Phượng nghịch thiên hạ
Chương 467 : Sơ chiến hồng liên (6)
“Hí Thiên…” Chiến Dã thì thào. “Đó là ai?” Hồng Liên quay đầu hỏi Mạnh Kỳ Thiên, tên này chẳng phải được mệnh danh là học sâu biết rộng, thế gian không gì không biết sao?
Mạnh Kỳ Thiên nhìn thiếu nữ tóc đỏ trên bầu trời, cũng muôn phần khó hiểu, người này rốt cục là ai vậy? Tư liệu của mọi cao thủ trên Tạp Nhĩ Tháp đại lục, hắn đều thuộc nằm lòng, tùy tùy tiện tiện là có thể nói ra. Hắn là người chuyên môn phụ trách việc tình báo của Quang Diệu Điện, Thánh Quân cấp cho hắn đặc quyền này để cho hắn có thể thăm dò mọi thứ. Nhưng thiếu nữ xa lạ này… “Nghe nói Nam Dực Quốc gần đây có xuất hiện một người rất lợi hại, dân gian gọi nàng là ma nữ tóc đỏ, có lẽ chính là người này đi.” Mạnh Kỳ Thiên hơi trầm ngâm, nói: “Nguyên khí của người này rất kỳ quái, có loại khí tức rất đặc thù đang dao động, Hồng Liên, có lẽ nàng ta có quan hệ với Vạn Thú Vô Cương đó, mau bắt lấy nàng!” “Vạn Thú Vô Cương!” Hồng Liên vừa nghe lập tức hưng phấn không thôi.Thời gian dài như thế không nghe ngóng được một chút manh mối nào, nàng cũng sắp phiền chết rồi! Bây giờ rốt cục đã có được tin tức của Vạn Thú Vô Cương, tinh thần của Hồng Liên lập tức tăng cao gấp trăm lần! “Tự mình xông vào thì cũng đừng có trách ta không khách khí!” Hồng Liên hưng phấn, ngay cả chuyện tình về Thần Thú cũng quên mất, điều khiển Thôn Thiên Hồng Mãng vọt lên bầu trời, nhanh chóng lấy ra một thanh bảo kiếm từ trong nạp giới! Hoàng Bắc Nguyệt vẫn đang đuổi theo Cửu Đầu Điểu. Con chim thối này đã bị nàng chặt dứt bốn cái đầu, đau đến kêu oai oái, thế nhưng vẫn nhất quyết không chịu bỏ Đông Lăng ra, cứ túm chặt mà bỏ chạy như thế! Cửu Đầu Điểu là Linh thú Phong thuộc tính, trước giờ đều là lấy tốc độ thủ thắng, tốc độ của nó vô cùng nhanh, chớp mắt đã bay đi rất xa, nhưng Băng Linh Huyễn Điểu cũng không hề yếu thế, vẫn gắt gao đuổi theo! “Cẩn thận phía sau!” Yểm đang ở trong Hắc Thủy Cấm Lao đột nhiên hô lên một tiếng. Trong lòng Hoàng Bắc Nguyệt căng thẳng, Băng Vũ trong tay đã biến thành chiến đao màu trắng tuyết, hàn quang lẫm liệt lấp lóe, đằng đằng sát khí! Tiếng “tê tê” vang lên từ phía sau, mang theo cả âm thanh kiêu căng cuồng vọng của Hồng Liên: “Đừng đuổi nữa, hãy ngoan ngoãn đi theo ta đi!” Vừa nói, Hỏa nguyên khí trên kiếm lập tức bùng lên đuổi theo Hoàng Bắc Nguyệt, từ bên hông hung hăng đánh cho nàng một kích! Hoàng Bắc Nguyệt không hề phản kích, tốc độ cũng không giảm chút nào, vẫn gắt gao bám sát con Cửu Đầu Điểu kia, lúc công kích của Hồng Liên sắp tới, nàng chỉ điều khiển Băng Linh Huyễn Điểu lách người tránh sang một bên, thế nhưng cặp cánh băng của nó vẫn bị ngọn lửa rực cháy đó đập vỡ mấy mảnh, động tác thoáng chậm lại. Tâm tình hiện giờ của Hoàng Bắc Nguyệt giống như đang bị lửa thiêu vậy! Rõ ràng Đông Lăng đã ở ngay trước mặt, chỉ chút xíu nữa thôi là có thể đuổi kịp, vậy mà ả Hồng Liên chết tiệt này lại xông ra phá rối ngay lúc này! “Cút ngay!” Hoàng Bắc Nguyệt quát một tiếng, chiến đao màu trắng tuyết ngưng tụ nguyên khí màu đen bổ về phía Hồng Liên! Nàng không có nửa điểm hạ thủ lưu tình, trong lòng hiện giờ chỉ muốn giết chết cái người đang cản đường này, bất chấp đó là ai! Hồng Liên bị đánh phải lùi lại phía sau, ngay cả nàng cũng không dám đối kháng chính diện với nguyên khí màu đen kia! Thôn Thiên Hồng Mãng “tê tê” thè lưỡi rắn, âm lãnh nhìn chằm chằm vào Hoàng Bắc Nguyệt. “Không nghĩ tới ngươi thật sự lợi hại như vậy!” Trong mắt Hồng Liên lóe qua ánh sáng nhạt, càng cảm thấy ngứa tay: “Ta thích nhất đánh với cường giả, chờ khi hoàn toàn phá hủy ngươi, tâm tình của ta nhất định sẽ rất sảng khoái!” Nói xong, hai tay nàng lập tức bắt thủ quyết, khẽ kêu một tiếng: “Liệt Diễm Phần Không!” Thôn Thiên Hồng Mãng há cái mồm to lớn, liệt hỏa hừng hực từ trong miệng trào ra, lấy tốc độ khó tin thiêu đốt cả nửa vùng trời. Ngọn lửa nhanh chóng lan tràn, trực tiếp chặn ngay trước mặt Hoàng Bắc Nguyệt và Băng Linh Huyễn Điểu, hình thành một cái vòng vây có quy mô khổng lồ!
Truyện khác cùng thể loại
57 chương
161 chương
357 chương
83 chương
406 chương
29 chương