Phúc tấn thuần phu ký
Chương 76 : Chuẩn mạch
Dận Chân tóm lại là có chút khắc chế., Lại thêm Trang Uyể bị nam căn kích thước sinh bổ ra khoái cảm nóng khiến cho khẽ gọi liên tục, thân mình nhịn không được mà phát run.
"A...... Đâm tới rồi...... Không được...... Quá sâu......"
"Vẫn còn cách một chút"
Dận Chân gặm nhấm cổ ngọc của nàng, lấy hàm răng lướt trên da thịt mang theo mùi hương thoang thoảng thoảng, đôi tay nâng niu cặp mông tròn trịa, ôm lấy bắp đùi Trang Uyển liền bắt đầu trừu động. côn th*t vẫn như cũ sưng đỏ phát tím thô to nhìn thấy dọa người, theo động tác của Dận Chân một tiếng lại một tiếng rút ra cắn vào tiểu huyệt, chờ tiểu huyệt nộn cân nhắc khẩn trí mà co rút lại mới kiềm chế sức lực dữ tợn bị hung hăng thâm nhập phấn huyền hồng nhuận.
Tuy rằng vẫn không có cắm vào quá sâu bên trái, lại muốn đùa bỡn một phen đem cái miệng nhỏ đáng thương làm cho thấu hồng.
" Ưmn đâu...... Tứ Gia...... Dận Chân...... Đau quá......"
Trang Uyển bị làm đến biến thành tiểu miêu kêu lên. Bên tai truyền đến thanh âm phả vào, Dận Chân chỉ thấp đầu, tiến lên hôn lấy cái miệng nhỏ, hai người môi răng tương giao, dây dưa toàn là bạc dịch, nam nhân ách giọng nói nói.
"Hư, hư, nha hoàn thân cận của nàng có phải muốn vào đây xem? "
Nha hoàn của nàng mới không có ý tứ như vậy, lúc này trong chính phòng ai không biết bọn họ đang làm cái gì!
Trong lòng căm giận, thân mình chỉ rong chơi bị nam nhân chinh phục, nửa điểm dư thừa cũng nói không nên lời.
Vậy kia của nam nhân tìm đúng vào chiều sâu, liền bắt đầu bốn phía chinh phạt, lửa nóng côn th*t một chút một chút đem tử cung ngoại thật sâu lấp đầy, mỗi lần đều chống tại nhục bích hung hăng mà sát nhập, ma sát đến trong cơ thể Trang Uyển tê dại, nóng rát lại sung sướng khoái cảm. Vì thời gian ân ái đã lâu nên tiểu huyệt bị đâm thọc mà kiều mị, đáng thương, tất tất tác tác tiếng nước cũng càng thêm vang dội,nhóp nhép mà chọc người bất an.
Trang Uyển cảm thấy chính mình phảng phất biến thành triền dây leo bám trên người Dận Chân, khát khao được tiến vào, bị đùa bỡn, phân thân nam nhân bị dịch lưu toàn bộ thấm ướt, từ thân đến tâm đều chỉ thần phục với một người là nàng..
"Tứ gia...... Gia......ưm...... Uyển Uyển...... Uyển Uyển muốn...... Muốn......"
Ngăn không được d*m thủy theo địa phương hai người giao tràn ra, chi chi vang lên, phía dưới lót khăn trải giường làm ra một tảng lớn ướt lớn, toàn là uốn lượn trong suốt d*m thủy.
Dận Chân đột nhiên duỗi tay, lôi kéo eo thon làm nàng cơ hồ ngồi ở trên người mình, điên cuồng tách mở cánh mông cho côn th*t hai chân Trang Uyển ra ra vào vào thêm thuận tiện.. Chờ khi nàng cắn bờ vai của hắn khóc ra tiếng, lúc này mới đột nhiên trừu động vài cái, chống đỡ trên tiểu huyệt chỗ sâu trong phun ra tinh dịch.
Khi Trang Uyển ngất xỉu, Dận Chân lúc này mới dùng chăn bọc lại, đem nàng bế lên. Vết thương trên ngực tựa hồ lại nứt ra rồi, hắn không khỏi nhíu mày, tùy tiện khoác kiện áo ngoài, đem tiểu nữ nhân ôm đến sương phòng, sai người tiến vào thu dọn.
Cầm lấy khăn lông giúp Trang Uyển xoa xoa bắp đùi, mắt thấy không xuất huyết, hắn lúc này mới yên lòng.
Nghĩ đến việc ngày hôm nay, rõ ràng chính mình bị bày một đạo, trong lòng tức giận dị thường.
Một bên Tô Bồi Thịnh rũ đầu tiến vào, "Tứ Gia, Mạnh thái y tới."
Mạnh thái y là ngự y trong cung, ngày thường chỉ chuẩn mạch cho Hoàng đế và Thái Hậu, lần này trên danh nghĩa là chăm sóc sức khỏe cho Tứ phúc tấn mà tới, trên thực tế là chữa trị cho Tứ Bối lặc Dận Chân.
Mạnh thái y đầu tóc hoa râm, cung kinh tiến lên, muốn kiểm tra Dận Chân thương thế.
"Tứ bối lặc vạn an......"
"Trước hãy xem mạch phúc tấn"
Có thể ngồi trên vị trí ngự y, mọi thứ y thuật đều tinh thông hơn nửa cũng cần có bản lĩnh. Hiện tại Dận Chân đối với hài tử trong bụng Trang Uyển vạn phần lo lắng, hắn mở miệng bảo Mạnh thái y trước tiên chuẩn mạch cho nàng.
<img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20210314/phuc-tan-thuan-phu-ky-76-0.jpg" title="Chuẩn mạch" data-pagespeed-url-hash=1287823848 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
9 chương
11 chương
112 chương
80 chương
57 chương