Quá khứ và anh, em chọn ai
Chương 70
Ngày hôm sau, học viện Royal nổ tung với tin tức Chủ tịch Tập Đoàn Hoàn Vũ sắp sang Việt Nam và Tập Đoàn Thành Long sẽ trở thành mục tiêu đầu tiên bị Hoàn Vũ triệt hạ . Việc có người công bố sự việc này nhanh chóng truyền đến tai của 4 người-nào-đó đang ngồi mốc ở biệt thự Hoa hồng đen. Trúc Nhã cũng không nói gì, im lặng đi lên phòng.
Nhật Anh vừa nghe báo cáo xong thì ngạc nhiên quay sang hỏi Hồng Ngọc:
- Cậu có biết tin này do ai tung ra không?
Hồng Ngọc nghe hỏi thì không đáp ngay. Đưa tay sờ cằm, mắt cô híp lại , chậm rãi mở miệng:
- Phen này đừng nói là Huyền Nga mà cả gia đình cô ta và Tập Đoàn Thành Long chết chắc rồi.
- Tại sao? – Thiên Vũ và Nhật Anh đồng thanh thắc mắc.
- Ừmmm, tin này chắc chắn là do anh Kiệt tung ra. Việc Huyền Nga bắt cóc Addy chắc chắn đã truyền tới tai anh ấy. Mà anh ấy đã biết thì bác Sơn và cô Miên cũng biết.
- Ừ, thì sao? – thấy Hồng Ngọc dừng lại, Thiên Vũ liền gãi đầu hỏi tiếp.
Cậu vừa dứt lời thì Hồng Ngọc liền ném cho cậu ánh nhìn khinh bỉ rồi tiếp tục giải thích:
- Còn sao nữa. Hai người đó cưng Addy đến tận trời luôn. Đặc biệt là bác Sơn. Tớ nghe bác Miên kể hồi Addy lên 5t đã thông minh đến ngứa cả răng. Mới 5t đã đạt trình độ ngang với học sinh lớp 6. Cậu ấy muốn học vượt cấp nên đã cùng bác Sơn đến gặp hiệu trưởng trường XXX xin nhập học. Ai ngờ ông hiệu trưởng đó không biết chữ chết viết thế nào, liền cao giọng chê Addy còn quá nhỏ, không cho phép nhập học. Addy liền khóc toáng lên, bác Sơn sau khi mất một ngày để dỗ dành tiểu bảo bối đã cho người đem đại gia đình 18 người nhà ông hiệu trưởng kia phá cho tan cửa nát nhà từng người một. Ông hiệu trưởng kia đến khóc lóc van xin 1 tuần trời, nếu không phải Addy cũng cầu xin thì ông ta có khóc đến chết cũng chẳng làm được gì. Sau đó chuyện này trở thành truyền kì, đừng nói là một hiệu trưởng nhỏ nhoi, ngày cả chủ tịch một Tập Đoàn lớn đầu hai thứ tóc gặp cậu ấy cũng phải cung kính còn hơn Tổng thống. Lần này Huyền Nga dám bắt cóc Addy, phỏng chừng bác ấy đem 18 đời tổ tông nhà cô ta ra mà chặt chém ấy chứ.
Hồng Ngọc vừa dứt lời, Thiên Vũ và Nhật Anh không hẹn mà cùng thở hắt ra, trong lòng thầm niệm – may mà mình là bạn của Addy chứ không phải kẻ thù, thật may, thật may!
Trong khi hai người còn đang thay Huyền Nga lau mồ hôi thì từ bên ngoài, giọng nói của Vũ Kiệt vọng vào:
- Hanah, anh có chuyện vui muốn kể cho em này!
Lời vừa dứt thì anh cũng vào đến phòng khách, đi cùng là bà xã tương lai Hà Như Phong.
Thấy ba người trong phòng khách khó hiểu nhìn mình, anh liền vui vẻ chào hỏi:
- Hai cậu cũng ở đây à, cũng tốt, sắp có kịch coi rồi.
- Kịch gì anh?
- Hà hà, hồi chiều hôm qua anh vừa biết chuyện kia thì lập tức gọi điện cho pama. Kết quả, ông già nghe xong lập tức nổi xung thiên, lật bàn, vứt cuộc họp hội đồng ra sau đầu, cấp tốc ném hết công việc cho trợ lí Jun, bản thân mình thì bốc hỏa chạy đến đây. Có lẽ sắp tới rồi. Mẹ anh cũng xé hết mấy cái lịch diễn vớ vẩn, cũng ông già bay sang đây. Có lẽ hai người đó chỉ hận không thể làm ra cánh cửa thần kì để sang đây. Trước khi đi còn goi điện dặn anh không được táy máy tay chân, để ông sang đây tận tay san bằng Thành Long.
- Xì, em đoán không chỉ san bằng Thành Long thôi đâu. Có khi còn đem bán 18 đời tổ tông nhà đó sang Trung Quốc ấy chứ.
- Kinh khủng vậy sao? – ba người còn lại nghe đến đó thì đồng thanh thắc mắc.
Hồng Ngọc và Vũ Kiệt ăn ý liếc ba người kia một cái, khinh bỉ nói:
- Còn hơn thế ấy chứ!!!!
Hai người vừa lên tiếng thì quản gia Rei bước vào nói Huyền Nga xin gặp. Hồng Ngọc liền nheo mắt, ghé vào tai ông Rei nói mấy câu rồi cùng với 4 người kia đi ra sân. Vừa ra đến nơi đã thấy Huyền Nga đang đứng đó.
Vừa nhìn thấy Hồng Ngọc, Huyền Nga lập tức nhào tới, hai tay nắm chặt hai vai Hồng Ngọc, miệng nói:
- Hồng Ngọc, tôi xin cô, tôi biết lỗi rồi. Xin cô tha cho chúng tôi một con đường sống.
Hồng Ngọc cau mày nhìn cô ta, bảo vệ đứng bên cạnh hiểu ý, lập tức tách Huyền Nga ra. Nhìn Huyền Nga giãy giụa, Hồng Ngọc không nhanh không chậm, nhàn nhạt nói:
- Tôi làm gì cô?
- Hồng Ngọc, tôi biết tôi bắt cóc Trúc Nhã là sai, nhưng dù sao chúng ta cũng là bạn, cô có thể bỏ qua chuyện này không?
- Bạn? – Hồng Ngọc cười lạnh – tôi là bạn cô lúc nào? Hơn nữa cô nghĩ tôi có quyền bỏ qua cho cô à? Cô nghĩ cô là ai mà tôi phải nghe theo cô.
- Cô nói vậy là ý gì? – Huyền Nga hoang mang hỏi lại
- Ý gì? Lát nữa chủ tịch Tập Đoàn Hoàn Vũ sẽ đại giá quang lâm, cô nghĩ ông ấy có tha thứ cho kẻ đã khiến con gái cưng của mình đổ máu không?
Huyền Nga câm nín nhìn Hồng Ngọc, trong giây lát, hai gối nhũn ra. Cô ta quỳ trước mặt Hồng Ngọc cầu xin:
- Tôi cầu xin cô. Chỉ cần cô cứu gia đình tôi, tôi nguyện làm thân trâu ngựa báo đáp cô.
- Xin lỗi, tôi không có nhu cầu nuôi trâu ngựa – Hồng Ngọc lạnh lùng đáp trả
- Vậy....cô trừng phạt tôi đi, chỉ cần cô tha cho gia đình tôi, bảo tôi làm gì cũng được.
- Ồ! Là cô tự nói đấy nhé! – Hồng Ngọc khẽ cười rồi quay lại gọi quản gia – Bác Rei! Đem cái đó ra đây đi.
Hồng Ngọc vừa dứt lời thì quản gia Rei đã bưng ra một cái khay, trên khay là một ly nước đỏ tươi.
Đón chiếc khay từ tay quản gia Hồng Ngọc nhẹ nhàng đặt nó xuống trước mặt Huyền Nga, không nhanh không chậm nói:
- Trong cái ly này là độc dược tôi mới chế ra, uống vào không chết nhưng mà sẽ khiến cho người đó cảm thấy ruột gan như bị đốt cháy, cả người bốc hỏa, càng xối nước lại càng nóng, cổ họng thì khô khốc, càng uống càng khát. – hơi dừng lại một chút, Hồng Ngọc ngồi xuống trước mặt Huyền Nga, mỉm cười nói tiếp – Bây giờ tôi muốn cô uống cái này. Cô thấy sao? Mà tôi xin nhắc trước, tác dụng của nó kéo dài mãi mãi, đến khi cô xuống lỗ mới hết đó. Suy nghĩ kĩ nha.
Huyền Nga trân mắt nhìn ly nước trước mặt, mặt trắng bệch. Thật lâu sau vẫn chưa cầm lên uống.
Phía sau, Thiên Vũ, Nhật Anh, Như Phong đồng loạt nhìn Vũ Kiệt như muốn nói – sẽ không chết người chứ.
Vũ Kiệt nhướng mi, đưa ngón tay trỏ lên môi "Suỵt" một tiếng – Thiên cơ bất khả lộ!!!!
Trong khi đó Hồng Ngọc đang mất dần kiên nhẫn, nhíu mày nhìn Huyền Nga, cô chậm rãi nói:
- Rốt cuộc cô có uống không? Đừng làm phí thời gian của tôi.
Huyền Nga hốt hoảng nhìn Hồng Ngọc, sau đó yếu ớt hỏi lại:
- Có thể đổi cách khác không?
Hồng Ngọc nhếch môi hừ lạnh, khinh bỉ nhìn Huyền Nga. 1s sau, Hồng Ngọc cầm lấy ly "độc dược" uống cạn. Uống xong còn liếm môi, nhìn quản gia cười cười nói tiếp:
- Qủa nhiên rượu vang để càng lâu càng ngon nha. Lát nữa "phụ thân" và "mẫu thân" của Addy đến nhớ lấy cái này cho họ uống.
Đợi đến khi Huyền Nga hiểu được chuyện gì đã xảy ra thì Hồng Ngọc đã đứng trước mặt cô ta, lạnh nhạt nói:
- Cô tốt nhất là nên biến cho nhanh chứ để lát nữa bác Sơn đến, nhất định bác ấy sẽ trực tiếp ném cô vào quan tài đấy.
Sau đó, Hồng Ngọc quay người, tao nhã đi lên phòng cùng Nhật Anh. Vũ Kiệt và Như Phong cũng nối gót, vừa đi vừa ân ân ái ái. Còn lại Thiên Vũ, cậu nhìn Huyền Nga, thở dài một tiếng rồi cũng đi vào nhà.
Truyện khác cùng thể loại
61 chương
126 chương
65 chương
54 chương
44 chương
108 chương
8 chương
97 chương