Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta
Chương 56 : Ép vào động phòng
Hai vị phu nhân vừa bước ra khỏi cửa.
Vẫn bị hai người kia khống chế, Lâm Quân Tử sớm đã bực đến nghiến răng nghiến lợi.
Nghe thấy lời cảnh cáo của phu nhân kia, Lâm Quân Tử lại càng tức nổ phổi.
Kháo, lão nương chỉ là vì muốn đổi hai cái bánh bao, làm sao bây giờ lại thành bị cưỡng bức vào động phòng a ?
Tuy rằng Đại học sĩ kia tuấn tú lịch sự, cứng rắn lại đẹp trai lại còn khốc nữa, là loại hình lão nương đây yêu thích, nhưng mà, mới vừa gặp mặt a !
Vừa thấy mặt đã OOXX luôn, có phải quá cầm thú hay không ?
Hơn nữa, tên kia tuy rằng được cái vỏ đẹp mã, nhưng bên trong còn không biết thế nào đâu !
Tức nhất là, hắn lại còn thích sửu nữ* a !
*con gái xấu
Người biến thái như vậy, sẽ là người tốt sao?
Cho dù là người tốt, lão nương cũng không có hứng thú làm vợ hai !
Lâm Quân Tử còn chưa có nghĩ xong, tiếng bước chân vang lên, một luồng hơi thở lạnh lùng quét lại đây.
Tên Đại học sĩ biến thái kia bước tới bên cạnh giường, đứng trước mặt Lâm Quân Tử.
Lâm Quân Tử tư tưởng hiên ngang, dù sao lão nương hôm nay thề sống thề chết cũng phải bảo vệ sự trong sạch.
Đương nhiê, nếu thề sống thề chết cũng bảo vệ không được, vậy thì chỉ có thể lấy chồng theo chồng, gả cẩu tùy cẩu ! ( bó tay bà chị )
Những lời này ở trong lòng Lâm Quân Tử, một đám bong bóng háo sắc lăn tăn xuất hiện.
Nàng đang định vươn tay bỏ cái khăn hỉ vướng víu trên đầu ra, lại cảm thấy trước mắt sáng ngời.
Khăn hỉ đã bị Đại học sĩ bỏ ra.
Khuôn mặt tuấn dật lãnh khốc của Đại học sĩ xuất hiện trong tầm mắt nàng.
Hắn mày kiếm khẽ nhếch, trong mắt hiện lên vẻ khinh bỉ, miệng lãnh đạm nói: “Việc của tướng công, không cần ngươi làm thay!”
Lâm Quân Tử bị tia khinh bỉ trong mắt hắn làm cho tức điên, đột nhiên đứng dậy, trừng đôi mắt to, miệng quát: “Ai là tướng công của ta? Ta còn chưa đồng ý gả cho ngươi đâu !~ Nam nữ ngang hàng, ngươi có hiểu không hả ? Bây giờ ta nói cho ngươi, ta không đồng ý, bái đường này coi như phế thải !”
Vẻ mặt của Đại học sĩ thoáng kinh ngạc một chút, lập tức không hờn không giận cười, hắn thật sự bị tiểu nữ nhân trước mặt làm cho tức đến buồn cười.
“Nam nữ ngang hàng? Bái đường coi như phế thải? “Đại học sĩ lặp lại lời của Lâm Quân Tử, đồng thời vươn tay sờ sờ cái trán của Lâm Quân Tử.
Sau đó cực kỳ trào phúng nói: “Ngươi không phải phát sốt nên nói mê đấy chứ ? Thật sự là khờ khạo đến buồn cười.”
Bàn tay của Đại học sĩ rất rộng lớn, cũng lãnh lẽo không có độ ấm giống hệt như con người của hắn.
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
148 chương
84 chương
88 chương
63 chương