Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước
Chương 131 : Hướng Đến Tương Lai
Vì không có đội hóa tiễn quấy rầy, một ngày này trôi qua với nhóm của Satoshi rất bình yên.
Sau khi giao cho đội hỏa tiễn đám kia bị thương hệ Rock Pokemon cho họ chăm sóc cùng với đó Lâm Phàm cũng không quên dặn dò họ không được phép bắt bất cứ một con Pokemon nào ở đây.
Rồi hắn cho Pokemon của mình trị thương cùng ăn uống phục hồi thể lực. Lúc này Lâm Phàm mới yên tâm rời đi nơi đây trở về hội họp cùng đám bạn trong ánh mắt cầu xin của đội hỏa tiễn.
“ Ha ha vô dụng ngoan ngoãn mà ở lại đây làm việc đi xong việc các ngươi mới có thể đi, đừng để ta biết được các ngươi phạm quy nếu không lần sau gặp phải ta sẽ để nó tiếp đãi các ngươi.”
Nói xong Lâm Phàm chỉ bên người hắn đang khó chịu S.Seviper.
Vì thành quả của nó không thể nướng ăn nên đang khó chịu trong lòng S.Seviper lộ ra biểu lộ hung hãn chừng đội hỏa tiễn.
Mấy người này lập tức co quắp vì bọn họ gặp qua con rắn này hung ác một mặt à. Rơi vào tay nó bọn họ không dám tưởng tượng.
Thế là bọn họ đầy miệng đáp ứng sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ Lâm Phàm giao cho
Nhìn thấy họ như vậy Lâm Phàm hài lòng quay người rời đi với tâm lí vui rạo rực.
Nói gì thì nói dù là ngoài ý muốn nhưng có thêm một con Shedinja cùng một con Thiên vương trung cấp thực lực to lớn Onix có thể không vui sao? Nói không vui đó là giả dối.
Max nhìn thấy Lâm Phàm từ xa đi lại lập tức chào hỏi “ Đại ca ngươi trở về a. Chúng ta vừa bị lạc mất Pikachu bọn họ may mắn không có việc gì xảy ra.”
“ Vậy sao? Tất cả đều không sao chứ?” Nghe xong Max trinhg bày Lâm Phàm quan tâm hỏi
Nhận được đáp án mọi thứ đều tốt từ mọi người Lâm Phàm lấy ra Heavy Ball thả ra Onix. Dù sao thì cũng cần một Pokemon cường lực để tham gia thi đấu liên minh vậy thì chọn Onix ra đăng kí vào hồ sơ đi.
“ Đây là ta vừa thu phục to lớn Onix ra mắt mọi người à.”
Mọi người tròn mắt nhìn Onix, đặc biệt là Brock vì hắn là chủ đạo quán hệ Rock Pokemon hơn nữa Brock cũng có một con Onix nên hắn thấy con này Onix lộ ra phi thường hòa ái biểu lộ.
Brock thấy được trên người Onix còn một chút vết thương lập tức lấy ra dụng cụ y tế của mình cho nó trị tốt thương thế.
Lâm Phàm cũng không làm ra ngăn cản dù sao Pokemon của hắn cũng không phải không thể thân cận người khác à. Mọi thứ đều hoàn hảo sau khi mọi người ngồi lên to lớn Onix dọc theo hẻm núi đá dời khỏi nơi đây tiếp tục chuyến lữ hành.
Tập luyện, nghỉ ngơi, đi đường thời gian cứ như vậy trôi qua đối với Lâm Phàm, càng đi nhiều hắn mới biết thế giới Pokemon này có nhiều điều mới lạ mà hắn chưa khám phá hết.
Như là một nhà nghiên cứu sáng chế ra một loại thuốc làm cho Pokemon có thể biến thành khổng lồ gấp nhiều lần kích cỡ ban đầu. Một con Caterpie cũng có ngang B.Gyarados về kích cỡ khi ăn loại thuốc biến lớn này.
Lâm Phàm còn gặp một nhà thám hiểm ở trong rừng sâu mấy tháng trời để bắt được một con Jigglypuff về làm quà sinh nhật cho con gái mình.
Sau bao nhiêu cố gắng mọi người mới có thể sáng tạo cho hắn một cơ hội thu phục con này Jgglypuff thì hắn lại quyết định không thu phục nó.
Nhờ một lí do không tên nào đó mà con Jigglypuff này lại tự động tìm đến con gái của nhà thám hiểm đó và làm bạn với cô nhóc.
Gặp được một con tư chất tốt Arcanine, đang thiếu vậy cưỡi Lâm Phàm đang có ý định thu phục thì nó lại trong thời kì nuôi con của mình. Lâm Phàm không thể không từ bỏ ý định mà quay người rời đi.
Bồi tiếp May tham gia biểu diễn Pokemon, tìm lại chủ nhân cho một con Psyduck và giúp họ hàn gắn tình cảm, giúp hai tên đầu bếp và Pokemon của họ giải quyết vấn đề của quán ăn, tham gia miễn phí thi đầu trong một võ quán mà Pokemon ở đó là Hitmonchan và Hitmonlee do chính mình điều khiển,...
Đến tận thời điểm này khi đứng trước mặt mình là một bầy Pokemon hệ Ghost do đội hỏa tiến lợi dụng để giúp chúng Lâm Phàm cũng không nhấc nổi lên một điểm hứng thú.
“ Nếu là trước kia ta sẽ suy nghĩ có nên hay không thu phục con kia Haunter. Nhưng đã có một con Shedinja, với ta thì Haunter vào đội hình chỉ là thưa thãi vì dù sao vị trí có hạn ta sẽ không phung phí mà thu hai con Pokemon có cùng một hệ vào đội hình thi đấu liên minh.”
Nhìn lên bầu trời đêm mặc kệ trò mèo của đội hỏa tiễn Lâm Phàm không khỏi nghĩ đến tương lai. Bao giờ hắn mới có thể kết thúc chuyến lữ hành này sau đó đạp lên chuyến lữ hành của riêng mình.
Đi cùng đám người Satoshi Lâm Phàm cũng học được rất nhiều thứ, nhưng đó chỉ làm cho hắn hiểu biết hơn về thế giới trân thực này mà không giúp hắn tăng lên thực lực.
Tuy là có ích rất nhiều cho hắn sau này nhưng không thể không nói sự tình lộ ra quá nhàm chán.
Theo Lâm Phàm tính toán đợi sau khi hoàn thành xong giải đấu liên minh có lẽ lúc đó hắn sẽ có thể đạt đến Thiên vương cấp bậc huấn luyện gia thực lực, đến lúc đó Lâm Phàm sẽ khổ tu một đoạn thời gian thích ứng với thực lực của các Pokemon của hắn.
Lúc đó cũng sẽ là lúc hắn bước lên con đường lữ hành của riêng hắn đi ngao du khắp nơi chứ không phải đi tham gia náo nhiệt cùng mấy tên hề này.
Nhìn đống hỗn độn do đội hỏa tiễn và Satoshi tạo ra và mọi chuyện đã kết thúc Lâm Phàm quay người vào phòng nghỉ ngơi chuẩn bị cho ngày tiếp theo bước lên lữ hành.
“ Vẫn mãi là câu chuyện muôn thuở mèo đuổi chuột.”
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
131 chương
70 chương
11 chương