Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước
Chương 235 : Tiến Vào Băng Giá Chi Địa
Nói là một cánh đồng hoa hướng dương thì cũng là không đúng, bởi vì đó chỉ là những gì là Lâm Phàm nhìn thấy từ đằng xa trên bầu trời cao mà thôi.
Khi xuống đến mặt đất, đem Flygon thu hồi Lâm Phàm mới có thể quan sát đến kĩ càng hơn cánh đồng hoa hướng dương này. Cánh đồng hoa hướng dương nơi đây cũng không phải là như cánh đồng hoa hướng dương ở địa cầu như vậy.
Nơi đây hoa hướng dương cũng là một loại Pokemon. Cả một vùng rộng lớn tràn ngập đều là những con Sunflora tiến hóa hình của Pokemon Sunkern. Nhiều không đếm xuể những con Sunflora tạo ra một cánh đồng hoa hướng dương ở nơi đây.
Cả cánh đồng từ những con Sunflora tạo thành này cho người ta cảm giác ấm áp mà không phải là lạnh giá của khí hậu khi ở gần cực bắc. Có đôi khi trên thế giới Pokemon này những điều không thể xảy ra ở địa cầu là hoàn toàn có khả năng xảy ra ở đây đấy.
Cũng như hiện tại như vậy, từ đằng xa Lâm Phàm có thể nhìn đến băng tuyết bao phủ nhưng đứng đi trong thị trấn nằm giữa thành phố Ecruteak và Olivine này hắn không có một chút nào cảm thấy lạnh giá.
Có lẽ đó là do những con Sunflora tích tụ đến năng lượng từ ánh mặt trời ít ỏi và thả ra nhiệt độ làm ấm lên không khí của cả vùng đất nơi đây đi…
Đang nhàn nhã tản bộ đột nhiên Lâm Phàm thấy được từ đằng xa chạy tới là một tên đeo trên người một chiếc máy ảnh cùng một bà lão đang khiêng một tảng băng chạy về phía một căn nhà trong vùng này vẻ mặt vội vã, lo lắng.
Thấy được bà lão kia cố hết sức bộ dạng Lâm Phàm liền chạy tới thay thế bà lão đỡ lấy cáng cứu thương để mang lên tảng băng này hướng về phía căn nhà theo hướng chỉ dẫn của bà lão.
Tiếp xúc gần khối băng này Lâm Phàm toàn thân không khỏi lạnh run một cái. Với tố chất thân thể của thiên vương cấp bậc huấn luyện gia đã có bao lâu hắn không có bị lạnh qua. Vậy mà vừa đến gần khối này tảng băng hắn lại bị hàn khí từ nó phát ra làm cho lạnh run.
Nhìn kĩ Lâm Phàm mới thấy được đó không phải là một tảng băng mà là một con Sunkern bị đóng băng trong một lớp băng đá dày đặc.
Và cũng không phải là bà lão kia không nâng nổi khối băng này mà phải cố hết sức bởi vì tố chất thân thể của người ở thế giới này thật sự tốt lắm. Bà lão khó khăn như vậy khi nâng khối băng này cũng là do khí lạnh ở tảng băng phát ra gây cản trở mà thôi.
Cả tên thanh niên trước mặt Lâm Phàm cũng là như vậy khi Lâm Phàm đến gần quan sát mới thấy được tên này thân thể cũng đang run cầm cập trong bộ đồ mùa hè của hắn đang mặc trên người.
Cũng không lâu lắm mọi người đến được khoảng sân trước cửa nhà của bà lão chỉ sau đó đặt xuống khối này băng đá chứ Sunkern. Nhìn khối này không bình thường băng đá Lâm Phàm tò mò mà hỏi hai người có thể biết việc này đó là tên thanh niên kia.
“ Ngươi có thể hay không nói cho ta biết con này Sunkern là tại sao lại thành ra dạng này à? À đúng trước tiên ta tự giới thiệu một chút ta là Lâm Phàm, đang lữ hành mà đi ngang qua nơi này.”
Tên kia đang thổi phù phù hai tay thanh niên nghe được Lâm Phàm hỏi đầu tiên là ngẩng đầu lên nhìn hắn vẻ mặt nghi hoặc sau đó như vớ được vàng như vậy mà kinh hỉ thét lên
“ Ngươi là Lâm Phàm sao? Có phải hay không ngươi là quán quân mới của liên minh khu vực Hoenn đã giành chức vô địch ở giải đấu lần trước?”
Nhận được cái gật đầu của Lâm Phàm tên này thanh niên lập tức thái độ thay đổi và trở nên sùng bái cuồng nhiệt bộ dạng.
“ Ngươi biết không ta là của ngươi fan à? À quên xin tự giới thiệu ta là Todd với ước mơ trở thành huấn luyện gia pokemon nhưng không thể làm gì khác hơn là trở thành một tên nhiếp ảnh gia vì thực lực không đủ.” Nói đến đây tên này có chút xấu hổ cúi đầu.
Sau đó Todd như nhớ đến thứ gì quan trọng tựa như mà khẩn trương nhìn Lâm Phàm nói “ Ngươi có thể hay không cùng ta chụp một tấm ảnh làm kỉ niệm? Nếu có thể thì cho ta cùng Pokemon và ngươi chụp một tấm là tốt nhất...”
Lâm Phàm thì thật bất ngờ khi ở đây hắn lại là gặp được một tên fan hâm mộ của mình. Chính vì thế không có từ chối vị này fan hâm mộ mà hắn gặp được đầu tiên này yêu cầu Lâm Phàm cùng với hắn và Pokemon của mình chụp chung một tấm.
Nhưng Lâm Phàm cũng không có toàn bộ gọi ra đội hình thi đấu lúc đó mấy con Pokemon mà hắn chỉ gọi ra Emboar cùng Electivire đứng ở hai bên mà thôi. Lí do rất đơn giản như vậy mới đẹp đội hình.
Dưới sự nhiệt tình yêu cầu của Todd Lâm Phàm còn làm công việc của người nổi tiếng hay làm đó là kí tặng cho fan hâm mộ của mình. Trong lòng Lâm Phàm khi lần đầu làm việc này cũng có một chút nâng nâng cảm giác.
Cũng không vì thế mà Lâm Phàm quên đi chính sự khi bà lão kia còn đang không biết làm sao để cứu ra con này Sunkern bị đóng thành băng thì Lâm Phàm cho Emboar giúp bà lão một chút bận bịu.
Emboar dùng lửa của mình từ từ hòa tan đi lớp băng bao bọc Sunkern để tránh cho quá đột ngột ngọn lửa kinh khủng của Emboar sẽ một mồi lửa mà cả băng và Sunkern đều thiêu rụi.
Nhưng điều Lâm Phàm lo lắng chắc chắn không xảy ra bởi vì Emboar cũng là phải dùng ngọn lửa của mình ở mức độ cao mới có thể đem lớp băng kia dần dần hòa tan.
Nhìn đến đây Lâm Phàm hỏi lại tên Todd nhiếp ảnh gia kia về vấn đề mà hắn còn chưa có nói cho mình lúc trước.
“ Kì thật chuyện xảy ra là thế này. Ta vốn là nhiếp ảnh gia Pokemon vì vậy thường xuyên đi đây đi đó để chụp lại những bức ảnh đẹp về phong cảnh và các con Pokemon sinh sống ở khu vực Johto này.
Và lần này cũng là như vậy khi ta nghe nói đến nơi đây có một cánh đồng Sunflora thì tò mò và đến đây để chụp hình.
Vừa mới đến đây ta đã gặp được bà Sophia và con này Sunkern đang phiêu phù trên không trung với ý định thử máy ta lấy ra máy ảnh mà chụp nó.Không ngờ lúc này đây dị biến phát sinh.
Một con Articuno bay qua khiến cho đang phiêu phù trên không trung con này Sunkern bị đóng thành băng rơi xuống. Chính vì thế ta liền cùng bà Sophia trở về lấy cáng cứu thương mang lên nó ý định đưa đến trung tâm Pokemon để cứu trị.
Cũng may có ngươi đến đây nên mọi việc mới trở nên đơn giản như vậy. Thật sự thứ hàn băng đó quá đáng sợ rồi. Chỉ là bay qua và tỏa ra hàn khí của con kia Articuno đã khiến con này dù cho không ở gần nó lắm Sunkern bị đóng băng…
Ta và bà Sophia khi đó còn không dám lấy tay đi đụng con này Sunkern mà phải dùng gậy để đẩy nó lên cáng cứu thương đưa về đâu...”
Lâm Phàm thì là không có nghe lọt mấy câu chuyện đằng sau của tên Todd này mà bắt đầu đưa mắt về ngọn núi tuyết cực cao ở đằng xa vẫn có thể nhìn thấy kia.
“ Articuno sao? Hơn nữa hàn băng chi lực đã đạt đến mức độ này xem ra cũng không phải là con kia Articuno ta gặp được lúc trước ở vùng biên giới lúc đó gặp được có thể so sánh đấy.
Ít nhất con này Articuno cũng phải có thực lực đạt đến Quán quân cấp bậc thực lực. Nếu đã để ta gặp được đó chính là cơ duyên tội gì mà không đến đó tìm kiếm một chút cơ duyên đâu...” Nghĩ đến đây Lâm Phàm trong lòng cũng có chút tiểu tiểu kích động.
Sau khi Emboar thành công giải cứu con này Sunkern khỏi lớp băng do Articuno tạo thành kia Lâm Phàm liền lập tức rời đi nơi đây mà hướng về phía vùng đất băng giá ở trước mặt mình này.
Thấy Lâm Phàm rời đi bà lão Sophia kia còn hảo tâm nhắc nhở hắn cẩn thận với mấy viên đá tiến hóa hoặc trang sức của mình nếu có bởi vì mọi người ở quanh đây trong thời gian 3, 4 năm trở lại đây thường xuyên xảy ra việc đột nhiên mất đi mấy thứ này.
Nhưng với thực lực của Lâm Phàm mấy tên tiểu tặc này còn có thể trộm của hắn sao? Trước giờ chỉ có Lâm Phàm giật đồ của người khác nào có hắn bị người khác giật đồ qua. Chính vì vậy Lâm Phàm cũng không quan tâm cho lắm mà hướng về vùng đất băng giá.
Nơi này trên bản đồ giới thiệu đó là vùng đất băng giá nằm giữa thành phố Olivine và Ecruteak với địa danh nổi tiếng là nhà nghỉ Sunflora cũng là nơi Lâm Phàm vừa mới đi qua lúc trước.
Ngoài ra nó còn nổi tiếng với ngọn núi tuyết được cho là cao nhất của vùng đất Johto và cũng có thể là cao nhất thế giới này với cái tên Snowtop Mountain.
Theo lời tên fan hâm mộ của mình Todd kia làm qua giới thiệu cho hắn thì ngọn núi này còn được cho là nơi ở của Articuno và người ta đồn đại rằng tổ của Articuno được nó đặt ở trên đỉnh ngọn núi tuyết này.
Và chính Articuno cũng là một trong những điều thu hút Todd đến nơi đây và hiển nhiên hắn cũng đã thành công mỹ mãn khi ngoài bức ảnh chụp được của thần thú Articuno hắn còn được chụp ảnh với Lâm Phàm và Pokemon của hắn.
Sau khi giới thiệu xong cho Lâm Phàm tất cả những gì hắn biết Todd không thể không rời đi Lâm Phàm bởi vì hắn còn công việc tại thân đó là chụp những bức ảnh thật đẹp về cánh đồng Sunflora nơi đây.
Còn Lâm Phàm thì không có nóng lòng mà cưỡi Pokemon của mình bay lên đỉnh núi tuyết cao đến tận mây xanh kia mà là lấy ra quần áo ấm đã sớm chuẩn bị từ trước và dụng cụ leo núi, hắn lựa chọn nhàn nhã đi bộ và từ từ leo lên đỉnh núi tuyết.
Hắn làm như vậy không phải là vì thần thú Articuno không có lực hấp dẫn mà là vì vấn đề an toàn của bản thân mình. Đó là quyết định được đưa ra khi Lâm Phàm đã làm ra suy tính kĩ càng mới lựa chọn làm như vậy vì.
Thứ nhất từ thứ hàn băng bao phủ con Sunkern kia có thể thấy được rõ ràng một điều đó là con này Articuno thực lực đã vượt qua rất nhiều Emboar và như vậy chỉ có một khả năng là Articuno thực lực đã có ít nhất phải là Quán quân trung cấp.
Đó là ít nhất bởi vì chỉ một chút hàn khí dính phải con này Sunkern đã đóng thành băng đá mà có thực lực Thiên vương viên mãn (Lv 79) cấp bậc Emboar dùng nó hỏa diễm cũng là phải mất một khoảng thời gian mới có thể hòa tan khối băng này.
Chênh lệch về thực lực của Emboar và con này Articuno không cần nói cũng có thể thấy được đó là chênh lệch cỡ nào.
Thứ hai thì đó là lí do càng đơn giản và trực tiếp đó là Lâm Phàm thực lực không đủ nguyên nhân mới khiến hắn lựa chọn bộ hành mà lên vì sợ làm kinh động đến con này Articuno.
Bởi vì như đã nói ở trên con này Articuno đã có thực lực ít nhất là Quán quân trung cấp cấp bậc thực lực. Mà trong đội hình của Lâm Phàm mạnh nhất hai con Pokemon cũng chỉ là thực lực này mà thôi.
Hơn nữa B.Gyarados về thuộc tính nguyên nhân Lâm Phàm chắc chắn rằng trong môi trường lạnh giá trên đỉnh núi đó đối đầu với thần thú Articuno là điều không không ngoan.
Cộng với đó là Articuno còn có được hệ thuộc tính Ice khắc chế B.Gyarados thì dù cho là B.Gyarados là biến dị và sở hữu hai loại pháp tắc lực lượng thì nó cũng rơi vào trạng thái bất lợi là điều không thể nghi ngờ.
Mà Lâm Phàm vốn là không muốn đối đầu với Articuno đấy bởi vì hắn có S.Ariados con này biến dị nhện lớn trong tay. Đừng quên S.Ariados là có Dark Void một chiêu này, nên việc mà Lâm Phàm cần làm là đánh lén Articuno nếu được mà không phải đối chiến với nó.
Chính vì thế Lâm Phàm lựa chọn phương thức bộ hành để nén lên đó làm cách nào không cho Articuno phát hiện rồi quan sát tình huống của con này thần thú Articuno sau đó làm ra quyết định về những bước tiếp theo.
_________________________________
Băng tuyết bao phủ toàn bộ cảnh vật ở khu vực dưới chân núi Snowtop này. Cây cối tất cả đều bị băng tuyết phủ kín và tạo thành những chiếc cây băng, những chiếc cây băng thì mọc khắp nơi tạo ra một khu rừng băng giá.
Ánh nắng nhè nhẹ của mặt trời chiếu xuống cũng không cách nào làm tan đi lớp băng tuyết phủ trên những cái cây này, nó chỉ làm cho cảnh vật nơi đây phát ra hào quang lóng lánh từ ánh sáng mặt trời được phản chiếu lại qua lớp băng đá.
Điều đặc biệt nữa ở đây đó là khi đi bộ ở nơi băng giá này Lâm Phàm khá thoải mái khi không có một cơn gió nào thổi qua ở vùng đất này cản trở việc đi bộ của hắn. Nhìn đến những dãy núi cao bao quanh khu vực này Lâm Phàm đoán ra ít nhiều lí do
“ Chắc là do những ngọn núi tuyết cao vút này như tường thành như thế bao quanh và đã cản lại những cơn gió rét thổi từ phía cực bắc kia tới nơi này đi. Chính vì vậy Johto địa khu mới không có bị không khí lạnh bao phủ cả vùng đất.”
Cũng không lâu lắm Lâm Phàm đến được chân của đỉnh núi Snowtop ngọn núi cao nhất trong quần thể núi nơi đây và cũng là mục tiêu mà hắn cần chinh phục. Nhìn đến vách núi dựng đứng đến tận mây xanh do băng đá tạo thành kia Lâm Phàm không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
“ Xem ra ta muốn leo lên đỉnh núi từ sườn bên này của ngọn núi Snowtop này bằng sức mình là không thể nào làm đến đấy.”
Chưa cần nói đến việc Lâm Phàm không có một chút kinh nghiệm nào về việc leo núi chỉ cần nhìn đến vách núi dựng lên thẳng đứng 90 độ lên thiên không kia dù cho là chuyên gia leo núi thì trong đầu cũng phải hiện lên hai chữ “ bó tay”
Đó còn là chưa kể đến việc độ cao của đỉnh núi băng này. Không phải là bỗng nhiên nó được trao cho cái tên là Snowtop, đứng dưới chân núi Lâm Phàm có cảm giác như mình đang đứng trước vách đá của mỏm đá tinh khiết như vậy.
Có khác chỉ khác là vách núi làm hoàn toàn bằng băng đá và vách đá của mỏm đá tinh khiết thì được làm bằng đất đá mà thôi. So sánh như vậy có chút khập khiễng nhưng với hoàn cảnh trơn trượt này muốn leo lên đỉnh từ sườn nam của ngọn núi này là không thể nào.
Lâm Phàm không thể là gì khác hơn là đi vòng dưới chân ngọn núi Snowtop để qua sườn bắc của ngọn núi và cũng là phía đón gió trực tiếp từ bắc cực thổi về của dãy núi tuyết này.
Tiếp tục đi vòng Lâm Phàm đến dần phía sườn bắc của ngọn núi Snowtop và càng gần đến Lâm Phàm bắt đầu cảm nhận được gió lạnh thổi tới. Thực vật cũng dần dần biến mất trước mắt Lâm Phàm.
Đột nhiên Lâm Phàm bật thốt lên một tiếng “ ôi mẹ ơi” bởi vì vừa ló mặt ra khỏi dãy núi che chắn và đưa thân sang đó gió ở phía bắc thổi tới Lâm Phàm không khỏi lạnh run bởi vì gió ở đây thật lớn và thật lạnh.
Dù cũng không phải là rất lạnh do Lâm Phàm đã mặc đến kín mít và hơn nữa có tố chất thân thể của một tên thiên vương cấp bậc thực lực huấn luyện gia hắn đối với yếu tố nóng lạnh của môi trường là có kháng tính cực mạnh đấy.
Thứ làm Lâm Phàm bất ngờ đó là độ mạnh của gió ở phía bên này sườn núi thổi tới. Nó trái ngược hoàn toàn phía bên kia sườn núi khi một bên không có lấy một chút gió và một bên gió mạnh đến nỗi suýt chút nữa không để ý Lâm Phàm bị một luồng gió lớn ập đến thổi bay.
Mất một thời gian Lâm Phàm mới thích nghi và di chuyển ổn định qua sườn bên phía bắc này của đỉnh núi Snowtop này.
Cũng chính vì gió lớn thổi ngược lên nguyên nhân mà sườn phía bắc của đỉnh núi có địa hình không phải dựng đứng mà thoai thoải dần lên đến tận phía trên đỉnh núi cao.
Nhìn đến đây Lâm Phàm gật gật đầu, hắn quyết định mình là sẽ từ sườn này leo lên đỉnh núi cao này đấy, bởi vì với địa hình này thì không nghi ngờ chút nào nó là khả thi hơn cho một kẻ không biết leo núi như Lâm Phàm chinh phục đỉnh Snowtop này.
Tuy thời tiết ở phía sườn này có khắc nghiệt một chút nhưng không thể nghi ngờ chút nào khi chính vì như thế mà nó tạo ra địa hình dễ dàng leo lên hơn cho những kẻ như Lâm Phàm.
Không chút chần chờ Lâm Phàm bắt đầu thuận theo chiều gió mà leo lên đỉnh của ngọn núi Snowtop trước mặt này để tiếp cận đến vị trí mà hắn chắc chắn rằng là có thần thú Articuno tồn tại ở đỉnh núi phía trên cao đó.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
131 chương
70 chương
11 chương