Phượng vũ cửu tiêu
Chương 7 : Tổ mẫu làm khó dễ, mẫu thân hiển uy
Hai thú một người chủ tớ khế ước, a phượng không thể kiêu ngạo trước mặt nàng, a hoàng trầm mặc không lên tiếng, cùng với Hoắc Thủy Thủy nhướng mày cười yếu ớt lại mang theo tia lạnh lùng dưới ánh mắt, coi như là có vẻ khoái trá hoàn thành !
“Được rồi, nếu chúng ta đã hợp thành với nhau, như vậy ta sẽ định ra quy củ!” Hoắc Thủy Thủy cười tủm tỉm mở miệng.
A phượng hừ hừ một tiếng, a hoàng nghe vậy cũng càng thêm thâm trầm bất đắc dĩ !
Hoắc Thủy Thủy không quản bọn họ hai cái cảm xúc như thế nào, trầm ngâm một chút, liền còn thật sự nói,“Nơi này linh khí thiếu thốn các ngươi cũng là biết đến, tuy rằng nay thế đạo thái bình, nhưng là dưới bất kì tình huống nào cũng cần thực lực, ân, như vậy từ giờ trở đi, ta có khả năng hấp thu linh khí, chúng ta ba người các ngươi lấy một phần ba, thẳng đến khi các ngươi có thể biến hóa tự tu luyện, thấy như thế nào?”
“Một phần ba?” A phượng cả kinh kêu to lên.
A hoàng tuy rằng không có ra tiếng, nhưng là vẫn không ngừng hô hấp dồn dập!
“chê ít?” Hoắc Thủy Thủy khẽ nhíu mày.
“Không không không!” A phượng vội vàng lắc đầu.
“Không phải ngại ít? Chẳng lẽ là các ngươi nghĩ về sau tự chủ tu luyện còn muốn ta cung cấp linh khí? Nói cho các ngươi biết, muốn nhàn hạ, không có cửa đâu!” Hoắc Thủy Thủy cả giận nói.
“Ai muốn nhàn hạ ? Ta muốn là có thể hấp thu linh khí tu luyện, còn cùng ngươi ở đây to nhỏ? Ngươi cứ chờ đó, đến khi chúng ta mạnh lên sẽ cho ngươi biết thế nào là sợ hãi!” A phượng ngao ngao kêu lên.
“Có công phu nói mạnh miệng, còn không bằng nắm chặt thời gian ngoan ngoãn tu luyện! Cho dù có bản sự cũng chờ cường đại rồi lại nói!” Hoắc Thủy Thủy nói xong liền ngồi xếp bằng, làm dấu tay, cố gắng hấp thu linh khí trong không khí.
“Hừ, nữ nhân, ngươi chờ đó cho ta! Đến lúc đó chờ ta tu luyện đại thành , sẽ bỏ khế ước với ngươi!” A phượng bị Hoắc Thủy Thủy nói như vậy, nảy lời nói ác độc, cố gắng hấp thu linh khí nàng truyền tới, liều mạng tu luyện.
Chỉ có a hoàng, ở thời điểm hai người cãi nhau đều trầm mặc tu luyện một hồi lâu, mới sâu kín mang theo tia cảm kích mở miệng nói câu “Cảm ơn!” Liền chìm vào tu luyện.
Hoắc Thủy Thủy nghe vậy khóe miệng gợi lên đạm mạc cười, không có ngôn ngữ!
Nhưng thật ra lúc a phượng đang tu luyện, sửng sốt một chút, làm như hiểu được cái gì, mang theo giọng mũi than thở câu xú nữ nhân, cũng hoàn toàn im lặng!
Cứ như vậy, tiếp tục một tháng, ban ngày Hoắc Thủy Thủy ở trước mặt cha mẹ, hoặc là đi ngủ, buổi tối lại không biết mệt mỏi tu luyện đến hừng đông.
Đương nhiên, mọi việc đều có ngoại lệ, tỷ như sáng sớm hôm nay, Hoắc Thủy Thủy vừa mới ngủ dậy, trên đỉnh đầu có một ánh mắt gấu mèo, cố nén trụ tức giận trong lòng, bị Hồng Lăng kéo dậy, hướng từ đường đi đến.
“nha đầu kia, còn không quỳ xuống cho ta?!”
Hoắc Thủy Thủy vừa mơ mơ màng màng tiêu sái tiến từ đường, âm thanh bén nhọn chói tai đột nhiên vang lên, đồng thời một ly nước trà nóng bỏng, ném tới trước mặt nàng!
Hồng Lăng đi sau Hoắc Thủy Thủy thấy nàng đang mơ hồ liền kéo nàng né tránh.
Cũng may nàng phản ứng đúng lúc, nước trà chính là bắn tung tóe đến đuôi váy của Hồng Lăng, cũng không có bị nóng!
Nhưng tập kích này, lại làm cho Hoắc Thủy Thủy một đôi con ngươi nháy mắt che kín hàn băng, ánh mắt sắc bén liền như vậy không chút nào che dấu bắn về phía người ném ly trà!
Hé ra khuôn mặt già nua tràn đầy nếp nhăn.
Lão thái thái hãy còn vui đùa trưởng bối uy phong, không ngờ đột nhiên cảm thấy lưng chợt lạnh, Hoắc Thủy ánh mắt đầy sát khí nhìn nàng!
Lão thái thái lúc này tim ngừng đập, trong lòng phát lạnh.
“Mẫu thân ngài làm cái gì vậy? Thủy nhi lại dọa nàng thành như vậy?” Hoắc Kinh Thiên ẩn nhẫn tức giận nói.
Lão thái thái giật mình một chút, mới phản ứng lại, cả kinh kêu lên,“Mau, mau đưa người tới bắt nàng, nàng muốn giết ta!”
Nói xong lão thái thái thế nhưng đứng dậy, lấy kiếm vọt qua! phương hướng kia, chỉ rõ ràng chính là Hoắc Thủy Thủy!
“Mẫu thân, ngươi làm cái gì vậy?” Hoắc Kinh Thiên kinh sợ chắn đến trước người lão thái thái.
“Lão đại, ngươi làm cái gì vậy? Nàng muốn giết ta a!” Lão thái thái lòng còn sợ hãi nhìn tức giận Hoắc Kinh Thiên trước mắt, phi thường không hiểu, nàng tuy rằng tuổi lớn, nhưng là tuổi trẻ cũng khổ luyện một đoạn thời gian, tuy rằng tu vi không cao, nhưng cũng có luyện thể nhất giai, ánh mắt vừa nãy có sát khí, nàng có thể cảm nhận được !
“Mẫu thân, Thủy nhi làm sao có thể giết ngài? Nhưng thật ra ngài như bây giờ, cầm kiếm đi giết chính cháu gái mình, nhiều hạ nhân ở đây, ngài sẽ không sợ truyền ra ngoài làm người ta chê cười?!” Hoắc Kinh Thiên vừa sợ vừa giận nói xong, cuối cùng trực tiếp một phen đoạt lại bảo kiếm trên tay lão thái thái.
“Thủy nhi? Nàng là Thủy nhi?!” Lão thái thái sửng sốt một lát, đột nhiên kêu lên, lúc trước nàng gặp Hồng Lăng, kêu nàng đi gọi Hoắc Thủy Thủy. khi nàng tới đây nàng mới ném ly trà vô nàng.
Rồi sau đó đột nhiên cảm nhận được Hoắc Thủy Thủy ánh mắt âm lãnh, nhất thời bị dọa, hơn nữa Hoắc Thủy Thủy đội cái khăn che mặt, che khuất cái bớt màu đỏ, chỉ nhìn một đôi mắt trong veo ngập nước, cặp mắt kia có thể cùng Hoắc Thủy Thủy vô năng xấu xí so sánh.
“Tổ mẫu, Thủy nhi phạm lỗi gì? Làm cho ngài lão giơ kiếm muốn giết ta?” Hoắc Thủy Thủy ánh mắt bình tĩnh nhìn lão thái thái, thản nhiên mở miệng.
“Thủy nhi đừng sợ, tổ mẫu nàng không phải cố ý !” Hoắc Kinh Thiên còn tưởng rằng Hoắc Thủy Thủy là bị dọa, đau lòng chạy nhanh cầm tay nữ nhi nhỏ bé, an ủi nói.
“Phạm lỗi gì? Ngươi còn có mặt mũi hỏi, hai tháng trước ta đi theo nhị thúc hồi hương tế tổ, không ngờ ngươi lại ở trước mặt mọi người đối với Yến vương thế tử nói dâm lời, ngươi là một cô nương chưa lấy chồng lại làm ra những việc này thật không biết xấu hổ? Thật sự là tức chết ta , mặt mũi Hoắc gia chúng ta đều bị ngươi ném đi, còn không quỳ xuống cho ta!” Hoắc lão phu nhân tức giận nói.
“Mẫu thân, ngươi nói là nói cái gì vậy!” Hoắc Kinh Thiên có chút tức giận nhìn mẫu thân chính mình, nữ nhi bị thương , chính mình chỉ sợ nữ nhi thương tâm, phân phó mọi người trong phủ không đề cập tới việc ngày đó!
Không nghĩ tới mẫu thân của mình lại nói những lời khó nghe như vậy!
Vốn hắn nghĩ đến lão thái thái muốn nữ nhi của mình tới từ đường vì biết nàng không còn nói lắp bắp, vui vẻ muốn đáp tạ liệt tổ liệt tông, mới sai người đi gọi Thủy nhi, sớm biết là tới vấn tội , sẽ không kêu Thủy nhi đến đây!
Hoắc Kinh Thiên sắc mặt không ngờ nhìn lão thái thái.
Lão thái thái lúc này liền giận tái mặt ,“Chẳng lẽ lão thân nói sai rồi? Ngươi làm phụ thân không giáo dục tốt nữ nhi, đồng dạng là sai, hôm nay trước mặt liệt tổ liệt tông , các ngươi cha và con gái hai người, đều quỳ xuống nhận sai cho ta!”“Mẫu thân đại nhân, ngài muốn dạy huấn con ngài, mời theo ý, chính là, nữ nhi của ta, không cần quỳ lạy liệt tổ liệt tông Hoắc gia các ngươi!”
Ngay tại lúc Hoắc Thủy Thủy chuẩn bị phát tác cơn tức giận, một âm thanh ôn nhu liền vang lên.
Chính là ngày thường ôn hòa, trong thanh âm đó bây giờ lại có lãnh ý!
Truyện khác cùng thể loại
57 chương
10 chương
193 chương
19 chương