Phong Mang

Chương 236

Ngày công tác thứ tư, Vương Trung Đỉnh đến một công ty quản lý mới nổi. Công ty là phát triển lên từ phòng làm việc của một ngôi sao, hiện tại đã thành thục đưa vào hoạt động, hẳn phải xem như đoàn thể nghệ sĩ hạng nhất nhì ở quốc nội. Có thể xuất sắc nắm giữ nó tất phải là một minh tinh không thể xem thường. Mục đích chuyến này của Vương Trung Đỉnh, chính là đem minh tinh này "Cưới" về nhà. "Hoan nghênh Vương tổng, mời đi theo tôi." Được nhân viên phục vụ dẫn đường, Vương Trung Đỉnh vững vàng bước đi đến phòng chiêu đãi khách quý. Chu Lê đang đợi ở nơi này, thấy Vương Trung Đỉnh tiến vào, khóe môi nháy mắt thoáng tràn ra một nét cười diễm lệ. "Tôi biết anh sẽ đến." Quan hệ giữa Chu Lê cùng Vương Trung Đỉnh, thuộc loại nếu một bức chụp ảnh chung lộ ra, tất cả mọi người đều sẽ phải mở rộng tầm mắt. (?) Nếu Hàn Đông được Vương Trung Đỉnh đặt vào trường hợp nhân viên đặc biệt, Chu Lê kia chính là được Vương Trung Đỉnh liệt vào đối tượng hợp tác đặc biệt trong đặc biệt. Chu Lê đã từng bị bán, từng hít thuốc phiện, từng bị gả cho lão già, từng bao dưỡng trai đẹp... Nếm qua nước miếng còn nhiều hơn so với người khác ăn muối, nhưng người ta cứ như vậy vẫn luôn xinh đẹp động lòng người. "Tôi nghĩ bọn họ đã trình bày rõ ràng tình huống cơ bản cho cô." Vương Trung Đỉnh thản nhiên nói. Chu Lê lại cười dịu dàng nói: "Không a, bọn họ nói một chút cũng không rõ ràng." "Vậy hãy để bọn họ nói lại một lần nữa." Thái độ Vương Trung Đỉnh hờ hững. Chu Lê không thèm quan tâm, như trước tay chống lên má, ánh mắt mê hồn nhìn Vương Trung Đỉnh. "Nhiều năm như vậy, anh một chút cũng không thay đổi." Vương Trung Đỉnh đem hợp đồng vứt lên trước mặt Chu Lê, "Nếu không có vấn đề gì thì kí tên đi." "Có vấn đề." Chu Lê đột nhiên nói. Vương Trung Đỉnh lúc này mới ngước mắt lên, "Vấn đề gì?" "Nếu tôi gia nhập công ty của các người, anh phải cho tôi đãi ngộ đặc biệt, tôi là người không có cảm giác ưu việt sống không được." "Cái gọi là đãi ngộ đặc biệt của cô là cái gì?" Sắc mặt Vương Trung Đỉnh không chút thay đổi. Chu Lê cười tủm tỉm, "Mỗi tuần anh phải đảm bảo cùng tôi ra ngoài bảy giờ." Vương Trung Đỉnh vừa muốn rút hợp đồng về, Chu Lê liền đè tay y lại nói: "Đùa anh thôi, tôi đã sớm không còn hứng thú với nam nhân rồi." Nói xong, Chu Lê liền đoạt lại hợp đồng, khí phách ký tên. Sau đó vươn tay hướng Vương Trung Đỉnh, trong nháy mắt bắt tay, ánh mắt rõ ràng mang nét cảm xúc khác thường. "Thực nhanh a ~" Chu Lê nói. Vương Trung Đỉnh không nói gì, xoay người rời khỏi phòng VIP.... Hôm sau, Chu Lê liền lên chuyên cơ đến tập đoàn Trung Đỉnh, tổ chức một nghi thức ký hợp đồng náo động giới giải trí. Hơn mười cỗ xe sang trọng đưa đón, mười mấy bảo vệ trị an vây ủng, Chu Lê giống như nữ vương giá lâm đi vào hội trường. Những ngôi sao khác đến ký hợp đồng đều là một mình, nàng là nguyên một đoàn thể nghiêm chỉnh. Hơn nữa mội mỗi người trong đoàn thể đều là tinh anh, tùy tiện chỉ ra một người đều là bài thượng trong nghề. Trong nghi thức ký hợp đồng, Chu Lê bắt tay với từng cao tầng lãnh đạo. Lại bỏ qua Phùng Mục Chi, trực tiếp đi ôm Vương Trung Đỉnh. Kí tên lên poster, chụp ảnh lưu niệm. Giơ tay nhấc chân dáng vẻ đều vô cùng phong tình mị hoặc. Hàn Đông trực tiếp trợn mắt nhìn chằm chằm Chu Lê, chỉ kém vén váy lên cạy mở quần lót chui vào bên trong mà nhìn a. Quá tao rồi ~ trong tâm nước miếng đã chảy ào ạt. (tao: khêu gợi, mát mẻ, lẳng lơ,....) Nếu trên đùi nàng có khối bớt kia thì thật tốt... Nhưng là đùi ngọc người ta trắng nõn không tì vết, ngay cả một cái rỗ hoa cũng không có, càng khỏi nói bớt đi. Ai ~ nên có thì không có, không nên có thì lại có. Hàn Đông thật là cảm thán, đột nhiên phát hiện bên cạnh có thêm một người, cũng đang nhìn chằm chằm lên đài. "Cậu nhìn mà thèm cũng vô dụng, người ta căn bản nhìn không đến thân hình nhỏ này của cậu." Hàn Đông hừ nói. Lý Thượng nghiêng qua hắn liếc mắt một cái, "Thân hình tôi vốn nhỏ, Vương tổng không nhỏ, cậu xem xem ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm Vương tổng." "Tôi đã sớm thấy" Hàn Đông chẳng hề để ý. "Vậy còn không cho cô ta biết mặt đi?" "Tôi cho phép a!" Lý Thượng thắc mắc, "Làm sao cậu lại cho?" "Cô ta dùng cái loại ánh mắt kia nhìn chằm chằm Vương Trung Đỉnh, tôi sẽ dùng ánh mắt đó nhìn chằm chằm cô ta a!" "Kháo, phục cậu rồi!" Sau khi nghi thức kí tên kết thúc, công ty lại tổ chức một yến hội chào mừng. Trừ bỏ bạn bè của Chu Lê, cũng không thiếu nhân sĩ thương giới đến cổ động, có các lĩnh vực, các ngành nghề, trong đó đủ nhân vật nổi tiếng trong thương giới. Chu Lê được là xứng là nữ hoàng giao tiếp, nói chuyện rất suôn sẻ, mỗi người đều không chút đắc tội. Xuất phát từ lễ tiết, Vương Trung Đỉnh tất phải cụng ly cùng nàng, biểu đạt một chút hoan nghênh. Nhưng mà nạn nhân bên người Chu Lê vẫn không ngớt, dù quen hay không quen cũng đều nói nhiều, lải nhải không dứt. Vương Trung Đỉnh không biết có phải vì uống rượu hay không, giờ này khắc này màu đỏ đậm nổi lên trong mắt kia càng biểu lộ y đang sốt ruột. Nhưng Chu Lê cố tình nói chuyện không ngừng. Sau đó, Vương Trung Đỉnh bước qua, liếc cũng không liếc nam nhân bên cạnh một cái, trực tiếp chạm ly với Chu Lê. "Hợp tác vui vẻ." Uống xong, Vương Trung Đỉnh đem ly đặt về khay, xoay người rời khỏi sảnh yến hội. "Làm gì phải vội trốn như vậy?" Chu Lê cười như không cười nhìn bóng lưng Vương Trung Đỉnh. ... Chân Vương Trung Đỉnh vừa rảo bước vào văn phòng, lền cảm thấy toàn thân lửa nóng đốt lên. Ngay sau đó Hàn Đông cũng tiến vào theo, hắn so với Vương Trung Đỉnh còn đòi mạng hơn. Trực tiếp một cước đạp cửa, đẩy Vương Trung Đỉnh xuống ghế, thân mình liền cưỡi lên. (tâm ý tương thông:v) Bên ngoài phòng làm việc một mảng yên lặng, bên trong lại xuân sắc khôn cùng. Chỉ nam nhân mới có thể dâng lên loại kịch liệt này, chỉ nam nhân mặt dày mới có thể dễ dàng bỏ qua loại xấu hổ này, chỉ nam nhân mặt dày của dày Hàn Đông mới có thể thể hiện ra loại phong thái khiến người thổ huyết này... Sau, Vương Trung Đỉnh hỏi Hàn Đông: "Nhiệm vụ tôi giao cho em đã hoàn thành chưa?" "Hoàn thành rồi." Hàn Đông nói.