Phượng hoàng lửa

Chương 435 : Cả hai đều đã ở bên cạnh rất lâu!

Hướng Hàm nghe thấy, cô nhíu mày, khó khăn đứng dậy, lên tiếng: - Cô là Lệ Anh... thật sao? Lệ Anh xoay qua nhìn Hướng Hàm, mỉm cười đáp: - Đúng vậy, là tôi đây, Bạch Vũ! Thời gian qua rất cảm ơn cô, đã thay tôi chăm sóc tiểu thư! Đôi môi Hướng Hàm run rẩy, giọng cũng không kiểm soát được mà rung lên từng hồi: - Tiểu thư... đã nhớ cô rất nhiều. Chị ấy luôn nghĩ về cô mỗi khi nhìn vào Thẩm Lân, cũng luôn áy náy trách bản thân, vì đã không cứu được cô. Lệ Anh mím môi, cô đặt tay lên vai Hướng Hàm, nói: - Tôi biết, bây giờ tôi đã ở đây rồi, tôi quay về rồi, Bạch Vũ! Hướng Hàm ngay lập tức xông lên ôm lấy người Lệ Anh, vì quá xúc động mà nước mắt chảy dài trên má. Đây là người đầu tiên cô quen khi vào Hàn gia, so với Bạch Trúc là chị em tốt, cô ấy càng giống như một người bạn hàng xóm khả ái hơn, luôn dịu dàng, vui vẻ và lạc quan. Ngày ấy khi chính tay cô chôn cất quan tài, cô đã không rơi 1 giọt nước mắt nào, thế nhưng bây giờ, nó lại tuôn không cách nào ngừng được. Người bạn này... đã quay trở về rồi! Nhớ tới lần đó Lệ Anh đột nhiên chết đi, Hướng Hàm liền nhịn lại cơn khóc, cô thả người Lệ Anh ra, lên tiếng hỏi: - Rốt cuộc cô đã xảy ra chuyện gì? Tại sao đột nhiên lại biến thành Xử Nữ? Lệ Anh mím môi, cô thở dài 1 hơi, đáp: - Vốn dĩ, tôi cứ tưởng mình đã chết rồi. Nhưng không biết vì sao lại sống dậy vào một đêm mưa bão. Sau đó, trên người tôi có những loại phép thuật kì lạ, trong đầu tôi cũng xuất hiện rất nhiều kí ức về các chòm sao, tôi còn gặp nữ thần Demeter nữa. Lúc đó, tôi mới biết mình chính là hậu duệ của chòm sao Xử Nữ. Dứt lời, cô tháo tay của Hướng Hàm ra, đi về phía Chu Cẩm vài bước, rồi nói tiếp: - Ban đầu, tôi theo lệnh tiểu thư, ở lại trong Hàn gia làm chủ quản, vừa giới hạn chức quyền của mẹ con Lâm Cúc Vân, vừa giúp chị ấy trông coi nơi đó thật tốt. Nhưng không ngờ... tôi lại bị Lâm Mạc Chí cưỡng bức! - Lúc đó, vì quá suy sụp, nên tôi nông nỗi mới tự sát, cũng không nghĩ đến tiểu thư sẽ buồn như vậy. Cho đến khi nhắm mắt xuôi tay, tôi cũng chỉ biết âm thầm nhắc nhở bản thân là phải bảo vệ chị ấy dù cho có ở địa ngục, âm dương cách biệt. Nào ngờ. ông trời lại cho tôi sống dậy, để tôi có thể trực tiếp bảo vệ chị ấy! - Lúc đầu, tôi không dám lộ diện, một phần là vì tôi thức tỉnh năng lực quá sớm, lúc đó tiểu thư thậm chí còn chưa biết mình mang chân thân Phượng Hoàng. Còn các cô, cũng chưa được mở cánh cửa kí ức. Cho nên, tôi chỉ có thể lặng lẽ đi bên cạnh chị ấy, bảo vệ mọi người từ xa. Hướng Hàm rũ mắt, cô nhướn mày, nói: - Hóa ra người đó là cô, tiểu thư luôn nói với tôi, trong rất nhiều tình huống, chị ấy rõ ràng là thấy nguy hiểm, nhưng không biết vì sao, lại dễ dàng hóa giải nhanh chóng. Chị ấy cứ luôn cảm nhận rằng có ai đó đang âm thầm giúp đỡ mình, không ngờ.... cô là người đã làm như vậy! Lệ Anh gật đầu, cô nhìn Chu Cẩm đang nằm nhắm mắt, mím môi lên tiếng: - Nhưng cũng có một số trường hợp tôi lực bất tòng tâm, không thể giúp được chị ấy. Như lần lên núi Thanh Sơn đó, với kết giới của Hạch Hiền, tôi mang năng lực rất dễ bị phát hiện, nên không thể xông vào. Cả lần ở hang động Medusa nữa, lúc chị ấy thức tỉnh năng lực, cũng là tôi không giúp gì được. - Sau này, theo lời của Quan Âm, tôi biết tiểu thư sẽ chuẩn bị mở cánh cửa kí ức cho các chòm sao, nên đã đứng đó đợi xem biến đổi. Quả nhiên, những người luôn bên cạnh chị ấy, đều có chòm sao ẩn mình! - Điều làm tôi không ngờ nhất chính là Lục Thất Sinh lại dám phá chân thân của chị ấy, lúc đó tôi thật sự hoàn toàn không kịp trở tay, mới trơ mắt nhìn mọi việc đi vào ngõ cụt. - Rồi chủ nhân thật sự tập hợp chúng ta với nhau, lúc đó tôi biết chòm sao của các cô, cũng biết mọi người là ai, nhưng khi bước qua cánh cổng dẫn đến thế giới hiện đại, tôi lại không thể nào biết các cô sẽ mang hình hài con người gì. - Qua nhiều lần thử liên lạc với Triết Như vì tôi có sức mạnh và hành tinh giống cô ấy, tôi đã cố gắng nhưng không cách nào bắt được tín hiệu. Cho đến khi.... tôi gặp Thiên Yết! Nói rồi, Lệ Anh nhìn sang cô gái với mái tóc đen tuyền cùng ánh mắt sắc lạnh đừng bên kia, tiếp lời: - Chính cô ấy đã giúp tôi tìm ra mọi người!