Cuộc sống trong DƯỢC CỐC cứ vậy trôi qua. Sư huynh đi đã được gần một năm rồi. Nàng với sư phụ trôi qua cũng thật yên bình. Nàng cũng đã luyện thành kiếm pháp TIẾU thúc thúc lưu lại. Thêm võ công của sư phụ cũng học hết luôn. Sư phụ thường nói nếu nàng đi lại trên giang hồ cũng rất ít gặp được đối thủ. Tiểu Hoa mau đến đây chúng ta phải về nhà! Nàng vừa dứt lời có một bóng trắng xẹt qua rồi dừng trên vai nàng... Chi chi chi... Vương móng vuốt nhỏ gãi gãi vai nàng. Như muốn lãnh công, chi chi chi nàng mới để ý thấy trên miệng nó đang ngậm 1 bông hoa màu đen tím. Hắc Tử Ma hoa. Loại kỳ độc trên thế gian này đừng nói đụng vào mới trúng độc, ngay cả mùi hương kia cũng là kịch độc rồi. Ai sao ngươi lần nào cũng hái về cho ta toàn là độc dược vậy? Với tay lấy 1 cái khăn gói lại bông hoa đó. Nàng chỉ tình cờ Phát hiện nó lúc đi vô núi hái thảo được, nên cho nó ăn chút thịt nướng mà mang theo. Không biết nó làm sao tìm nàng miễn nàng vào núi nó sẽ xuất hiện. Lâu dần nó cũng bám theo nàng về nhà luôn. Chi chi chi.. Như muốn hỏi nó có giỏi hay không nha? Giỏi lắm Tiểu Hoa giỏi nhất. Chút về ta nướng thịt cho ngươi ăn. Đôi mắt tỏa sáng như đang cười vậy... Chi chi chi... Thấy bộ dạng nó như vậy nàng cũng cười theo.. búng lên trán nó một cái mắng yêu.. Ngươi nha! Chỉ biết lo ăn. trong lòng nàng thật lo lắng cảm giác bất an cứ lai vãng trong lòng nàng.. Sư phụ đã đi được 2 ngày rồi. Bình thường khoản nửa năm sư phụ sẽ ra ngoài mua vật dụng thiết yếu dùng trong nhà. Nhưng chỉ đi khoảng 1 buổi mà thôi trễ hơn nữa cũng là tối sẽ về. Nhưng lần này đã 2 ngày rồi, nàng thật rất Lo lắng. Không được phải tìm sư phụ. Nàng theo con đường nhỏ mà sư phụ đi ra ngoài, men theo con đường nàng tới dốc đá cao sau đó dùng kinh công đi lên, ở trên vách núi sư phụ đã để lại một sợi dây thừng để chuyển đồ xuống dưới cốc. Khoảng 1 khắc sau nàng đã đứng trên vách đá bên dưới là 1 vực thẳm ah. Hoá ra DƯỢC CỐC ở bên dưới vực sâu. Sư phụ từng nói từ vách vực đi thẳng sẽ tới 1 khu rừng. Một lúc sau nàng đã tới khu rừng mà sư phụ đã nói... Đi được một đoạn nàng bỗng nhíu mày. Có mùi máu! Bước chân nhanh hơn vài cái hô hấp đã đến nơi có vết máu. Tim nàng thắt lại sư phụ sẽ không sao đâu! Sư phụ nhất định không có việc gì. Nhất định không. Nàng quan sát chung quanh bỗng nhiên giống như bị định thân khi nàng thấy những thứ rơi vãi dưới đất, gạo, vải và một số thứ linh tinh. Mắt nàng nhòe đi. Cố ép mình bình tĩnh hít sâu 1 hơi. Mở mắt ra quan sát chung quanh ở đây có dấu vết đánh nhau. Sư phụ nói thường người sẽ thuê xe chở hàng hoá mua về nhưng ở đây chỉ có xe mà không có ngựa hay con gì kéo lại quan sát kỹ mới thấy có vài dấu chân ngựa dẫm qua. Theo dấu chân ngựa để lại khoảng hơn chục lần hô hấp. Đã thấy một con ngựa đã chết và còn có một người. Tiến lại kiểm tra rất mai người đó vẫn còn mạch đập... Lập tức lấy ra ngân châm, châm vào huyệt vị trên người người nọ. Thân thủ lấy ra một lọ nhỏ đổ ra một viên dược màu vàng nhéc vào miệng cho hắn nuốt xuống.