Phượng nghịch thiên hạ
Chương 327 : Phù quang rừng rậm (14)
Khi nghe phụ thân nói, vừa lỡ mất một cô gái như vậy, vừa đắc tội với phủ Trưởng công chúa, khiến cho sau này An Quốc công phủ liên tục gặp xui xẻo.
Chẳng may lúc này Bắc Nguyệt quận chúa đối với hắn, còn vài phần tình ý thì sao?
Nghĩ tới đó, Tiết Triệt tinh thần rung lên, nói : “Quận chúa không cần sợ hãi, đợi ta đi phía trước mở đường cho các ngươi !”
Tiết Triệt nói xong, khống chế thập giai linh thú Hồng Chu, anh dũng xông lên phía trước, dọc theo đường đi đám Lam Biên Bức dám xông tới, tất cả đều ở dưới lôi quang dữ dằn của Hồng Chu mà chết thảm.
Công chúa Anh Dạ nhìn khẽ nhíu mày, nói : “Bắc Nguyệt, như thế nào mà ngươi lại cho tên khốn này cơ hội?”
Hoàng Bắc Nguyệt cười cười, khẽ chớp chớp mắt: “Công chúa chưa nghe nói qua, thương đánh chim đầu đàn (đại khái là hung hăng thì chết sớm) à?”
Vừa nói, đã âm thầm niệm chú ngự thú quyết, thông qua cường đại tinh thần lực khống chế Hồng Chu, Hồng Chu đã từng bị nàng đánh bại, bởi vậy đối với nàng cực kỳ sợ hãi, cảm nhận được tinh thần lực của nàng liền cả người co rúm lại, sau đó nhanh chóng trốn vào không gian linh thú của Tiết Triệt .
Đang cùng một đám Lam Biên Bức chém giết, vốn là kịch chiến, Lam Biên Bức này gặp phải lôi quang của Hồng Chu căn bản không thể ngăn cản, đúng lúc hắn đang hăng hái, nhưng đột nhiên lại không có Hồng Chu trợ giúp. Nhất thời, cả người Tiết Triệt hoàn toàn bị Lam Biên Bức tấn công, sau một lúc sửng sốt, Tiết Triệt còn có thể dựa vào thực lực của triệu hoán sư tứ tinh cùng Lam Biên Bức khổ đấu, hơn nữa cố gắng đem Hồng Chu triệu hồi ra .
Nhưng mà thử nhiều lần, Hồng Chu đã cùng hắn chặt đứt liên lạc! Như thế nào cũng không có cách nào thông qua khế ước cùng nó bắt được liên lạc!
Tiết Triệt trong lòng hoảng hốt, biết không thể đánh lâu, lập tức đã muốn lui về, nhưng Lam Biên Bức vừa rồi bị hắn đánh cho thất linh bát lạc (tan tác, lộn xộn), đã bị chọc giận, lúc này nhìn thấy hắn đột nhiên không có Hồng Chu trợ giúp thì chen chúc bay lại!
Song quyền nan địch tứ thủ (hai tay khó địch bốn tay), Lam Biên Bức mặc dù hình thể nhỏ, lực công kích không đủ mạnh, nhưng nói như thế nào cũng đều là thập giai linh thú, một con hai con vẫn dễ đối phó, một đám như vậy quá đáng sợ!
Tiết Triệt kêu thảm một tiếng, chạy trối chết, Lam Biên Bức chỉ để ý hướng phía trên người hắn mà mãnh liệt công kích, máu chảy xuống thì liều mạng hút, thịt xuất hiện thì liều mạng cắn thịt!
Bên này đột nhiên xảy ra chuyện khiến các đội khác lắp bắp kinh hãi, bọn họ không cuồng vọng giống như Tiết Triệt, cũng không ỷ vào thực lực đưa tới nhiều Lam Biên Bức, phần lớn đều đã giải quyết hết, giờ phút này nhìn thấy Tiết Triệt thảm bại thì không khỏi sửng sốt, nhưng sau đó thì vui vẻ đứng một bên thưởng thức.
Các lão sư cũng sửng sốt một lúc mới nghĩ đến việc phải cứu người, với thực lực của Tiết Triệt, bọn họ căn bản là không lo lắng, cho nên vừa rồi cũng không chú ý đến bên này lắm, không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện lớn như vậy!
Tuy Lam Biên Bức hình thể nhỏ, nhưng bị tấn công như vậy thì không thể nói giỡn, làm không tốt thì chỉ chốc lát sẽ bị ăn sạch chỉ còn lại đống xương cốt!
Vài vị lão sư cùng tiến lên, triệu hoán sư cùng cao thủ Võ đạo viện cũng tới, rất nhanh đã đem một đám Lam Biên Bức thanh trừ sạch sẽ, đem Tiết Triệt cứu ra.
“Dực vương tử, nhờ ngươi !” Một vị lão sư vội vàng đem Phong Liên Dực mời tới.
Phong Liên Dực nhìn thoáng qua Tiết Triệt, đôi mắt ngước lên, nhìn thoáng qua Hoàng Bắc Nguyệt như có điều suy nghĩ, sau đó mới mở hai tay ra, có thể dùng hai mắt nhìn thấy một luồng phong nguyên khí ở trong tay hắn chậm rãi tản ra.
Phong nguyên khí biến thành một lá chắn trong suốt, bao phủ trên người Tiết Triệt.
Truyện khác cùng thể loại
57 chương
161 chương
357 chương
83 chương
406 chương
29 chương