04. Tiểu thiếu gia phồng má, tủi thân gọi ca ca. Thanh âm đó làm cho ta có chút lâng lâng, thế là ta dùng dây thừng buộc hắn ở trước ngực ta, mang theo hắn bơi qua hồ. Đêm hôm đó, tiểu thiếu gia ngã bệnh, sốt cao một đêm, ta liền ôm hắn ngủ một đêm, thật ấm, ta mơ thấy mẫu thân may y phục cho ta. Ta mang theo tiểu thiếu gia bệnh tật một đường đi về phía nam, khát thì uống nước sông, đói thì ăn quả dại, đôi khi có thể bắt được một hai con gà rừng bồi bổ chút ít. Ta càng ngày càng đen, nhưng tiểu thiếu gia lại càng ngày càng trắng, ta không vui cho lắm, hắn như vầy căn bản không giống đệ đệ của ta. Chúng ta lưu lạc hơn một tháng, sau khi thành công vượt qua một ngọn núi nhỏ, đói đến chóng mặt ngất xỉu bên trong núi hoang. .