Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu

Chương 62 : Hàng phục Hỏa Kì Lân

"Nha đầu, nếu là ma thú, sẽ có khí tức." Đế Dạ Hiên thiện ý nhắc nhở Phượng Thiên Vũ, nha đầu thông minh đến dọa người, không nghĩ tới cũng có lúc hồ đồ nha. "Đã biết!" Phượng Thiên Vũ cảm thụ được khí tức trong không khí, nhưng mà nàng không cảm nhận được khí tức của con Hỏa Kỳ Lân, nhưng Hỏa Kỳ Lân này đã nhanh chóng thấy được có người đã xông vào lãnh địa của nó . Trên đỉnh núi phía Tây Nam, Kỳ Lân một thân màu lửa bay xuống phía dưới. "Tinh linh tộc nay lại giao du với nhân loại sao?" Âm thanh mang theo sự nghi hoặc tràn ra, khi nhìn thấy Đế Dạ Hiên, ánh mắt của Hỏa Kỳ Lân rạo rực, tuy rằng Đế Dạ Hiên đã ấn dấu đi ma khí của mình, nhưng trực giác của Thần Thú so với con người càng nhạy bén hơn, huống chi, nó đã bước vào giai đoạn đỉnh cao của Thần Thú, chỉ cần thời cơ đến, Độ Kiếp thành công nó sẽ bước lên đẳng cấp cao quý mà mọi ma thú đều mơ ước đó là Siêu Thần Thú. Mẹ kiếp, ai có thể nói cho nó biết, Ma Đế tại sao lại ở chỗ này không? Bởi vì Đế Dạ Hiên không thèm đếm xỉa đến Hỏa Kỳ Lân, Hỏa Kỳ Lân cũng không dám lộn xộn, Phượng Thiên Vũ đi quanh Hỏa Kỳ Lân hai vòng, sau đó như kiểm nghiệm xong hàng hóa, rồi đánh giá: "Ừ, không hổ là Kỳ Lân, đủ khí phách." Hỏa Kỳ Lân cao ngạo hất đầu, nó đương nhiên phải khí phách rồi! Chỉ tiếc câu sau của Phượng Thiên Vũ khiến nó liền tức giận... ! "Dạ Hiên, chàng làm thế nào mà thu phục được Kinh Lôi thế, ta cũng thiếu một cái tọa kỵ đây?" "Nha đầu, Kinh Lôi là tự nguyện đó." Đế Dạ Hiên nói rất nhẹ, lại làm cho ánh mắt của Phượng Thiên Vũ lóe lên tia quái dị, nhìn hắn, nhìn thật lâu! "Nha đầu, làm sao vậy?" Đế Dạ Hiên nghi ngờ hỏi, chẳng lẽ hắn đã nói sai cái gì sao? Không có! Kinh Lôi chính xác là tự nguyện làm tọa kỵ cho hắn mà, hắn còn chưa mở miệng đề nghị đâu nha! "Ta đang suy nghĩ Kinh Lôi có phải là giống cái hay không?" Đế Dạ Hiên: "..." Hỏa Kỳ Lân: "..." "Ngươi là Thần Thú, chúng ta cùng đánh một trận, nếu ngươi thua phải làm tọa kỵ cho ta, như thế nào?" Âm thanh cuồng ngạo không ai bì nổi vang lên, từ trong không gian Phượng Thiên Vũ lấy ra Thí Huyết, lạnh lùng nhìn Hỏa Kỳ Lân! "Chỉ cần hắn không giúp ngươi, ta sẽ cùng ngươi đánh một trận, như thế nào đây?" Thân là đỉnh cao Thần Thú, chỉ số thông minh cũng được cho là nằm trong những người bình thường của thiên tài rồi, hắn biết rõ nếu Ma Đế động chân động tay vào, nó tuy rằng vẫn có thể chống đỡ, nhưng cuối cùng kết quả vẫn là thảm bại a. Phượng Thiên Vũ cười cười, quay đầu lại nhìn Đế Dạ Hiên một chút, rồi sau đó nói ra: "Ngươi cũng không ngốc nha!" "Vậy ngươi đáp ứng hay không đáp ứng?" "Ta đáp ứng, ta muốn ngươi thua tâm phục khẩu phục." Đã có được lời cam đoan của Phượng Thiên Vũ, Hỏa Kỳ Lân càng trở nên cao ngạo, không có Ma Đế giúp sức, đối phó với một cái nhân loại nho nhỏ này, dễ như trở bàn tay a! Phượng Thiên Vũ lạnh lùng cười cười, nàng làm sao lại không hiểu được là nó đang nghĩ cái gì, Thí Huyết trong tay chuyển động, rất nhanh, đánh tới Hỏa Kỳ Lân. Hỏa Kỳ Lân trông thấy, hỏa diễm quanh thân càng trở nên nóng bức, nó cười đắc ý, nhân loại nhỏ bé a, hỏa diễm của ta có thể thiêu cháy ngươi đó ! Phượng Thiên Vũ nhanh chóng xây lên kết giới, trước kia trong Thánh Điện đã chiến đấu với Khiếu Thiên, nàng cũng ngộ ra rất nhiều kinh nghiệm, nhảy lên trên không, Thí Huyết mang theo linh lực cường đại đâm thẳng về phía Hỏa Kỳ Lân. Hỏa Kỳ Lân không nghĩ tới nàng có thể dễ dàng xây lên kết giới, nhưng phản ứng vẫn cực nhanh nhậy, nhanh chóng phi thân bay lên không trung nghênh đón Phượng Thiên Vũ! "Nhánh mây, trói buộc." Tinh linh tộc vốn có thể điều khiển được cây cỏ ở dưới đất, Phượng Thiên Vũ nhìn Hỏa Kỳ Lân đang bay lên không trung, tươi cười nói: "Đừng tưởng rằng ngươi bay lên đây thì ta không có biện pháp trừng trị ngươi!" Ngay sau đó, không biết từ đâu Phượng Thiên Vũ lấy ra một cái Bạch Lăng(??????), đầu ngón tay khẽ múa, Bạch Lăng hòa theo nhánh mây quấn lên người Hỏa Kỳ Lân. Hỏa Kỳ Lân phun ra một đoàn hỏa diễm thiêu cháy nhánh mây, nhìn Phượng Thiên Vũ rồi cười đắc ý, mấy cái thứ này làm sao có thể trói buộc nó a! Ngay tại lúc nó đang đắc ý, hai tay Phượng Thiên Vũ vung lên: "Lạc Diệp(lá rụng), Phi Hoa." Nhìn bầu trời toàn là lá rụng cùng đóa hoa, Hỏa Kỳ Lân vội vàng xây lên kết giới, đem bản thân bảo hộ ở bên trong. Nhìn kết giới vững chắc của mình, Hỏa Kỳ Lân kiêu ngạo nói: "Để ta nhìn xem ngươi còn có biện pháp gì nữa a!" Dứt lời, móng vuốt vung lên, một đoàn hỏa diễm bay về phía Phượng Thiên Vũ, thân thể to lớn từ không trung bay tới, móng vuốt cực lớn đánh tới Phượng Thiên Vũ. Phượng Thiên Vũ điểm chân nhảy ra đằng sau, nhìn đoàn hỏa diễm rơi vào nơi nàng vừa đứng, bốc cháy lên. "Hôm nay, ta nhất định sẽ khiến ngươi phải thuần phục ta." Một khắc này, quanh thân Phượng Thiên Vũ bộc phát ra linh lực cường đại, chấn động... Hỏa Kỳ Lân ngây ngẩn cả người, nhưng vẫn không quên mở miệng thách thức: "Vậy thử nhìn một chút." Kỳ Lân từ nhỏ chính là cao ngạo, dù cho nó đã thua trên tay ngươi khác, nhưng đánh chết nó cũng không thừa nhận!(cái này là ngang như cua rồi) Phượng Thiên Vũ mang theo linh lực cường đại đánh tới Hỏa Kỳ Lân. Hai lực lượng giao chiến, móng vuốt Hỏa Kỳ Lân vung lên, đánh vào thân thể của Phượng Thiên Vũ! Phun ra một ngụm máu tươi, Thần Thú không hổ danh là Thần Thú, một chưởng này còn mạnh hơn cả Khiếu Thiên! Mắt thấy một đoàn hỏa diễm đang bay tới, Phượng Thiên Vũ phẫn nộ hô một tiếng: "Nhánh mây." Lửa lớn hừng hực thiêu đốt... Không thấy được bóng dáng của Phượng Thiên Vũ... ! Hai tay Đế Dạ Hiên nắm chặt, nhìn một bầu trời biển lửa kia, rồi nói: "Nha đầu, ta tin tưởng nàng, nàng nhất định sẽ không có việc gì!" Phượng Thiên Vũ được nhánh mây bảo hộ, nhìn thấy đại hỏa tới gần, nàng đứng dậy, đang muốn sử dụng linh lực, đột nhiên phát hiện linh lực trong cơ thể bất ổn, cười khổ một tiếng: "Sao lại muốn tiến giai vào lúc này cơ chứ!" Ngồi xuống, không để ý tới bên ngoài là một đoản hỏa diễm, tâm không lộn xộn, một lòng tiến giai... Thời gian chậm rãi trôi qua, đã qua một canh giờ, đại hỏa vẫn như cũ đang thiêu đốt, ngoài biển lửa là một mảnh yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy được âm thanh của ngọn lửa! Hai mắt Đế Dạ Hiên dần dần trầm xuống, đang chuẩn bị đưa hai tay lên dập tắt biển lửa, rồi như trông thấy được một bóng dáng từ trong biển lửa, dần dần hiện rõ! Màu đỏ xinh đẹp, nhảy qua biển lửa, lộ ra toàn bộ kinh diễm. Từng sợi dây leo màu xanh biếc vươn ra từ trong biển lửa bay tới Hỏa Kỳ Lân. Nhìn Phượng Thiên Vũ đi ra từ trong biển lửa, Hỏa Kỳ Lân cũng ngây ngẩn cả người, nhìn vùng biển lửa kia, nó không nghĩ tới nàng vẫn có thể còn sống sót! Thí Huyết lần nữa lại bay tới Hỏa Kỳ Lân, lúc này đây linh lực cũng đã mạnh hơn lần trước. Đế Dạ Hiên nhìn bóng dáng nhỏ nhắn kia, tâm liền yên tĩnh, nha đầu của hắn cùng người khác quả nhiên là bất đồng, dưới tình huống nguy hiểm như vậy còn có thể tiến giai. ! Hỏa Kỳ Lân bay tới nơi khác, Thí Huyết theo sát lấy nó! Nhìn Thí Huyết ở ngay đằng sau, lần đầu tiên Hỏa Kỳ Lân phải im lặng vấn thiên(hỏi trời). Mẹ kiếp, nó đây là đụng tới quái vật gì rồi, nhìn không ra được thực lực, lại có thể khống chế được cây cỏ, trên tay còn cầm một thanh đao mang hơi thở của ma khí. Nhìn Hỏa Kỳ Lân chật vật né tránh, Phượng Thiên Vũ cười cười, song thủ kết ấn, sử dụng tầng thứ tư của kỹ năng Phần Thiên Hồng Liên Nghiệp Hỏa, những đóa hỏa diễm Hồng Liên quỷ dị xuất hiện càng ngày càng nhiều, vây xung quanh Hỏa Kỳ Lân.! Hỏa Kỳ Lân vốn đang né tránh công kích của Thí Huyết, quay đầu lại nhìn thấy những đóa hỏa Hồng Liên đang vây trước mắt nó, không suy nghĩ, phanh lại ngay trên không trung, mà quên mất sau lưng là Thí Huyết, vừa mới dừng lại, Thí Huyết đã nhanh chóng đâm thẳng vào hoa cúc của nó! Cái này đúng là Phượng Thiên Vũ cố ý. "Ngươi." Hỏa Kỳ Lân tức giận, Thí Huyết tuy là đâm không sâu, có thể nói là vừa vặn chạm đến, nó biết chính là cái nữ nhân này cố tình mà, nhưng mà tại sao lại đâm ngay chỗ đó chứ, chừng đến khi nó Độ Kiếp thành công có thể hóa thành hình người, nó là công đó a, sao có thể bị nữ nhân cầm vũ khí đâm vào chỗ đó chứ, chuyện này mà bị ma thú khác biết, nó thật không muốn sống nữa đâu!