Phượng Mị
Chương 4 : Âu Dương Sắc Vi
“Chủ thượng, có tin của Âu dương vương gia từ phương bắc gửi đến”, Lôi cúi người nói
“nói”, Mị khẽ cười, ko biết nàng ra sao, 5 năm ko gặp có lẽ cũng đến lúc
“là……..vương gia bị trúng tên độc, đang rơi vào tình trạng nguy kịch…”……..lôi ngập ngừng nói( số của vương gia thật thảm nha! Thường xuyên bị ám sát)
“đi……”……..Mị hét lên, xoay người nhanh chóng bước đi tâm trạng thập phần lo lắng. này chết tiệt chắc chắc là tên hoàng đế kia làm
Bắc thành
Âu Dương vương phủ
“Thế nào, có đỡ hơn ko”, mị ôn nhu nói. Nàng cỡi ngựa liên tục ba ngày ba đêm đến, thấy hắn tình trạng nguy kịch, nếu nàng chỉ đến muộn một chút thôi có lẽ, nói đến đây Mị bắc đầu tâm đau đi lên
“ân…………..ta chưa chết sao…”……..Âu Dương Sắc Vi làu bàu nói
“có ta ko ai hại được ngươi”, Mị tức cười nhìn liêu nhân trước mặt, 5 năm ko gặp nàng bây giờ hơn 15 rồi, càng thêm tuấn tú thanh nhã
“a….ngươi……Mị…..ta đang nằm mơ sao”, Âu Dương Sắc Vi hét lên
“ngươi cẩn thận động thương”, Mị nhíu mày
“ô…ô…… Mị ngươi cuối cùng cũng đến a, ngươi tên hỗn đản nói đi là đi đến 5 năm ko về xem ta, ta sắp chết ngươi mới đến a.,” Sắc Vi giọng điệu hờn dỗi làm bọn hạ nhân lố mắt, vương gia cao cao tại thượng của bọn họ lại đi làm nũng với một tiểu cô nương a
“biệt ồn ào, cẩn thận thương thế” Mị thở dài, hắn vẫn như thế trẻ con đâu
“ân……….ngươi ko được đi nữa”, Sắc Vi lôi tay mị nói
“Được…”……mị ôn nhu cười
“Thật!” , Âu Dương Sắc Vi hào hứng
“Ta về thực hiên của ta lời hứa năm năm trước, ngươi nhớ sao”, Mị giọng điệu kiên định nhìn về phía sắc vi
Âu Dương Sắc Vi kinh ngạc nhìn mị, chỉ là lời nói trẻ con năm năm trước hắn sẽ ko xem là thật đi
“Mị, ngươi biết rõ ta ko ham”, Sắc Vi lắc đầu cười khẽ
“Ta biết nhưng hoàng đế hiện nay hoang dâm vô độ, quyền lực đều nằm trong tay mẹ con nhà Tiêu Ngạn- tể tướng, sớm hay muộn minh quốc cùng nhật quốc cũng sẽ xâm lấn, ngươi ko ra tay chỉ sợ……Hơn nữa ngươi chắc chắn ngươi sẽ không tiếp tục bị ám sát……”…Mị giọng điệu trầm xuống
Âu Dương Sắc Vi ko nói, chỉ chăm chú nhìn Mị, thật lâu, thở dài rồi khẽ cười
Sau đêm đó, Mị dùng 1 năm mua chuộc có, khống chế có làm cho bá quan trừ mẹ con tiêu ngạn. Cho đến khi thời cơ chín Mùi mị lẻn vào hoàng cung hạ độc, ép Âu Dương Ngọc- đương kim nữ hoàng viết di chiếu truyền ngôi cho Âu Dương Sắc Vi
Âu dương Sắc Vi đăng lâm bảo điện, bình định thiên hạ quần diễm tứ phương dân cư an ổn lập nghiệp, người đời ca tụng minh quân. Trong triều có thêm chức vị tả thừa tướng, người này thừa tướng tài giỏi kiệt xuất nhưng bí ẩn ,mọi việc khó khăn triều đình đều do nàng giải quyết cho nên mọi người rất là sùng kính vị ko biết mặt này tả thừa tướng. cho đến khi nữ hoàng bệ hạ lấy nam hậu Lãnh Tĩnh, tả thừa tướng bí ẩn mới xuất hiện, phong tư trác tuyệt ngạo diễm quần hùng, một khúc cầm phổ khuynh tẫn cả thiên hạ, từ đó vị tả thừa tướng 15 tuổi này trở thành tình nhân trong mộng ko biết bao nhiêu vương công, công tử khuê phòng a.
Tuy nhiên hiện mặt một năm, quan lại trong triều ko ai ko sợ nàng, này vị ác ma thừa tướng bộ mặt băng sơn vạn năm làm việc quyết đoán lạnh lùng thủ đoạn tàn nhẫn. Còn nhớ năm đó quân Nhật quốc gây chiến loạn biên cương. Này tài giỏi chiến lược, dùng binh như thần, nàng cùng La tinh vân kị diệt sạch Nhật quốc 5 vạn quân, thi chất đầy đồng, nàng lúc đó như tu la tái sinh. Từ đó, Đường thừa tướng mệnh danh thành chiến thần-thần thủ hộ của Diễm Nguyệt quốc. Kia tràng chiến dịch được chép trong một đoạn lịch sử trở thành một trong những cuộc chiến vĩ đại nhất thời bấy giờ. Và đó cũng là cuộc chiến khởi đầu về nàng cùng La tinh vân kị- bắt đầu một đoạn truyền kì về nàng. Nghe đến thừa tướng Đường Vũ Mị, ai cũng sợ mất mật cho nên ai muốn sống lâu một chút tốt nhất hảo hảo ko chọc nàng
Này 1 năm thời gian Mị cũng đã 16 tuổi, nam nhân Diễm Nguyệt quốc ko ai ko ước ao gã cho nàng, tấu chương cầu xin nhiều công tử của mấy quan lại mong hoàng thượng tứ hôn…………., Mị đen mặt khủng bố làm một trận tơi bời từ đó ko ai dám nhắc đến việc này vì ai cũng muốn sống thêm một thời gian a, cho nên truyền thuyết về tả thừa tướng ko gần nam sắc tiếp tục lan truyền, nhưng mà nào có ai biết nàng vẫn tại, vẫn chờ……..
Một người xinh đẹp nam nhân
Ôn nhu động lòng người
Câu hồn nhiếp phách xinh đẹp màu tím con ngươi đâu!
Trầm Phượng…..Phượng……..
Này hơn 10 năm, ngươi được….có hay không còn nhớ đến ta đâu
Lời hứa của chúng ta………
Nói đến quan hệ của nữ hoàng cùng tả thừa tướng mọi người chỉ biết nói một chữ là hảo, hai chữ là rất hảo mà ba chữ là vô cùng hảo. Thật ra lúc trước Sắc Vi đồng ý vi đế, Mị phải làm thừa tướng.( Làm hoàng đế còn năn nỉ! cũng chỉ có trong tiểu thuyết à nha) công việc tấu chương hai người chia đôi, cứ Mị một tháng phê tấu chương tháng sau lại đến Sắc Vi, nhưng nói đúng hơn là Mị làm nhiều hơn, Âu Dương Sắc Vi thường xuyên lén lút cùng Lãnh Tĩnh trốn ra cung ngoạn bỏ lại việc cho Mị, những lúc đó Mị đen mặt nói “ngươi là hoàng đế hay ta là hoàng đế đây”, thì lúc đó có kẻ mặt dày nói rằng “ ta đem ngôi vị hoàng đế cho ngươi a”, lúc đó Mị càng đen mặt. Cho nên truyền thuyết về nữ hoàng bệ hạ ít khi lâm triều nhưng công việc luôn ngăn nắp lại là một tò mò lớn đối quan lại a.
“Mị, ngươi giúp ta đi nha, ta cùng Tĩnh thật lâu ko ra ngoài chơi hảo nhàm chán a”, Âu Dương Sắc Vi mặt dày ôm tay mị năn nỉ
“Hai ngươi chẳng phải mới đi cách đây 1 tháng sao,” Mị đen mặt
“Ô….ô…ngôi vị này hảo nhàm chán đâu ta ko làm nữa hoàng đế, ta hạ chỉ cho ngươi là sau đó đi du ngoạn đâu”, sắc vi vẻ mặt hồ ly nói
“Có phải hay ko ta kiếp trước mắt nợ ngươi a”, Mị thở dài nhìn Sắc Vi
“Hắc…hắc có lẽ ba” Sắc Vi cười nham hiểm
“Được rồi, hai ngươi có thể ra cung chơi một chuyến nhưng chỉ được nửa tháng, sứ giả nhị quốc đến ta lúc đó ko muốn giải thích cho họ vì sao ko có ngươi a”, Mị thở dài
“Ha ha, ta biết ngươi đối ta tốt nhất a”, Sắc Vi nũng nịu ôm chầm lấy Mị bộ dáng vô cùng vô lại
“Hừ, ta thật mệt với ngươi”, mị sủng nịnh quát
“Bảo trọng ta đi a,” Sắc Vi nhanh chóng phi thân khỏi đại điện
“Chủ thượng”, Điện nhìn mị
“Phái ảnh vệ bảo vệ bọn họ ba”, mị khẽ cười nói, này hoàng đế thật đáng yêu đâu
“Là…………”…..
***********************************
Nhìn nữ nhân trước mặt phê duyệt tấu chương, Trần Hằng ko biết ai mới là hoàng thượng đây. Nàng là thiếp thân tổng quản bên cạnh Sắc Vi, quan hệ giữa hai người nàng cũng biết rất rõ. Nàng ở trong cung này cũng hơn 10 năm, nhìn ko biết bao nhiêu loại người nhưng nàng cũng thật ko hiểu rõ nữ tử trước mặt. Xinh đẹp hơn bất cứ nam nhân nào nàng từng xem, trước đây hoàng đế hoang dâm vô độ mĩ nam như mây nhưng ko ai xinh đẹp bằng nữ nhân kia, nếu nàng là nam nhân chắc chắn là họa thủy a. Nói nàng ko tham quyền lực nhưng lại giúp nữ hoàng tất cả, quyền khuynh triều đình, nữ hoàng ko thích việc triều chính hầu như mọi việc nữ nhân này làm nhưng nàng ta lại ko thích ngôi vị hoàng đế, vậy nàng ta như thế vất vả là sao đâu, vì bệ hạ sao. Nhân tình ấm lạnh mấy ai như vậy tri kỉ đối đãi qua, cho nên tình cảm giữa vị thừa tướng này cùng bệ hạ nàng thật sâu khâm phục. Có lần nàng hỏi qua nữ hoàng nàng ko sợ tả thừa tướng nắm quyền sao, lúc đó nữ hoàng bình thản cười khẽ giọng điệu thập phần ôn nhu. Nàng nói: “ Dù tất cả người trong thiên hạ bỏ rơi ta Mị chắc chắn sẽ ko, với lại nếu nàng muốn ta nhất định sẽ cho dù là đế vị” lúc đó nàng thật sâu kinh ngạc, phải có bao nhiêu tin tưởng đâu, hai người ko chỉ là quân thần còn là thân nhân , là bạn bè,…là tri kỉ…..
“Trần tổng quản, bệ hạ đi rồi sao,” Mị nói nhưng vẫn tiếp tục phê tấu chương
‘Là, bệ hạ nói qua ngài làm việc đừng quá thức khuya, bảo trọng thân thể”, trần hằng mỉm cười đạo
“Là a”, Mị khẽ cười nàng còn có chút lương tâm ba
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
12 chương
146 chương
157 chương
118 chương