Lại một ngày, Mộc Vũ Phi lại không mời mà đến. Thấy mặt Ống Thổi Nhỏ vẫn lạnh như thế, không nhịn được nổi lòng trêu chọc, hô hào lia lịa: “Woa, Ống Thổi Nhỏ, lâu lắm không thấy càng ngày con càng dễ thương nha, mau đưa mặt lại đây cho Mộc thúc thúc nựng một chút!” Ống Thổi Nhỏ không nói gì, ngược lại Cây Đuốc Nhỏ xót đệ đệ: “Mộc thúc thúc, thúc cứ nhéo mặt đệ đệ như thế, bên đó sẽ sưng!” Biến thành bánh bao khó coi lắm… Mộc Vũ Phi làm bộ suy nghĩ: “Phải ha! Vậy làm sao giờ?” Cây Đuốc Nhỏ rất tử tế đưa ra kế sách: “Hay là thúc nhéo bên còn lại luôn là được!” Mẹ nói, đối xứng mới đẹp. Ống Thổi Nhỏ trợn mắt khinh bỉ, quay lưng bỏ đi, mặt nhăn lại, đi không một lời từ biệt.