bạch uống say như chết, vừa rồi dựa gần Tạ Nhất, khó tránh khỏi dính lên một chút, nhưng cũng liền một chút, hơn nữa là rượu hạng sang, tuyệt đối không phải rượu thường. Đường Nhất Bạch uống rượu kia, Tạ Nhất cả đời cũng uống không nổi rượu. Tạ Nhất kinh ngạc nói: “Không có a.” Thương Khâu cường điệu nói: “Thực hôi.” Tạ Nhất bất đắc dĩ nói: “…… đúng đúng đúng, thối.” Biểu tình Thương Khâu lại càng thối hơn. Tạ Nhất bị ép đi rửa tay. Không thể ở chỗ này tắm rửa giặt quần áo đi? Thương Khâu lại là ôm cánh tay đứng ở một bên, bộ dáng dáng không vừa lòng, vẻ mặt không cao hứng. Nghe tiếng nước toilet chảy, Thương Khâu rốt cuộc nhàn nhạt nói: “Mùi rượu che lấp mùi hương của cậu.” Tạ Nhất: “……” Bởi vì mình căn bản không có mùi hương! Tạ Nhất trong lòng đang phun tào, Thương Khâu lại đột nhiên khom người dựa lại gần một ít. Bởi vì hắn thân hình cao lớn, cho nên hơi cong thân thể một ít, thế nhưng ở bên tai Tạ Nhất nhẹ nhàng hít một cái, nói: “Hiện tại khá hơn nhiều, ngọt.” “Đùng đùng!!!” Trong đầu Tạ Nhất tức khắc pháo hoa tung tóe, cảm giác mạch máu não đều nổ thành hố lớn. Tạ Nhất ho khan một tiếng, trên mặt thập phần mất tự nhiên. Thương Khâu lại là thực tự nhiên nói: “Được rồi, về nhà.” “À, ừ!” Tạ Nhất chạy nhanh theo Thương Khâu đi ra ngoài. Thương Khâu còn săn sóc lấy khăn giấy cho Tạ Nhất lau nước trên tay. Hai người đi nhanh ra khỏi toilet. Phùng Tam cùng Tiểu Bạch ở tại chỗ, chờ Thương Khâu cùng Tạ Nhất đi toilet. Tiểu Bạch ngồi ở trên sô pha, lắc lắc chân nhỏ. Động tác thập phần ngây thơ, lại phụ trợ gương mặt xinh đẹp Tiểu Bạch càng thêm thanh thuần đáng yêu. Phùng Tam ho khan một tiếng, cười nói: “Uống chút nước không?” Hắn nói, bưng một ly rượu Cocktail đưa cho Tiểu Bạch. Chỉ là rượu Cocktail, lượng cồn rất thấp. Tiểu Bạch chưa thấy qua rượu Cocktail, chỉ là cảm thấy màu sắc đẹp. Màu sắc rực rỡ, đặc biệt tươi sáng, liền lấy lại uống một ngụm. Chỉ một ly nhỏ, sau một chút, Tiểu Bạch đã uống sạch, tức khắc liền say, gương mặt đỏ bừng, đôi mắt cũng mờ mịt. Hắn rung đùi đắc ý, có chút ngồi không xong. Phùng Tam có chút giật mình, không nghĩ tới uống một chút rượu Cocktail liền say. Tuy rằng đây không phải ý muốn ban đầu của Phùng Tam, nhưng thấy bộ dạng uống say của Tiểu Bạch thật đúng là may mắn. Tiểu Bạch lần đầu tiên uống rượu, ngay lập tức liền say, ghé vào trong lòng ngực Phùng Tam, lẩm bẩm nói: “Ô… thật kỳ quái, sao chuyển động, xoay tròn? Đừng… đừng xoay, chóng mặt...” Phùng Tam nhịn không được cười rộ lên, duỗi tay nhéo mũi Tiểu Bạch, nói: “Nhóc thật đáng yêu, từ nơi nào có thể nhặt được bảo bối như vậy?” “A?” Tiểu Bạch tựa hồ không nghe rõ, nói: “Chú nói cái gì?” Phùng Tam nói: “Tôi nói nhóc là bảo bối.” Tiểu Bạch mặt hồng hồng, nghiêm trang nói: “Không không, tôi không phải bảo bối.” Phùng Tam thấy hắn say lợi hại, nhịn không được đùa giỡn. “Vậy là cái gì? Mèo con đáng yêu?” Tiểu Bạch lắc đầu nói: “Không phải, tôi… tôi là vịt con xấu xí!” Phùng Tam tức khắc bị chọc cười. Tiểu Bạch lại là chinh lăng nhìn Phùng Tam cười. Phùng Tam cảm thấy tự tin chính mình vẫn phải có. Tuy rằng nhìn hắn như là đại thúc lôi thôi, nhưng Phùng Tam gia trên người tràn ngập gợi cảm, đặc biệt có thể hấp dẫn mấy cô gái trẻ. Rất nhiều cô gái trẻ thích đại thúc như vậy. Phùng Tam cũng chưa bao giờ nghi ngờ sức hút của mình. Tiểu Bạch chinh lăng nhìn Phùng Tam. Phùng Tam còn tưởng rằng Tiểu Bạch cũng bị mình mê hoặc, vừa muốn nói chuyện. Liền nghe Tiểu Bạch bói một câu thật kinh người, hơn nữa vẻ mặt ghét bỏ, biểu tình đặc biệt sinh động nói: “Trời ơi… chú cười lên... thật xấu, đại thúc xấu.” Phùng Tam. “……” Cậu nhóc này, có phải không thuộc kịch bản hay không?! Phùng Tam phát ngốc. Phùng Tam gia ngày thường thoạt nhìn có chút phong trần, nhưng nhìn kỹ gợi cảm không tả xiết. Nếu Phùng Tam gia chịu cười một chút, chỉ sợ người đến quán bar hai phần ba đều phải nhào vào trong ngực hắn. Lần đầu tiên có người trực tiếp nói hắn xấu. Phùng Tam chinh lăng một chút, ngay sau đó cười nói: “Đúng không, thật sự xấu như vậy sao?” Tiểu Bạch chân thành gật gật đầu. Phùng Tam cười nói: “Bất quá tôi cảm thấy nhóc thật xinh đẹp.” Tiểu Bạch lắc đầu nói: “Không không không, chú gạt người. Tôi là vịt con xấu xí, tôi cũng thật xấu.” Phùng Tam cúi đầu nhìn người ở trong lòng ngực lăn lộn, nói: “Ồ? Vịt con xấu xí? Bất quá tôi cảm thấy nhóc thật ra giống thiên nga trắng hơn.” Tiểu Bạch mê mang nói: “Thiên nga?” Phùng Tam híp mắt, nói: “Đúng vậy, đặc biệt là cổ, có ai nói với nhóc cổ nhóc thực gợi cảm chưa?” Tiểu Bạch còn nghiêm túc lắc lắc đầu. Gợi cảm là có ý tứ gì nha? Thời điểm Tiểu Bạch lắc đầu, cái cổ thiên nga ưu nhã nhẹ nhàng động, da thịt màu trắng có chút đỏ ửng. Cảm giác say vẫn luôn hồng tới rồi cổ càng tô đậm thanh thuần lại gợi cảm của Tiểu Thiên Nga. Phùng Tam tựa hồ có chút nhịn không được, ôm eo Tiểu Bạch, đem người mang vào trong ngực. Vốn Tiểu Bạch đã ngã vào trong lòng ngực hắn, làm như vậy biến thành vượt lên ngồi ở trên đùi. Hai người mặt đối mặt, Tiểu Bạch bởi vì choáng váng đầu, liền thuận tay ôm cổ Phùng Tam. Phùng Tam thực vừa lòng, cười tủm tỉm nói: “Lại đây, Tiểu Thiên Nga của tôi.” Tiểu Bạch mê mang nhìn Phùng Tam. Phùng Tam càng lúc càng gần, càng lúc càng gần, có chút như bóng đè. Cuối cùng Tiểu Bạch cảm giác trên cổ tê rần, còn nóng, có hơi chút đau đớn, ngẫu nhiên lại ngứa. Phùng Tam mút nhẹ cái cổ duyên dáng. Da thịt màu trắng như là sữa bò, ngọt lành ngon miệng, làm người ta có chút nghiện. Tiểu Bạch một chút liền mềm, hít một hơi thật sâu, gắt gao ôm Phùng Tam, nói: “Đại thúc, đại thúc, cổ.” Phùng Tam cười nói: “Thoải mái sao?” Tiểu Bạch vẻ mặt mê mang, ngay sau đó lẩm bẩm nói: “Thoải mái.” Phùng Tam thấy hắn ngoan ngoãn, ân cần nói: “Còn muốn sao?” Tiểu Bạch càng là vẻ mặt mê mang, đôi mắt mông lung nhìn chăm chú vào Phùng Tam, nói: “Muốn, còn muốn……” Tạ Nhất cùng Thương Khâu đi ra tới liền nhìn thấy một màn như vậy. Phùng Tam đùa giỡn Tiểu Thiên Nga, Tiểu Thiên Nga ngoan ngoãn đem mình đưa đến miệng sói xám. Điển hình bị người bán còn thay người kiếm tiền. Tạ Nhất tức khắc tiến lên đem Tiểu Bạch từ trong lòng Phùng Tam ôm ra. Tiểu Bạch còn vẻ mặt mê mang, mở to mắt cười ngây ngô với Phùng Tam. Tạ Nhất tức khắc đau đầu, nói: “Tiểu Bạch, chúng ta nên về nhà.” Tiểu Bạch say khướt, nói chuyện rì rì chậm rãi. “À... được... nha” Tạ Nhất: “……” Tiểu Bạch bị Tạ Nhất mang đi, còn quay đầu lại phất phất tay với Phùng Tam, vẻ mặt ngọt ngào nói: “Đại thúc xấu, hẹn gặp lại.” Thân là đại thúc xấu, Phùng Tam đột nhiên không biết nên nói cái gì, cũng phất phất tay. Mọi người ra khỏi quán bar lên xe. Tạ Nhất lái xe, Thương Khâu ngồi ở ghế phụ, Tiểu Bạch nằm trên ghế sau, trực tiếp khò khè liền ngủ, vừa ngủ vừa nói: “Đại thúc xầu, ô, thật thoải mái, còn muốn……” Tạ Nhất: “……” Thương Khâu tiếp nhận ủy thác của Phùng Tam, muốn tra xem người chết là ai, chỉ có thể xác định là phái nữ. Nhưng phòng thuê trong quán bar không có camera theo dõi. Phùng Tam nói sẽ đem giám sát ở hành lang lầu hai cho Thương Khâu. Tạ Nhất lái xe, đột nhiên nhớ tới Thương Khâu ở quán bar đã nói chuyện với vệ sĩ của Đường Nhất Bạch, không khỏi có chút tò mò, nói: “Vệ sĩ của Đường Nhất Bạch cũng là người đuổi ma sao? Hắn biết anh?” Thương Khâu nhàn nhạt nói: “Không phải.” “Vậy các người trước kia đã gặp?” Thương Khâu lại nói: “Không có.” Tạ Nhất tức khắc không hiểu ra sao. Thương Khâu giải thích. “Vệ sĩ kia không phải người bình thường.” Tạ Nhất nghĩ thầm. Sao không bình thường? Hình như gọi là Đường Giảo. Tựa hồ nghe Đường Nhất Bạch gọi như vậy! Thương Khâu tiếp tục nói: “Tuy rằng hắn dùng thủ thuật che mắt, cũng tu ra hình người, bất quá chân thân hẳn là giảo.” Tạ Nhất không nghe rõ, nói: “Cái gì? Giảo? Đó là cái gì?” Thương Khâu nhàn nhạt nói: “Sơn Hải kinh từng ghi lại có loại này, là dã thú, hình như dã lang, giống con báo đóm xảo trá quỷ dị, bản tính hung tàn, nhưng xuất hiện ở đâu chỗ đó liền sẽ hưng thịnh.” Tạ Nhất kinh ngạc nói: “Từ từ, nói cách khác… hắn không phải người?” Thương Khâu gật gật đầu, nói: “Chỉ là tu thành hình người, nhưng bản chất vẫn là dã thú.” Tạ Nhất tức khắc càng thêm kinh ngạc, hơn nữa là chấn kinh. Ở bên cạnh thế nhưng xuất hiện dã thú. Nếu không phải Thương Khâu nói, thì căn bản nhìn không ra. Bất quá nghĩ lại, nếu quán ăn đêm nhà mình cũng có rất nhiều sinh vật không rõ nguồn gốc, thì như vậy cũng bình thường! Tạ Nhất cân nhắc một chút, nói: “Vậy tập đoàn Đường gia có thể kiếm nhiều tiền, cũng có quan hệ cùng Đường Giảo sao?” Thương Khâu gật gật đầu, nói: “Ít nhiều có chút quan hệ.” Tạ Nhất chậc lưỡi, nói: “A nha, khi nào tôi có thể có một linh vật như vậy a. Vậy quán ăn đêm không phải phát tài sao?” Thương Khâu nhìn thoáng qua Tạ Nhất, nói: “Có tôi là đủ rồi.” Bất quá xe vừa lúc qua một cái nắp cống, hơi chút có chút xóc nảy, Tạ Nhất không nghe rõ, nói: “Anh nói cái gì?” Thương Khâu không có lặp lại, mà là nói: “Giảo là một loại dã thú thực cao ngạo, sẽ không làm người. Đường Giảo đi theo Đường Nhất Bạch khẳng định có lý do.” Tạ Nhất nói: “Lý do gì?” Thương Khâu nhướng mày nói: “Tuy rằng tôi không rõ ràng lắm, nhưng loại lý do này rất đơn giản, hơn phân nửa là vì báo ân.” Tạ Nhất không biết Đường Nhất Bạch có ân gì với Đường Giảo. Bất quá Đường Giảo là dã thú, Đường Nhất Bạch quát mắng Đường Giảo cũng không giận, thoạt nhìn ân huệ hẳn là không nhỏ, bằng không chính là nhược điểm. Trở về nhà, Tiểu Bạch đã ngủ như chết. Tạ Nhất nhận trách nhiệm làm người cha khổ nhọc đem Tiểu Bạch ôm vào phòng cho khách, còn lau mặt cho hắn, miễn cho Thương Khâu thói ở sạch phát tác, sau đó cũng đi ngủ. Ngày hôm sau Tạ Nhất phải đi làm. Sáng sớm liền dậy, làm bữa sáng cho Thương Khâu hay bắt bẻ, còn có Tiểu Bạch say rượu. Một người một trứng lòng đào, bất quá Thương Khâu cùng Tiểu Bạch đều thích trứng lòng đào, một người một cái không ăn đủ, còn muốn cướp đoạt trứng lòng đào của Tạ Nhất. Tạ Nhất thực bất đắc dĩ, vốn dĩ tính toán đem trứng lòng đào cho Tiểu Bạch, dù gì hắn còn nhỏ, hẳn nên nhường cho hắn. Nhưng Thương Khâu không vui, Thương Khâu không cho. Thương Khâu xụ mặt, nhất định phải cùng Tiểu Bạch đoạt trứng lòng đào. Tạ Nhất cuối cùng bất đắc dĩ, đành phải yên lặng mặc áo khoác, cầm cặp hồ sơ trốn chạy đi làm, để Thương Khâu cùng Tiểu Bạch tự giải quyết. Hy vọng đừng diễn biến thành thế giới đại chiến! Tạ Nhất lái xe đi làm. Hôm nay tổ bọn họ phải đi công tác bên ngoài, địa điểm thế nhưng chính là tập đoàn Đường gia. Lúc trước tổ bọn họ bởi vì thành tích ưu tú, được công ty phân công hạng mục hợp tác với tập đoàn Đường gia. Đã đệ trình phương án, phỏng chừng lần này đi chính là xem xét sửa chữa. Người của tổ Tạ Nhất đi tới tập đoàn Đường gia. Nơi đó quy mô quá to lớn, không phải công ty thiết kế sáng tạo của bọn họ có thể so sánh được.