Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước
Chương 157 : Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân
“ Mau nhảy khỏi đó ta sẽ đỡ ngươi” Lâm Phàm hét về phía đang nhắm chặt mắt Winona.
Khinh khí cầu hết không khí đang rơi thẳng xuống bãi đá với vận tốc cực nhanh. Đang hoảng loạn Winona đột nhiên nghe được âm thanh truyền vào tai. Mở mắt ra Winona thấy được dưới bãi đá đang đứng lấy một tên thiếu niên.
Đây không phải là tên thiếu niên Winona vừa gặp lúc thi đấu vòng loại bị mình bắt gặp khi đang nhìn mình sao?
Không lẽ ông trời mang tên thiếu niên này xuống mệnh chung chú định hắn sẽ là cứu tinh của đời mình sau đó hai người sẽ hạnh phúc sống bên nhau đến cuối đời.
Chẳng biết tại sao khi vừa gặp được Lâm Phàm Winona quên đi sợ hãi cùng hiểm cảnh mà bản thân gặp phải.
Có lẽ Lâm Phàm luôn cho mọi người cảm giác an toàn khi có hắn ở bên mỗi khi gặp nguy hiểm.
Trong đầu không tự chủ được mà hiện lên về những hình ảnh cô và Lâm Phàm sống hạnh phúc bên nhau sau này,... Winona nghĩ cô và Lâm Phàm là mệnh chung chú định sẽ ở bên nhau vì lúc cô tuyệt vọng nhất cũng là lúc người thiếu niên có vẻ ngoài thanh tú này xuất hiện.
Trái tim nhỏ bé của Winona đã rung động trước Lâm Phàm vì những gì đang diễn ra quá giống với những gì trong truyện cổ tích hoàng tử và công chúa mà cô thường tưởng tượng trong đầu. Winona đã nhận định rằng Lâm Phàm là hoàng tử của cuộc đời mình.
Winona thì đang mơ mộng hão huyền về những viễn cảnh tươi đẹp của hai người còn Lâm Phàm ở dưới đất đang lo sốt vó vì khinh khí cầu chỉ còn cách mặt đất 50m mà Winona vẫn không có phản ứng gì sau khi hắn kêu gọi.
Thả ra Spoink cùng Electivire để hỗ trợ phòng tình huống xấu nhất vì hắn cho rằng Winona vì quá sợ hãi mà không thể làm ra hành động.
Lâm Phàm cố thử lại với hi vọng Winona có thể nghe thấy và làm theo lời hắn nếu không hắn sẽ phải cho Electivire mang theo mình Teleport lên đó và cứu xuống Winona.
Cách đó chỉ khi nào tình thế thật sự không còn cách nào khác hắn mới sẽ sử dụng vì khi đó Electivire sẽ bại lộ thực lực cùng khả năng dùng Teleport trước mặt Winona.
Mà hắn và Winona là hai người xa lạ nên điều đó với Lâm Phàm mà nói là điều mà hắn không mong muốn xảy ra.
“ Mau nhảy xuống” Lâm Phàm thấy độ cao đã cách mặt đất chỉ có 30m hơn hắn dùng giọng ra lệnh nói với Winona.
Đang hai mắt tỏa ra ánh sáng nhìn Lâm Phàm Winona thấy “tình lang” của mình lộ ra không kiên nhẫn biểu lộ Winona lập tức không suy nghĩ mà nghe theo mệnh lệnh của Lâm Phàm.
Winona tung người nhảy ra khỏi chiếc khinh khí cầu đang rơi mù quáng mà nghe theo mệnh lệnh của Lâm Phàm vì cô tin tưởng hắn.
Dù cho đối phương là một người xa lạ và chưa quen biết gì nhưng cô vẫn mù quáng làm theo như tình yêu mù quáng mà cô dành cho Lâm Phàm vậy.
Con gái có đôi khi chỉ là những việc nhỏ nhặt mà người con trai làm cho họ cũng làm họ rung động rất sâu thậm chí khắc vào tâm khảm của họ dù cho việc đó với người con trai có thể coi là không đáng kể gì.
Như Lâm Phàm ra tay cứu Winona vậy thật ra cũng chỉ là tình cờ gặp được. Hắn cũng chỉ là thưởng thức sắc đẹp của Winona chứ cũng không có chút ý nghĩ nào với cô vì dù sao đối phương với hắn chỉ có vai trò là người ngang qua đời nhau.
Nhưng Winona lại không nghĩ vậy.
Dưới sự trợ giúp của Spoink dùng niệm lực giúp làm giảm tốc độ rơi Lâm Phàm dễ dàng tiếp được từ trên cao rơi xuống vị trí của mình Winona.
Dùng kiểu bế công chúa hắn ôm lấy Winona.
Vì thường xuyên luyện tập hơn nữa vì có dáng người chuẩn cân đối của Winona cũng không nặng nên dù là ở trên cao dơi xuống nhưng Lâm Phàm vững vàng mà tiếp được Winona.
Cảm nhận được hơi ấm từ hai cánh tay rắn chắc của Lâm Phàm cũng tiếng thở mạnh do chạy một đoạn đường khá xa với vận tốc nhanh của hắn phả vào mặt Winona đỏ mặt cúi đầu không nói.
Ở khoảng cách gần như vậy tiếp xúc chưa trải qua yêu đương bao giờ Winona có chút ngượng ngùng.
Hơn nữa vì là kiểu bế vấn đề nên bàn tay to khỏe của Lâm Phàm có chút động chạm đến những bộ phận nhạy cảm trên người Winona.
Nhưng Winona cũng không phản kháng mà thoát ra vòng tay của Lâm Phàm vì cô thích cảm giác được người mình thích bế như vậy.
Cảm giác được cưng chiều hơn nữa rất giống với công chúa trong truyện. Chỉ vì lí do đơn giản này mà Winona đem lòng thích Lâm Phàm và nhận định hắn là ý chung nhân của mình.
Nếu biết được lí do này không biết Lâm Phàm có cười lớn hay không vì niềm hạnh phúc đến quá đột nhiên này.
Rất tiếc tất cả những điều này chỉ nằm trong suy nghĩ của Winona và Lâm Phàm không biết gì cả. Thấy Winona còn cúi đầu không nói hắn tưởng Winona còn đang sợ hãi hắn không thể không quan tâm một chút mà hỏi.
“ Ngươi không bị thương ở đâu chứ? Có thể tự mình đi lại sao?” Nghe đến đây Winona lắc đầu lia lịa tỏ sau đó chỉ chỉ chân tỏ vẻ chân mình bị thương.
Lâm Phàm lập tức hiểu ý cho rằng Winona đau chân không thể đi lại nhưng Lâm Phàm còn phải về tham gia thi đấu.
Đã dời đi thời gian dài như vậy không thể không trở về vì lúc hắn dời đi đã là lúc trận đấu cuối của vòng loại thứ hai sắp kết thúc, nếu không mau chóng trở lại rất có thể sẽ bỏ lỡ thi đấu đến khi đó hắn không thể có được giọt tinh huyết kia đó sẽ là tổn thất lớn à.
Bao nhiêu dự định của hắn cho giọt máu nhỏ này sẽ tan thành mây khói.
Đây là cơ duyên của hắn đoạt được từ trên tay của Satoshi hắn quyết không thể bỏ lỡ.
Nghĩ đến đây Lâm Phàm không khỏi gấp gáp mà hỏi Winona.
“ Vậy ta cõng ngươi dời đi có được không? Ngươi không phải cũng cần mau chóng trở về điều hành giải đấu sao?”
Winona giải thích “ Ta chỉ xuất hiện để lấy uy vọng trong thành phố mà thôi chứ không có ta giải đấu vẫn diễn ra như bình thường, hơn nữa … hơn nữa ngươi có thể bế ta như thế này đi về …”
Càng nói càng nhỏ đến mấy từ cuối cùng Lâm Phàm đã không nghe rõ.
Hắn chỉ nghe Winona nói đến hắn có thể bế Winona như vậy đi về vì cơ thể hắn đã lao về phía trước với tốc độ nhanh nhất để về nơi thi đấu. Tốc độ của Lâm Phàm rất nhanh, hắn đây là đã dùng ra tốc độ nhanh nhất của mình.
Winona nép sát vào ngực Lâm Phàm ôm chặt lấy cổ hắn vì di chuyển tốc độ quá nhanh sợ mình vị rơi ra.
Vì ở khoảng cách gần cộng thêm chạy bộ xóc nảy làm cho hai ngọn ngọc nữ phong cao ngất của cô thi thoảng tạo ra cọ sát với ngực và cánh tay săn chắc của Lâm Phàm.
Liên tục như vậy làm cho da thịt nhạy cảm Winona cảm thấy có chút nhột nhột cùng với đó là cảm giác hưng phấn cùng thoải mái.
Có không khỏi phát ra một tiếng “ưm” ngâm khẽ trong cổ họng. Xấu hộ vì hành động của mình Winona lập tức chôn đầu vào ngực Lâm Phàm trốn tránh.
Với thính giác của Lâm Phàm ở đâu không nghe được tiếng của Winona kêu khẽ, hắn còn tưởng Winona vì hắn chạy quá nhanh nên va chạm vào vết thương và bị đau nên không thể không giảm tốc độ mà hỏi.
“ Ngươi bị đau ở đâu sao? Có cần hay không ta cho ngươi kiểm tra vết thương.”
Dù là được người mình thích quan tâm nhưng trong hoàn cảnh này Winona có chỉ là xấu hổ. Cô không hiểu sao khi ở bên Lâm Phàm cơ thể mình lại “hư” như vậy không nghe sai khiến. Cố gắng dùng giọng trấn định Winona nói với Lâm Phàm với âm thanh bé tí.
“ Ta không sao mau đi thôi không cần để ý đến ta”
Được câu trả lời của Winona vì đang gấp Lâm Phàm cũng không suy nghĩ nhiều mà tiếp tục lên đường trở về.
Winona xấu hổ cũng dần rút đi ngẩng đầu lén nhìn Lâm Phàm.Thấy Lâm Phàm không để ý đến mình Winona mới mạnh dạn hơn nhìn kĩ càng Lâm Phàm ở khoảng cách gần.
Đầu tóc gọn gàng, lông mày hơi rậm đậm chất nam nhân, da không trắng nhưng cũng không đen lộ ra sự khỏe khoắn, sống mũi cao cùng đôi môi hơi đỏ.
Tổng quát Lâm Phàm tuy không đẹp trai đến điên đảo chúng sinh nhưng lại lộ ra rất ưa nhìn.
Đặc biệt là ánh mắt kiên nghị màu đen lộ ra sự thông minh cùng huyền bí làm cho Winona như bị cuốn vào trong đó. Quan trọng nhất là ở bên hắn cho Winona cảm giác rất an toàn.
Winona nhìn như si như say đến khi về đến gần sân đấu cũng không có chút nào phát giác.
Đột nhiên Lâm Phàm dừng lại và nhìn xuống Winona, bốn mắt chạm nhau Winona như kinh sợ con thỏ nhỏ sau đó chốn vào hang. Mà hang của cô thì là ngực của Lâm Phàm.
Thấy đang rúc vào ngực mình Winona Lâm Phàm không khỏi cảm thấy kì quái “ Cô gái này đây là làm sao? Không phải lúc trước cũng đã nhìn nhau như vậy sao sao lần này còn xấu hổ. Hơn nữa còn học May một dạng chốn vào ngực ta?”
Tuy nghi hoặc nhưng Lâm Phàm không thể không nói. “ Ta chỉ có thể đưa ngươi đến đây ngươi có thể tự mình đi vào sao?”
Nghe Lâm Phàm nói như vậy Winona đột nhiên giật mình sau đó như là bị cướp mất đồ chơi yêu thích trẻ con như vậy đáng thương mà nhìn Lâm Phàm.
Vốn đã đáng yêu Winona hơn nữa còn làm ra biểu hiện như vậy Lâm Phàm ở khoảng cách gần nhìn thấy không thể không quay mặt đi nếu không hắn không biết mình sẽ làm ra hành động gì.
“ Ngươi muốn thế nào à? Ta cũng không thể ôm ngươi vào trong sân đấu nơi đó rất nhiều người dễ gây ra hiểu lầm”
Thật ra Lâm Phàm chỉ là sợ May hiều lầm còn về phần người khác hắn mới không thèm quan tâm.
Ôm mĩ nhân đi khoe khoang ai mà không thích nhưng hắn không thể vì như vậy để May thấy được cô gái nhỏ này sẽ đau lòng à.
“ Chân ta đau như vậy ngươi bỏ ta ở đây ngươi không đau lòng sao?” Sau đó Winona lộ ra mếu máo biểu lộ như là chịu thật lớn ủy khuất nhìn qua quả thật là làm người ta đau lòng không thôi.
“ Vậy ngươi bảo ta phải làm sao à?”
“ Nếu không chúng ta đi cửa sau ngươi nói có được hay không?” Winona vừa ủ rũ nghe đến Lâm Phàm hỏi ý mình lập tức vui vẻ rạo rực mà nói cho hắn.
Dùng đôi mắt long lanh mà mong đợi nhìn hắn Lâm Phàm không thể không đáp ứng mà tiếp tục ôm Winona dưới sự chỉ dẫn của cô đi đường dành cho giám khảo tiến vào sân đấu.
Như Winona dự đoán không có cô cuộc thi đấu vẫn tiếp tục diễn ra. Vòng tứ kết gồm 7 tuyển thủ tham gia chia ra 1 vs 1 thi đấu.
Vì lẻ một người nên phải áp dụng luật như vòng đấu loại thứ hai là rút thăm chọn ra một người may mắn tiến thẳng vào vòng bán kết.
Lúc này trận thi đấu thứ hai đã diễn ra nhưng may mắn cho hắn là hắn lại rút được phiếu may mắn.
Vì là do máy tính tự động rút thăm nên mọi người cũng không có chút nào dị nghị mà chỉ là than thở cùng chúc mừng vì vận khí của Lâm Phàm thật nghịch thiên.
Nhìn thấy tên mình đã được xếp vào trận đấu bán kết cùng với đó là các tuyển thủ vẫn đang thi đấu tìm ra người vào vòng bán kết Lâm Phàm không khỏi mỉm cười vì mình về kịp sau đó thoải mái thong thả mà ôm theo Winona đi vào.
Ôm Winona đi vào từ sau cánh gà dưới ánh mắt nhìn của những thành viên ban tổ chức có nam có nữ. Nam thì dùng ánh mắt căm hận mà nhìn Lâm Phàm vì ôm vào lòng thần tượng của bọn họ.
Nữ thì hâm mộ mà nhìn Winona sau đó cũng hoa si mà nhìn Lâm Phàm. Tuy không quá đẹp trai nhưng cũng thuộc vào hàng nhìn được, hơn nữa ở nơi này hắn không khác gì hạc giữa bầy gà tồn tại nên nhận được sự chú ý của những thiếu nữ ở đây cũng là điều bình thường.
Winona thấy những thiếu nữ kia dùng ánh mắt khác thường mà nhìn Lâm Phàm lập tức trừng mắt đe dọa sau đó ôm chặt hơn cổ Lâm Phàm rồi dính sát hơn vào người hắn như là đang tuyên bố chủ quyền.
Lâm Phàm cũng không quan tâm những điều này, hắn đưa Winona đi tới một góc có ghế ngồi hắn nhẹ nhàng mà cúi người định đặt Winona xuống do nghĩ chân đối phương bị thương.
Nhưng vấn đề đến, Winona như khỉ một dạng dùng tay treo trên cổ hắn không chịu xuống. Không dám mạnh bạo thả ra đối phương vì sợ Winona bị thương hắn đành một lần nữa ôm lên Winona dùng ánh mắt khó hiểu mà nhìn cô.
“ Sao vậy? Không phải là đã về đến nơi an toàn rồi sao sao ngươi còn không chịu xuống?” Mang theo nghi hoặc Lâm Phàm không thể không trực tiếp hỏi Winona.
“ Người ta còn chưa biết gì về ngươi định vứt xuống ta xong chạy sao? Hơn nữa … hơn nữa mọi người đều đã thấy ngươi và ta thân mật như vậy ngươi nói sau này ta phải làm thế nào à?” Winona làm nũng vùng vằng thân thể nói.
Cảm nhận được thân thể không xương trong ngực mình truyền đến xúc cảm Lâm Phàm cố gắng áp chế dục hỏa mà thầm mắng tiểu yêu tinh này quá hại người.
“ Ta đã sớm nói mọi người sẽ hiểu lầm ngươi không chịu nghe đến bây giờ lại ăn vạ ta là sao?” Nhìn vẻ mặt tỏ ra đáng thương Winona Lâm Phàm không thể không nhún nhường hạ thấp giọng mà hỏi
" Ngươi muốn ta làm gì nói mau đi chỉ cần là chuyện ta có thể làm ta sẽ giúp ngươi sau đó chúng ta không ai nợ ai như vậy được chưa?”
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
131 chương
70 chương
11 chương