Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 393 : Trước Thềm Giải Đấu

“ Ngươi muốn thành Pokemon của ta sao?” Câu nói mang theo một chút mỉa mai giọng điệu của Lâm Phàm truyền vào trong tai Volcanion, khiến cho con này nổi tiếng nóng tính này nổi giận. “ Ngươi nói cái gì? Thấp kém nhân loại, có giỏi ngươi lập lại lần nữa lời nói vừa rồi, đợi ta thoát khốn...” Vừa truyền âm cho Lâm Phàm, Volcanion liên tục vùng vẫy để thoát khỏi những sợi xích kia trói buộc. Nhưng động tác của nó không những không thoát ra được, trái lại còn kích phát cấm chế, đem thứ năng lượng màu hồng nhạt phóng thích, dày vò nó thân thể. Hiển nhiên, ở trạng thái hết nước sau, Volcanion với thân thể cấu tạo như một động cơ chạy bằng hơi nước của mình, không khác gì một cục sắt gỉ, không một chút sức mạnh đáng nói. “ Được rồi, ngừng ngừng... Nghe cho kỹ đây hạ đẳng sinh vật. Ta có thể trả lời rõ ràng cho ngươi biết ta hoàn toàn có khả năng đem lời vừa rồi nói lại cho người nghe không chỉ một lần mà hàng trăm, hàng ngàn lần cũng được. Có điều ta không có rảnh rỗi đến như vậy. Còn về phần đợi ngươi thoát khốn, đợi đến khi nào đây? Cứ cho là ngươi thoát ra khỏi nơi đây trói buộc, ngươi nghĩ với thực lực của ta,ta sẽ sợ ngươi sao? Với lại, lời trước đó ta còn chưa có nói hết đâu... Ngươi muốn thành Pokemon của ta sao? Ta mới không muốn thu ngươi dạng này phế vật đâu. Trong mắt ta ngươi chẳng là cái thá gì, do đó đừng lên mặt dạy đời và chỉ ta phải làm như thế nào. Tốt nhất quản tốt chính ngươi và những người ngươi thật sự quan trọng với ngươi đi, đừng tiếp tục sống hộ như vậy... Tốt hơn hết, hiện tại ngươi mau mau nghĩ cách mà thoát khốn, để dành sự quan tâm của mình cho con robot đáng thương đó đi. Chào...” Chỉ vì một câu “thấp kém nhân loại” của Volcanion nói với Lâm Phàm, hắn lập tức mở một bài diễn thuyết để nói lại thẳng vào mặt Volcanion, cho nó biết ai mới là hạ đẳng. Sau đó dẫn theo Grumpig nghênh ngang rời đi nơi đây. Để lại sau lưng là vẻ mặt mộng bức Volcanion,... Ra đến bên ngoài quảng trường, chiến đấu đã kết thúc, đám Pokemon của Lâm Phàm đã sớm tụ tập cùng một chỗ, đợi hắn trở lại. Đánh giá một hồi đội hình, không có bất kỳ thương tổn sau, Lâm Phàm liền đem chúng thu hồi. Mục đích đến đây đều đã hoàn thành, không có lý do để tiếp tục lưu lại nơi đây, Lâm Phàm cho Grumpig trực tiếp Teleport rời đi. Còn về phần không chào từ giã Wikstrom đám người gì gì đó, hay là thôi đi. Cả hai đều là hợp tác quan hệ, ở đâu nhiều giao tình như vậy mà chào từ biệt gì gì đó. Bèo nước gặp nhau mà thôi... Rời đi Nebel cao nguyên, rời đi phía nam vùng đất, tính toán một chút thời gian, còn hơn một tháng nữa là đến với giải đấu liên minh, Lâm Phàm liền dẫn đội thẳng tiến Lumiose thành phố. “ Tin tưởng vừa đi đường, vừa luyện tập, vừa ngao du,... Một tháng thời gian đầy đủ cho ta tiến đến thành phố Lumiose, báo danh tham gia giải đấu hẳn là kịp...” ............. “ Alain ca cố lên, ngươi nhất định sẽ chiến thắng...” “ Ché pan, ché pan.” “ Được rồi Mairin, mau dẫn Chespin lui ra xa, tiếp đó chiến đấu ở khoảng cách gần như vậy là không an toàn.” Ra hiệu cho Marin sau, Alain đem Charizard thả ra ngoài, cả hai nghiêm nghị nhìn tên nam tử với mái tóc màu bạc trước mặt, đối thủ của bọn họ này. Còn ở đầu bên kia con đường, tên nam tử với mái tóc màu bạc cũng đang đánh giá Alain và Charizard. Sau khi thấy được Charizard khí thế cùng thực lực cũng thật không tồi sau, hắn mới gật gật đầu mở miệng. “ Ngươi là Alain, huấn luyện gia trẻ đã cùng con này Charizard giành được 10 trận thắng liên tiếp không nghỉ, trước 10 con Mega Pokemon và ngày cả Mega Houndoom của thiên vương Malva cũng đánh bại, mà người ta vẫn hay nhắc tới đi. Có điều ngươi từ giáo sư Sycamore nơi đó bỏ ra nhiều công sức như vậy để tìm ta, thật chỉ là để cùng ta chiến một trận sao?” “ Không sai! Chỉ là để cùng Steven quán quân ngươi chiến một trận. Bởi ta nghe nói ngươi có một con Shiny Metagross, hơn nữa nó còn có thể tiến hóa Mega. Vì muốn đánh bại một kẻ, cho nên ta cần cho Charizard làm quen trước việc đối đầu với một con Shiny Mega Metagross của một vị quán quân là như thế nào. Còn về phần 10 liên thắng gì gì đó, chỉ là hư danh mà thôi không đáng nhắc tới. Dù sao 10 liên thắng cũng không giúp ta đổi lại được 1 trận thắng với Siebold thiên vương...” Nói đến đây Alain lộ ra một chút hồi ức thần sắc. “ Ồ nghe ngươi nói, dạng này ngoài ta ra còn có một kẻ sở hữu một con Shiny Mega Metagross?” Biết được Metagross hiếm gặp, biết được Shiny Metagross càng là hiếm gặp hơn gấp trăm lần và biết được Mega Stone của Metagross là hiếm có hơn gấp ngàn lần. Bởi vậy khi thấy Alain nói ra là còn có người sở hữu một con Shiny Mega Metagross, Steven không khỏi cảm thấy có chút ngạc nhiên, cùng tò mò. Cũng chẳng trách được vị này quán quân, khi mà hắn thường xuyên ẩn thân nơi rừng sâu núi thẳm để nghiên cứu một số ly kỳ cổ quái đồ vật. Cho nên việc nắm bắt thông tin giật gân cũng là hạn hẹp hơn rất nhiều. “ Đúng còn có một kẻ, ta tin tưởng ngươi cũng quen biết kẻ đó, bởi hắn cũng như ngươi đến từ Hoenn và đồng thời cũng giống như ngươi, hắn đã giành được một chức vô địch của giải đấu liên minh, ở Hoenn địa khu 3 năm về trước. Có điều hắn khác ngươi, đó là hắn cho Metagross của hắn tiến vào Mega trạng thái, ta không thấy hắn dùng Mega Stone và cũng không hề có dấu hiệu nào của Mega tiến hóa...” “ Ồ! Quán quân liên minh, ngươi nói là Lâm Phàm sao? Ta nhớ được. Hắn vậy mà không cần đến Mega Stone lại có thể làm cho Shiny Metagross của hắn tiến hóa Mega sao? Thật quỷ dị. Thật là chờ mong khi hắn trở về Hoenn gặp được hắn một lần, để ta được kiến thức một chút Shiny Metagross của hắn phong phạm, hơn nữa cũng là lúc xác định xem ai mới là chân chính quán quân của Hoenn địa khu này... n, xin lỗi đã để ngươi đợi lâu, ta suy nghĩ có chút xuất thần, hiện tại có thể bắt đầu chiến đấu sao?” “ Đương nhiên có thể, ta là đang chờ ngươi lời này đâu.” “ Được rồi, kia ra đây đi Metagross.” Shiny Metagross của Steven ra sân, chiến đấu giữa hai người ngay sau đó nổ ra... “ Dragon Pulse, lần này nhất định phải thắng...” “ Mau lùi lại, né tránh công kích ...” Dragon Pulse được bắn ra, một con rồng với ba màu nhan sắc hình thành, nó như có linh tinh như thế lao ra, đuổi bắn không hề buông bỏ, về phía đối thủ, công kích trúng đối phương mới thôi. Dạng này một chiêu thức, khiến cho kẻ đối mặt với nó không có một chút tẩu thoát cơ hội. Nổ tung vang vọng sân đấu, kẻ đối diện lĩnh chọn công kích từ chiêu này Dragon Pulse và đau đớn đến không cách nào di chuyển. “ Ngay lúc này Sceptile, sử dụng Leaf Storm kết liễu nó.” Trên sân đấu, Sceptile quay lưng, hướng đuôi của mình về phía đối phương, bão lá được từ chiếc đuôi của nó phát ra, chuẩn xác bắn về phía đối thủ của nó đang không thể chạy trốn kia. Mỗi cơn bão lá tạo ra giữa sân, hình thành một cơn lốc màu xanh lục ngay trên sân đấu, càn quét về phía Greninja vị trí, đem theo nó bắn lên không trung và dày vò nó ở trên đó. Nằm trong tâm bão, Greninja là không cách nào thoát thân, những chiếc là bao phủ năng lượng hệ Grass liên tục trảm cắt vào thân thể nó. Kẻ thi triển một chiêu này Sceptile thì hoàn toàn không có ý định dừng lại giữa chừng, trừ khi Greninja hiện tại liền mất đi khả năng chiến đấu. “ Sceptile của Sawyer mạnh lên thật nhiều, không ngờ Dragon Pulse chiêu thức nó đều đã học được và sử dụng thành thạo như vậy. Có điều mình và Greninja cũng không phải giậm chân tại chỗ đấy... Lên nào Greninja, cho Sawyer thấy sức mạnh của chúng ta nào...” Đối mặt với khốn cục, Satoshi lựa chọn bật hack. Cũng chính lúc này, đang đau đớn đến khó nhịn khi bị bão lá vây khốn, Greninja mở toang hai mắt. Như có tự nhiên dẫn dắt, nó ngay lập tức điều động nguồn sức mạnh ẩn dấu vừa mới được kích hoạt và hiện ra trong cơ thể mình kia. Một cột nước xoáy to lớn lăng không xuất hiện trên sân, đem Greninja thân thể bao bọc trong đó, đồng thời đập tan cơn bão lá đang vây khốn nó của Sceptile. Xung quanh sân đấu đất đá đều bị nứt vỡ bởi cột nước xoáy này tạo thành áp lực. “ Đó là sức mạnh gì? Cũng quá mạnh mẽ đi...” Nhìn tràng cảnh trên sân, Sawyer cùng Sceptile của hắn đều kinh ngạc đến ngây người, bởi vừa mới đây còn là đồng cấp chiến đấu, nhưng chỉ một giây sau này, Satoshi và Greninja của hắn khí tức tỏa ra đã hoàn toàn áp đảo bọn họ. Khi Sawyer còn bị kinh ngạc che lấp tâm trí, bật hack sau, Greninja như một quả thủy lôi được bao bọc trong màn nước, bắn về phía Sceptile, đem nó đụng văng ra khỏi sân đấu. Uy lực mạnh làm cho thân thể của Sceptile bay vọt qua bên người của Sawyer trong sự ngỡ ngàng của vị huấn luyện gia trẻ. Một kích dính tường, Sceptile vẻn vẹn ăn một cùi chỏ của Greninja, trong trạng thái hack sau, ngay lập tức hai mắt nổ đom đóm và không còn khả năng chiến đấu. “ Thật mạnh mẽ, đây mới là Satoshi và Greninja sức mạnh sao?... Không được, ta phải cố gắng, cố gắng hơn, hơn nữa, hơn nữa.”...... “ Mau nhìn lại là tên nhóc đó.” “ Nghe nói hắn đều đã bại bởi Malva thiên vương ba lần liên tiếp đi, vậy mà vẫn còn mặt mũi đến khiêu chiến thiên vương của Kalos chúng ta...” “ Thật nghĩ rằng mình có Alain như vậy ưu tú sao? Nghĩ có thể dễ dàng như vậy chiến thắng một vị thiên vương?” “ Nói thì nói thế, nhưng thân làm huấn luyện gia chúng ta, không phải là nên có một phần không chịu thua chi tâm sao? Dù sao thua cuộc cũng là một lần cơ hội để học tập.” “ Đúng vậy... Đúng vậy...” Xung quanh mỗi người một ý nghị luận, có điều tất cả dường như đều không hề ảnh hưởng đến tên thiếu niên đứng trên sân đấu quyết tâm, hắn vẫn như vậy kiên định mà nhìn trước mặt mình Malva thiên vương, chiến ý hừng hực. Sau đó Pokemon được thả ra, một con Butterfree xuất hiện trên sân bầu trời sân đấu, chiến đấu cũng theo đó nổ ra... _______________ Người người nhà nhà đều đang tất bật chuẩn bị cho giải đấu liên minh, tất cả đều bước vào cuộc đua nước rút, tìm mọi cách để tăng cao thực lực của bản thân và những con Pokemon sở hữu trong đội. Chiến đấu diễn ra khắp mọi nơi xung quanh thành phố Lumiose, bởi đại lượng huấn luyện gia đều đang tập trung lại đây, có người là đến để thi đấu, có người là đến để xem cuộc vui do không đủ điều kiện tham gia. Nhưng tất cả đều không ngăn cản được bọn họ cùng nhau so chiêu, đọ sức, tranh tài... Bên ngoài không khí là đang nóng hừng hực do giải đấu liên minh đem lại. Lâm Phàm trong nhà không khí cũng là khẩn trương không kém. Bởi cả đám nữ nhân của hắn đều đang tất bật chuẩn bị đồ đạc, để khởi hành lên đường, đi đến Lumiose... “ Joy tỷ, đó là của ta áo ngực, ngươi lấy có gì dùng, mau đem trả nó cho ta...” Winona đem bảo bối áo ngực màu đen đoạt lại từ tay Joy. “ Không phải là màu giống nhau vội quá lấy nhầm sao?...Ngươi nói vậy có ý gì, Winona? Chê ta ngực nhỏ không mặc vừa sao? Lần này trở lại ta sẽ chiếm dụng lão công một tháng, đến lúc đó sau, ta xem ngươi làm sao cùng ta so hừ...” “ Được rồi, được rồi, mau lên chuẩn bị đồ đi,. .. Nếu không muốn là bỏ lỡ một chuyến bay nữa, đến lúc đó chỉ có thể xem Lâm Phàm hắn nhận giải vô địch...” Lorelei thấy Winona cùng Joy đến hiện tại còn đùa nghịch, lập tức lên tiếng chấm dứt trận này khẩu chiến, rồi cô nàng nhìn qua một bên Daisy. “ Ngươi còn không mau đi chuẩn bị đồ? Định không đến xem hắn thi đấu sao?” “ Ta không đi, các ngươi đều đi thôi...” “ Daisy tỷ, sống chung lâu như vậy ngươi cũng đừng tưởng chúng ta cái gì đều không nghe, cái gì đều không biết. Ngươi đều gọi tên Lâm Phàm trong đêm nhiều lần như vậy, sớm muộn gì đều phải là tỷ muội của bọn ta. Cho nên lần này, vì ngươi tốt, chúng ta không thể không mang bằng được ngươi đi nộp cho lão công. Nếu ngươi không tự đi, đừng trách tỷ muội chúng ta hạ độc thủ...” Có chút hoạt bát Winona là người đầu tiên vạch trần sự thật, sau đó nhào tới Daisy...Sống chung thời gian lâu dài, mọi người đã sớm thân quen và hiểu nhau quá rõ ràng, cho nên có một số thứ lâu ngày cũng tự nhiên mà để lộ ra. Có điều, bọn họ đều đã sớm coi nhau thành tỷ muội, cho nên một số thứ cũng thuận lý thành chương... Khổ là chỉ khổ Lâm Phàm, khổ công hắn lại phải lọ mọ cày cuốc vào ban đêm...