Phu quân ngốc của ta
Chương 24 : Đi dạo phố
Hai người ước hẹn muốn ra bên ngoài phủ dạo chơi, nhưng bởi vì một số chuyện linh tinh mà chưa hoàn thành được, mà sau khi tiến hành một trận đại chỉnh đốn đám nô bộc trong phủ, tâm tình của Vân Mộng Khởi rất tốt, dùng cơm trưa xong liền lôi kéo Tư Đồ Dương Lễ xuất phủ.
Chỉ có điều, đối với kẻ mù đường siêu cấp như Vân Mộng Khởi cùng với kẻ chưa từng phụ trách việc phân biệt đường đi như Tư Đồ Dương Lễ mà nói, thì nhất định phải có nha hoàn Tiểu Thu bám đuôi. Biết bọn họ muốn xuất phủ đi chơi, Ngọc Tuyết Lâm còn cố ý dặn dò phòng thu chi xuất thêm ngân lượng cho bọn họ, muốn bọn họ đi chơi vui vẻ.
Sau đó, liền thấy Vân Mộng Khởi nắm tay Tư Đồ Dương Lễ cùng Tiểu Thu đi theo phía sau, ba người chậm rãi đi ra khỏi cửa. Không hề có mục đích riêng, chỉ quyết định đi dạo mà thôi.
Lần này xem như là lần đầu tiên hai người xuất phủ, dọc đường đi, người qua đường đều đặc biệt hiếu kỳ nhìn bọn họ.
Mọi người đương nhiên đều biết Tư Đồ Dương Lễ, thân là đứa con trai độc nhất ngốc nghếch của nhà giàu nhất trong kinh thành, hắn muốn không nổi danh cũng rất khó. -lelelequuyydoon-Còn Vân Mộng Khởi, rất nhiều người trong kinh thành mới chỉ nghe tên mà chưa thấy mặt, chỉ có một số ít may mắn được nhìn thoáng gua hồng nhan khi kiệu được hạ xuống trong buổi hôn lễ hôm ấy.
Đối với sự chỉ trỏ của mọi người, hai đương sự lại chẳng ngại ngần chút nào, vẫn hưng trí ngẩng cao đầu, ung dung đi trên đường. Tuy rằng hai người rất ít nói chuyện với nhau, nhưng người qua đường vẫn có thể cảm nhận được tình cảm hòa hợp giữa hai người, bởi vì hai bàn tay ấy luôn nắm chặt nhau, chưa từng buông ra.
"Ta muốn ăn cái kia." Hắn kéo kéo tay nàng, một tay khác chỉ về phía người bán mứt quả rong đứng ở bên ngoài quán trọ.
"Đó là cái gì?" Lần đầu tiên Vân Mộng Khởi thấy mứt quả, vốn không biết đó là cái gì, liền thốt ra thắc mắc của mình.
"Nương nói nó gọi là mứt quả." Bởi vì là món mình thích cho nên hắn cố sức nhớ kỹ tên gọi.
"Được, chúng ta đi mua rồi ăn thôi." Nhìn qua có vẻ ngon đấy, nói xong nàng liền lôi kéo Tư Đồ Dương Lễ chạy về phía người bán hàng rong.
"Chàng muốn mấy cái?" Tiến đến gần, nàng phát hiện xâu mứt quả đó thật sự là rất ngon, nhìn thôi mà đã nuốt nước miếng rồi.
Hắn giơ hai ngón tay ra, "Ta muốn hai cái."
"Ừ." Rút bàn tay nhỏ bé đang dính lấy nhau, nàng lấy một thỏi bạc vụn từ trong người ra, đưa cho người bán hàng, "Lấy cho ta bốn cái."
"Đến đây." Thấy có sinh ý tới cửa, thái độ của kẻ bán hàng luôn rất nhiệt tình. Gỡ xuống hai cái đưa cho Tư Đồ Dương Lễ, chỉ thấy mỗi tay hắn cầm một cái, cười đến rất vui vẻ rồi bắt đầu ăn.
Sau khi nhận lấy hai cái khác từ tay người bán hàng, nàng liền đưa một cái cho Tiểu Thu vẫn luôn đi theo phía sau bọn họ.
"Cái này cho ngươi."
"Hả, thiếu phu nhân, cái này sao được chứ?" Thân là nha hoàn, làm sao có thể cùng ăn đồ giống chủ tử được.
"Cái gì mà không được, ta đưa cho ngươi, vậy là được rồi." Tiểu nha đầu này cũng coi như là tẫn trách (hết sức có trách nhiệm), hơn nữa nàng cũng rất quý nàng ta, đương nhiên là có thứ tốt phải thưởng cho nàng ta nếm thử, theo ý nàng, đấy chẳng phải là chuyện gì to tát.
Tiểu Thu nhận lấy mứt quả, hai mắt ửng hồng có chút xúc động, lần đầu tiên có người đối xử tốt với nàng như thế. lam>..
Truyện khác cùng thể loại
107 chương
649 chương
80 chương
20 chương
32 chương
39 chương