Phúc Hắc Bùi Quản Lý
Chương 22
“ Nhạc San, vì sao cậu xin phép, quản lí cũng xin phép? Cậu cảm mạo, quản lí cũng cảm mạo, hơn nữa bệnh trạng còn đều giống nhau?”
Đối mặt vẻ mặt hoài nghi của Hiểu Mĩ, Nhạc San quả thực không nói gì mà chống đỡ. Đều do hắn, biết rõ cảm mạo rất dễ lây, lại còn cứng rắn muốn hôn nàng, cứng rắn muốn làm tình với nàng, sau đó ôm chặt nàng đi vào giấc ngủ, hiện tại quả nhiên bị lây bệnh! Thực chịu không nổi hắn, làm chi tự mình chuốc lấy cực khổ nha, thực ngốc.
“Sao cậu không nói gì?” Hiểu Mĩ nhanh nhìn chằm chằm nàng hỏi.
“Cậu muốn mình nói cái gì? Quản lí muốn hay không cảm mạo cũng không phải mình có thể khống chế, mình làm sao mà biết khéo như vậy sẽ có chuyện tình phát sinh nha?” Nhạc San lấy vẻ mặt vô tội biểu tình giả ngu.
“Cậu thật sự không biết sao?” Hiểu Mĩ biểu tình trở nên có một chút khí thế bức nhân.
“Mình,mình làm sao có thể biết?” Nhạc San có chút tiểu co rúm lại.
Hiểu Mĩ đôi mắt đẹp không chuyển nhìn chằm chằm nàng, nhìn xem nàng kinh hãi khiếp đảm, đại khí cũng không dám suyễn một chút.
“Sao, làm sao vậy?” nàng hỏi.
“Gần đây công ty thịnh truyền một tin tức.” Hiểu Mĩ chậm rãi mở miệng, “Cùng cậu cũng cùng quản lí có liên quan.”
Nhạc San kinh ngạc, nhưng cũng hiểu được đây là chuyện sớm muộn, dù sao giấy không thể gói được lửa.
“Kia nội dung là gì?” nàng do dự mở miệng, không thể không hỏi.
“Hai người các cậu sắp kết hôn.”
“Cái gì?!” Nhạc San nghẹn họng nhìn trân trối sợ hãi kêu. Nàng nghĩ đến sẽ nghe được nàng cùng quản lí đang kết giao, hoặc là có người nhìn đến nàng tan tầm ngồi trên xe quản lí linh tinh này nọ, như thế nào kết quả đúng là hai người bọn họ sắp kết hôn? Này có thể hay không rất khoa trương nha? Tuy rằng là sự thật. Ngày hôm qua Danh Cạnh chính thức mang nàng về nhà gặp mặt cha mẹ hắn, cũng chính là chủ tịch cùng chủ tịch phu nhân.
Trước khi tới nàng khẩn trương đến không được, hắn vì thả lỏng tâm tình của nàng, dọc theo đường đi không ngừng mà cùng nàng nói cười, làm hại nàng ở trên xe dở khóc dở cười.
Không nghĩ tới chủ tịch ngoài ý muốn hòa ái dễ gần, cùng bộ dáng ở trong công ty uy nghiêm túc mục vô cùng giống nhau. Chủ tịch phu nhân cùng ngày đó ở trong bệnh viện giống nhau, khí chất cao nhã, ôn nhu hòa ái, sau đó hai người đều tự nhiên mà vậy, hơn nữa không hề điều kiện liền tiếp nhận nàng này con dâu tương lai bình thường đến không được, làm cho nàng thiếu chút nữa lệ tuôn trào.
Chuyện tốt còn không chỉ có vậy, hai vị trưởng bối biết chuyện nàng đã mang thai, quả thực kinh hỉ đến không được. Chủ tịch còn lập tức đứng dậy trở về phòng lấy một phong bao đưa nàng, ước chừng có mười vạn tệ nha. Bất quá này không phải trọng điểm, trọng điểm là thấy cha mẹ chồng tương lai cao hứng như vậy, nàng cũng rất cao hứng, bất an không cánh mà bay.
Đặc biệt nhất là, mọi người nói chuyện đến người nhà, đề tài đề cập muốn lên môn cầu hôn này, bà bà tương lai nhưng lại phát hiện ba nàng, cũng chính là thân gia tương lai, hình như là đồng học cùng lớp thời kì quốc trung. Kết quả điện thoại được thông, nói xong lập tức xác định.
Bà bà tương lai vui vẻ đối nàng nói cái này kêu là làm ngàn dặm nhân duyên đường quanh co. Nhưng là nàng lại vui vẻ không đứng dậy, bởi vì trong điện thoại đem bí mật nàng không thể cho ai biết tiết lộ hết. Ba ba muốn nàng lập tức về nhà, sau đó đêm qua, nàng ước chừng bị ba mẹ thay nhau ra trận giáo huấn suốt ba cái giờ, mà cái nam nhân kia lúc trước nói sẽ che ở trước mặt nàng, lại thư thư phục phục ngồi ở một bên xem tivi, thật sự là làm người ta tức giận.
“Cậu suy nghĩ cái gì, vì sao đột nhiên nghiến răng nghiến lợi?” Hiểu Mĩ thanh âm làm cho nàng đột nhiên phục hồi tinh thần lại.
“Cái gì? Không có nha.” nàng vội vàng lắc đầu.
Hiểu Mĩ xinh đẹp có chút suy nghĩ nhìn nàng, trên mặt lộ vẻ biểu tình hoài nghi. “ Nhạc San, chúng ta có phải hay không là bạn tốt?” nàng còn thật sự hỏi.
“Đương nhiên.” nàng không chút do dự gật đầu trả lời.
“Bằng hữu tốt, có phải hay không không nên có bí mật?”
Hiểu Mĩ đào cái hố dụ nàng, Nhạc San hậu tri hậu giác hiện tại mới phát hiện. “Hiểu Mĩ……” nàng khó xử nhìn đồng sự kiêm bạn tốt.
“Cậu chỉ cần trả lời mình một vấn đề thì tốt rồi, chỉ cần một cái.” Tiểu Mĩ đối nàng nói.
Nhạc San từ chối một hồi, mới gật gật đầu. “Chỉ có một nha.”
Hiểu Mĩ lập tức gật đầu.
“Được rồi, cậu hỏi đi.” nàng nói.
Hiểu Mĩ hai mắt sáng lên, khẩn cấp hỏi: “Nhẫn trên tay cậu có phải hay không là nhẫn cầu hôn của quản lý?” nàng thật sự chỉ hỏi một vấn đề mà thôi, một cái bao hàm mọi vấn đề khác.
Nhạc San nghẹn họng nhìn trân trối nhìn nàng, lại hậu tri hậu giác phát hiện, nàng đã muốn ngã tiến hố, nhưng lại đi không được.
Ô ô……
Nàng thật sự thực ngốc.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
36 chương
126 chương
263 chương