Phong Lưu
Chương 9
Cảm giác được hơn mười ánh mắt là lạ nhìn chằm chằm chính mình, Đường Tiểu Đông vội vàng ho một tiếng, xoa xoa khuôn mặt suy nghĩ, thời điểm múa thoát y không chỉ là nhấn mạnh giãy dụa vòng eo, động tác cởi quần áo, biểu tình trên mặt cũng vô cùng quan trọng, chỉ là nếu không muốn để người khác thấy mặt thật của tiểu thư thoát y, vậy không thể làm gì khác hơn là để các nàng mang khăn che mặt lên sân khấu rồi, dù sao các nàng đã sớm là hoa tàn ít bướm, coi như có thể miễn cưỡng qua loa được.
Để Đường Tiểu Đông có chút giải sầu chính là tuy những nữ nhân này có tướng mạo không tốt lắm, thế nhưng chỉ riêng vóc người tuyệt đối thuộc hàng thượng phẩm, chỉ bằng điểm này đã đủ hấp dẫn người.
Ai, vì bạc trắng bóng, không thể làm gì khác hơn là làm mẫu vài động tác thoát y vũ một lượt.
Bằng vào ký ức không gì rõ ràng hơn qua những đêm chơi bời cùng lão đại, Đường Tiểu Đông giãy dụa vài cái, chọc đám nữ nhân Kha Viên Tiên không nhịn được, cả đám đều ôm bụng cười ha ha, còn thiếu chút nữa là ngã lăn xuống đất.
Đường Tiểu Đông nóng bừng mặt, cuối cùng phải khô cổ giải thích các loại, kỳ thực hắn đối với phương diện này cũng không quá mức rõ ràng, chỉ bất quá là nhìn qua vài lần mà thôi.
Hắn để các tiểu thư lỡ thì tùy ý giãy dụa cởi quần áo, chỉ cần biểu hiện yêu mị, tươi đẹp, cuồng dã đặc thù của thoát y vũ, đạt tới mục đích câu hồn nhiếp phách là thành công.
Kiểu váy rộng thùng thình không thích hợp với khiêu vũ diễm tình, mấy tiểu cô nương không được Đường Tiểu Đông chọn thì dựa theo sơ đồ phác thảo đơn giản của Đường Tiểu Đông may các loại vũ y, vải vóc thời cổ đại đã sớm không phải là hiếm, chỉ cần nhuộm đủ loại màu sắc là được.
Chế tác các loại đèn màu càng đơn giản, để thợ mộc làm mấy đèn hình tròn, thông sáng tối đa, có thể để nến, bốn góc có bốn lỗ nhỏ, có thể buộc bốn loại vải vóc màu sắc khác nhau, thời điểm xoay tròn sẽ tạo thành các loại đèn màu đủ chủng loại.
Trước khi Di Tình Viện khai trương trở lại, diễm vũ, vũ y đều thuộc về cơ mật thương nghiệp, từ may vu ỹ tới huấn luyện diễm vũ đều được huấn luyện một cách đơn độc, cửa Di Tình Viện luôn luôn có tay chân hộ viện thủ hộ, nhân viên tạp vụ không được phép tiến vào.
Thay đổi Di Tình Lâu, thuê nhạc dĩ đã tiêu tốn không ít tiền, Kha Viên Tiên không có lựa chọn nào khác, nhưng coi như con bạc khát nước mười phần, để một điểm tiền vốn cuối cùng cũng ném vào.
Liên tiếp hơn mười ngày, Đường Tiểu Đông bận tới mức đầu tắt mặt tối, tựa hồ tất cả mọi chuyện đều phải qua tay hắn, đau đầu nhất chính là các cô nương múa thoát y, tuy rằng nói là tùy ý phát huy, thế nhưng phải có một bộ động tác tương đối hoàn chỉnh, như vậy mới có thể thể hiện được nóng bỏng hương diễm của thoát y vũ, kích thích thị giác cảm quan của người xem.
Các tiểu thư lỡ thì nhăn nhăn nhó nhó để hắn cảm giác rất không vui, hơn nữa vũ y chế tạo gấp gáp còn chưa làm ra được, ăn mặc loại quần ảo rộng thùng thình của Đường triều lên múa, luôn luôn có cảm giác là lạ.
Trong Di Tình Viện, mọi người đều bận rộn, duy nhất chỉ có một mình Lôi Mị ôm cánh tay ngồi một bên, thần thái hoàn toàn không liên quan, chỉ là đôi con mắt câu hồn đoạt phách thường xuyên bởi vì những cử chỉ kinh người của Đường Tiểu Đông hiện lên tia sáng kỳ dị
Đối với quá trình tiếp cận không hiểu ra sao của nàng, trong lòng Đường Tiểu Đông vẫn cảm thấy rất kỳ quái, lúc đầu Lôi Mị vẫn kiên trì phản đối hắn liên quan tới hành nghiệp thanh lâu, hiện tại không lên tiếng nữa, hoàn toàn là biểu tình hiếu kỳ.
Đường Tiểu Đông không để ý nhiều như vậy, hiện tại đối với hắn mà nói, tuyệt đối là cơ hội phát tài tốt, vì vậy đầu nhập toàn bộ tinh lực, trợ giúp Kha Vân Tiên trọng chấn Di Tình Lâu.
Hắn có dự định của chính mình, chờ khi có tiền, tự mình mở một tổng hội hộp đêm lớn nhất Đại Đường, cái gì giao tế vũ, kề mặt vũ, cương quản vũ, thoát y vũ đều phát triển lên, hơn nữa còn tiến quân vào hành nghiệp trang phục, dựa vào các loại nội y gợi cảm, hắn không tin không thịnh hành trong toàn bộ nữ sĩ Đại Đường.
Lại bận rộn một đêm, Đường Tiểu Đông trong tình trạng kiệt sức ngâm nước tắm, vừa mới trở về phòng của chính mình, Kha Vân Tiên mang theo làn gió thơm mê người tiến vào, trong tay còn cầm theo một bình rượu và hai chiếc chén màu trắng.
Nhìn dáng người ẩn hiện dưới lớp vải tơ tầm gần như trong suốt, Đường Tiểu Đông không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
- Đường công tử, những ngày gần đây thực sự khổ công tử rồi, Vân Tiên kính công tử một chén.
Kha Vân Tiên bưng chén bạch ngọc ngồi trên giường, áo tơ tằm trong suốt rộng thùng thình căn bản không thể che được cảnh xuân vô hạn.
Cũng không biết là bởi vì mùi rượu tinh khiết hoặc là mùi hương thơm ngát trên cơ thể Kha Vân Tiên, Đường Tiểu Đông liều mạng nuốt nước bọt, ánh mắt thỉnh thoảng đảo qua đảo lại trên cảnh xuân câu hồn tiết lộ dưới lớp áo mỏng manh.
Cảm giác thân thể phát nóng, nơi nào đó đã sớm kiếm chỉ nam thiên, hắn rên rỉ một tiếng:
"Kháo, đây không phải câu dẫn ta đi?"
- Đường công tử, công tử nói… Chúng ta sẽ thành công sao?
- A… Sẽ thành… Nhất định…
Đường Tiểu Đông đã thật lâu không chạm qua nữ nhân hiện tại đứng ngồi không yên, toàn thân sôi sục máu nóng, giống như núi lửa lúc nào cũng có thể phun trào, mà Kha Vân Tiên lại là môi giới dẫn phát phun trào.
Tựa hồ cảm giác được dị dạng của hắn, vẻ mặt Kha Vân Tiên cười quyết rũ, động đậy thân thể kề sát hắn:
- Đường công tử…
Cảm giác cánh tay bị đè bởi hai lu mềm mại, trái tim Đường Tiểu Đông vọt tới cổ họng:
- Yên tâm đi, ta sẽ tận lực, ngu ngốc mới không qua được cửa này…
Kha Vân Tiên vỗ vỗ bộ ngực sữa:
- Người ta vẫn rất lo lắng nha…
Đường Tiểu Đông biết nàng đã ném vào bút tiền dành dụm cuối cùng của chính mình, nếu thất bại tuyệt đối không có cơ hội xoay người, ha ha cười, an ủi nói:
- Nàng và ta đã sớm ngồi chung một thuyền, nàng xong đời ta cũng xong đời.
Nghiêm mặt, nói tiếp:
- Yên tâm, giao cho ta đi, chờ khi các cô nương nắm giữ được vũ kỹ, chúng ta lại quảng cáo, tuyên truyền một chút là ok rồi.
Biểu tình trên mặt Kha Vân Tiên rất mờ mịt.
Đường Tiểu Đông cười ha ha giải thích, trước mấy ngày Di Tình Viện khai trương một lần nữa, do nàng dẫn theo các cô nương lên đường phố phát truyền đơn tuyên truyền các loại, ok sao, chính là ý tứ được rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
- Từ ngữ thực kỳ quái…
Kha Vân Tiên cười khanh khách không ngừng, hai vú rung động không ngừng ma sát với cánh tay của Đường Tiểu Đông, khiến khuôn mặt của hắn phải sai lệch.
Đây không phải là muốn câu dẫn lão tử hay sao?
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
47 chương
12 chương
19 chương
316 chương
94 chương
125 chương
107 chương
16 chương