20p sau, Nhật Anh bước ra phòng khách. Vì Vũ Kiệt to hơn Nhật Anh nên quần áo của anh hơi rộng so vs cậu nhưng cũng tạm chấp nhận đc. Vừa bước ra phòng khách, chưa kịp làm j`, cậu đã bị Hồng Ngọc kéo đi. Để cậu ngồi xuống so-pha, cô dịu dàng nói: -Tớ nghĩ cậu chưa đến mức viêm phổi đâu nhưng chắc chắn là cảm lạnh rồi. – Hồng Ngọc mỉm cười nhìn Nhật Anh giơ ra trước mặt cậu mấy viên thuốc rồi nói tiếp – Đây, cậu uống mấy viên thuốc này rồi đi nghỉ đi. Tớ đã bảo người làm chuẩn bị phòng rồi, uống thuốc xong tớ sẽ dẫn cậu đi. Ngủ 1 giấc dậy, cậu sẽ thấy thoải mái hơn. -Ừhm, cảm ơn nhé! – Nhật Anh cười đáp lại rồi đón lấy thuốc để uống. -Chà – Vũ Kiệt ngồi ở ghế đối diện, cười ẩn ý nói – em đúng là tệ thật đó, Hanah. Có cậu ta rồi thì ko thèm để ý đến người anh này nữa đúng ko? Mà nhóc này, mày nên cảm ơn anh đây đi. Nếu ko có cái miệng của anh thì chú mày có đứng đến chết cũng ko thu đc kết quả j` đâu. -Xìiiiiiiiii, làm như anh là đấng cứu thế ko bằng. – Hồng Ngọc dẩu môi – Lại còn bắt cậu ấy cảm ơn nữa chứ. Em mà nói vs Trúc Nhã một câu thì chỉ sợ anh ko còn tiền mà cưới ai đó đâu. -Ấy ấy, em ko thể tuyệt tình như vậy đc – Vũ Kiệt nuốt khan mấy cái – Coi như anh chưa nói j` đi. Vậy nhé! Giờ anh phải đi gặp bà xã tương lai rồi. Em cứ tự nhiên nhé! Nói rồi Vũ Kiệt phóng ra ngoài. Hồng Ngọc thấy vậy thì le lưỡi: “Ôi trời, bà xã tương lai cơ đấy. Thật ko thể chịu nổi mà”. Sau đó cô dìu Nhật Anh lên phòng. Bước vào phòng, Nhật Anh thật sự ngạc nhiên. Căn phòng này rất rộng, có đầy đủ mọi trang thiết bị cần thiết, bài trí lại trang nhã. Thực sự rất đẹp. Ngồi xuống giường, Nhật Anh liền hỏi Hồng Ngọc: -Hồng Ngọc này, từ lúc bước vào nhà cậu tớ cứ thắc mắc một điều. Nhà này do ai thiết kế vậy. Tớ muốn mời người đó thiết kế lại nhà tớ. -Ai hả? – Hồng Ngọc cười bí ẩn – Dù biết là ai cậu cũng ko thuê đc đâu? -Sao vậy? -Vì người thiết kế căn nhà này là Addy mà. Cậu ấy thực sự là một kiến trúc sư thiên tai đấy. Ko chỉ thiết kế thôi đâu, tất cả đồ vật ở nhà chính đều do cậu ấy chọn, cách bài trí mỗi phòng cũng vậy. Cậu ấy cũng đam mê kiến trúc lắm chỉ có điều….. -Có chuyện j`? – thấy Hồng Ngọc bỗng dưng ko nói nữa, Nhật Anh liền hỏi -Ko, ko có j` đâu. – Hồng Ngọc lắc đầu lia lịa rồi tìm cách đánh trống lảng – mà cậu có muốn nghe tớ giới thiệu về nơi này ko. -Dĩ nhiên rồi -Hai dãy nhà hai bên là nhà cho người ở. Mỗi dãy có hai tầng, mỗi tầng có 10 phòng, cứ hai người một phòng. Còn dãy nhà chính thì có 4 tầng, tầng một và tầng 4 chỉ có 3 phòng còn tầng này và tầng trên, mỗi tầng đều có 5 phòng. Vì ít phòng nên diện tích rất rộng, một phòng lại có phòng tắm riêng. Tầng này thì có phòng của tớ, của Addy và ba phòng thừa dùng khi có khách. Tầng 3 có ba phòng nghỉ, một phòng giám sát, một phòng điều chế thuốc. Cong tầng 4 thì một phòng giải trí, một phòng cho tớ thiết kế và một phòng cho Addy thiết kế. -Cậu cũng là kiến trúc sư à? – Nhật Anh ngạc nhiên hỏi -Ko, tớ thiết kế thời trang. Lúc rảnh rỗi tớ thường lên đó may quần áo cho tớ và Addy à. -Ồ, hóa ra là vậy – Nhật Anh gật gù – Mà nhà cậu đẹp thật đấy, lại có nhiều phòng chức năng nữa. Chắc xây nhà này tốn lắm hả? -Cũng ko tốn nhiều đâu. Chỉ khoảng 200 tỉ thôi. -200TỈ - Nhật Anh trố mắt nhìn Hồng Ngọc, 200 tỉ mà bảo ko tốn nhiều à – Cậu đùa sao -Ko hề. – Hồng Ngọc trưng ra vẻ mặt vô tội nói – Mà sao cậu ngạc nhiên thế. Chỉ có bao nhiêu đó thôi mà. Nếu muốn tớ có thể xây 10 ngôi nhà thế này cũng xong. Mà thôi cậu ngủ đi, khi nào có dịp tớ sẽ cho cậu xem nhiều thứ thú vị khác. -Ừ, ừ. Tớ cũng thấy mệt rồi. -Ừ - Hồng Ngọc mỉm cười. Quay người định đi thì cô chọt dừng lại, nhìn Nhật Anh má cô ửng hồng nói – Mà từ giờ đừng gọi tớ là Hồng Ngọc nữa. Tớ thích đc gọi là Hanah hơn. Nhớ đấy! Nói xong cô quay người chạy vù khỏi phòng. “Ôi xấu hổ quá!”.