Phù Thiên Ký

Chương 690 : Đại chiến cận kề

Chuyện là thế đấy. Rất nhiều thế lực đã đứng lên chống lại tân hoàng Lạc Cẩm. Riêng lẻ có, hợp tác có. Tất cả tạo nên một màn tranh đấu vô cùng khốc liệt. Trước áp lực khủng khiếp từ các vị hoàng thúc, hoàng cô, hoàng huynh, hoàng tỷ, hoàng đệ, hoàng muội kia của mình, ai nấy đều tưởng Lạc Cẩm sẽ phải từ bỏ ngai vàng, thậm chí phải trốn khỏi hoàng cung thì không; Lạc Cẩm, nàng vậy mà vẫn lựa chọn ở lại, trực tiếp đương đầu với giông bão. Một cô gái hiền lành thân cô thế cô lại dám đi ngược "ý chí" của cả hoàng gia Lạc tộc, quả là việc làm ngu ngốc. Triều thần trên dưới, đại đa số đều nhận định như vậy, rằng Lạc Cẩm sẽ bị giết chết bởi chính người của hoàng gia. Thế nhưng... Bọn họ sai rồi. Tất cả đều sai rồi. Trong cuộc tranh đấu kia, người chết đích xác là có, nhưng đấy lại không phải Lạc Cẩm mà là những kẻ đã đứng lên chống lại nàng. Thoạt nghe đúng là vô lý, tuy nhiên, đó là sự thật, những gì đã diễn ra. Không như nhận thức, vị cửu công chúa, cũng là tân hoàng Lạc Cẩm kia, nàng chẳng hiền lành hay yếu đuối một chút nào hết. Thời điểm chính biến bắt đầu bùng nổ, Lạc Cẩm đích xác chỉ chống cự một cách bạc nhược, liên tiếp phải nhượng bộ thoái lui. Nhưng là sau đó, khi những kẻ chống đối toàn bộ đều đã lộ diện thì chuyện liền thay đổi... Lạc Cẩm, nàng đã bộc lộ bản chất thật của mình. Mưu mô và hiểm độc. Giết huynh đệ, thí tỷ muội, trảm cả cô thúc, chỉ trong vòng chưa đầy một ngày ngắn ngủi, Lạc Cẩm nàng đã đem tất thảy kẻ tạo nên chính biến tiêu diệt sạch sẽ. Hoàng gia Lạc tộc, ước tính cũng hơn quá nửa đã chết dưới tay nàng. Nàng đã lấy sức mạnh từ đâu? Số thuộc hạ tu vi cao cường giúp nàng dẹp loạn kia, bọn họ từ nơi nào đưa tới? Hầu hết triều thần chẳng một ai biết. Người biết thì đều không một ai nói. Bởi đơn giản là bọn họ từ lâu đã âm thầm đi theo phò tá Lạc Cẩm. Thế đấy. Cuộc tranh đấu giữa chốn cung đình, nó đã chấm dứt rất nhanh. Còn lưu lại và tiếp nối, có, duy chỉ một điều: sự đáng sợ của tân hoàng Lạc Cẩm. Hoặc chính xác hơn thì nên gọi là Chiêu Hoàng Thánh Đế - đế hiệu mà Lạc Cẩm đã chọn và thế nhân phải gọi. Tới đây, nếu nghĩ rằng thế cục đã định thì quá nóng vội rồi. Đúng như Thác Đán nói, Hồng Uy Thiên Quốc của hôm nay, nó đã không còn giống Hồng Uy Thiên Quốc của năm xưa nữa. Sau cuộc thảm sát hoàng gia Lạc tộc, đồng ý là đế đô đã được Lạc Cẩm bình định, thế nhưng ngoài cung đâu này? Kẻ chống đối, bọn họ vẫn còn. Trong số các thế lực nổi dậy, tiêu biểu nhất phải kể đến hai nơi. Một là Oa Nha thành ở đông bắc do Kỷ Vương Lạc Ninh - tam hoàng thúc của Lạc Cẩm - cầm đầu. Còn hai thì chính là thế lực nằm tận cùng phương bắc: Đại La thành do Ly Vương - đại công chúa Lạc Mai Tiên - thống lĩnh. Không như những nơi khác, hai thế lực của Kỷ Vương Lạc Ninh và Ly Vương Lạc Mai Tiên mạnh hơn, cũng có ưu thế hơn rất nhiều. Dựa vào binh lực nhiều năm xây dựng cộng thêm vị trí địa lý cách xa đế đô, bọn họ hoàn toàn có thể đối kháng được với Chiêu Hoàng Thánh Đế Lạc Cẩm. Chẳng phải nhận định suông mà đấy là sự thật. Hơn hai mươi năm là minh chứng rõ ràng nhất. Trong suốt ngần ấy thời gian, mặc dù nhiều lần bị Lạc Cẩm phái quân bình định nhưng thủy chung bọn họ vẫn bình an vượt qua được. Không những thế, trải qua bao phen đụng độ, lực lượng họ nắm giữ đã ngày càng mạnh lên, lãnh địa cũng theo đó mà mở rộng. Đơn cử như Lạc Mai Tiên, từ một vùng đất Đại La ban đầu, đến hôm nay, phạm vi nàng cai quản đã có thêm Lang Cơ, Vĩnh Dương, Hạo Nhiên, Mộ Khắc,..., kéo dài không ít... Hai mươi ba năm tính từ thời điểm Lạc Cẩm đăng cơ, đến hôm nay, Hồng Uy Thiên Quốc đã một phân thành ba. Trong đó sáu phần thuộc về Chiêu Hoàng Thánh Đế Lạc Cẩm, hai phần dưới quyền Kỷ Vương Lạc Ninh, hai phần còn lại thì dĩ nhiên do Ly Vương Lạc Mai Tiên nắm giữ. Tam phân thiên hạ, đấy là cục diện hiện nay của Hồng Uy Thiên Quốc. Nhưng chắc chắn sẽ không phải sau này. Thậm chí e chỉ trong nay mai thôi, cái thế chân vạc từ lâu được xác lập, nó rất có khả năng sẽ một lần nữa thay đổi, mất đi một phương thế lực. Chẳng may thay, kẻ bị loại trừ, nguy cơ cao nhất lại chính là Lạc Mai Tiên. Căn nguyên việc này bắt nguồn từ sự thoả hiệp giữa đế đô và Oa Nha thành. Nói cách khác, Chiêu Hoàng Thánh Đế Lạc Cẩm và Kỷ Vương Lạc Ninh, hai người bọn họ đều quyết tâm đem Lạc Mai Tiên diệt trừ trước. Lẽ tất nhiên, Lạc Mai Tiên không thể nào ngồi yên mà bó tay chịu trói được. Nàng cần và phải chống trả. Và thực tế thì nàng đã làm như vậy. Gần một tháng vừa qua, kể từ khi có được mật báo về cuộc tấn công tổng lực của Kỷ Vương và Chiêu Hoàng Thánh Đế, Lạc Mai Tiên nàng đã đích thân tự mình chỉ huy trên dưới quân binh Đại La chuẩn bị nghênh chiến. Dẫu cho đây sẽ là một trận chiến vô cùng khó khăn và khốc liệt... ... ... "Thì ra mọi chuyện là như vậy". Ngồi trên một con Tử Nhãn Ma Lang, trên đường hành quân, Thi Quỷ sau khi nghe Thác Đán kể xong, thoáng trầm ngâm rồi nói. "Thác thống lĩnh, nói vậy chuyến hành quân này của thống lĩnh hẳn là làm theo chỉ thị của đại công chúa, tất cả là chuẩn bị cho trận đại chiến sắp tới đi?". "Không sai". - Ngồi cùng Lạc Lâm trên lưng Thiểm Điện Kim Sí Hổ, Thác Đán gật đầu xác nhận. Thi Quỷ chẳng ngoài dự tính, nói tiếp: "Thác thống lĩnh, theo thống lĩnh thì trận đại chiến này, Đại La liệu có thể đẩy lùi được?". "Chuyện này...". "Thác Đán". - Lạc Lâm vốn đang lo lắng, nay ngó thấy Thác Đán chần chừ thì trong dạ càng nặng nề thêm - "Ngươi nói thật cho ta biết đi. Trận chiến này tỷ tỷ ta có bao nhiêu phần thắng?". ... Qua hồi lâu trầm mặc, Thác Đán thở ra một hơi, nói: "Lạc Lâm, không giấu gì ngươi, vấn đề này ta cũng đã từng hỏi qua phụ thân. Lúc đó người bảo với ta...". "Thế nào?". "Có thể qua được, tuy nhiên... tổn thất sẽ cực kỳ thảm trọng". "Tệ đến thế sao...". Nhận được đáp án, Lạc Lâm thốt ra một câu khe khẽ như vậy xong thì liền im lặng, tiếp tục suy tư. Trong khi đó, ở gần bên... Tương tự Lạc Lâm, Thi Quỷ cũng đang âm thầm nghĩ ngợi. Chỉ có điều những gì hắn nghĩ, chúng lại khác xa Lạc Lâm. Thay vì lo âu thì hắn đang khá nghi hoặc. Từ tin tức mà Thán Đán kể thì rõ ràng lần này, quân lực liên hợp của Chiêu Hoàng Thánh Đế Lạc Cẩm và Kỷ Vương Lạc Ninh là rất lớn, tham chiến thậm chí còn có không ít tu sĩ Linh anh cảnh. Trước một đội quân hùng mạnh nhường ấy, theo nhận định của Thác Bất Thế, Đại La vậy mà vẫn có thể vượt qua được. Đồng ý "thảm trọng" nhưng như cũ vẫn là vượt qua được. Cái này có ý nghĩa gì? Lực lượng mà Lạc Mai Tiên đang nắm giữ có đủ khả năng đối đầu với cả Chiêu Hoàng Thánh Đế và Kỷ Vương! Nên nhớ cuộc tấn công sắp tới là một lần "tổng lực" chứ không phải một phần, một bộ phận! Trăm năm qua đi, rốt cuộc hôm nay Lạc Mai Tiên đã trở thành dạng gì rồi? Lực lượng trong tay nàng, nó tại sao lại lớn lên nhanh như thế? "Xem ra trăm năm vừa qua Lạc Mai Tiên cũng đạt được không ít thứ...". "Lần gặp lại này... thật đáng để chờ mong". p/s: Sắp lên thể hiện rồi ^^ À, tối qua lang thang tình cờ nghe được bài này, thấy hay hay nên share. Mà công nhận các bạn này viết lời và cover rất đậm ý vị cổ trang. Nếu là fan Tiên hiệp ta nghĩ chắc sẽ thích. (Ai hứng thú thì vào youtube gõ tìm Quẻ Bói cover lời việt, tên kênh là Rei Miyamoto nhé). Lời bài hát đây: "Vạn trang sách dần phai ố, duy kiến linh sàng Người tô phấn mặc, yên ba phiêu lãng đường hoa Nguyệt quang tán, tụ nhi nữ, tu thính cô hồn Mồ hoang xác chôn, mỹ nhân ôm đàn bên sông Bạch y cư sĩ ngao du tuyết sơn bất tri vị thùy Tùy phong xúy vô minh cách xa vạn lý Vận mệnh nan vấn văn chương phần dư bên bến Tam Đồ Vương trên mi, sắc hương tàn suy Nại hà ai oán oán oán vì ai bước lên đài Hà niên vãn hồi miên miên thiên lý tầm mai Hồng trần bi thán thán thán vùi thây xuống âm tuyền Cầm sư vén màn, nhẹ rung đàn nơi Vong Xuyên Nặc ngôn lão tựa sương khói, quy khứ lai hề Mạc khuynh bút họa, phiên tiên trong cõi trầm mê Cổ thi xướng, hạ văn trướng, thương tấm thân này Thiền môn phất tay, khẽ lau mưa lệ hoen cay Hồng nhan u yết khiêu đăng giá băng tuyết phiêu đầy sàn Tạng Hương tán máu tanh vấy lên thành trấn Trần hoàn muôn lối, chu sa thần khai sinh kiếp luân hồi Yên hoa rơi, sóng sô thuyền trôi Bỉ ngạn tan tác tan tan Trường Giang khán cô phàm Đường mây tĩnh lặng, thanh tâm tiêu sái vọng vang Nhật nguyệt hôn ám ám ám càn khôn vẫn xoay vần Hàm bôi tuyết thượng, ngàn thu mộng say mang mang Chiêm chiêm chiêm mạn sông bích không tận Triện thư ố vàng, tro bay bên gốc Phù tang Hoàng hạc lâu tiễn tiễn tiễn người sang cõi ta bà Đài minh kính soi, cố nhân sao vội ngang qua" Nghe bài này xong thật ta muốn đổi sang viết truyện Ma luôn ^^ Tối qua giờ nghe hoài không chán Ai muốn nổi da gà hơn nữa thì nghe bài Hồn Giá cover cũng của Rei Miyamoto luôn