Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên Qua

Chương 264 : Vô Tình Phá Trận 2

“Hai người phá giải trận khác chưa? Đã gặp qua trận pháp khác chưa? Trận pháp này khởi động cùng mệnh môn có quan hệ gì?” Lộ Nhi cau mày, nàng không muốn cứ chết đi như vậy, mặc dù nàng hơi run, nhưng nàng nói rất nghiêm túc! “Việc này. . . . . . Lộ Nhi, thật ra ta đã từng gặp. Nhưng cơ quan các trận khác nhau, nên mệnh môn của chúng không giống nhau. Khởi động và mệnh môn chưa chắc ở chung một chỗ, nhưng vì bày trận dễ dàng, tuyệt đối sẽ không rời đi quá xa. . . . . Đợi chút, Lộ Nhi, nàng nói, nàng là nói. . . . . .” Hiên Vương vốn là người cực kỳ thông minh, Lộ Nhi hỏi như vậy, trong nháy mắt hắn liền hiểu ý tứ Lộ Nhi! Hắn mừng như điên ôm lấy Lộ Nhi, mắt sáng lên, giống như người chết chìm đột nhiên nắm được cành cây. “Đúng, Lộ Nhi nói không sai, chúng ta có thể tìm được mệnh môn. Lúc ấy Thất Lục Sát cũng bị chế trụ, bọn họ cũng không có khí lực khởi động trận này. Mà khởi động hẳn là con ngựa kia. Chúng ta trở về, nhất định có thể tìm được. . . . . .” Khánh Vương vui vẻ tiếp nhận lời nói, mắt nhìn về phía Lộ Nhi, mang theo một tia thưởng thức. Hiên Vương kéo Lộ Nhi, áo ngoài của hắn và Khánh Vương đã cho Lộ Nhi mặc thêm, nhưng đôi môi Lộ Nhi vẫn lạnh đến tím tái. “Đúng vậy, đột nhiên ta nghĩ đến . . . . . .” Nhưng tìm được mệnh môn, phải phá thế nào đây? Lộ Nhi cố gắng hồi tưởng, nếu nói vô xảo bất thành thư**, không phải là nàng mới vừa đánh bậy đánh bạ đụng phải sao? **không có cái khéo không thành sách. Thành ngữ này xuất xứ từ chuyện Thi Nại Am viết truyện Thủy Hử, viết đến tích Võ Tòng thì bỗng nghe ngoài cửa có tiếng la hét ầm ĩ, thì ra là một tên say rượu đang đánh một con chó vàng to lớn, bèn nảy ra ý tưởng cho Võ Tòng đánh hổ. Về sau gặp người khác ông mới nói : « Chân thị vô xảo bất thành thư a ! » (Quả là trung hợp kỳ lạ tôi mới viết nên sách này ) Ngoài ra có thể hiểu là « trùng hợp một cách kỳ lạ » “Đúng, Tam ca, Lộ Nhi, chính là chỗ này, đệ nghĩ mệnh môn là ở đây!” Thật may là thi thể con ngựa kia vẫn còn, bọn họ rất nhanh đã tìm thấy nó. Mà Hiên Vương và Khánh Vương, cũng rất dễ dàng nhận ra chỗ của mệnh môn. “Nhưng muốn phá thế nào. Lúc ấy bọn họ khởi động dùng máu ngựa, ngựa là súc vật, máu súc vật quả thật không sạch sẽ. Vương gia, chàng nói. . . . . .”