18. Ta giận ơi là giận, đặt hắn lên trên ghế đánh một trận, hắn sờ mông, khóc như muốn ngất đi, nhưng đôi mắt rưng rưng lệ trên khuôn mặt ửng đỏ làm hắn thêm phần xinh đẹp, thế là ta liền dừng tay. Sau đó, hắn vừa nấc nghẹn vừa giải thích nguyên do, ta mới biết được những lễ vật đó đều là cô chủ nhờ bà mối đưa tới, ý cầu hôn ta. Ta chưa hề cảm thấy mình có chỗ nào tốt, cũng nghĩ không thông vì sao cô chủ lại nhìn trúng ta, tiểu thiếu gia bĩu môi, cũng vì ngươi lớn lên đẹp trai hơn người khác một xíu xiu. Chuyện hôn nhân này dĩ nhiên là không thành, không chỉ tiểu thiếu gia không vui, ta cũng không muốn không có tiền đồ đi ở rễ, chỉ là sau chuyện này, ta phải đổi một tiệm thuốc khác để bán thảo dược. .