Đến khi Lãnh Thế Tuyệt khỏe lại đã là chuyện của 3 ngày sau,
Mấy ngày nay Nhược Ly một tất không rời túc trực bên cạnh chăm sóc cho Lãnh Thế Tuyệt,
Thế nên Mỗ nào đó sung sướng như đang trên mây, giở tính khí trẻ con ăn cũng bắt Nhược Ly đút uống nước thì phải thổi nguội,
Tắm thì càng khỏi phải nói viện cớ mình không có sức hở một chút sẽ choáng váng nên bắt nàng tắm cho hắn dù lần nào tắm xong hắn càng thấy khó chịu nhưng mà vẫn không sợ.
Như lúc này đây Mỗ nào đó đang vô sĩ mà cọ a cọ " Ly Nhi ta cũng đã khỏi có phải nên được thưởng chút gì không? " tiếp tục hướng trên người nàng cọ loạn xạ
"Yên! Nếu không tự tắm một mình đi. " trừng mắt cảnh cáo tên đang phát xuân nào đó.
Vào trong mắt Lãnh Thế Tuyệt chẳng khác nào liếc mắt đưa tình cả làm người hắn càng khô nóng lợi hại chỗ nào đó càng kháng nghị không thôi.
"Ly Nhi nàng xem bây giờ đã như vậy, nàng không giúp tướng công nàng sao? Bị nghẹn lâu sẽ thành bệnh đó " cầm tay Nhược Ly để lên bộ vị đang kiêu ngạo ngẩn đầu.
Mặt Nhược Ly xoát một cái đỏ lên mắng chửi
"Đồ sắc lang, chàng không đàng hoàng một chút được sao? "
"Tướng công nàng nghẹn lại thật lâu ah, vì tính phúc sau này giúp ta đi.... " giở trò ăn vạ,
Nhược Ly im lặng nhìn trời, thật hoài nghi người này là t*ng trùng Thượng não, chính là loại bên ngoài quân tử bên trong sắc quỷ ah. Bó tay rồi
"Chỉ một lần! "
"Được! chỉ một lần thôi. Ngoan ah động đi tướng công nàng hảo khó chịu! Ân... Đúng vậy... Uhm.... Nhanh một chút.... Ân...thoải mái ah......" trong phòng tắm đầy xuân sắc ah.
Đến lúc ra ngoài Lãnh Thế Tuyệt một thân đầy sức sống thần thanh khí sảng thoải mái nhẹ nhàng.
Nhược Ly thì cau mày đi ra, hảo mỏi tay ah, tên sắc quỷ này lại lừa nàng. Một lần cái rấm! Lần sau đừng mơ nàng giúp hắn.
Xoa xoa cổ tay đau nhức vừa oán giận lầm bầm. Bọn Lãnh Nhất chỉ dám cuối mặt Hức Vương phi đang nổi bảo tốt nhất là đừng nên gây chú ý.
Tiểu Hoa cũng thập phần ăn ý trốn trong áo Lãnh Nhất, không nên ra ah .
Đến lúc dùng cơm tay Nhược Ly vẫn còn mỏi nhừ bưng chén cơm cũng run run
ánh mắt lên án nhìn qua Lãnh Thế Tuyệt tất cả tại chàng hết.
Ách có phải lúc nãy ngoạn hơi quá rùi không? Nhưng mà thoải mái như vậy mà muốn cũng không dừng được ah.
Lập tức lấy lòng nương tử thôi nếu không Chỉ có hắn thiệt thòi.
"Nương tử ăn cái này đi, ngon lắm, đến ta đúc nàng aaa...."
"Đừng nghĩ chỉ như vậy ta sẽ bỏ qua chàng hừ! " nhưng cũng không từ chối hé miệng ăn vào.
Một bữa cơm hai người cứ khanh khanh ta ta không thèm để ý tới ai khác nhưng cũng hoà hợp dị thường không có một chỗ cho người khác xen vào.
Quay lại Mỹ nhân Bách Lý linh, lúc Lãnh Thế Tuyệt bảo nàng dọn ra ngoài thì nàng đã thất bại rồi, buộc nàng phải sử dụng thủ đoạn đó thôi,
Nàng dù sao cũng là công chúa một nước Lãnh Thế Tuyệt sẽ không thể nào cứ thế mà không thú nàng qua cửa. Nếu không sẽ ảnh hưởng ban giao hai nước,
Nhưng nàng sợ một liều Lãnh Thế Tuyệt sẽ khống chế được nên nàng đã bỏ gấp 3 lần cộng thêm Ly rượu đó, nhưng hắn vẫn còn Lý trí,
Hết cách nàng phải dùng thân thể quyến rũ hắn, lúc đầu hắn cũng chỉ im lặng không nhìn nàng đến lúc nàng thoát hết y phục vuốt ve trên người hắn nghe thấy hắn thì thào một câu
"Ngươi không phải Nhược Ly " Rồi bị đánh bay đi mất ý thức, lúc tỉnh lại đã ở trong đây rồi .
Nàng biết là trong lao vì phủ đệ của Bách Lý Mạch lúc trước cũng có.
Tại sao nàng lại thất bại? Là nàng đã thua cho nàng ta? Nàng biết nàng ta chính là người Bách Lý Mạch yêu sâu đậm,
Nếu không cần gì phế đi tâm Mạch nàng làm nàng giống như có bệnh từ nhỏ.
Mục đích muốn tiếp cận Lãnh Thế Tuyệt thông qua Nhược Ly, nàng đã là thành công tại sao phút cuối cùng nàng lại thua,
Luận tài mạo, thân phận nàng chỉ hơn không kém, nàng có chỗ nào không bằng ả ta, tại sao hai người đàn ông nàng muốn có lại chỉ yêu thương nàng ta,
Nàng thật hận, đã cướp đi Bách Lý Mạch sao còn giữ Lãnh Thế Tuyệt.
Nàng thật ra không phải muội muội ruột của Bách Lý Mạch chỉ là lúc đó Mẫu thân của Bách Lý Mạch nhận nuôi nàng,
Tên nàng cũng ghi vào gia phả Hoàng tộc nhưng lại không có huyết thống,
Từ nhỏ nàng đã yêu thích Bách Lý Mạch. nhưng mà Bách Lý Mạch mất tích một thời gian lúc trở lại càng cường đại hơn còn trở thành Hoàng Đế,
Lúc đó tâm nàng đều giao cho nam nhân kiêu hùng này, nhưng nàng phát hiện Thì ra trong lòng hắn có người khác.
Nàng phấn đấu tranh thủ để được hắn để ý đến. Nàng muốn được ngồi vào bảo toạ Hoàng hậu Đông Lăng, dù
Hắn có nạp người vào hậu cung cũng không thể mơ tưởng đến chiếc ghế đó.
Kề cận sớm tối 3 năm chỉ đổi lại một mệnh lệnh,
Bằng mọi cách phải chia rẽ Chiến Vương Gia và Thiên Y quận chúa nhưng không được tổn thương một sợi tóc Nàng, phải để nàng trở lại bên cạnh hắn.
Lúc đến Thiên Long quốc, gặp Lãnh Thế Tuyệt tâm nàng lại một lần nữa lỗi nhịp, người đó dưới một người trên vạn người, quyền khuynh triều giã.
Người đó tuy lạnh lùng, nhưng nếu hắn đã yêu ai sẽ toàn tâm toàn ý, trong lòng chỉ có duy nhất một người.
Nhìn hắn dịu dàng yêu thương chăm sóc cho nàng ta tựa như đang nâng niu trân bảo, nàng ghen tị,
Nàng muốn vị trí đó là của nàng, chỉ có nàng mới xứng đáng mà thôi. Nàng ta có gì hơn nàng, chỉ là một đứa dân đen mà thôi.
Nhưng nàng ta rất cảnh giác Tìm không được cách tiếp cận nàng ta mà không khiến nàng ta nghi ngờ,
Cuối cùng Hắn đã phế bỏ võ công nàng còn phế luôn tâm mạch nàng làm nàng trở thành một con ma bệnh để được sự đồng tình của nàng ta.
Nàng trăm phương ngàn kế lừa Lãnh Thế Tuyệt đến hang động đó, những hắc y nhân đó là người của nàng.
Đến cả khổ nhục kế cũng dùng để đỡ một đao cho Lãnh Thế Tuyệt, nhưng cuối cùng sao nàng lại thất bại sao nàng vẫn thua tiện nhân kia.
Nàng không cam lòng, nàng có chỗ nào không bằng con tiện nhân kia. Nó thì được người yêu thương còn nàng phải rơi vào kết cục này. Nàng không cam tâm.
Mấy ngày qua bọn Lãnh Nhất không có làm gì nàng chỉ bỏ vài con rắn rết bò cạp sâu trùng gì đó càng ghê tởm càng tốt bỏ vào sống cùng nàng xem như làm bạn với nàng đi.
Cũng không cho nàng ta ăn chỉ cho uống nước cầm hơi.
Nếu bình thường sẽ không nhẹ nhàng như vậy đâu nhưng Vương Phi đã ra lệnh nàng ta là công chúa cành vàng lá ngọc không được hành hạ nàng, phải hảo hảo mà chăm sóc cho cẩn thận.
Qua hai ngày nữa Lãnh Thế Tuyệt đã như bình thường chỉ là đứng hoặc đi nhiều sẽ choáng nên Thiên Long Đế ra lệnh không cho phép vào triều đến khi nào khỏi hẳn.
"Ta có chuyện phải ra ngoài một lát, chàng có muốn đi không? " nàng nghĩ hẳn là nên nói với Lãnh Thế Tuyệt chuyện Ám Dạ các.
"Được! " hắn biết nàng thường ra ngoài một mình nhưng đi đâu thì không ai biết, hắn cũng chỉ để đó không hỏi đến, đến lúc Ly Nhi sẽ nói cho hắn biết.
"Vậy đi thôi " đến Ám Dạ các lúc Nhược Ly đưa hắn một cái mặt nạ hắn vẫn chỉ im lặng đi theo nàng.
"Các chủ " mọi người đồng loạt hành lễ.
"Người này là Nhị các chủ " Nhược Ly chỉ Lãnh Thế Tuyệt giới thiệu.
"Nhị các chủ "
"Miễn lễ " Lãnh Thế Tuyệt gật đầu rồi bước đến ngồi cạnh Nhược Ly một cách tự nhiên.
"Có tin tức gì nói đi "
"Các chủ, đại hội võ lâm sắp tổ chức người chủ trì là Bạch Gia trong tứ đại thế gia,người bên chúng ta báo về đã biết chỗ cất giữ bản đồ, thuộc hạ nghĩ võ lâm đại hội sẽ là cơ hội lấy được bản đồ, thuộc hạ muốn xin các chủ cho phép thuộc hạ đích thân đi "
"Khi nào? "
"Một tháng nữa"
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
50 chương
43 chương
20 chương