Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước
Chương 491 : Nhân thể cực hạn
Sống trong một mỏ linh thạch khổng lồ, khổng lồ đến mức có thể nói là vô tận đối với một nhân thể nhỏ bé như Lâm Phàm.
Hắn quên hết thời gian ngày tháng, tất cả những gì hắn làm chỉ có một, đó chính là đem Aura năng lượng chứa trong những cục linh thạch nơi đây hấp thu.
Thân thể của hắn cũng theo đó mà ngày một mạnh mẽ hơn!
Mạnh mẽ đến mức dù cho chưa cần cùng Pokemon của mình so chiêu, Lâm Phàm cũng có thể dễ dàng cảm nhận được, hiện tại sức mạnh của cỗ thân thể này của hắn, đã không khác gì một con Pokemon hệ Fighting.
Khi mà hắn đã có thể dễ dàng cảm nhận, sơ bộ điều động được một cách dễ dàng Aura chi lực, đến hiện tại đã luôn luôn tràn ngập bên trong thân thể của hắn kia...
Bằng chứng là những chiêu thức cơ bản của hệ Fighting, trước kia hắn phải tập trung tinh thần thì mới có thể sử xuất ra. Thì nay đã có thể hạ bút thành văn, dùng cách dễ dàng nhất, như những con Pokemon, ngay lập tức thi triển được trong tích tắc!
Chưa dừng lại ở đó, Lâm Phàm vẫn miệt mài bào đi lượng lớn linh thạch ở nơi đây qua từng ngày.
Chỉ đến khi hắn cảm thấy được rõ ràng, một phiến đại môn khác vừa sụp đổ trong thân thể mình, lượng lớn sức mạnh tràn ngập toàn bộ thân thể và hấp thu linh thạch nơi này đã không còn nhấc lên nổi tác dụng, thì hắn mới triệt để thu tay...
Đó cũng là khi thực lực thân thể của hắn đã đạt đến chung cực tầng thứ của cảnh giới hiện tại, đó cũng là chung cực tầng thứ mà nhân thể con người có thể đạt đến, chính là Quán quân viên mãn cấp bậc thân thể!
Những thứ khác Lâm Phàm không quan tâm, lúc này hắn chỉ quan tâm một thứ, mà ngay khi linh thạch không còn tác dụng sau, hắn nội thị kiểm tra thân thể và phát hiện được. Đó là hắn có thể dễ dàng cảm nhận được Aura chi lực trong cơ thể mình.
Không chỉ có vậy, chỉ một ý niệm sinh ra, Lâm Phàm có thể dễ dàng điều khiển những đám năng lượng như hóa hình, ẩn chứa trong ti tỉ tế bào trong thân thể hắn này...
Chẳng cần phải nói, Lâm Phàm lập tức khom người học Lucario, thu hai tay tạo thành thế thủ, ép sát vào eo phải, như Songoku khi thi triển “Ka mê ha mê ha” chiêu thức. Sau đó điều động Aura chi lực, bắt đầu tích tụ năng lượng trong lòng bàn tay.
Điều không làm được trước kia, giờ đây đột nhiên lại trở nên cực kì dễ dàng!
Vô số những hạt năng lượng màu xanh nhanh chóng truyền ra từ hai tay của Lâm Phàm, hội tụ lại, cực nhanh tạo thành một quả cầu năng lượng màu xanh biếc, với những luồng khí lưu xoáy tròn xung quanh.
< Aura Sphere > chiêu thức chẳng chút khó khăn được Lâm Phàm thi triển ra! Cảm thụ được quả cầu năng lượng mạnh mẽ trong tay mình, một khi bắn ra sẽ tạo thành to lớn phá hư, Lâm Phàm lập tức vui vẻ.
Có điều nơi này không thích hợp để cho hắn làm chuyện đó, cho nên Lâm Phàm chỉ có thể điều động nguồn năng lượng Aura trong tay mình kia tự động tán đi.
Dù chưa kiểm trắc được sức mạnh chân chính của một chiêu này thi triển ra từ tay mình, nhưng chỉ bằng việc sở hữu dạng này đại chiêu, đã đủ để khiến cho Lâm Phàm vui vẻ đến quên mình!
Đến lúc này hắn mới có được cảm giác sức mạnh tràn ngập và chân thật cảm nhận được rằng, mình đã có đủ thực lực, để bằng vào thực lực tự thân, đặt vững được bước chân ở trong thế giới Pokemon này...
Đạt được thành tựu to lớn khiến tâm trí của Lâm Phàm trở nên phá lệ thoải mái, cảm giác sức mạnh tràn ngập khiến hắn không hề có áp lực, một lần nữa trở nên lười nhác và buông lỏng việc tu luyện.
Trở về một lần xem P.Torterra cùng Sceptile, thấy hai con Pokemon vẫn còn đang chìm đắm trong việc tu luyện của chúng, Lâm Phàm liền lặng im rút lui.
Mang theo tâm lý thoải mái, không có việc gì làm, Lâm Phàm liền rời đi nội bộ thế giới thụ, bước chân ra thế giới bên ngoài, để thăm thú cảnh sắc tươi đẹp của thiên nhiên quanh đây.
“ Cũng không biết Celebi cùng Victini hai tiểu gia hỏa này chạy đi đâu rồi?... Thôi kệ bọn chúng, dù sao lấy thực lực của Celebi cùng Victini, muốn gặp được nguy hiểm cũng là khó...
Trên bản đồ có đề cập đến, gần đây có một tiểu vương quốc, không biết nơi đó có gì thú vị hay không???”
Ở tầng cao nhất của thế giới thụ, trong một hốc cây to lớn, nơi được Mew xem là đại bản doanh của mình. Lúc này ba tiểu gia hỏa đang ở đây chơi đùa đến vô cùng vui vẻ.
Khi mà trước mặt cả ba là vô vàn những món đồ chơi, với đủ loại màu sắc, đủ loại kiểu dáng và đủ loại hình dạng, tạo hình như những con Pokemon, mà không biết Mew thu thập được từ đâu.
Cả ba đang sử dụng sức mạnh siêu năng của mình, điều khiển đám đồ chơi kia chuyển động, như tạo thành một tiểu thế giới đầy ắp Pokemon sống động ở nơi này vậy.
Đúng lúc này Celebi như có cảm ứng, khi Lâm Phàm nhớ đến nó! Có điều rất nhanh liền qua đi. Để rồi khi không cảm ứng được Lâm Phàm nghĩ thầm về mình nữa, Celebi lại tiếp tục vùi mình vào chơi đùa với suy nghĩ tương tự Lâm Phàm.
Rằng “ Lấy thực lực của chủ nhân cùng đám kia đồng bạn ở bên người, muốn gặp được nguy hiểm cũng là khó!”
- - - - - - - - -
Một tiểu vương quốc cổ, sở hữu một tòa thành trì cổ, với phong cách rất châu âu, đó là tất cả những gì Lâm Phàm hình dung về nơi đây.
Xen lẫn vào dáng vẻ cổ kính kia, còn là sự tráng lệ và lấp lánh. Vì ở nơi đây, đâu đâu cũng có thế thấy được những cục linh thạch mọc ra, tỏa ra ánh sáng bảy màu rực rỡ khi được những tia sáng mặt trời chiếu vào...
Như bao người khác, Lâm Phàm lựa chọn như một người bình thường, từ cổng thành để bộ hành tiến vào tòa thành trì này, hòa mình vào dòng người của nơi đây.
Đàn, hát, ca, múa,... Mua bán, kinh doanh,... Tất cả được diễn chẳng khác gì xã hội loài người xưa ở bên trời âu.
Trang phục của những người nơi đây cũng chẳng khác gì trang phục của người châu âu thời kì cận đại. Mặc trên người một bộ vest đen hiện đại bên ngoài, cùng sơ mi trắng bên trong. Lâm Phàm lập tức trở thành dị loại và hấp dẫn ánh nhìn của người xung quanh.
Có điều dị loại thì dị loại đi, cũng chẳng làm sao, vì nơi đây cũng chẳng có ai biết hắn là ai.
Vừa bộ hành không lâu, Lâm Phàm đột nhiên thấy được, vừa mới nhộn nhịp đường phố, ngay lập tức biến mất. Thay vào đó mọi người bắt đầu đổ xô về một hướng, đi tìm niềm vui mới.
Mở ra tinh thần lực, Lâm Phàm lập tức biết được nguyên nhân!
Thì ra tất cả mọi người đang đổ xô về phía nơi đấu trường cổ đại, vì ở nơi đó, ngày hôm nay hình như đang diễn ra những trận so tài Pokemon.
Thấy mọi người vẫn còn đang xếp hàng lần lượt đăng kí, thấy được rõ những trận đấu tập đang diễn ra ở quanh khu vực này của những tên tuyển thủ mang trên người những bộ áo giáp quân phục.
Ham vui cộng thêm rảnh rỗi, Lâm Phàm liền đến nơi đây xếp hàng đăng ký, tham gia dạng này một hồi cuộc vui nho nhỏ...
Quả thật là một cuộc vui nhỏ, khi những đối thủ đều hoàn toàn không xứng tầm với Lâm Phàm. Chỉ với bộ đôi Kirlia hắn đã có thể liên tục giành chiến thắng, hết trận này qua trận khác, hết đối thủ này qua đối thủ khác.
Sau khi chiến đấu đến trận thứ năm, đối đầu với năm con Pokemon của những tên được xem là binh lính trong quân đội của vương quốc, Lâm Phàm lập tức nhận ra một điều.
Đó là ở nơi đây, đào tạo ra đám Pokemon, về mặt chiêu thức sở hữu là cực kỳ hạn chế. Thứ mà người ta đào tạo chủ yếu toàn bộ đều là thân thể sức mạnh.
Nghĩ đi thì là như vậy, nghĩ lại thì thấy cũng dễ hiểu mà thôi!
Khi mà ở trong vùng đất này, đâu đâu cũng thấy được thứ linh thạch chứa đầy Aura chi lực kia, mà thứ này đối với thân thể sức mạnh lại có được cực đại chỗ tốt. Vậy không đi luyện thể con đường thì còn đi con đường nào nữa.
Hơn nữa đây còn là một cổ quốc, với suy nghĩ tôn thờ sức mạnh cơ bắp, thì sự nghèo nàn về mặt chiêu thức của mấy con Pokemon to xác ở nơi đây cũng là có thể hiểu được...
Cũng chính vì đối đầu với dạng này to xác và trâu bò gia hỏa, mà chỉ sau năm vòng đấu thay phiên thôi, hai tiểu Kirlia mặc dù toàn thắng, nhưng đã lộ ra mệt lử dấu hiệu.
Đặc biệt là con Kirlia♀, khi mà không hề tu luyện sức mạnh thân thể, thuần về siêu năng lực nó, thể lực một mặt là có chút yếu kém. Để rồi đến được trận chung kết lúc, chỉ nhìn thôi cũng đã biết là nó đã triệt để không còn sức để ra sân.
Còn lại Kirlia♂, hướng theo thiên hướng hệ Fighting và có thể được xem là một tên thể tu. Dù ra sân nhiều hơn Kirlia♀ một trận và đến được vòng này sau, tuy đã mệt mỏi nhưng nó vẫn có thể và vẫn còn muốn ra sân!
Nhìn thấy chiến ý của nó còn tại, nhưng đối thủ là một con to gấp rưỡi bình thường, cũng là bất bại Aggron và bộ dạng vẫn còn đang sung mãn. Lâm Phàm biết, Kirlia♂ không phải là đối thủ của đối phương...
Có điều hắn cũng không muốn đổi Pokemon mà đánh gãy chiến ý đang hừng hực của Kirlia♂, cho nên để giúp nó, trước khi ra sân Lâm Phàm lập tức đem một viên Dawn Stone đá tiến hóa giao cho nó!
Tác dụng thì khỏi cần phải nói. Vừa cầm đến Dawn Stone, trên người của Kirlia♂ lập tức hiện lên rực rỡ bạch quang.
Dần dần biến lớn, dần dần khôi phục đến mức hoàn hảo nhờ nguồn năng lượng mạnh mẽ nhận được, bộ dạng cũng dần dần thay đổi. Để rồi lần nữa xuất hiện trên sân đấu trước mặt Lâm Phàm, đã không còn là Kirlia♂, mà là một con Gallade.
Như một tên kỵ sĩ mảnh khảnh nhưng đầy sức mạnh, sự xuất hiện của Gallade lập tức nhận được sự trầm trồ kinh ngạc, cùng vô vàn tán thưởng từ phía khán đài.
Bởi ở nơi này, kỵ sĩ chính là nhất nhận được tôn sùng tồn tại!
Lấy hoàn hảo nhất tư thái để ra sân, không chút bất ngờ, đối thủ mặc dù mạnh nhưng đương nhiên phải gục ngã trước một Gallade còn mạnh mẽ hơn.
Đặc biệt là khi nó chính là hoàn mỹ nhất biểu tượng của sức mạnh trí não và sức mạnh thân thể dung hợp lại làm một. Gần giống như Lâm Phàm!
Với tư cách là người giành được quán quân, Lâm Phàm được mời ở lại để tham gia một hồi tiệc tối và cũng là để đợi làm lễ, trao lại phần thưởng xứng đáng dành cho hắn, vì những biểu hiện đã làm ra cùng với Pokemon của mình...
Nói đến có phần thưởng, Lâm Phàm lập tức hứng thú và bớt chút thời gian dạo chơi, để chờ đợi màn đêm buông xuống!!!
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
3 chương
501 chương
38 chương
130 chương
113 chương