Lý Lăng Húc hiển nhiên không ngờ tới Đồ Cửu Mị sẽ cự tuyệt gọn gàng dứt khoát như vậy, đại khái không có nữ nhân nào muốn cự tuyệt thiên tử như hắn, hơn nữa không nữ nhân bào dám lớn mật cự tuyệt hắn, nhưng vì là Đồ Cửu Mị vốn là tính tình thẳng thắn nên khiến Lý Lăng Húc bị cự tuyệt mà vẫn không cảm thấy tức giận, trái lại cảm thấy thú vị. "Ngươi thích Hạng Huy?" Lý Lăng Húc ngược lại không phải là người rất tự phụ nhưng so với Hạng Huy bất luận là địa vị , quyền thế, dung mạo, cái nào cũng hơn Hạng Huy vài con phố. Đồ Cửu Mị vốn định phủ nhận nhưng nghĩ đến nàng cùng phu nhân đều là nữ nhi, không tiện nói ra nên không trả lời, coi như cam chịu. "Trẫm oai phong hơn hắn, mỹ nam trong kinh thành trẫm cũng có thể đứng trong ba hạng đầu, những thứ trẫm có thể cho ngươi tuyệt đối nhiều hơn so với hắn, ngày khác, sau khi trẫm phong Thập Mị làm hậu, liền phong ngươi làm quý phi, nhi tử sinh ra là hoàng tử, vô tận vinh quang, những thứ này không phải một Bình Âm Hầu nho nhỏ có thể cho ngươi." Lý Lăng Húc dụ hoặc nói, hắn cảm thấy nữ tử hơi chút thông minh đều hiểu được lựa chọn cái nào mới là tốt nhất, nhưng hắn đã quên nữ tử đối diện hắn căn bản không phải nữ tử thông minh. "Ta thích nàng, chính là thích con người nàng, cho dù nàng nghèo đến ngày ngày chỉ có thể ăn bánh ngô ta cũng nguyện ý theo nàng, mới không thèm để ý địa vị dung mạo tài hoa của nàng, nàng một lòng một dạ với ta là được rồi." Đồ Cửu Mị nói rất đương nhiên, ngày sau cho dù phu nhân không còn là quận chúa, không còn mỹ lệ, Đồ Cửu Mị cảm thấy bản thân vẫn sẽ thích, sau khi đã thích thân phận địa vị dung mạo tài hoa đều là thứ yếu. Đồ Cửu Mị nói khiến Lý Lăng Húc có chút động dung, nữ nhân trong cung này người nào không phải hướng về phía quyền thế địa vị thiên tử của hắn mà đến, chưa từng có ai chỉ là đơn thuần yêu thích con người Lý Lăng Húc, nghĩ đến đó Lý Lăng Húc cảm thấy chưa từng có người giống như mẫu hậu đơn thuần mà yêu thương phụ vương, hắn vốn cũng cầu có một nữ nhân như vậy bầu bạn, yêu nhau hơn nữa hiểu nhau, hắn sẽ dụng tâm che chở nàng, nhất định không giống phụ vương cô phụ mẫu hậu. "Ta nhớ Hạng Huy còn nạp nhiều mỹ thiếp, cũng không thể một lòng một dạ với ngươi." Lý Lăng Húc thuận miệng nhắc tới. "Hoàng Thượng không phải còn có nhiều phi tử hơn sao, so với muội muội ta xem như tốt hơn rất nhiều rồi." Đồ Cửu Mị hồi đáp, nàng cảm thấy muội muội là người kiêu ngạo như vậy, mới không thích phu quân của mình hoa tâm. "Ngươi cảm thấy Thập Mị thực sự thích ta?" Lý Lăng Húc đột nhiên hỏi, hắn thủy chung vẫn cảm thấy Đồ Thập Mị yêu quyền thế nhiều hơn hắn, hắn ngược lại không ngại đem quyền lợi trong tay mình chia sẻ cùng nàng, bất quá có đôi khi hắn mãi vẫn nhìn không thấu nữ nhân này cho nên không thể hoàn toàn yên tâm, hiện tại nghĩ đến Lý Lăng Húc cảm thấy sở dĩ không yên tâm như thế nhất định là bởi vì hắn không xác định được nữ nhân kia có thật lòng với hắn hay không. "Hoàng Thượng là phu quân của muội muội, muội muội tất nhiên là thích ngươi." Đồ Cửu Mị cũng là kiên định trả lời, thật ra nàng cũng không xác định muội muội có thực sự thích Hoàng Thượng hay không nhưng lúc này Đồ Cửu Mị có ngốc cũng không thể phủ nhận, cho nên chỉ có thể kiên định nói dối, bất quá trong lòng nàng cũng hy vọng như vậy, nàng không hy vọng muội muội gả cho người nàng ấy không thích. "Lấy gì chứng minh?" Lý Lăng Húc nhướng mày hỏi, vì Đồ Cửu Mị vốn là người khiến kẻ khác không cảnh giác, nên phản xạ có điều kiện cảm thấy Đồ Cửu Mị sẽ không gạt người. "Chúng ta là song sinh, tâm ý tương thông, ta hiểu nàng đang suy nghĩ gì!" Người rất ít nói dối, một khi nói dối sẽ giống như thật. "Nga? Không phải muội muội ngươi cho ngươi đến thị tẩm, ngươi không cảm thấy sao?" Lý Lăng Húc nhướng mày hỏi ngược lại. "Mới không phải, nàng chỉ là khảo nghiệm Hoàng Thượng, ta không tin nàng đối đãi ta như vậy." Đồ Cửu Mị càng nói càng cảm thấy hẳn là có chuyện như vậy, nàng bao che khuyết điểm, đối với người nàng quan tâm luôn tìm cách biện giải cho họ, vì vậy ngữ khí càng phát ra kiên định. "Khảo nghiệm trẫm?" Lý Lăng Húc có chút hứng thú lập lại. "Muội muội luôn luôn chậm nhiệt, đối với người khác cảnh giác rất nặng, nhưng một khi nàng đem người đó đặt vào trong lòng nàng sẽ thật lòng thật dạ đối đãi, nàng cũng muốn đặt bệ hạ vào trong lòng." Đồ Cửu Mị nói lời này, bản thân nàng cũng nguyện ý tin tưởng là như vậy. "Như vậy sao?" Lý Lăng Húc lần nữa hỏi ngược lại một câu, thật ra đều là do trong lòng không xác định mang đến cảm giác không an toàn. Đúng lúc này, Đồ Thập Mị cùng Lý Trì Nguyệt xông vào, trên mặt hai người đều hiện rõ một chút hoảng loạn, sau khi nhìn thấy Đồ Cửu Mị cùng Lý Lăng Húc y quan chỉnh tề đều thở dài một hơi, cũng may không có việc gì, Đồ Thập Mị rốt cục cảm nhận được cái gọi là nghĩ đến nghìn điều vẫn có sơ sót, nàng nghĩ tỷ tỷ mà nàng quan tâm sẽ hận nàng. Đồ Cửu Mị thấy muội muội cùng phu nhân xuất hiện, nàng khẽ cười một chút, nàng đã biết muội muội không phải cố ý mà lúc này thấy phu nhân cảm giác thật là tốt. Lý Lăng Húc cũng thấy được Đồ Thập Mị vừa rồi trên mặt chợt lóe một tia hoảng loạn, cổ hoảng loạn kia cũng không phải ngụy trang mà ra, khiến Lý Lăng Húc có ảo giác nữ nhân trước mắt quan tâm đến hắn. Lý Lăng Húc vốn thích Đồ Thập Mị, nhưng lý trí đối với nữ nhân này có cảnh giác, nhưng trên tình cảm vẫn muốn tìm một lý do đi tin tưởng người này, muốn dung túng người này cho nên Đồ Cửu Mị nói, hắn lựa chọn tin tưởng. "Muội muội hẳn là có rất nhiều lời muốn nói cùng Hoàng Thượng, ta cùng phu nhân lui ra trước." Đồ Cửu Mị nói xong, đưa tay kéo Lý Trì Nguyệt, sau đó rời đi. "Lục Lang thế nào đột nhiên đến trước thời gian?" Sau khi Đồ Cửu Mị cùng Lý Trì Nguyệt rời khỏi hồi lâu, Đồ Thập Mị mới mở miệng hỏi. "Trẫm rất chờ mong kinh hỉ nàng chuẩn bị, kiềm chế không được liền trước nhìn xem, Cửu Mị là kinh hỉ ngươi chuẩn bị cho trẫm?" Ngữ khí của Lý Lăng Húc ôn hòa. "Đúng." Đồ Thập Mị không lập tức trả lời, hoãn hồi lâu mới trả lời, trả lời xong đôi mắt liền ửng đỏ, khẽ cắn môi dưới, dáng vẻ ủy khuất đắn đo vừa đúng, mặc kệ là ai nhìn thấy đều sẽ bị mỹ nhân làm mềm lòng. "Nàng đây là thế nào?" Lý Lăng Húc nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của Đồ Thập Mị trong lòng lập tức mềm xuống, có chút khẩn trương hỏi. "Vốn tưởng rằng, ta có thể không thèm để ý, không thèm để ý nam nhân của ta cùng tỷ tỷ ta, ta nghĩ hai người đều là người ta thích, để tỷ tỷ tiến cung làm bạn, có thể thay ta phân ưu, vốn tưởng rằng ta cũng sẽ vui vẻ nhưng vừa rồi ta vừa nghĩ đến hình ảnh Lục Lang cùng tỷ tỷ da thịt thân cận trong lòng ta như đao cắt, không thể chịu đựng được, liền khắc chế không được nghĩ đến ngăn cản, Thập Mị nhất định là phạm vào thất xuất, ghen tị......" Đồ Thập Mị nói xong, nước mắt chảy xuống, sau khi trải qua lần này Đồ Thập Mị cảm thấy bản thân đối với Lý Lăng Húc phải càng thêm dụng tâm, hắn đối với nàng cuối cùng vẫn là cảnh giác. "Thật ra lúc này trẫm rất vui vẻ, trẫm chưa từng cảm thấy cách trái tim của nàng gần như vậy." Lý Lăng Húc đưa tay ôm Đồ Thập Mị vào trong lòng, sau đó xuất ra khăn tay thay Đồ Thập Mị lau đi nước mắt. "Phu nhân, ngươi thế nào đột nhiên đến? Có phải Thập Muội làm khó dễ ngươi hay không?" Trong lòng Đồ Cửu Mị cũng đoán được một ít, Thập Muội nhất định là khó xử phu nhân rồi, sắc mặt phu nhân thật là không tốt, Đồ Cửu Mị nhìn thấy mà đau lòng, trực tiếp đem Lý Trì Nguyệt ôm vào trong lòng. "Ta không sao, ngươi có sao không, Hoàng Thượng có làm khó ngươi không?" Lý Trì Nguyệt vùi đầu vào cổ Đồ Cửu Mị, ngửi mị hương đặc biệt trên người Đồ Cửu Mị, trong lòng mới trấn định. "Hoàng Thượng không khó xử ta, Hoàng Thượng thật sự thích muội muội, cho nên sẽ không khó xử ta, ta và phu nhân ở trong cùng này cũng không thoải mái, qua hai ngày ta nói cùng Thập Muội, chúng ta quay về Bình Âm huyện có được không?" Đồ Cửu Mị hỏi, phu nhân gầy đi chỉ còn da bọc xương, sau này không bao giờ vào cung nữa. "Được." Lý Trì Nguyệt gật đầu, nàng nghĩ Đồ Thập Mị hẳn là sẽ thả người, nàng cũng chán ghét cảm giác nơi nơi thấp kém ở trong cung.