Pokemon Du Ký

Chương 18 : Ngày ấy em và tôi

Lại một ngày mới đã đến … Một ngày như bao ngày, nhưng với Black thì … - Các cậu thấy thế nào? - Pikachu! Trông vậy có ổn không? Black nghiêng đầu hỏi đám pokemon. Được đáp lại bằng một đám lắc đầu. Nhún vai, Black quyết định thay đổi bộ vest mà cậu kiếm được từ ông Fuji. Được rồi. Mộc mạc là bản chất của ta. Thở ngắn than dài, cậu thay trở lại quần áo bình thường. Đúng vậy! Hôm nay là ngày diễn ra lễ hội. Hơn hai mươi năm ròng sinh sống, lần đầu tiên cậu có cảm giác là mình chuẩn bị đi hẹn hò. Sốt ruột chút cũng là tất nhiên thôi. Cần phải đính chính lại tâm lý. Cậu tự nhủ với bản thân. Hi vọng hôm nay mình sẽ không làm điều gì ngu ngốc. Bước chân ra khỏi phòng, dưới lầu, trên bàn ăn hôm nay đã có sẵn bữa sáng cậu làm từ sớm. Cụ Fuji đang chậm rãi thưởng thức bữa ăn của mình. Cố dằn lòng làm cho mình bình tĩnh lại. Ăn bữa sáng đã vậy. Mọi chuyện từ từ sẽ ổn thôi. Cậu bước tới vị trí của mình. Cất tiếng chào ông cụ, đổi lại là giọng trêu chọc phát ra: - Ta tưởng cháu không ăn bữa sáng mà bay tới ngay bên cạnh bạn gái nhỏ chứ. Yên lặng là vàng. Cậu quyết định chủ ý giảm bớt hứng thú của ông Fuji. Được rồi, có lẽ cậu đã sai. Ông vẫn tiếp tục nói. Cậu phát hiện ông có thuộc tính nói lao rất mạnh. Vừa ăn vừa tổng kết, cậu cảm thấy mình lại tiến bộ hơn. “hừ hừ”. Nhạo báng của ông không thể làm nao núng lòng ta. - Ừ, buổi tối nếu cần, ta sẽ tới nhà hàng xóm chơi. Hai đứa có thể tranh thủ không gian riêng tư tìm hiểu nhân sinh đạo lí nhé. Ông nháy nháy mắt, hèn mọn ra hiệu. Black bó tay với ông rồi. Nói vậy với đứa trẻ tầm tuổi cậu thật sự không có vấn đề gì sao. - Ông à, chúng cháu chỉ là bạn. Là bạn thông thường thôi. Gặp phải cậu ấy ông cũng không thể nói như vậy. (Black biểu thị bất mãn) - Rồi rồi, yên tâm. Ông sẽ không ngốc đến làm cháu dâu của ông chạy mất đâu. Black gục. Trận thứ n, Black vs Ông Fuji. Người thắng: Ông Fuji. … Qua loa đánh chén thức ăn sáng. Black thề sau này sẽ không tranh luận vấn đề như này với ông nữa. Cả bữa ăn, cậu kiên nhẫn vừa ăn hết thức ăn vừa đáp lại trò chuyện. Cuối cùng mọi thứ cũng xong. Cậu nhanh chân rời khỏi nhà. Đón lấy một ngày lễ hội của cậu cũng đã bắt đầu. Dạo bước trên đường, mới sáng sớm mà hai bên đường các cửa hàng đã mở từ bao giờ. Mọi nhà bắt đầu trang trí trước cửa lá cờ, duy băng … Người đi lại trên đường phố cũng đông hơn hẳn so với mọi khi. Không khí ngày lễ đang nhen nhóm cả thành phố. Ồ, Black chợt bắt gặp một người mang theo một con Tentacool đi dạo. Thấy nữa, giờ lại là một bé Poliwag đáng yêu. Không tồi, kia chắc là Slowbro rồi. Nhìn nó giống như là ngốc hà mã vậy. Trước Black cũng từng mơ ước sau này mình có thể có một con Slowking. Nó là dạng tiến hóa khác tương tự Slowbro từ Slowpoke. Khác với Slowbro và Slowpoke ngốc nghếch, Slowking đội vỏ sò trên đầu và trí tuệ của chúng rất cao. Thường những con Slowking dễ xuất hiện tiến hóa từ những con Slowpoke đầu đàn. Do chúng chịu trách nhiệm dẫn dắt cả đàn nên trí tuệ hơn nhiều so với thành viên bình thường. Nhắc tới mới nhớ, Misty từng nói ngày lễ hội hôm nay chủ yếu dành cho đám pokemon hệ nước và huấn luyện viên. Thảo nào nãy giờ cậu bắt gặp nhiều người mang theo pokemon nước như vậy. Thành phố Cerulean này vốn cũng là nổi tiếng nhờ đám pokemon hệ nước đông đảo sống quanh đây. Hào hứng tăng lên, cậu nhanh chân hơn tiến về phía gym. Không biết Misty dự định dẫn cậu đi chơi như thế nào. … - Lại có chuyện như vậy? Black ngạc nhiên hỏi. - Đúng vậy! Đây là vé xem biểu diễn đặc biệt. Lát nữa anh chú ý xem nhé. Buồn bực nhận tấm vé từ cô hầu gái của Misty. Giờ Black đã biết Misty dự định dẫn cậu tham gia lễ hội kiểu gì. Xem biểu diễn kịch trên mặt nước. Hóa ra là thời gian những ngày này, buổi chiều Black trông coi quán cần câu thì Misty dành thời gian tập diễn vở kịch. Là thành viên kế thừa gia tộc lớn nhất thành phố, năm nay Misty sẽ tham gia biểu diễn kịch nói ở sân khấu trên nước nhằm tham dự đóng góp cho lễ hội. Theo Black nhận được, vở kịch sẽ diễn ra vào buổi sáng. Buổi chiều và buổi tối Misty mới có thể có thời gian dẫn Black đi chơi được. Lúc này Black tới hơi sớm, vì vậy Misty còn đang bận chuẩn bị cho vở kịch sắp diễn ra. Chấp nhận hiện thực, cậu mang theo vé mời được tặng đi tới nơi biểu diễn. … Đến khán đài sân khấu. Lúc này hầu như chưa có khách tới xem. Black đi tìm về phía vị trí của mình. Cậu được xếp ngồi ở vị trí hàng ghế đầu. Tâm lí hài lòng. Ít nhất Misty quan cảm với mình cũng không tệ. Nơi này có thể thấy rõ ràng cự ly gần sân khấu. Mang theo tâm lí thỏa mãn, cậu tiến vào chỗ ngồi nghỉ ngơi chờ đợi vở kịch bắt đầu. - Tớ chợp mắt một lát. Lúc nào gần tới thì nhớ đánh thức tớ nhé Pikachu. Black nghiêng đầu nói với đang ngồi trên vai Pikachu. - Pika! (Pikachu gật gật đầu đồng ý) … Thời gian lặng lẽ trôi qua … Tiếng động huyên náo xung quanh đánh thức Black. Mở choàng mắt. Cậu lặng lẽ quan sát khán đài. Đã có khá nhiều người đi vào. Họ đang trò chuyện với nhau theo từng đám. - Pika! - Không có gì, bị tiếng ồn làm đánh thức thôi. Sắp bắt đầu chưa Pikachu? - Pika! (Pikachu gật gật đầu ra hiệu) Black quan sát trên sân khấu, vừa lắng nghe xung quanh. Có vẻ như buổi biểu diễn cũng đã tới gần. … - Kính xin gửi lời chào đến tất cả các vị khách quý, các quý ông, quý bà cùng toàn thể khán giả có mặt trên khán đài ngày … Tiếng nói của người dẫn chương trình vang lên, tiếng động trên khán đài dừng hẳn lại. Black tân tân có vị nghe người dẫn chương trình giới thiệu. Rất nhanh sau lời chào, lời chúc, giới thiệu vở kịch,… v v. Vở kịch này chính thức bắt đầu. Thời gian trôi qua, câu chuyện dần đi vào phần kết. Nội dung cũng không phức tạp. Vở kịch kể về một cô bé gái đáng yêu sống cạnh biển. Cha của cô ra khơi không trở lại, để lại hai mẹ con sống nương tựa vào nhau. Một ngày nọ cô quyết định đi ra biển tìm tung tích của cha. Đón lấy là chuyến phiêu lưu chạy đua thoát khỏi đàn Gyarados, tìm mẹ cho chú Lapras đi lạc, …v v. Tóm lại là một cuộc phiêu lưu của bé gái đáng yêu, giống với câu chuyện Alice lạc vào xứ sở thần tiên của thế giới kia. Cuối cùng, cô gái trở về nhà với chú cua vui tính Krabby cùng chú cá nhỏ khó chịu Goldeen. Cả hai làm quen và đi cùng cô trong suốt cuộc hành trình. Gặp lại ở nhà cha mẹ, cô mới biết. Hóa ra chiếc tàu của người cha đã thoát khỏi sương mù ma quái trên biển nhờ cô vô tình phá hủy trong chuyến đi. Vở kịch cũng không tệ lắm. Đặc biệt là có pokemon biểu diễn khiến Black xem với một phong vị khác hẳn. Đoạn Misty đóng vai cô bé lạc vào hòn đảo bị quên lãng. Cô được người ở đây (là do Gasty đóng giả) nghênh đón. Khi Misty lên sân khấu với bộ váy công chúa. Hai mắt Black thậm chí sáng lên. Rất xinh đẹp ồ! … Buổi diễn kết thúc, Black cùng mọi người vỗ tay cổ vũ cho đoàn kịch. Sau đó, cậu theo chân người dẫn đường đi vào phía sau khu trang điểm. Misty nhờ người dẫn cậu lại đợi tham gia lễ hội. Một thời gian sau, nhìn Misty lại xuất hiện với quần áo thường ngày, Black hơi thất vọng. - Làm sao, thấy tớ như vậy không vui sao? Misty “bĩu môi” phê phán. Black vội làm động tác khoa trương: - Làm sao có thể. Này không phải là không được nhìn lại một lần nữa hình ảnh công chúa xinh đẹp của chúng ta thôi. Cho đối phương một ánh mắt thức thời, Misty hỏi vấn đề mà mình đang quan tâm. - Cậu thấy vở kịch thế nào? Hi vọng không bị tớ diễn phá hủy. - Rất tuyệt! Tớ chưa từng xem vở kịch nào như thế. (vốn là chưa xem vở nào có pokemon đóng, Black tự nhủ) Misty thấy vậy, cảm giác hài lòng. Chợt mặt hơi nóng lên, cô nói chuyện: - Vậy đi thôi, để tớ dẫn cậu đi tham gia lễ hội. - Tuân lệnh nữ vương đại nhân! Black hùng hồn lên tiếng. Cứ như vậy, hai người vui vẻ cười nói đi ra nhà hát lớn. Thời gian đã gần tới buổi trưa, Misty đề nghị đi trước nhà cô ăn cơm trưa. Đón lấy buổi chiều sẽ đi tham quan xung quanh. Black gật đầu đồng ý. Này cũng là lần đầu cậu ăn cơm ở nhà Misty. Mọi hôm tầm này cậu đều sẽ từ gym trở về. … Nhà của Misty … Nhìn khu nhà trước mắt, Black lắp bắp: - Đùa hả? - “…” - Ý tớ là … Đây không thể là nhà cậu được. - Là nó đấy. Misty khiêm tốn đáp lời. - “…” Nhìn cả tòa nhà rộng lớn, xa hoa. Này đúng trăm phần trăm phú tiểu thư rồi. Black theo bước chân Misty đi vào trong sân. - Cô chủ đã về (hai hàng đồng thanh hầu gái lên tiếng đón mừng) - Chúc mừng cô chủ buổi biểu diễn thành công. Gật gật đầu, Misty ra hiệu với mọi người: - Tôi muốn các em gặp người này … Cậu ấy tên là Black. - Chào mọi người. (Black ngại ngùng, giơ tay đáp lại) … Trong tòa nhà, không chỉ phía bên ngoài rộng lớn, trong này trang trí cũng rất xa hoa. Mọi khi quen gặp Misty ở gym không cảm nhận được. Lần này, tới tận nhà mới hiểu, bảo sao nói mỗi gym sau lưng là một gia tộc chèo chống. Cứ nhìn bàn ăn trưa dài như bàn tiệc buffet. Từng hàng ghế ngồi xếp chung quanh. Này nếu ngồi đầy bàn cũng không ít người. Cậu lầm bầm: - Thế này thì khó hợp với mình quá nhỉ… - Xin lỗi vì đã bắt cậu đợi lâu. Giọng Misty vang lên. - A… Nhìn Misty cả người thay đổi một bộ váy công chúa, Black há há miệng, nháy nháy mắt: - Ủa? Sao cậu không nói sớm với mình đây là buổi dạ hội … - Cậu thôi đi. (Misty ngượng ngùng, trừng mắt lại.) “ Ăn trưa nào” Bữa trưa, Black vui vẻ kể chuyện vui giữa mình và Misty ở sân huấn luyện cho đám hầu gái. Bọn họ cũng ngồi cùng bàn ăn với hai người. Tiếng cười nói vang lên không ngừng. Misty đang yên lặng vừa ăn vừa lắng nghe. Chợt cô lên tiếng nói. - Nghe này Black, có vài điều tớ phải nói với cậu. - Gì vậy? … Việc vở kịch hồi sáng thì mình đảm bảo là cậu diễn tuyệt nhất. Black “ha ha” cười trả lời. - Thôi đi, tớ không đùa đâu! - … Gia tộc của tớ là người bảo hộ của thành phố này. Những kẻ phá hoại nơi này là kẻ thù của chúng tớ. Giống như tổ chức Rocket chẳng hạn. Chúng rất mạnh, tớ đã từng cùng một cậu bạn đối đầu với chúng ở núi mặt trăng và bị thua … Cậu biết Team Rocket chứ? - Ừ, … rồi sao. (Black im lặng lắng nghe) - … Tớ chỉ muốn nói… Tuy cậu mạnh hơn tớ, có điều Team Rocket còn mạnh và nguy hiểm hơn nhiều. … Chúng ta còn cần phải nỗ lực nhiều hơn để bảo vệ mọi người… - Cậu hiểu ý tớ chứ? (Misty lo lắng nhìn lại) Nghe vậy, Black lặng thinh. Này lại diễn ra cái nào với cái nào a. Nghĩ như vậy nhưng cậu vẫn nghiêm túc làm ra đảm bảo. - Cậu yên tâm, mình sẽ cố gắng trở nên mạnh hơn để bảo vệ mọi người. - Cậu hiểu ý tớ là tốt rồi. Misty mỉm cười đáp lời. Black hơi suy tư về những gì mà Misty vừa nói. Trên bàn ăn nhanh chóng trở lại không khí vui vẻ ban đầu. Cứ như vậy bữa ăn trưa dần dần kết thúc.