Phu nhân xin đi thong thả
Chương 6 : phu nhân phát hỏa
Hai người đi tới phòng họp, giới thiệu đơn giản một chút, nói nguyên nhân vì sao Tiêu Kinh Thiên nghỉ việc, sau lại nói một chút việc Quan Di Tình sẽ tiếp quản công ty. Vậy là tổng giám đốc đẹp trai xuất chúng đi rồi, phía dưới đồng nghiệp nữ đau lòng rơi nước mắt một cái, nước mũi một cái, thập phần không muốn. Đồng nghiệp nam trong bụng xấu xa lại cảm thấy vui mừng, tổng giám đốc mà đi, họ rốt cục cũng có cơ hội với những cô nương cùng công ty rồi. Còn có, vừa nhìn thấy mỹ mạo của Tổng tài phu nhân trong mắt vô cùng xinh đẹp, cuộc sống đời này đã cảm thấy phi thường mãn nguyện. Hội nghị vừa xong, Tiêu Kinh Thiên rời đi, Quan Di Tình trở lại văn phòng bận bịu chuyện của mình, cả hai người đều không quan tâm gì đến phản ứng của nhân viên trong công ty.
Hội nghị xong, toàn bộ công ty như ong vỡ tổ. Tiêu Kinh Thiên rời đi, Quan Di Tình kế nhiệm. Những chuyện này xảy ra ở công ty là chuyện rất bình thường, chỉ là ở Quan Tuyệt, tin tức này thật sự làm bùng nổ. Bây giờ toàn bộ công ty như tăng động, màn hình di động không ngừng lóe lên, nếu như chậm tay một thoáng, khả năng sẽ bỏ qua rất nhiều tin tức, tin tức lan truyền trong công ty như tia chớp, nếu không đọc cho kịp lập tức bị bỏ lại phía sau như một cái chổi quét bạn về quá khứ.
Xa Vân Hề nằm nhoài trên bàn nhìn tin tức trên trang đầu, có người hài lòng có người lo lắng. Lần này nàng thật sự biết Quan Di Tình nói đều là thật sự, bất quá nữ nhân này rốt cuộc muốn làm gì a. Mình đắc tội nàng với nàng khi nào kia chứ, nàng muốn như vậy đối xử với mình, hơn nữa chuyện tình cảm cũng không phải một hai ngày sẽ động lòng, quan hệ gì gì với nhau lại càng không thể. Chuyện tình cảm phải thận trọng, không phải nói một câu tôi thích cô hoặc là tôi yêu cô đơn giản như vậy. Xa Vân Hề cảm thấy đối với Quan Di Tình quá dây dưa đi, hơn nữa da mặt người này còn dày hơn mình, nếu tiếp tục không biết sẽ ra sao. Xa Vân Hề thật không có biện pháp nào ứng phó một nữ nhân như thế, cô ta là Ma nữ khủng bố đến từ yêu giới.
Xa Vân Hề buồn bực ngán ngẩm đùa nghịch cây bút trên bàn, hai ngày nay công việc quá là thoải mái, hiện tại mọi người đang thảo luận sự tình của tổng giám đốc mới, căn bản không có ai chăm chỉ làm việc. Nàng hiện tại thật sự rất muốn tìm một chổ tốt đẹp để ngủ, ngày hôm qua bởi vì xảy ra chuyện kia với Tổng tài phu nhân, làm tâm tình ý loạn nên gần sáng hôm sau mới ngủ.
Trong mắt Xa Vân Hề, Quan Di Tình là người được ông trời chuyên môn sai đến đây để gây tai họa cho nàng, bằng không mình đã có một giấc ngủ ngon, suy nghĩ lung ta lung tung một chút sự tình, mình là người chăm chỉ, tháng này lại không tuân theo kỉ luật, vừa đi trễ vừa nghỉ một ngày, ngẫm lại thực sự là gay go. Đời này nàng không muốn gặp lại Quan Di Tình nữa, bằng không tháng sau nàng sẽ ăn bông uống không khí mà sống. Nàng không muốn về nhà há mồm xin tiền ba mẹ, nếu như tự mình lại bỏ bê công việc, tiền lương của nàng sẽ càng ngày càng ít.
Thời gian còn lại Xa Vân Hề không muốn nghĩ tới nữa, cầm bút gõ gõ lên mặt bàn phát ra âm thanh vang dội, không nghĩ đến cô ta nữa."Reng reng" điện thoại di động vang lên, Xa Vân Hề nghiêng đầu qua, cầm điện thoại di động xem xem rốt cục là ai lúc này gởi nhắn tin cho mình, mở ra xem, tin nhắn viết: Buổi trưa tan tầm đến bãi đậu xe chờ tôi. Không có kí tên, mình cũng không có lưu số của người này. Là ai lại tẻ nhạt như thế, Xa Vân Hề bất kể là ai vừa gửi tin nhắn, nàng nghĩ đây là tin nhắn quấy rầy, tiện tay ném điện thoại di động lên bàn, cũng không tiếp tục đi quản tin tức rối ren đó nữa, nàng hiện tại đang nghĩ biện pháp đối phó với Tổng tài phu nhân, làm gì có thời gian rảnh rỗi đi quản những sự tình không minh bạch.
Buổi trưa, Xa Vân Hề tan tầm cùng đồng nghiệp đi căng tin ăn cơm, không hề nhớ đến tin nhắn khi sáng. Mới vừa ăn được hai muỗng liền nhận được một cú điện thoại, không biết là của ai, bất quá số này nhìn thực quen mắt nha. Điện thoại đổ chuông hồi lâu, cuối cùng vẫn là không nhịn được mà nghe máy.
"Alo, ai đó?" Ngữ khí không được tốt cho lắm, dù gì đang ăn cơm, tự nhiên bị người ta điện thoại phá bĩnh.
"Tôi là Quan Di Tình, tôi ở bãi đậu xe chờ cô rất lâu rồi, cô làm sao không tới?" Quan Di Tình âm thanh lại càng không sảng khoái, cái tiểu nha đầu này ngang nhiên dám hết lần này đến lần khác khiêu chiến sự nhẫn nại của cô, ngày hôm nay cô phải cho cái người không biết trời cao đất rộng này biết, Quan Di Tình cũng không phải dễ chọc.
"Cô tại sao ở bãi đậu xe chờ tôi chứ?" Con thỏ nhỏ nào đó hoàn toàn không rõ tình hình lúc này nên nói ra nghi vấn của mình, nàng kêu người kia chờ mình khi nào, sao nàng không biết gì hết vậy.
"Cô..." Quan Di Tình hiện tại thật sự không thể dùng lời lẽ tốt đẹp nào để nói chuyện cùng Xa Vân Hề, Mình gửi cho nàng tin nhắn, nàng lại làm bộ không biết. Mình ở cửa phòng làm việc nhìn thấy nàng mở điện thoại di động ra xem tin nhắn, giờ lại hỏi tại sao mình ở bãi đậu xe chờ nàng, nàng đây là muốn ép mình mắng người sao?"Xa Vân Hề, tôi mặc kệ cô ở đâu, tôi cho cô trong vòng năm phút nhất định phải xuất hiện ở trước mặt tôi. Tôi ở bãi đậu xe khu A, xe thể thao màu đỏ Ferrari, Cô tới gặp tôi ngay nghe thấy không?" Quan Di Tình rống to vào di động, nàng không thèm để ý giọng nói của mình lớn bao nhiêu, ngược lại tâm tình của nàng bây giờ cực kỳ khó chịu, triệt để bực bội. Nói xong liền ném điện thoại di động vào trong xe, vỗ một cái thật mạnh lên đầu xe thể thao của mình.
Quan Di Tình chưa từng gặp qua người nào làm khó mình như Xa Vân Hề, trước đây rất nhiều người đều chờ đợi cô theo đuổi các nàng, Xa Vân Hề thì tốt rồi, hoàn toàn xem cô như cái màn trướng mà coi thường, hơn nữa năm lần bảy lượt chống đối mình. Tiểu nha đầu này thực sự làm nàng tức chết mà, sau này về nhà, cô phải cố gắng giáo huấn nàng một trận, nếu không phải mình đối với nàng động tâm thì làm gì có chuyện mình hao tổn tâm tình mà theo đuổi nàng ấy đây.
Xa Vân Hề nhìn màn hình điện thoại di động đã biến thành màu đen, nàng thật sự không hiểu nỗi Quan Di Tình đến cùng muốn thế nào nữa, mình đắc tội với cô ta khi nào chứ. Xa Vân Hề nghiêng đầu ngẫm lại những chuyện xảy ra giữa mình và Quan Di Tình từng tí từng tí, chỉ là nàng thật sự không biết nơi nào chọc tới người nọ. Vừa rồi người kia nói bãi đậu xe, buổi sáng hình như có tin nhắn với nội dung ở bãi đậu xe chờ ai đó. Xa Vân Hề giật mình, lẽ nào là Quan Di Tình nhắn tin?
Xa Vân Hề giọng nói không bình tĩnh từ bên đầu dây kia, lại nghĩ cô ta chắc đang giận dữ, xem ra người kia đang phát hỏa. Haizzz, cái này cơm cũng không thể ăn, rồi cầm điện thoại di động vội vã rời căng tin, đồng nghiệp đều nhìn nhau khó hiểu.
Chờ thang máy quá lâu, Xa Vân Hề trực tiếp mang giày cao gót theo lối tắt an toàn, đi xuống tầng ngầm, nàng tìm đến bãi đậu xe khu A, chỉ là quá lớn, nàng quay một vòng cũng không tìm được, không thể làm gì khác hơn là cầu viện nhân viên bảo an, đợi khi tìm được Quan Di thì cũng đã là 20 phút sau.
Nhìn vẻ mặt đầy hắc tuyến của Quan Di Tình, Xa Vân Hề cảm giác có chuyện xấu rồi, lúng túng cười nói: "Quan tổng, xin lỗi, tôi quên mất chuyện cô tìm tôi." Kỳ thực Xa Vân Hề ở trong lòng lầm bầm: Làm sao tôi biết người nhắn tin đó là cô chứ, chuyện này không thể trách tôi được đâu a.
"Lên xe." Quan Di Tình hiện tại không muốn cùng Xa Vân Hề nói chuyện, cô sợ chính mình hung hăng sẽ đánh nàng một trận.
Xa Vân Hề lầm bầm miệng nhỏ mở cửa xe ngồi vào ghế phụ, thắt dây an toàn, cũng không thèm nhìn tới Quan Di Tình. Nàng biết nữ nhân này hiện tại sắc mặt không tốt, nàng cũng không dám tiếp tục trên chọc cô ta nữa, vạn nhất đổ dầu vào lửa, vận mệnh mình ra sao thật khó mà tưởng tượng.
Xe rời khỏi bãi đậu, đi được khoảng 10 phút, Xa Vân Hề không nói câu nào. Kỳ thực Quan Di Tình chỉ muốn nghe Xa Vân Hề cho cô một lời giải thích, nhưng người này từ khi ngồi vào xe liền bắt đầu rơi vào trạng thái người câm, càng nghĩ càng thấy bản thân thật oan ức mà.
"Cô tại sao không nói lời nào?" Giọng nói không còn khí thế như buổi sáng mà có phần ôn nhu, mang theo chút lành lạnh khiến người ta rất không thoải mái.
Âm thanh của Quan Di Tình như vậy dù Xa Vân Hề không nhìn cũng có thể nghe được. Chỉ là nàng không hiểu, Quan Di Tình đã khó chịu như thế vậy còn để mình lên xe làm gì, lẽ nào cô ấy muốn đối với mình làm chuyện gì đó không hay. Vừa nghĩ tới cái này, Xa Vân Hề nhanh chóng nghiêng đầu nhìn dáng vẻ Quan Di Tình. Còn hỏi tại sao mình không nói chuyện ư, cô ta hiện tại nhìn như muốn ăn thịt người vậy, ai dám nói chuyện cùng a.
"Nói cái gì bây giờ?" Khi thốt ra câu hỏi này, Xa Vân Hề kích động muốn một tát tự đập chết chính mình cho xong đời, lời này có thể nói sao? Nữ nhân này đang khó chịu như vậy, mình lại dùng câu nói này chọc ghẹo thêm, như thế chẳng phải chán sống rồi sao?
Nghe Xa Vân Hề đáp, Quan Di Tình rít chặt vô lăng đến nỗi muốn phát ra âm thanh răng rắc, đốt ngón tay đều có chút trở nên trắng bệch, khuôn mặt vì phẫn nộ mà biến sắc.
Nghe được Quan Di Tình tay cầm tay lái phát sinh thanh âm giận dữ, Xa Vân Hề cảm giác lạnh cả sống lưng, người muốn run lên, cái người kia từ lâu tức giận đến độ đỏ mặt, tất cả đều đang nhắc nhở Xa Vân Hề rằng núi lửa sắp phun trào. Tình hình hiện tại, Xa Vân Hề rất sợ sệt, nàng không biết nên xử lý như thế nào. Vừa ở trong điện thoại, Quan Di Tình đã phát hỏa, hiện tại tựa hồ đem thế giới hủy diệt.
Hai bàn tay không ngừng xoa tới xoa lui, trái tim nhỏ nhảy loạn như trống, Xa Vân Hề rất sợ, sợ nữ nhân này sẽ làm ra chuyện gì khác người. Làm sao mới có thể làm cho người nọ tắt lửa đây, Xa Vân Hề vận động đầu óc suy nghĩ, nàng bình thường lười biếng vậy mà bây giờ phải cố gắng động não, nhớ lại cái tình tiết trên tivi, lúc nữ chủ nhân phát hỏa, nam chủ nhân làm sao để dập tắt lửa. Bất quá có một tình tiết đột nhiên xuất hiện trong đầu Xa Vân Hề, nàng nhìn Quan Di Tình mắt vẫn đang nhìn phía trước. Ở trong lòng thầm hạ quyết tâm: Ân, hiện tại chính là thời cơ tốt.
Nàng nghiêng người về bên trái, quay mặt sang, cúi xuống trực tiếp hôn lên má Quan Di Tình một cái. Nàng cảm giác thân thể người kia lập tức cứng đờ, bèn nhanh chóng quay mặt hướng ra ngoài cửa sổ, đối với vừa động tác hoàn toàn như mình không có làm gì.
Quan Di Tình thấy Xa Vân Hề như thế lấy làm kinh hãi, cô hiện tại đang lái xe, nàng kia lại dám đối với cô sử dụng loại thủ đoạn này, cô thật sự sợ hết hồn. Quan Di Tình lẳng lặng quan sát biểu hiện của mình qua kính, nguyên bản khuôn mặt đang tức giận trong nháy mắt đỏ lên. Xa Vân Hề hiện tại mặt cũng đỏ hồng nhìn về phía ngoài cửa sổ. Quan Di Tình khóe miệng hơi giương lên, vẻ mặt khó chịu trước đó giờ khắc này đã hóa thành nồng đậm thâm tình.
Người này dĩ nhiên dùng loại thủ đoạn này để cho mình tắt lửa, xem ra rất thông minh. Bất quá nếu chiêu này hữu hiệu, về sau phải dùng nhiều mới được, một là có thể tăng cường cảm tình, hai cũng có thể để cho người này biết mình không phải dễ ức hiếp.
Quan Di Tình cảm thấy ngày hôm nay khí trời đặc biệt sáng sủa, tâm tình của cô vào giờ khắc này giống như vậy, đã lâu không có hứng khởi, không tự chủ khẽ hát một ca khúc.
Xa Vân Hề thấy Quan Di Tình thần thái sáng láng đang ca hát, bản thân còn lúng túng hơn. Mình như vậy đều tại nữ nhân này hại nha, tại sao mình muốn đi hôn nàng a. Chuyện này Xa Vân Hề thật sự không nghĩ ra, nàng cảm thấy vừa rồi đầu óc của mình nhất định là co rút rồi, bằng không sẽ không phát sốt mà đi làm cái sự tình thân mật đó.
Truyện khác cùng thể loại
124 chương
23 chương
78 chương
736 chương
38 chương
34 chương