Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 560 : Hokage: Deidara! Vô Diện? Akatsuki?

" Deidara! Các ngươi tìm tên người lập dị đó sao? Chắc hắn lại đang nhốt mình trong xó xỉnh nào đó chơi bùn đi. Haha!" Trong mắt cư dân làng đá, Deidara hẳn là một tên quái dị, bởi ở đây người ta thích chơi đá, mà hắn tên này lại ưa thích bột nhão. Hơn nữa đối với những kẻ như đá tảng khô khan này, Deidara lại luôn miệng nói về nghệ thuật từ này. Quả thật là đi ngược lại toàn bộ số đông. Không bị hình dung thành kẻ lập dị mới lạ. " Thông tin ít ỏi như vậy, chúng ta làm sao tìm?" " Không việc gì, đi thôi!" Tinh thần lực dò xét, mở! ... " Đã tìm đến!" Lang thang trong làng Đá một hồi Lâm Phàm dễ dàng tìm được Deidara trong một ngôi đền thờ bỏ hoang. Vụt vụt... hai con quỷ vô diện xuất hiện phía sau Deidara. " Các ngươi là ai?" Nhìn hai kẻ trong trang phục lạ hoắc đột nhiên xuất hiện ở nơi này, Deidara cảnh giác hỏi. Nhưng trong âm điệu mang theo vẻ ngông cuồng và không hề sợ hãi. Cũng phải thôi, thiên tài mà tính cách lại lập dị, ai không có cái ngông và độ cuồng nhất định. " Ta là người muốn ngươi gia nhập vào đội của chúng ta." " Đội? Ai cho ngươi tự tin là ta sẽ gia nhập đội của các ngươi?" Nghe giọng nói kiểu chắc chắn mình sẽ làm theo lời nói của bọn họ, Deidara đương nhiên không phục. " Tự tin của ta không cần ai cho, thực lực của ta mới là thứ khiến ta chắc chắn về những gì mình nói." " Hahaha... thực lực! Thực lực của ngươi có thể chống lại nghệ thuật của ta sao?" Chíu... Lâm Phàm không hề trả lời Deidara, hắn chỉ đơn giản là ném ra một thanh Kunai nhắm thẳng vào đầu của đối phương. " Hừ!" Thấy dạng này, Deidara hừ lạnh và cho rằng đó là trò trẻ con. Nhưng chỉ tích tắc sau, ánh mắt của hắn đã chứa đầy vẻ sợ, trợn to mắt nhìn thanh kunai kia bay đến cảnh ngày càng gần mi tâm của mình. Bởi Deidara phát hiện toàn thân hắn hiện tại không thể động đậy và né tránh. Một lớp hồng quang bao phủ thân thể của Deidara. Ngay khi Deidara hoảng sợ đến đỉnh điểm và cho rằng mình sẽ chết thì thanh kunai kia đột ngột dừng lại, khi tương tự bị một lớp hồng quang bao phủ. Sau đó thanh kunai từ từ bay ngược về phía sau, một lần nữa rơi vào tay Lâm Phàm, hai hốc mắt đỏ hồng trên mặt nạ vong hồn dần dần trở về với vẻ đen ngòm vốn có. Đến lúc này Deidara mới khôi phục hành động và thở hổn hển, tuy đứng có chút không vững và thân thể đã toát mồ hôi lạnh, nhưng cũng không nhũn ra sau khi bị như vậy đã thể hiện ra, tố chất tâm lý của hắn không sai. Nên nhớ Deidara mới chỉ là một tên thiếu niên! " Vừa rồi... ngươi đối với ta làm cái gì!" " Không có gì! Chỉ đơn giản là biểu thị một trong những phương pháp mà ta có thể dùng để giết ngươi và biểu thị ta giết ngươi là dễ đến cỡ nào mà thôi. Nếu ngươi còn nghi vấn về thực lực của ta thì có thể nói ra, ta sẽ chứng minh thêm một vài lần bằng một số phương pháp khác." Lâm Phàm bình thản, giọng điệu không quan trọng nói. " Vậy... vậy thì không cần! Nhưng tại sao lại là ta, lấy ngươi thực lực chỉ cần tung tin ra ngoài sẽ có một đống lớn người vì ngươi hiệu lực à! Không cần phải đến bắt ép ta nhập bọn đi!" Thấy Lâm Phàm không khó để nói chuyện, Deidara mới dần lấy lại bình tĩnh và cùng đối phương giao lưu. " Vì sao chọn ngươi à? Đơn giản là nhìn trúng ngươi tìm lực phát triển đi. Còn một lí do nữa hẳn là vì chúng ta đều là người trẻ tuổi, cho nên ta cảm thấy chúng ta có thể dễ dàng câu thông đi." Nói Lâm Phàm cởi bỏ lớp mặt nạ, hiện ra chân diện mục, khiến Deidara càng thêm kinh ngạc và khiếp sợ. Bởi hắn thấy một khuôn mặt quá trẻ tuổi, đối phương tuổi hẳn là xấp xỉ hắn tầm đó, vậy mà thực lực đã mạnh đến đáng sợ... " Còn về vấn đề ta bắt ép ngươi nhập bọn! Đã ngươi có khúc mắc này trong lòng, vậy ta trước tiên đem nó giải quyết, để ngươi tình nguyện nhập bọn vậy." Hồng quang trong mắt Lâm Phàm một lần nữa rực sáng. Nhưng lần này có thêm cả tinh thần lực ba động. Hắn thi triển < Ảo Thuật Công Kích > kỹ năng, đưa Deidara vào một thế giới do hắn tưởng tượng ra. Deidara chỉ thấy cảnh vật xung quanh mình bắt đầu vặn vẹo và thay đổi, đầu óc hắn cũng theo đó mà quay cuồng. Đợi hắn khôi phục như thường thị lực thì một thế giới mới đã hiện ra trước mắt hắn. Một thế giới chứa đầy những con quái vật khổng lồ. Bọn chúng cư ngụ trên những hòn đảo bay trên bầu trời. Deidara thấy được có con sở hữu lôi độn sức mạnh, có con sở hữu thủy độn sức mạnh, thậm chí là mộc độn sức mạnh đều có... Mười ba mười bốn tuổi Deidara cảm giác đầu óc không đủ dùng khi tiếp nhận những hình ảnh mà nơi này truyền vào. Hắn đột nhiên mình quả nhỏ bé, nhỏ bé đến đáng thương trong cái thể giới này, bởi đám sinh vật ở bên dưới kia, bất kỳ một kẻ nào tỏa ra khí thế, đều khiến hắn run rẩy. " Nhìn đủ sao?" Sau lưng đột ngột vang lên thanh âm của Lâm Phàm khiến Deidara giật mình quay lại. Đập vào mắt hắn là một con rồng xanh cực kỳ to lớn và Lâm Phàm chính đang đứng trên đầu đối phương nhìn lấy hắn. " Nhìn đi! Đây chính là thế giới của ta, bọn nó ngươi có thể hiểu rằng đều là của ta thông linh thú." " Nhưng ta dẫn ngươi đến đây không phải để ngươi thấy những thứ này, mà chỉ là để ngươi thấy được nó." Lâm Phàm ra hiệu cho Deidara nhìn về phía sau. Bị khí thế của Mega Rayquaza hù cho run rẩy, Deidara gian nan quay người lại. Đập vào mắt hắn là một sinh vật đang bay lại, thân thể đen ngòm như dung nham núi lửa bị nguội lạnh, sinh trưởng ra ba chiếc đầu lâu, hai lớn một nhỏ. Hình thù không khác gì một quả mìn với hai chiếc sừng chứa nóng chảy dung nham. Xuất hiện là Super Weezing (biến dị)! " Nó là thứ gì?" " Đừng quan tâm nó là thứ gì, ngươi hãy nhìn nó khả năng. Weezing, biểu diễn một chút đi." Dù là ảo cảnh nhưng Lâm Phàm vẫn ra lệnh cho Super Weezing để tạo độ chân thật. Hình ảnh diễn ra trước mắt Deidara là thân thể của Super Weezing bắt đầu phát sáng như tiến hóa nhưng không phải tiến hóa, nó muốn thi triển tự bạo kỹ năng. Oanhhhh. Một tiếng nổ lớn như chân thật vang vọng bên tai, tiếng nổ phát ra với sức mạnh hủy thiên diệt địa. Ảo cảnh cũng được Lâm Phàm giải trừ. " Khônggggg!" Tự đưa thân vào vụ nổ, Deidara thoát ly ảo cảnh những vẫn còn đang hét lớn, bởi hắn tưởng mình đã xong. Định thần lại, nhìn đứng trước mặt mình bình thản mỉm cười Lâm Phàm, Deidara lập tức liền hiểu mình vừa trải qua tất cả chỉ là ảo thuật do tên trước mặt này thi triển. Dường như nhìn ra Deidara suy nghĩ, Lâm Phàm nói. " Đừng cho đó chỉ là đơn thuần ảo thuật và những thứ ngươi gặp chỉ là ảo cảnh. Tất cả những gì trong ảo cảnh mà ngươi thấy đều là chân thật tồn tại." " Thật sao? Không thể nào?... Như vậy con quái vật ba đầu đó..." "Haha ta liền biết ngươi sẽ có hứng thú với những thứ có thể phát nổ này mà." Lâm Phàm trong đầu cảm giác thỏa mãn về trí thông minh của mình khi làm cho "cá" tự động chui vào lưới. " Yên tâm, chỉ cần gia nhập chúng ta đội ngũ, ngươi sẽ có cơ hội gặp lại nó. Hơn nữa nếu biểu hiện tốt, ta còn có thể cho nó làm trợ thủ của ngươi, thành ngươi thông linh thú..." " Thật sao?" " Thật thì là thật, nhưng đến lúc đó liền nhìn ngươi thực lực trình độ, xem có thể để nó tin phục hay không! Hơn nữa điều đầu tiên..." " Ta đồng ý gia nhập!" Deidara cũng là dứt khoát. Nghĩ đến có thể sở hữu một con thông linh thú như vậy, hắn toàn thân đều có cảm giác tê tê thư sướng. Chỉ trách đối phương quá hợp hắn khẩu vị cùng nghệ thuật. " Tốt! Người trẻ tuổi chúng ta, nên có dạng này quyết đoán. Mặc vào đi, từ bây giờ ngươi cũng là Vô Diện Quỷ!" Một tấm áo choàng đen phủ kín từ đầu tới chân, một chiếc mặt nạ vong hồn. Ba con Quỷ Vô Diện xuất hiện. " Vô Diện! Nói cho hắn về truyền thuyết của vô diện quỷ để hắn hiểu thêm về thân phận này." " Hắn cũng là Vô Diện!" " Không sai! Ta và hắn, kể cả ngươi hiện giờ đều lấy Vô Diện làm tên!" Vô diện là... ( lược bỏ năm trăm chữ!) " Như vậy chúng ta hiện tại phải làm gì?" Nghe xong về Vô Diện, Deidara trong lòng nhiều một phần cảm thấy nó phù hợp với bản thân hắn. Bởi đoạn đầu miêu tả là quá giống những gì hắn gặp phải. Nghĩ nghĩ, Lâm Phàm cảm thấy mang theo tên này bên người hiện tại cũng không có gì dùng, hơn nữa cũng chẳng có gì dạy bảo giúp hắn tăng lên thực lực. Cho nên liền cứ theo cốt truyện mà phát triển tốt! " Ngươi hiện tại liền cứ ở lại nơi đây, một thời gian nữa sẽ có một số thành viên của tổ chức tên là Akatsuki đến mời chào ngươi gia nhập, ngươi liền gia nhập vào tổ chức này một thời gian đi!" " Muốn ta nằm vùng? Bọn họ là kẻ thù?" " Cả hai đều không phải! Đơn giản là vì tổ chức này sẽ giúp ngươi thực lực tăng mạnh trong thời gian ngắn!" " Dạng này à! Được vậy ta thì gia nhập!" Bàn giao hoàn tất, Lâm Phàm lập tức rời đi.