Phu Nhân Tại Thượng
Chương 37
Thôi Loan Thúy dĩ nhiên biết Lục Sa muốn tránh né nàng, dù sao cũng không có gì càng làm cho người khó chịu hơn bị tình địch nhìn thấy dáng vẻ chật vật bất kham của mình. Nhưng không phải nàng muốn tránh né thì có thể tránh được, cũng phải nhìn xem Thôi Loan Thúy nàng có đồng ý để nàng tránh đi hay không, mục tiêu của nàng chính xác là Lục Sa.
Lục Sa nhìn thấy kẻ khi dễ người thẳng tắp hướng nàng mà đến, liền biết bản thân muốn né cũng né không xong, nhìn thất phu nhân trước sau như một nhã nhặn xinh đẹp, khí chất thanh nhã còn mang theo phong thái của người trí thức một chút cũng không giống như từng là nữ tử phong trần, trái lại giống như sinh ra trong dòng dõi thư hương, chỉ có thư hương môn đệ mới nuôi được một nữ tử có phong thái văn nhã như vậy, bình tĩnh mà xem xét thất phu nhân mọi mặt so với ngũ phu nhân đều rất xuất sắc, còn so với nàng, tựa như minh châu so với ngọc bích, nghĩ tới đây trong lòng Lục Sa lại một trận buồn bã.
“Thất phu nhân.” Tránh không khỏi, cũng chỉ có thể cung kính gọi người.
Lục Sa nhìn thấy thất phu nhân cũng không trả lời, chỉ là đang quan sát nàng, ánh mắt quan sát như vậy khiến trong lòng Lục Sa càng phát ra khó xử, hận không thể tìm một cái khe chui xuống.
“Xem ra, ngươi so với ta nghĩ còn muốn chật vật hơn.” Thôi Loan Thúy mở miệng.
“Nếu như Thất phu nhân đến để chê cười Lục Sa, vậy Lục Sa rất vinh hạnh vì có thể làm hài lòng thất phu nhân.” Thất phu nhân quả nhiên là đang muốn trêu đùa nàng, chính là trước đây địa vị đã không bằng Thất phu nhân, nàng không thừa lúc này bỏ đá xuống giếng sao, người luôn như vậy, vẫn luôn nguyện ý dệt hoa trên gấm, cũng không thấy rõ có người nguyện ý đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
“Thấy ngươi như vậy, ta có cái gì mà hài lòng, ta ở trong lòng ngươi lẽ nào ti tiện như vậy sao?” Thôi Loan Thúy nhướng mày hỏi, đến nay nàng cũng chưa từng làm khó Lục Sa, nàng ta lại nghĩ nàng xấu xa đến vậy, thực sự là làm cho nàng có chút khó chịu.
Cho dù là lúc nàng đắc ý nhất cũng chưa bao giờ nhìn thấy thất phu nhân đặt nàng vào mắt, huống hồ nàng chật vật như bây giờ, lại càng không đáng giá tới.
“Lung tung phỏng đoán tâm ý của thất phu nhân là Lục Sa ti tiện.” Lục Sa cảm thấy bản thân có lẽ là ngay cả tư cách làm đối thủ của thất phu nhân cũng không có đi.
“Ngươi biết sai thì tốt rồi.” Thôi Loan Thúy cảm thấy Lục Sa này phẩm tính không sai, trái lại là một nha đầu thông minh, đáng tiếc nha đầu này chỉ có thể tùy ý Liễu Phi Nhân chà đạp.
“Loạn phỏng đoán thất phu nhân, vốn là ta sai.” Lục Sa thấy trong mắt Thôi Loan Thúy cũng không có nửa điểm ác ý cùng trêu đùa, từ nhỏ làm gia nô, nếu không biết xem sắc mặt người khác phân rõ tình tự, làm sao có thể làm đến nhất đẳng nha hoàn đây! Thất phu nhân quả nhiên cùng những người đó là bất đồng, thất phu nhân thanh nhã mỹ lệ, ngũ phu nhân thích nhiều hơn một chút cũng là hợp tình hợp lý.
“Mấy ngày nay, nàng ở trong viện của ta, trong lòng ngươi không dễ chịu đi.” Thôi Loan Thúy sinh ra một ý nghĩ, dĩ nhiên nàng cùng pha trộn với Liễu Phi Nhân bất quá là để viết thời gian, nếu đổi một người khác đến viết thời gian cũng không phải không thể, so với Liễu Phi Nhân, Thôi Loan Thúy cảm thấy nha đầu trước mắt ngược lại càng làm cho người ta yên tâm. Tuy rằng nàng không thèm để ý Liễu Phi Nhân chọn tam lấy tứ, nhưng trong lòng luôn luôn có một chút khó chịu, coi như là trong lòng có một chút khiết phích, tuy rằng thân phận của nàng thực sự cũng không có tư cách gì chướng mắt Liễu Phi Nhân, nhưng Liễu Phi Nhân thực sự không phải là đối tượng có thể dây dưa lâu dài. Nếu như nàng có thể thu nạp nha đầu này, nhất định sẽ làm nha đầu này khăng khăng một mực đi theo nàng, nghĩ như vậy, ngược lại cũng là vô cùng tốt.
“Ngũ phu nhân muốn ở lại chỗ của thất phu nhân đương nhiên là tự do của nàng, nô tỳ chỉ là nha hoàn, dĩ nhiên không dám hỏi đến chuyện của ngũ phu nhân, cũng không có tư cách gì khó chịu hay không khó chịu.” Lục Sa không chịu tỏ ra yếu kém trước mặt tình địch.
“Lẽ nào ngươi thực sự cam tâm bị nàng dây dưa đối đãi như vậy sao?” Thôi Loan Thúy đến gần Lục Sa, nhẹ giọng hỏi.
“Thất phu nhân chẳng phải cũng như vậy sao, vậy thất phu nhân cam tâm sao?” Lục Sa không đáp, hỏi ngược lại.
Thôi Loan Thúy nở nụ cười, nha đầu này thật đúng là một chút cũng không chịu tỏ ra yếu kém, nếu như nàng thực sự lưu ý Liễu Phi Nhân hoặc có ý xấu, thì chắc chắn nàng sẽ chỉnh chết nha đầu này, nhưng nàng cả hai dạng đều không phải, cho nên mới cảm thấy nha đầu này thật ra rất thú vị.
Thất phu nhân lại mỉm cười, Lục Sa thực sự không hiểu thất phu nhân đang cười cái gì, tuy rằng cười rộ lên rất xinh đẹp nhưng vẫn luôn khiến Lục Sa cảm thấy bản thân giống như một đứa ngốc, thực sự rất không thích.
“Sau này sẽ nói cho ngươi biết.” Thôi Loan Thúy cũng không dự định lập tức nói cho nàng biết.
“Chuyện ngươi bị giáng cấp, đại khái không phải là chủ ý của phu nhân, có thể là Trương má má tự chủ trương, Trương má má từ trước đến nay chán ghét Liễu Phi Nhân, chỉnh không được nàng nhưng chỉnh ngươi thì dư sức, ngày sau nếu có cơ hội ta đến chỗ phu nhân thỉnh cầu một chút, còn việc có thể giúp ngươi khôi phục thân phận nhất đẳng nha hoàn hay không thì phải xem tạo hóa của ngươi.” Thôi Loan Thúy nhàn nhạt nói, thật ra nàng cảm thấy Mị phu nhân nếu chịu đến chỗ phu nhân thỉnh cầu sẽ hữu dụng, bất quá nàng cùng Mị phu nhân thực sự không có gì giao tình, Thôi Loan Thúy đột nhiên có chút hối hận rồi, hối hận lúc Mị phu nhân còn chưa dọn đến chỗ của phu nhân khi đó đã không kết thâm giao với nàng. Nàng khi đó đâu dự đoán được một đồ tể nữ nhi đơn thuần dĩ nhiên có thể trở thành người tâm phúc trước mặt phu nhân, bất quá cho dù biết, với tính tình của nàng đại khái cũng sẽ ôn hoà ứng đối. Lấy lòng người khác, Thôi Loan Thúy thực sự không nguyện ý.
Lục Sa chưa bao giờ nghĩ đến bản thân còn có khả năng khôi phục thân phận nhất đẳng nha hoàn, ngũ phu nhân cũng không nghĩ đến chuyện đến chỗ phu nhân thỉnh cầu một tiếng, nhưng thiện ý bất ngờ của thất phu nhân khiến Lục Sa vừa mừng vừa sợ, bất luận kết quả thất phu nhân có tấm lòng này đã là vô cùng khó có được rồi, hơn nữa nàng cùng thất phu nhân còn là loại quan hệ đó, nàng thế nào cũng nghĩ không ra thất phu nhân vì sao lại nguyện ý làm như vậy. Từ nhất đẳng rơi xuống tam đẳng, nếu như nói không thèm để ý vậy tuyệt đối là gạt người, nhất đẳng có nghĩa là thể diện cùng đãi ngộ rất khác, nhất đẳng nha hoàn là từ trong hơn trăm nữ tỳ chọn ra không đến mười người nổi bật nhất, có thể nói là mười dặm chọn một, cũng không dễ dàng. Cho nên nàng thà rằng thân thể bị Trương má má phạt nặng một chút, cũng không nguyện từ nhất đẳng nha hoàn rơi xuống tam đẳng làm thô khiến nha hoàn.
“Đa tạ thất phu nhân, chỉ là Lục Sa không hiểu vì sao thất phu nhân lại nguyện ý giúp ta, thất phu nhân cùng ta có thể nói là không có quan hệ gì cả.” Lục Sa khó hiểu hỏi, thiện ý bất ngờ của thất phu nhân khiến Lục Sa có chút bất an, phải biết rằng thiên hạ này không có chuyện ăn cơm không trả tiền, hơn nữa thái độ làm người của thất phu nhân nàng không phải chưa từng nghe ngũ phu nhân nói qua, ngũ phu nhân nói thất phu nhân không thích quản chuyện người khác, vẫn luôn không quan tâm chuyện gì, như vậy thực sự không giống tác phong của thất phu nhân.
“Nói lời cảm tạ bây giờ vẫn còn quá sớm, thật có thể giúp đỡ hay không, hiện tại vẫn chưa biết được, chỉ sợ đến lúc đó cho ngươi mừng hụt, dù sao đi nữa, việc này đối với ngươi có thể là đại sự nhưng đối với có thể chỉ là thuận miệng nói một câu mà thôi.” Thôi Loan Thúy vẫn cảm thấy không nên cho Lục Sa quá nhiều hy vọng, dù sao việc này đều do phu nhân quyết định, nàng không có gì nắm chắc, cái gọi là hy vọng càng lớn thất vọng càng lớn nàng không muốn cho Lục Sa hy vọng quá lớn là vậy, đến lúc đó nếu như không thành, trong lòng mới thật sự khó chịu.
“Ta hiểu được, bất luận kết quả thế nào, ta đều phải đa tạ thất phu nhân.” Nghe Thôi Loan Thúy nói như vậy, liền có một chút yên tâm rồi, có thể là thất phu nhân chỉ thiện tâm, thuận tiện giúp đỡ mà thôi, bất quá thất phu nhân dường như có chút không giống trong suy nghĩ của nàng.
“Ngươi cảm thấy ta thiện tâm?” Thôi Loan Thúy nhướng mày hỏi, nàng cho đến bây giờ đều không phải người có thiện tâm, nếu không phải nàng có hứng thú nàng sẽ không quản chuyện không liên quan đến mình.
“Ân.” Lục Sa gật đầu, nếu không phải thiện tâm, nàng thật sự nghĩ không ra lý do vì sao thất phu nhân làm như vậy.
” Sao ngươi không nghĩ là ta đối với ngươi có hứng thú, dù sao thì ta so với Liễu Phi Nhân mọi mặt đều không kém nàng, pha trộn cùng với nàng, không bằng cùng ta pha trộn, nếu như ta chọn ngươi thì sẽ không cùng những người khác dây dưa, không giống Liễu Phi Nhân luôn không an phận luôn làm ngươi khổ sở, thế nào?” Thôi Loan Thúy nghiêng người đến gần Lục Sa hỏi.
Lục Sa không thể tin tưởng nhìn thất phu nhân, hiển nhiên bị lời nói của Thôi Loan Thúy hù dọa, sau đó kịp phản ứng lại cảm thấy tức giận.
“Ta nghĩ không ra thất phu nhân là người như vậy, lẽ nào trêu đùa ta rất vui sao?” Lục Sa phẫn nộ chất vấn, bất luận lời nói của thất phu nhân là thật hay giả, nhưng lời lỗ mảng như vậy không nên nói ra miệng, thất phu nhân quả nhiên cũng chỉ là bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa, cho dù nàng cùng ngũ phu nhân không thể cùng một chỗ, cũng sẽ không tùy tiện cùng người khác pha trộn, lẽ nào trong lòng thất phu nhân nàng chính là người tùy tiện như vậy sao?
“Xem ngươi nghiêm túc như vậy, không phải ngươi muốn biết ta có cam tâm bị Liễu Phi Nhân dây dưa hay không sao, ta chỉ nghĩ, không bằng chúng ta làm bộ thân mật để cho Liễu Phi Nhân cũng nếm thử tư vị bị người dây dưa, ngươi thấy sao?” Thôi Loan Thúy trái lại xoay chuyển rất nhanh, nếu đổi lại nàng là Lục Sa, cũng sẽ cảm thấy bản thân nói lời đó thực sự đột ngột, Lục Sa không bị hù dọa mới là lạ.
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
70 chương
35 chương
10 chương
11 chương
58 chương
33 chương