Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước
Chương 474 : Phục dụng thánh huyết!
Vừa thấy hy vọng xong, Keldeo lại nhận ngay được sự tuyệt vọng khi đại chiêu của White Kyurem bắn đến! Nó quả thật là quá không cam lòng rồi!
Chính lúc này trong đầu nó chỉ còn một suy nghĩ duy nhất đó là làm sao để chém tan được viên cầu đang bắn đến này.
Đồng thời trong đầu nó chỉ còn nhớ đến duy nhất một thứ mà nó cảm thấy là mạnh nhất của mình, đó là < Sacred Sword > đại chiêu!
Cùng lúc đó Keldeo cũng chỉ làm một việc duy nhất mà nó thấy được hi vọng khi đối chọi với một chiêu này, đó là điên cuồng điều động và tập trung tất cả sức mạnh mới nhận được kia, vào chiếc sừng nhỏ bé trên đầu của mình.
Chỉ thấy trong một giây tầm đó, chiếc sừng nhỏ của Keldeo đột nhiên sáng lên, khi mà năng lượng màu vàng cam đang điên cuồng và không ngừng tập trung đến nơi này.
Cuồn cuộn năng lượng truyền đến khiến chiếc sừng mau chóng biến lớn, hành động này của Keldeo như tạo ra một thành hoàn mỹ chìa khóa, để mở ra cánh cửa sức mạnh mới.
Để rồi đến cuối cùng, chìa khóa chế tạo thành công, một cánh cửa vô hình theo đó được mở tung ra trong người Keldeo! Sức mạnh khổng lồ ẩn chứa trong cơ thể nó cũng theo đó ồ ạt mà phun trào ra.
Ngay lập tức Keldeo thân thể toàn bộ được bao phủ trong màu vàng cam năng lượng...
Đợi lần nữa xuất hiện, Keldeo bộ dạng đã có đôi chút thay đổi, nhưng đáng để kể đến cũng chỉ có chiếc sừng nhỏ bé của nó nay đã biến thành một chiếc sừng to lớn, với màu xanh thăm thẳm của biển cả, bộ dạng như sừng của một con kỳ lân!
Không có thời gian cảm thụ bản thân biến hóa! Keldeo lập tức sử xuất ra < Sacred Sword >: Thánh Kiếm đại chiêu.
Chiếc sừng đã biến to nay còn trở nên to lớn hơn gấp bội với tầng tầng năng lượng bao quanh. Đầu lâu của Keldeo lắc qua lắc lại, kéo theo chiếc sừng trên đầu nó kia cũng ngay lập tức vung vẩy như một thanh trường kiếm.
Để Keldeo đủ thời gian để làm được tất cả những thứ này, Kyurem cũng là tốn công tốn sức, khi mà nó phải khống chế công kích siêu cường của mình, biến thành câu giờ và chậm rì rì công kích.
Đợi đến khi Kyurem triệt để thả ra công kích, thì cũng là lúc Keldeo đem thanh thánh kiếm mọc trên đầu nó này trảm cắt về phía quả cầu năng lượng đã tới gần người nó này!
Bị thánh kiếm trảm trúng, quả cầu năng lượng trước thời hạn bị chém nổ...
Tuy không thể bắn trúng Keldeo, nhưng uy lực của nó vẫn còn tại đó, tạo thành nổ tung trùng kích lại uy lực cũng không thể khinh thường, đặc biệt là khi Keldeo còn ở gần trung tâm vụ nổ như vậy, thì thiệt hại phải chịu cũng không kém là bao đâu.
Nổ tung đem Keldeo thân thể nhỏ bé bắn văng ra phía xa. Chịu thêm một lần thương tổn, khi mà năng lượng đã tiêu hao sạch sẽ khiến cho Keldeo bị bắn bay sau không thể lại đứng lên, đồng thời bị đánh trở về nguyên dạng rồi!
Nhìn một màn trước mắt, Lâm Phàm cũng chẳng quan tâm lắm, thứ hắn quan tâm chỉ là Keldeo đã tìm được sức mạnh, thành công tấn thăng thành thánh thú mà thôi...
Keldeo gục ngã, Kyurem đã hết việc, nó cũng chẳng thèm ép đến Keldeo, tán đi White Kyurem hình thái, nó lẳng lặng đứng ở nơi đó.
Lâm Phàm thấy vậy, hắn cũng liền đem Kyurem thu hồi, đối với nó biểu hiện, trên mặt hắn biểu lộ đã viết rõ ràng bốn chữ là “ tương đối hài lòng”.
Cũng không vội vã đi "đẽo" Keldeo chỗ tốt, để chờ nó khôi phục và phát triển đến hoàn mỹ, khi đó thánh huyết lấy được mới có thể chứa nguồn năng lượng cực hạn!
Thứ Lâm Phàm quan tâm và đắn đo trong lúc rảnh rỗi mấy ngày này đó là:
Ba loại thánh huyết, đến nay trong tay hắn vẫn còn ba giọt. Thứ hắn đắn đo là hắn có nên đem thứ này phục dụng để đột phá sức mạnh thân thể của mình hay không?
Dù sao có tác dụng hay không có chính hắn cũng không thể khẳng định, lợi hay hại hắn cũng không biết và hắn sợ nhất là ăn thứ này sau thân thể của hắn sẽ sinh ra đột biến, lại thành nửa người nửa thú thì có mà toi!
Có điều khi nhìn đến sức mạnh thân thể tăng lên vượt bậc của đám Pokemon phục dụng thứ này sau, Lâm Phàm lại phi thường động tâm...
“ Lợi ích to lớn cùng hung hiểm luôn luôn đi song hành với nhau!”
“ Lần đó không phải ta khi rơi xuống đáy của tổ kiến cũng đã hấp thu nguyên thủy nhất năng lượng mà không bị làm sao đấy thôi! Thứ này thánh huyết ẩn chứa năng lượng so với thứ năng lượng nguyên thủy kia, quả thật là con cháu đấy...”
Suy nghĩ này xuất hiện một khắc, Lâm Phàm do dự trong lòng cũng theo đó mà bị diệt sạch!
Chẳng buồn do dự nữa, Lâm Phàm trước tiên đem nhu hòa nhất hệ Grass thánh huyết của Virizion lấy ra, ngửa cổ, một hơi đem nó uống cạn.
Bởi nguồn năng lượng hệ Grass nhìn có vẻ là ôn hòa nhất, lần đầu tiên thử hắn đương nhiên sẽ chọn thứ ít nguy hiểm nhất này...
Chỉ là phục dụng giọt này thánh huyết xong Lâm Phàm mới biết, tất cả những lo lắng của hắn đều là dư thừa rồi!
Khi mà vừa mới trôi vào bụng sau, nguồn năng lượng kia đã tự động bị hấp đi đến một giọt cũng chẳng còn, theo hệ thống mao mạch trong cơ thể, nó hòa vào huyết dịch của hắn, theo máu truyền đến khắp các tế bào mà không gây ra một biểu hiện gì bất thường...
Như đói khát thứ năng lượng dạng này đã từ lâu, những tế bào điên cuồng đem tất cả nguồn năng lượng hệ Fighting trong đó thôn phệ sạch sẽ, chuyển hóa thành năng lượng của bản thân, tăng lên tổng thể sức mạnh cho Lâm Phàm.
Còn nguồn năng lượng hệ Grass màu xanh lục, Lâm Phàm có thể cảm nhận được rõ ràng sau một vòng chạy quanh thân thể, không nơi nào thu nhận nó, dạng này năng lượng lại từ các nơi truyền trở về, khi được đan điền của hắn thu lưu...
“ Làm nhân thể, chịu thế giới này quy tắc khống chế, dường như chỉ có hệ Fighting sức mạnh cực kỳ thân cận với con người thì thân thể mới có thể hấp thu đến sử dụng!
Còn các dạng thuộc tính năng lượng khác, thân thể lại không thể nào mà hấp thu, điều động hay sử dụng được...”
Đây là kết luận mà Lâm Phàm đưa ra ở hiện tại, cho đến khi hắn đem hai giọt còn lại thánh huyết tất cả đều phục dụng rồi!
Trong đan điền của hắn cũng theo đó mà nhiều ra ba đám năng lượng thể, như ba đám mây với ba màu nhan sắc "xanh - bạc - vàng đất", trôi nổi ở trên “hồ” năng lượng màu vàng óng của huấn luyện gia ở nơi đây!
Ngoại giới, mặt ngoài thân thể của Lâm Phàm đúng lúc này tỏa ra lòe lòe màu vàng cam ánh sáng, khi mà tất cả các tế bào đều rực sáng do nhận được đại lượng hệ Fighting sức mạnh nhét đầy.
Chầm chậm tiêu hóa và thôn phệ tất cả, đợi đến khi tất cả kết thúc, tầng hào quang bao phủ Lâm Phàm cũng tán đi. Mở mắt ra, cảm thụ thân thể sức mạnh biến hóa, Lâm Phàm lộ ra cực kỳ hài lòng biểu lộ.
Còn để cảm thụ thực lực của thân thể sức mạnh ở hiện tại thì không có biện pháp nào chính xác và hữu hiệu hơn là chiến đấu với Pokemon.
Thế là Lâm Phàm lại tốn vài tiếng đồng hồ để cùng mấy con Pokemon của mình không chút nào lưu tình tiến hành quyền đấm cước đá, đấu vật trên thung lũng này.
Để rồi nhận được kết quả đó là Quán quân trung cấp (Lv 87), Drageon! Hơn nữa còn là rồng loại nó, đều chỉ có thể sánh ngang được với hắn về thân thể sức mạnh.
Điều này đồng nghĩa với việc, hiện tại Lâm Phàm chỉ tính thân thể thực lực đã đột phá đến Quán quân trung cấp thân thể cấp bậc.
Có điều Pokemon dù sao vẫn là Pokemon và nhân loại vẫn là nhân loại. Ở thế giới mà nhân loại không phải chiến đấu, hoàn toàn dựa vào mấy con Pokemon này, quy tắc ngầm đó là nhân loại chỉ có thể mang phụ trợ tính.
Cho nên về mặt tấn công chiêu thức, tất cả đều chỉ là con số 0!
Từ đó khiến cho trước mặt đám Pokemon, dù là có được Quán quân cấp thực lực thân thể.
Nhưng khi đơn thuần dùng ra sức mạnh thân thể cấp bậc này, Lâm Phàm lại không thể đánh bại, dù chỉ là Thiên vương viên mãn ( Lv 79), Lucario, một khi mà nó dùng ra chiêu thức đến hỗ trợ tấn công và đối phó hắn...
Đừng nói đến thắng, đợi đến lúc này, chỉ bằng vào thân thể sức mạnh, Lâm Phàm không khác gì bị thịt chỉ có thể từ xa chịu đòn của Lucario...
“ Ài! Cũng chỉ có siêu năng lực giả ngành nghề này mới có thể giúp cho nhân loại đạt được sức mạnh cực hạn ở thế giới này mà thôi! Còn thân thể sức mạnh vẫn chỉ có thể là phụ trợ.”
Tiêu tốn thêm hai ngày thời gian để Lâm Phàm chờ đợi Keldeo trở lại đỉnh phong trạng thái và hoàn toàn thích ứng với sức mạnh của mình, trở thành một con chân chính thánh thú, gom góp thành bộ tứ thánh kiếm sĩ.
Đó cũng là lúc máy sản xuất thành huyết cho Lâm Phàm mang tên Keldeo triệt để vận hành thành công!
Một ngày này, Lâm Phàm đang tách biệt với đám thánh kiếm sĩ, ở phía xa thung lũng nhìn Bisharp và Lucario chiến đấu.
Đều đã có được Thiên vương viên mãn (Lv 79) cấp bậc thực lực hai con Pokemon, chính vì thế mà chúng vẫn đang ngày ngày miệt mài tập luyện, để có thể sớm ngày bước ra một bước mà cả hai hằng mong ước đạt đến kia!
Còn một điểm chung nữa đó là chúng không hề bỏ bê việc tập luyện thân thể sức mạnh, để kích phát hết hệ Fighting sức mạnh có trong thân thể mình. Chiến đấu của chúng cũng theo đó mà biến thành đơn thuần so đấu sức mạnh thân thể.
Một căn rìu vàng to lớn, cùng một thanh đại bổng cũng màu vàng nặng chịch, hai con Pokemon cứ thế mà đem vũ khí của mình tiến hành toàn lực bổ đối phương. Kẻ đánh người đỡ, kẻ đỡ người đánh, miệt mài không ngừng nghỉ.
Đang lúc này, với thính giác nhạy bén, Lâm Phàm nghe được rõ ràng sau lưng có tiếng vó ngựa “lộp cộp” bước đến. Quay đầu nhìn lại đập vào mắt hắn chính là Keldeo.
“ Xem ra kẻ này cũng là thủ tín người!” Nhìn Keldeo Lâm Phàm hớn hở đón tiếp, bởi đối phương đến tìm hắn mục đích đương nhiên chỉ có một, đó là cấp cho hắn thứ hắn phải được đấy.
Quả nhiên, một lần nhấp nháy, Keldeo biến thân thành thánh kiếm sĩ bộ dạng, sau đó nó ngay lập tức thống khổ ngưng tụ tinh hoa năng lượng huyết dịch trong cơ thể, ngưng tụ ra cho Lâm Phàm hai giọt thánh huyết mang màu xanh thăm thẳm của biển cả!
Nhìn thấy hai giọt thánh huyết chầm chậm từ miệng của Keldeo bay ra sau, Lâm Phàm lập tức thuần thục thu hồi rồi. Có điều chưa dừng lại ở đó, Lâm Phàm vẫn là nhìn chằm chằm Keldeo chờ đợi...
Khi thấy Keldeo ngu ngơ yếu ớt đứng ở nơi đó không hiểu, Lâm Phàm lập tức vẻ mặt biến thành hung ác nói “ Ta nhớ được thỏa thuận của chúng ta là ba giọt. Tại sao ngươi mới cho ta hai giọt đã ngừng rồi?”
Keldeo làm ra vô tội vẻ mặt, đồng thời hướng ánh mắt về phía xa, nơi Mewtwo thường ngày tập luyện vị trí, ý nói Mewtwo bảo nó chỉ cần cho Lâm Phàm hai giọt là được!
“ Kháng nghị vô hiệu! Đó là giữa ta, ngươi và Mewtwo thỏa thuận, còn hiện tại cầu nối Mewtwo không tại, cho nên hữu hiệu chỉ có thể là ta và ngươi thỏa thuận...
Ba giọt là ba giọt, mau mau giao ra, nếu không ở nơi hoang vắng này chính là đoạt bảo địa điểm tốt. Cho nên ngươi tự xem đó mà làm đi... Để ta đoạt hay là ngươi tình nguyện giao ra đây...”
Vừa nói Lâm Phàm vừa đồng loạt thả ra S.Gliscor cùng Kyurem.
Nhìn thấy Kyurem, Keldeo còn giữ được chút bình tĩnh! Nhưng nhìn đến S.Gliscor sau, Keldeo lập tức có hãi hùng khiếp vía cảm giác, vô danh sợ hãi cũng theo đó mà tràn ngập trong lòng.
Đến toàn thịnh còn đánh không lại kẻ trước mặt này, hơn nữa là hiện tại vừa cho ra hai giọt tinh huyết khiến sức mạnh và thân thể trở nên cực kỳ yếu ớt!
Cuối cùng không chịu nổi áp lực khi đầu óc đã sớm bị sợ hãi làm cho mê muội, Keldeo ngoan ngoãn giao ra một giọt nữa thánh huyết...
“ Cũng hết cách rồi, ai bảo ngoài Lucario cần thứ này, còn có Greninja ở nhà cũng cần và hiện tại còn có thêm ta đâu! Cho nên chỉ có thể khuất mắt trông coi, âm thầm làm cường đạo cướp thêm của kẻ yếu một lần vậy...”
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
131 chương
70 chương
11 chương