Phong thần ký
Chương 281 : thật ngại quá…
Quyển 2: bách luyện thành tiên
Chương 167: thật ngại quá…
Dương thiên quân tuy rằng chỉ là nội môn đệ tử, thế nhưng hắn thiên phú trác tuyệt, lại luôn có một cường giả thần bí là tần lão bên cạnh, cho dù là thiên kiếm tông tông chủ đối với dương thiên quân cũng liền khách khí ba phần.
Bất quá dương thiên quân hành xử ôn hòa khiêm tốn, không hề giống với những cái thiên tài khác không xem ai ra gì, thế nên chiếm được rất nhiều tình cảm từ đại bộ phận người trong thiên kiếm tông.
Nghe vân dịch lam trưởng lão khen ngợi, dương thiên quân cười nhạt, khiêm tốn đáp:
-thế gian này có rất nhiều thiên tài tồn tại, đệ tử so với những nhân vật đó thua kém rất nhiều.
-dương sư điệt đừng khiêm tốn, từ khi thành đạo đến nay, lão phu thấy ngươi chính là người sở hữu thiên phú kinh người đến như vậy. thậm chí so với vị dung gia tam công tử tại kim lan quốc còn muốn vượt lên trên.
Vân dịch lam cười lớn nói.
Nghe đến dung gia tam công tử, những vị trưởng lão khác liền tiếp lời:
-nghe nói dung gia tam công tử cách đây không lâu vừa mới độ kiếp linh tiên, đạt được tiên phù biến dị lôi tiên phù. vạn năm trở lại đây, y chính là người đột phá linh tiên nhanh nhất, thời gia ngắn ngủi chưa đến năm ngàn năm.
-một số lão bằng hữu của lão phu bên kim lan đế đô nói dung gia tam công tử này ít khi chú tâm tu hành, bằng không thời gian tiến vào linh tiên cơ hồ còn nhanh hơn một chút.
-hừ, trước đây dung gia tam công tử từng giá lâm thiên kiếm tông, ta cảm thấy thiên phú của y quả thật rất yêu nghiệt, nhưng so với dương sư điệt vẫn kém hơn một chút. thời gian còn dài, ta khẳng định dương sư điệt thời gian đột phá linh tiên nhất định ngắn hơn dung gia tam công tử.
-………
Đối với mấy vị trưởng lão bàn luận với nhau, dương thiên quân không có hứng thú xen vào. mục nhãn bao quát nhìn xuống tiên kiếm trường khổng lồ, nhưng đang muốn tìm kiếm ai đó.
Nhưng ngay lập tức, hắn đã phát hiện được người mà hắn cần tìm, và đồng thời phát hiện, người mà hắn đang tìm cũng đang nhìn chằm chằm về hướng này. hay nói một cách chính xác hơn thì người đó đang chú ý nhìn về người đang ngồi bên cạnh hắn, chính là tiêu y y.
Đứng bên dưới tiên kiếm trường, tinh hồn ánh mắt vô thần nhìn lên trên cao, trong đầu như đang chợt hồi tưởng. đột nhiên bên cạnh, lục phong vừa nhìn số thứ tự của mình, vừa hỏi tinh hồn:
-tinh hồn, huynh số bao nhiêu vậy?
Nghe giọng lục phong, tinh hồn mới giật mình tỉnh lại.
-hôm nay cứ thấy huynh lạ lạ thế nào ấy.
Bắc cung thanh đan lúc này cũng nói thêm.
-phải rồi, chính là lúc huynh gặp phải dương thiên quân. mà giữa hai người, rốt cuộc có chuyện gì vậy?
-không có gì đâu. lục phong, vừa nãy ngươi hỏi gì?
-ta hỏi là số thứ tự của huynh bao nhiêu. ta sợ đen đuổi lại rơi vào cùng lôi đài với huynh thì khổ. dù sao thực lực cả ta cũng không yêu nghiệt bằng các huynh.
Lục phong thở dài một tiếng. quả thực trong số bốn người, lục phong là người có thực lực kém cỏi nhất. vả lại, tại ngoại môn, lục phong miễn cưỡng xem như là một đệ tử bình thường mà thôi, chẳng có gì nổi bật cả.
Vòng thứ nhất quần đấu, nếu may mắn thì hắn có thể vượt qua, còn nếu có thất bại thì cũng là một chuyện bình thường. dù sao hắn cũng trải qua không dưới một lần bị loại ở vòng đầu tiên rồi.
-đừng quá lo lắng, cứ cố hết sức là được.
Hạng hạo vỗ vai lục phong an ủi vài tiếng, sau đó cả bốn người kiểm tra số thứ tự của bản thân. may mắn cả bốn người trong vòng đấu đầu tiên không ai chạm mặt nhau cả.
Cứ mỗi một lượt thì lần lượt một ngàn đệ tử theo số thứ tự đã phân chia trước đó tiến lên tiên kiếm trường tiến hành so đấu. cứ như vậy diễn ra đến lượt trận cuối cùng.
Trong số bốn người tinh hồn, hạng hạo, bắc cung thanh đan và lục phong thì bắc cung thanh đan là người đầu tiên tiến lên lôi đài.
-bắc cung huynh, cố lên.
-hắc hắc, trước khi ra khỏi động phủ ta đã tự bói trước một quẻ, là quẻ đại cát, lôi đài này ta nắm chắc rồi.
Bắc cung thanh đan tiếu ý cười nói, sau đó bước lên lôi đài của mình.
Lơ lửng bên trên tiên kiếm trường khổng lồ là mười cái lôi đài, mỗi cái rộng khoảng ngàn thước, xếp thành hình tròn. mỗi một lôi đài đều được bố trí trận pháp khí tượng, tỷ như viêm lôi đài, kim lôi đài, băng lôi đài, thiên lôi đài…
Bắc cung thanh đan số thứ tự năm trăm ba mươi tư, được xếp vào lôi đài thứ năm, đó chính là phong lôi đài.
Bên trên phong lôi đài có rất đông đệ tử đang đứng, ai nấy đều mang tâm trạng cảnh giác. tuy rằng đều là đồng môn, nhưng bây giờ đang là thời gian thi đấu, thế nên không thể không cẩn thận.
Ánh mắt nhìn quanh một vòng, phát hiện trong số những người cùng lôi đài với mình không có nhân vật nào đặc biệt cả.
“quả nhiên là quẻ đại cát mà, hắc hắc…”
Bắc cung thanh đan trong lòng như nở hoa, gương mặt tươi rói. một lát sau thì bên ngoài tiến vào một gã trung niên mặc áo vàng, đại biểu cho thân phận nội môn đệ tử.
-ta là phương an, phụ trách làm giám thị tại phong lôi đài. quy tắc các sư đệ đã nghe trưởng lão nhắc trước đó, chỉ cần không sát hại đối thủ của mình thì còn lại đều tùy ý. thời gian đã tới, có thể bắt đầu được rồi.
Phương an hô lớn một tiếng, trên tay bóp nát ngọc giản, đột nhiên lôi đài từ bình thường khí tức bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn. quang cảnh trên lôi đài biến mất, thay vào đó là bọn họ đang xuất hiện tại một ngọn núi cao ngất, gió lớn từ xung quanh không ngừng thổi đến.
Bên trong những cơn gió này mang lực lượng không thua kém tiên giả phù tiên cảnh. nếu bình thường, những người này dĩ nhiên không sợ, tuy nhiên gió ở đây lại thổi liên tục, vô tình tạo thành một loại rào cản khó chịu.
-trận chiến đã bắt đầu, ai ra khỏi vòng tròn thì lập tức bị loại.
Giọng nói của phương an một lần nữa vang lên hòng trấn tĩnh những tên đệ tử này. ngay lập tức có hiệu quả, những gã đệ tử này lập tức tế ra pháp khí, xông lên tấn công một cách loạn xạ.
Bắc cung thanh đan đừng ở một góc, trên tay chiếc quạt phe phẩy, thái độ vô cùng tiêu diêu tự tại, đột nhiên hô lớn:
-các huynh đệ à, xin lỗi, trận chiến này ta thắng rồi.
-đại phong quyển.
Khí thế của bắc cung thanh đan đột nhiên thay đổi, áo bào cùng mái tóc như dựng ngược lên, chỉ thấy gió xung quanh như bị một cái lực lượng nào đó thao túng, toàn bộ hội tụ về phía bắc cung thanh đan.
-chuyện… chuyện gì thế này.
Gió càng lúc càng mạnh, kéo những gã đệ tử xung quanh về phía bắc cung thanh đan, mặc dù đã vận sức chống lại, thế nhưng điều đó dường như là vô ích.
Phong quyển sau khi đạt đến trình độ nhất định thì nổ ầm một tiếng, phong nhận bay loạn xạ bắn ra tứ tung, tạo nên những tiếng nổ lớn kinh thiên động địa.
-ài, đã cảnh báo mọi người rồi mà, trận này ta thắng chắc rồi.
Bắc cung thanh đan từ trong khói bụi đi ra, tay cầm quạt phe phẩy, trông như chẳng có chuyện gì xảy ra cả. ánh mắt quét nhìn xung quanh, gần một trăm người trước đó, sau một chiêu của hắn chỉ còn lại lác đác chưa đến mười người. mà mười người này đều trọng thương khá nặng, khó lòng đối địch được với bắc cung thanh đan.
-thật ngại quá, ha ha ha…
Hắn đắc ý cười, sau đó nhẹ nhàng giải quyết từng người một. chiến trường phong lôi đài kết thúc một cách vô cùng gọn gàn với chiến thắng tuyệt đối của bắc cung thanh đan.
Phong lôi đài sau khi mở ra kết giới thì không liên hệ được với bên ngoài, nhưng người bên ngoài thì lại quan sát được rất rõ ràng những gì đang diễn ra bên trong mười cái lôi đài này.
-bắc cung thanh đan, tiểu tử này thực lực lại tiến bộ, không làm cho chúng ta thất vọng.
Ở một góc tập trung rất nhiều nhân hội đệ tử, những người đang ở đây dĩ nhiên chưa đến lượt quyết đấu. bọn họ ngẩn mặt nhìn lên hình ảnh chiếu lại trận chiến của bắc cung thanh đan lại lôi đài thứ năm phong lôi đài. hoắc tôn gương mặt hài lòng nói lớn.
-bắc cung thanh đan tuy rằng danh khí không bằng hạng hạo, thế nhưng thực lực của hắn không thể xem thường, có thể xếp vào mười người mạnh nhất ngoại môn nhân hội chúng ta.
-hy vọng các ngươi lấy đó làm động lực phấn đấu. lần thí luyện này, chúng ta có thể xếp sau chiến bang, nhưng tuyệt đối không được đứng sau đám thiên hội chó má, rõ chưa!
Hoắc tôn lấy khí thế từ bắc cung thanh đan hô lớn động viên những thành viên đứng cùng mình, ngay lập tức đạt được hiệu quả.
Bắc cung thanh đan là người chiến thắng cuối cùng, sau khi truyền tống ra khỏi phong lôi đài thì chạy đến chỗ ba người tinh hồn, gương mặt đắc ý nói:
-thấy ta lợi hại không?
Cả hai tên hạng hạo lẫn lục phong đồng thời giơ ngón tay cái lên, ý bảo hắn rất lợi hại khi giải quyết trận chiến một cách gọn gàng. chỉ có tinh hồn là gương mặt trầm ngâm không nói câu nào, suy nghĩ dường như đang đặt ở nơi nào khác rồi.
Nửa ngày sau, chín lôi còn lại đều đã có kết quả cả. dù sao thiên kiếm tông không phải là nơi tập trung các yêu nghiệt đệ tử, không phải trận chiến nào cũng kết thúc nhanh giống như trận của bắc cung thanh đan cả.
Nhưng lại nói, tổng các trận chiến, chỉ có duy nhất một mình bắc cung thanh đan là thành viên nhân hội duy nhất giành chiến thắng, còn chín trận kia thì năm trận thắng thuộc về chiến bang, bốn trận thắng thuộc về thiên hội. điều này khiến cho sắc mặt của hoắc tôn cùng những nhân hội thành viên cực kỳ khó coi.
-những người số thứ tự từ một ngàn lẻ một đến hai ngàn tiến lên lôi đài.
Trên cao, một vị trưởng lão áo tím nói lớn.
-tinh hồn, lục phong, đến lượt hai người lên lôi đài kìa.
Hạng hạo vỗ vai lục phong và tinh hồn nói. tinh hồn thái độ lãnh đạm, gật đầu sau đó xuất kiếm phi thẳng lên lôi đài. còn lục phong, hắn thở dài một tiếng, gương mặt ảo não vô cùng.
-cố gắng hết sức là được.
Bắc cung thanh đan an ủi một tiếng. lục phong miễn cưỡng cười khổ, sau đó cũng tiến lên lôi đài của mình. trong lòng chỉ hy vọng gặp phải một sàn đấu dễ dàng.
Lôi đài của tinh hồn là viêm lôi đài, đứng trên lôi đài lúc này chỉ có lác đác vài người mà thôi. bất quá, ánh mắt ai nấy đều nhìn hắn một cách bất thiện, dường như đang có mưu đồ gì đó.
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
2005 chương
135 chương
602 chương
846 chương
144 chương
2767 chương
104 chương
15 chương
171 chương