Phong Mang

Chương 265

Không đầy một lát, Chu Lê cũng tới. Cái scandal này đối với nàng mà nói là kích thích không nhỏ, nhưng làm "phiên bản nữ của Hàn Đông", lăn lộn ở giới giải trí nhiều năm như vậy, phản bội gì cũng đã hưởng, nước miếng gì cũng đã nếm, thật sự trong vòng hơn mười ngày đã khôi phục lại rồi. Như thường trang điểm xinh đẹp, như thường rung động lòng người. Như thường ưỡn hai bầu ngực đi đến trước mặt Hàn Đông, một ngụm sương khói phun lên mặt hắn. "Chớ đắc ý, Vương tổng khí đại hoạt hảo đối với tôi mà nói không phải đả kích, mà là một loại khích lệ. Nếu như lúc trước tôi còn vì thế bồi hồi không yên, giờ thông suốt rồi tôi lại có thể chính thức xác nhận, người tôi muốn chính là Vương tổng." Khuôn mặt bị sương khói bao phủ của Hàn Đông như trước mang theo nét cười cợt nhả. "Vậy sao? Vậy thì thật là tốt, không bị cô khiêu chiến chút, tôi còn sợ đả kích không đủ đó." Chu Lê hừ lạnh một tiếng, "Vậy chúng ta cứ xem xem." Sau khi nhân viên đến đông đủ, kịch tổ chính thức khởi công. 《 Trộm Ảnh 2》 cùng 《 Trộm Ảnh 1》 tương đồng ở chỗ: hai bộ phim đều là xoay quanh một vụ tai nạn xe. Mà bất đồng ở chỗ: 《 Trộm Ảnh 2》 là bộ phim lấy "không gian rối loạn" làm tảng lớn đốt não. Không có trang dung kinh dị, không có cảnh tượng máu chảy đầm đìa, trọng điểm thiên về xây dựng không khí u ám cùng sợ hãi sâu trong nội tâm. Trong trong phim này, Hạ Dương Trác diễn một vị cảnh sát trẻ nhìn như bình thường nhưng lại một thân đầy bí ẩn, Chu Lê diễn chị ruột của cậu, Hàn Đông diễn phát tiểu của cậu, Lý Thượng thì diễn tài xế xe tải gây tai nạn. (phát tiểu: phương ngữ Bắc Kinh, chỉ người bạn từ nhỏ, cha mẹ biết nhau và cùng nhau lớn lên) Mấy trận diễn ngày hôm nay này chính là phần cao trào của phim —— bí ẩn trùng điệp tại hiện trường tai nạn. Lý Thượng, Hàn Đông, Hạ Dương Trác ba người đối diễn. Trước khi quay chính thức, phó đạo diễn không ngừng giảng diễn cho Lý Thượng, lo lắng hắn nghỉ nhiều ngày như vậy không bắt được cảm giác. "Hàn Đông cùng Hạ Dương Trác người ta gần đây trạng thái càng ngày càng tốt, cậu nhưng đừng cản trở a." Lý Thượng gật đầu, "Yên tâm đi đạo diễn." Các đơn vị chuẩn bị sắp xếp xong, Lỗ đạo diễn ra lệnh một tiếng. "Action!" Một chiếc xe tải từ nơi không xa chậm rãi chạy đến. Lúc này đang là hơn 6 giờ sáng, Lý Thượng lái xe suốt một đêm, lúc này ngồi bên trong xe buồn ngủ.Màn ảnh thu tới trên mặt hắn. Trong mắt Lý Thượng nổi đầy tơ máu, một trận lại một trận ngáp, mỗi lần ngáp xong khóe mắt cũng đều trôi nổi ánh nước. Mí mắt từ mãnh liệt trừng lớn đến chậm rãi khép lại, rồi đến không thể khống chế phục, giật mình tỉnh lại, tiếp tục mãnh liệt trừng mắt nhìn về phía trước... Đem trạng thái một người buồn ngủ suy diễn tinh tế tỉ mỉ, ngay cả người đang nhìn vào máy nhắm cũng vô thức ngáp theo. "Cắt!" Lỗ đạo diễn có chút vừa lòng. Bởi vì năm trước 《 Xé Rách 》 khiêu chiến cùng 《 Trộm Ảnh 》, Lý Thượng đã đoạt đi "nam diễn viên chính xuất sắc nhất" của Mã Bân, Lỗ đạo diễn luôn luôn canh cánh trong lòng, cũng rất có thành kiến kín đáo. Nhưng mà ngày hôm nay chứng kiến hắn diễn xuất, ấn tượng của Lỗ đạo diễn đối với Lý Thượng nháy mắt thay đổi. Màn kế tiếp chính là Hàn Đông đối diễn cùng Lý Thượng. Hai người từ khi nhập vây tới nay luôn tranh giành cấu xé lẫn nhau, đây là lần đầu mang cuộc đối đầu này lên màn ảnh lớn. Xe tải chạy tới giao lộ, Lý Thượng lại gục đầu xuống, kết quả rất nhanh bị một tiếng Ầm thật lớn đánh thức. Hắn đẩy cửa xe đi xuống. Nửa chân Hàn Đông bị đè ở dưới bánh xe, lúc này đang thống khổ rên rỉ. Kỹ năng diễn xuất của Hàn Đông cũng không cần nói, tuyệt đối là yết lên cảnh giới khiến Lý Thượng cho là mình vừa thực sự phạm tội rồi. Mẹ nó, Lý Thượng ngây ngốc thất thần. Diễn cảm trên mặt Lý Thượng lần lượt trải qua ba tầng biến hóa, đầu tiên là kinh ngạc dại ra khi mới phát hiện sự cố, tiếp theo là nghĩ vô cùng bối rối lo lắng khi đến hậu quả, cuối cùng là lạnh lùng hạ một quyết định... Này đó, Hàn Đông đều thu vào trong mắt. Hắn biết rõ Lý Thượng muốn giết người diệt khẩu. Nhưng mà người ta lại mày dày tự bày ra cho mình một hình tượng hàm hậu thành thật. Ta đã nhìn ra rồi, nhưng mà ta vẫn là dùng ánh mắt khát vọng như thấy chúa cứu thế nhìn ngươi. Không thể không nói, giai đoạn Hàn Đông bị đụng diễn đến cực kì đáng thương, có lẽ chỉ Lý Thượng mới có thể miễn cưỡng chống đỡ. Nhưng mà hắn gánh không nổi hậu quả. Vì thế, khoảnh khắc đối diện ngắn ngủi đi qua, Lý Thượng từ bỏ suy nghĩ tìm cách cứu người, trực tiếp lên xe. Hàn Đông hoảng sợ gào thét, móng tay điên cuồng cào lên đường muốn bò ra ngoài. Nhưng mà vô ích. Lý Thượng đưa bàn tay run rẩy khởi động xe, ô tô lùi về sau vài thước, lại một lần nghiến qua trên đùi Hàn Đông. Tiếng khóc tê tâm phế liệt của Hàn Đông khiến cho tâm người trong trường quay đều run rẩy. Kế tiếp, Lý Thượng lại xuống xe, nhìn xem tình trạng của Hàn Đông. Lại là hơn mười giây mắt diễn. Ánh mắt Hàn Đông vẫn còn tồn tại một tia hi vọng, tràn đầy trong mắt Lý Thượng đều là may mắn. Hàn Đông từ bức thiết đến cầu xin rồi đến đau đớn thống khổ, Lý Thượng từ rối rắm đến phân vân rồi đến phát cuồng... Hai người xuất diễn xuất đến như si như say. Cuối cùng, Lý Thượng vứt bỏ Hàn Đông, lần thứ hai lên xe. Cao trào tới. Một ngụm thở dài thất vọng vừa từ trong miệng Hàn Đông tràn ra, tuyệt vọng cấp độ sâu hơn lại lần nữa công tâm, hắn nghe thấy tiếng lốp xe cọ xát trên mặt đường càng ngày càng gần... "A —— " Hai người đồng thời rống lớn, một người là la hét tuyệt vọng trước khi sắp chết, một là lựa chọn cam chịu khi gây nghiệp chướng. Lốp xe lại một lần nghiến qua trên ngực Hàn Đông. Đồng tử Hàn Đông trừng lớn, miệng phun máu, thân hình cứng ngắc, thảm đến không đành lòng nhìn thẳng. Sắc mặt Lý Thượng trắng bệch, diễn cảm như một cái xác không hồn, nhanh chóng rút lui khỏi hiện trường. Liên tiếp mấy tiếng "Cắt", tổ màn ảnh này trơn tru thuận lợi, đều là một lần liền qua. Người vây xem hô to thỏa mãn. Hàn Đông hoả tốc từ trong diễn đi ra, trêu chọc Lý Thượng nói: "Thế nào? Tôi đặt ra cái vai này rất thích hợp với cậu chứ?" Lý Thượng lườm hắn một cái,rời đi.